Chương 99: Dẫn Địa Sát luyện thể
Đứng ở bên kia sơn động Trương Hàn có vẻ trầm ổn, gật đầu.
“Loại năng lượng này là Địa Sát, ẩn chứa sát khí trong đất đai.”
Trương Hàn mở miệng nói.
Mấy ngày nay hắn ta cùng tam sư đệ thử loại năng lượng thích hợp với luyện thể, cũng không dọa hắn ta sợ lắm.
Tam sư đệ đầu trọc này, đúng là liều lĩnh.
Không quan tâm năng lượng gì đều dẫn hết lên cơ thể.
Đổi thành người bình thường, đã sớm bùng nổ.
Nhưng tam sư đệ này có thể chống đỡ được, điều này khiến hắn ta hơi giật mình.
“Vậy cầu xin sư huynh giúp sư đệ bố trí trận pháp dẫn Địa Sát tới đi! Sư đệ định sau này dùng Địa Sát luyện thể!”
Tô Càn Nguyên chắp tay.
Nếu như tìm được đường của mình, vậy lão ta không do dự nữa.
Dẫn Địa Sát luyện thể!
Trương Hàn ở bên cạnh nghe thấy thế, khẽ nhíu mày.
“Sư đệ, đệ thực sự định dùng Địa Sát luyện thể sao? Sư đệ ngươi cũng biết, có lẽ Địa Sát có trợ giúp rất lớn đối với luyện thể của đệ, nhưng Địa Sát có tính ăn mòn đối với linh hồn.”
“Tuy đệ nói đệ không còn linh hồn, nhưng nhỡ đâu sau này tu luyện cần dùng tới linh hồn, đến lúc đó đệ còn cơ hội chữa trị cũng không biết chừng, nếu dẫn Địa Sát nhập thể, chỉ sợ sau này không còn cơ hội chữa được.”
“Sư đệ, đệ cần phải nghĩ thật kỹ.”
Trương Hàn khuyên bảo.
Hắn ta vẫn luôn ở điện Truyền Pháp.
Đọc rất nhiều loại sách.
Biết được tính khủng bố của Địa Sát.
Có thể ăn mòn linh hồn!
Đối với tu sĩ mà nói, trước khi chưa sinh ra Nguyên Anh, linh hồn đều vô cùng yếu ớt, Địa Sát có thể ăn mòn linh hồn, đủ khiến tu sĩ dưới cảnh giới Nguyên Anh sợ hãi.
Hắn ta thân là sư huynh, nên khuyên bảo một chút.
Đương nhiên, nếu Tô Càn Nguyên tiếp tục kiên trì.
Trương Hàn sẽ không nói gì.
Dù sao con người đều có đạo.
Có lẽ sư tôn có sắp xếp cho Tô Càn Nguyên, chính là cần đốt thứ này?
“Đa tạ sư huynh quan tâm, nhưng mà sư đệ đã nghĩ kỹ, mong sư huynh giúp đỡ!”
Tô Càn Nguyên kiên định nói.
“Thôi, tùy đệ vậy, đệ chú ý an toàn là được.”
Trương Hàn lắc đầu.
Tâm niệm vừa động.
Chỗ trái tim hắn ta có một đám phù văn bay ra.
Đồng thời hắn ta nhắm mắt lại, trong đầu suy nghĩ một bức Thái Âm Tinh chiếu rọi.
Mượn lực lượng của Thái Âm Tinh tiến hành bày trận!
Từng tia quang mang hàn khí từ trên trời giáng xuống, chiếu lên trên người Trương Hàn.
Trương Hàn cũng nhanh chóng hoàn thành bày trận.
Từng Trận Văn được vẽ ra, ở khắp nơi trên mặt đất sơn động.
Trận pháp này chỉ là một trận pháp dẫn đường, dùng để dẫn đường Địa Sát hội tụ mà thôi.
Không cần thủ pháp quá phức tạp.
Cho nên Trương Hàn lập tức bố trí trận pháp.
Nhìn Địa Sát Chi Khí mỏng manh hội tụ mà đến, Trương Hàn ngầm gật đầu, bất chợt nhìn về phía Tô Càn Nguyên.
“Sư đệ, trận pháp đã bố trí xong, khi đệ luyện thể cẩn thận một chút, có gì không thích hợp thì tới tìm ta.”
Trương Hàn nhẹ giọng nói.
“Sư đệ đa tạ sư huynh!”
Tô Càn Nguyên chắp tay nói cảm ơn.
“Tất cả mọi người là đồng môn, có gì phải cảm tạ, sư đệ, ta cũng nên lên núi tiếp tục tu hành, vậy ta đi trước đây.”
Trương Hàn xua tay, chuẩn bị rời đi.
“Sư huynh đợi một lát!”
Bỗng nhiên Tô Càn Nguyên gọi Trương Hàn lại.
“Sư đệ còn chuyện gì sao?”
Trương Hàn nhíu mày, dừng bước hỏi.
“Không có chuyện lớn gì, chỉ là sư đệ có một chuyện nhỏ rất tò mò, muốn hỏi sư huynh một chút, là chuyện liên quan tới tu hành của sư huynh.”
Trên mặt Tô Càn Nguyên xuất hiện tò mò.
Nghe thấy những lời này.
Trương Hàn đứng ở cửa sơn động cũng tràn ngập hứng thú.
Nghĩ, sư đệ này có gì tò mò đối với tu hành của hắn ta.
“Sư đệ cứ nói, sư huynh có thể trả lời, chắc chắn đều trả lời đệ.”
Trương Hàn cười ôn hòa nói.
Tô Càn Nguyên nghe thấy thế, thì yên lòng.
“Lúc trước sư huynh nói, sư huynh bày trận, bày trận Thiên Địa Chi lực này, Thái Âm, Thái Dương, thiên địa vạn vật đều có thể mượn lực.”
“Mà khi bày trận, cần loại lực lượng đó, thì mượn ở chỗ nào…”
“Còn nữa sư huynh, bố trí trận pháp dẫn Địa Sát, không nên mượn lực đất đai sao? Vì sao sư huynh lại mượn lực Thái Âm Tinh?”
Tô Càn Nguyên vô cùng tò mò nói.
Trương Hàn nghe thấy thế, biểu cảm ngây ngẩn, lập tức chậm rãi nói.
“Không sai, đúng là mượn lực đất đai tốt hơn, nhưng trận pháp này là trận pháp cỡ nhỏ, không cần phức tạp như vậy, hơn nữa sư huynh đã quen mượn lực Thái Âm Tinh, trong lúc này khó mà thay đổi được, nên mượn lực Thái Âm Tinh theo bản năng.”
“Nhưng sư đệ nói đúng, chính là nên mượn lực đất đai bày trận.”
Thái Âm Tinh: “…”
Mượn lực có thưởng không?
…
Thành Ngân Nguyệt.
Mặt trời chói chang, bên trong thành người đến người đi, vô cùng náo nhiệt.
Diệp Lạc đạp lên phi kiếm, thắt lưng treo hồ lô, tóc dài bay phấp phới, giống như một pho tượng kiếm tiên dựng ở trên không.
Hắn ta cúi đầu nhìn phàm tục phía dưới, giống như đang tìm kiếm gì đó.
Sau khi tìm một lần xong.
Giống như không tìm thấy mục tiêu.
Lông mày hắn ta nhíu lại.