Đại Quan Nhân

Chương 06: Hỏi thế gian tình là gì? (2)

Chương 06: Hỏi thế gian tình là gì? (2)
Kỳ thật nàng muốn hỏi chính là, ngượì nói thật sao? Nhưng thật sự không thể tin được, vương/Hiền ngu ngốc, có thể còn thông minh hơn cả mình. Theo cảm giác của nàng, không phải có người dạy hẳn nói như vậy đó chứ.
"Đây là lè thường mà thôi, hế là kê lăn lọn trong dòng đời, đều biết nhũng điểu này.”
vương Hiền th^ỊỐí nôi "Chi có đại tiểu thư chân không bước ra khỏi cửa như ngươi mới không nghĩ ra được.” "Ngươi..." Lâm Thanh Nhi chẳng màn tức giận, truy hỏi:
"Ngươi nói Triệu gia sè lật ngược thể nào?" "Gặp chiêu phá chiêu là được." vương Hiền thản nhiên nói: "Ví dụ như phát tán tin tức Lâm gia hối lộ quan lớn, muổn lật lại bản án, ầm ì đến ai ai cũng biết, ngươi nói còn ai ra mặt cho nhà của ngươi?"
Lâm Thanh Nhi sắc mặt trắng bệch, cả kinh một câu cũng không nói nên lời.
"Đơn giản hơn nữa, chi cần báo cho Phân Tuần Đạo phá án lúc trước, ngươi nói xem hắn có liều mạng, củng phải ngăn cản bàn án này được lật lại hay không?”
Lâm Thanh Nhi bị dọa ngây người, đúng vậy, nểu như chịu áp lực to lớn từ trong ra ngoài, vị đại lào gia bằng lòng vì minh lật lại bản án kia, sè chi như dạo chơi biết khó mà lui không?
Ngâm lại những thủ đoạn của Triệu gia'kia, chuyện này quà thực là rất có khả năng...
“ .....Jtr'c
"vậy, vậy phải làm sao..."
Lảm Thạnh Nhi trong đôi mắt to tròn, đong đầy nước mắt, cắn chặt môi dưới trắng bệch nổẼ.,
"Chảng lê ta táng gia bại sản, cũng không đổi được gột sạch trầm oan
Nghĩ đến bản thân dốc hết sức lực, vẫn không cách nào khiến lão cha ôm hận mà chết nhắm mắt, nàng rốt cuộc không nhịn nổi, gục xuống bàn khóc nửc nở.
Giang Nam nữ tử, âm thanh mềm mại, khóc cũng nhỏ như vậy, uyển chuyển như hát, vương Hiền nghe thấy lại có cảm giác rất hường thụ.
Bên ngoài đại thúc kia thì không cho là vậy, hắn đẩy mạnh cửa, gầm nhẹ: "Cô nương, làm sao vậy? Hắn ức hiếp ngươi sao?!’
Chăm chú nhìn, mới phát hiện hại người cách bàn vuông ngồi bình thường, cũng không có vành tai tóc mai va chạm nhau như trong tưởng tượng.
Lâm Thanh Nhi mặc kệ hắn, chỉ khóc rống, cảm xúc hoàn toàn mất khổng chế.
Con đê ngàn dặm bại trong một huyệt, Lâm Thanh Nhi nhà gặp đại nạn, ca ca phạm vào tử tội, phụ thân lại phản uất lâm bệnh qua đời, nàng mới mười sáu tuôi không thê không dùng bờ vai mềm yếu, gánh vác trọng trách Lâm gia. Nửa năm qua, ở tinh thành và Nam Kinh, không biết hửng bao nhiêu cảnh đóng sập của, nhận hểt mọi khinh thường và chế giẽu, nàng sớm đã gánh không nổi nữa rồi, chi dựa vào một niềm tin kiên cường chống đỡ mà thôi. Hiện tại vương Hiền đập vỡ niềm tin của nàng, bảo nàng làm sao có thể không sụp đổ?
Đại thúc kia và Ngân Linh, lại tưởng ràng tình cảm hai người xảy ra vấn đề, trong bụng thầm giật minh nhủ, khóc đến trời long lở đất, không ngờ Lâm cô nương thương tâm đến mức này, chẳng lữ là nữ theo đuổi
Nghĩ vậy, đại thúc thay đôi măt nhìn đôi với vương Hiển, cao thủ! Cóc có thể ăn thịt được thiên nga mới là cao thủ!
Ngân Linh dù sao cũng là nữ hài tử, không nỡ nhìn một nữ hài tử khác, vì tình thương tâm đến vậy. Nhưng bảo nàng an ủi Lâm Thanh Nhi là không thê, liền đi đến bên người vương Hiền, len lén nhéo hắn một cái, nhỏ giọng nói: "Còn không khuyên nhủ?"
"Ta khuyên nhủ thể nào?"
vương Hiền nào biết, bọn chứ, cười khổ nói: /

tưởng tượng thành ra như vậy

ĐẠI QUAN NHÂN "Lại không phải ta làm.” "Ngươi có phải là nam nhân không?"
Đại thúc nhất thời rống lên, làm Lâm cô nương giật mình, ngẩng đầu, "Thất thúc, không làm hắn làm." "Cô nương, ngươi còn che chở hắn!"
hai măt đâm lệ nói:

Đại thúc vẻ mật buồn bã rũ rượi, giận nhưng không tranh cãi, tự nhủ cho dù nhà của ngươi gặp khó khăn, ngươi cũng không cần chà đạp bản thân như vậy. Nói xong xoay xoay nắm đấm lớn như cái bát nói: "Tiêu tử, ngươi muôn bị đánh đúng không!"
vương Hiền nghĩ không ra, rốt cuộc là cái gì với cái gì chứ, nhưng hảo hán không chịu thiệt trước mắt, để tránh bị đánh, hắn đành phải đối "Lát nữa ngươi lại đến một chuyến, chúng ta cùng nhau tính kế, xem xem còn có đường sổng hay không.”
với Lâm Thanh Nhi nói:

Lâm cô nương đã bị vương Hiền làm cho choáng váng, lại ngoan ngoãn gật đầu nói: "ừm."
Nói xong mới phát giác, mình khóc lóc trước mặt nhiều người như vậy, cảm thấy rất xấu hổ. vội vàng ngừng khóc, vừa lau khóe mắt, vừa nhịn không được nức nở.
Thất thúc và Ngân Linh bội phục vương Hiền đển tận trời rồi, Thất thúc dùng tâm tư người từng trài thẩm than:
'Cô nương nhà ta đời này sắp bị hắn nuốt chửng rồi... ’
"Đi nhanh đi, mẹ ta sắp về rồi."
Ngân Linh đã xem Lâm cô nương như chị dâu tương lai, đương nhiên thay đổi lập trường, tốt bụng nhác nhở:
,'Cho dù các người có muốn thành sự... cũng phải lửa nhỏ hầm chậm "ừm." vương Hiền gật đẩu nói: "Thời gian còn rất dài, không vội nhất thời." "Ta cáo từ trước."
phải không.”

Lâm cô nương đứng dậy khẽ chào, lại có chút sốt ruột nói:
"Phiên chợ lần sau còn phải mười ngày, quá lâu rồi."
Thất thúc hận không thể tim khe hở chui vào, cô nương, ngươi chừa chút rụt rè được không?
"Ngày kia, mẹ ta và đại ca ta phải về quê, đi mừng thọ Tam thúc
Dựa trên nguyên tắc “Mặt mũi đáng giá mấy đồng tiền, lợi ích thực tế quan trọng nhất” của lào nương, Ngân Linh quyểt đoán trở thành gian tế. Hêt cách rôi, không dê gì tóm được một người chịu sổng cùng ca ca, còn khăng khăng một mực như vậy, bất kể nàng là cừu gia oan gia gì, bắt về trước rồi nói sau.
•vậy được, ba ngày sau ta lại đến."
Lâm cô nương lại khê chào, mang mịch la, cùng Thất thúc cáo từ đi
Rời khỏi ngõ nhỏ nhà hợ vương, Thất thúc rốt cục nhịn không được nói: "Cô nương, ngươi đừng để tiểu tử kia lừa, hắn không phải thứ tốt lành."
"Ta biết."
Lâm cô nương gật đầu nói;"J trước..."

ịịờ đây, hán không giống với lúc

''Không nhìn ra được.'
.mất hồn mất vía của

Thất thúc thắp giọng lầm bần nàng, chỉ có thể thầm than một tiếi 'Xem ra tình nhân trong mắt không chi hỏa Tây Thi, còn hóa Phan
An cơ đấy...'

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất