Đại Quan Nhân

Chương 120: Dân tâm hướng về (1)

Chương 120: Dân tâm hướng về (1)

Cùng với bọn người vương Hiền, Ngụy Tri huyện đi tới cửa nha môn, ghê thật, đông nghìn nghịt chen vai thích cánh tất cà đểu là người.
vừa thấỵ được Đại lào gia đi ra ngoài, tiếng người huyên náo ồn ào trên Nha Tiền Phố lại lớn thèm gập mười lân.
“Đại lào gia, thật sự là có rất nhiều lương thuyền ít ngày nữa sè tới sao?" “Trong huyện bán một lượng bạc một thạch là thật sao?"
“Thực sự là bán ra khắp nơi sao?"
“Dân bị nạn như chủng ta cùng có thê mua chứ?"
Hơn ngàn người đồng thời đặt câu hỏi, tiếng người giống như thủy triều, vọt tới Ngụy Tri huyện, làm cho hắn một câu cùng nghe không rò, đành phải không thê làm gì khác hơn là đưa tay ý bảo bách tính yên tĩnh.
Một hồi lâu, trên đường cái mới không còn huyên náo ầm ĩ nừa.
Chi thấy Ngụy Tri huyện, đứng ở trên bậc thang trước nha môn, một tay chống nạnh, một tay giơ lên cao, dùng thanh âm lớn nhất nói:
“Chư vị phụ lão, bổn huyện đà bố cáo há có thể là nói giờn sao?”Tùng chữ tùng câu trên bô cáo đểu là sự thật!"
Thở một ngụm lấy hơi, nói tiếp:
“Nếu các ngươi không thấy rõ bố cáo, bôn huyện sè lại một lần nữa ở đây trịnh trọng tuyên bố, vì đê cho bách tính Phú Dương ta thuận lợi trải qua nạn đói vào mùa xuân, bổn huyện từ Hồ Quàng mua về ba vạn năm nghìn thạch gạo, từ nay trờ đi, trẻ nhất là ngày kia, lương thực sè vận chuyển về bổn huyện. VÌ để cho bách tính Phú Dương ta, không phải bị bóc lột vì giá lương thực cao, bôn huyện quyết định định giá lương thực là một lượng một thạch, cung ứng rộng rãi!"
“Thật tốt quá! Ô! Ô! Ô!"
Tiếng hoan hô của lào bách tính vang vọng tới tận mây xanh, tùng câu tùng chữ đều thấm vào đám người Lý Gia, khiến đám nhà giàu kia sợ đến mặt không còn chút máu. Bọn họ đều có chút hiểu rõ, lòng của bách tính Phú Dương đã không còn thuộc về bọn họ...
Ngụy Tri huyện lại giơ tay lên, hiệu quả so với trước càng tốt hơn gấp mười lần, trên đường cái nhất thời lặng ngắt như tờ, đều chờ đợi nghe thanh thiên Đại lào gia nói chuyện.
“Trước kia, huyện Phú Dương ta, "Tám phần là núi, còn lại một nửa là sông một nửa là ruộng", số lượng người cày ruộng cực nhò. Bách tính không thê không chịu giá gạo cao của các huyện khác, rẻ nhât cùng phải một lượng một thạch. Lúc giá lương thực cao, đừng nói là ờ tinh Chiết Giang, hay là ờ triều Đại Minh, cùng chi có duy nhắt một phần!"
Ngụy Tri huyện tinh cảm tràn đầy nói: “Bách tính Phú Dương ta thông minh cần lao, thu nhập của môi nhà cho dù ở Chiết Giang, cũng là cầm cờ đi trước! Nhưng tại sao cuộc sống của mọi người, so với những huyện bên cạnh lại vất vả cực khổ hơn chứ? Nguyên nhân chính là vì giá lương thực ở đây!” “Bời vì giá lương thực cao quá, không chi khiến ngươi phải dùng số tiền gấp đôi người khác để lấp đầy bụng, mà còn có thể dẫn theo giá cả của những hàng hóa khác cùng tăng theo. Cho nên ở Phú Dương chúng ta, cái gì cùng đều so với nơi khác đắt hơn, một ít tiền chư vị kiếm được nhiều hơn so với người ta, cứ như vậy bị giá hàng cao nuốt lấy!"
Nghe xong Ngụy Tri huyện giải thích, bách tính Phú Dương bùng tinh đại ngộ, trách không được, trách không được, hóa ra nguyên nhân là như thế!
“Bổn huyện từ lúc nhận 'chức đến nay, vần luôn tận sức giải quyết
--
ĐẠI QUANNHẢN 1 , , , / giả: Tam giới đợi sư
cho được gông cùm xiềng xiếc về vấn đề khó Khăn dân sinh này."
Ngụy Tri huyện tiếp tục khoe khoang nôi: “về sau có tư lại vương Hiền hộ phòng hiệp trợ, rốt cuộc thăm dò được mạch tượng đà tìm được phương thuốc. VÌ thế năm trước đà thử nghiệm liên lạc với bên Hồ Quàng, trải qua cố gắng không ngùng, rốt cuộc cùng với bọn họ thành lập hợp tác lâu dài. Hợp đồng hai bên quy định, bên Hồ Quảng mỗi tháng cung cấp gạo cho bổn huyện ít nhất phải hai vạn thạch, tiếp tực không ngừng phát triên!"
Dừng một lát, hán dùng hết sức, gằn tùng chừ:
“Từ nay về sau, chúng ta cũng có thể mua được năm trăm văn một thạch gạo! Những ngày chúng ta phải chịu lương thực giá cao đà một đi không trớ lại!" "Oa!" "Oa!" "Oa!" "Oa!"
Bách tính Phú Dương mừng rờ như điên, không biết lấy gì để biểu đạt lòng cảm kích với Ngụy Tri huyện, chi có thể đồng loạt quỳ xuống dập đầu, mỡ miệng một tiếng”Thanh thiên Đại lào gia"!
Kr m
vương Hiền cùng với Ngô vi cười mim đứng xem, Ngô tiểu bàng tử kích động hô lớn:
“Từ giờ khắc này, dân tâm của Phú Dương, đều thuộc về Đại lão gia, chi cần hán ra lệnh một tiếng, bách ,tính Phú Dương sè vi hắn vượt qua núi đao biển lửa!!"
vương Hiền cười gật gật đầu.
"Không phải là vậy chứ."
“Chư vị xin mau mau đứng lên, đừng làm bổn quan tổn thọ."
Ngụy Tri huyện cùng cảm động đến rơi lệ, nâng dậy một đám bách tính trước mặt, nhưng mà vẫn còn kiêu ngạo nói: “Bây giờ các ngươi biết rõ, trong lòng bổn quan, rốt cuộc có các ngươi hay không rồi chứ!"
Một câu này nói ra làm bách tính vừa xấu hổ vừa hổ thẹn. Lúc trước bọn họ vân luôn cảm thấy, Ngụy Tri huyện chi coi trọng dàn bị nạn, lại không đếm xia đến con dàn bọn họ. Điều này làm cho lào bách tính có loại oán niệm con một không bàng con nuôi. Cho dù Ngụy Tri huyện vì bọn họ mà bán ruộng của quan, cùng có thật nhiều người không cảm kích, cho là hắn bị bắt ép nên bắt đác dì như vậy mà thôi.
Cho tới giờ khắc này, bách tính Phú Dương rốt cuộc mới hiểu rồ, bọn họ quả thật là đà hiểu lầm Đại lào gia rồi, Ngụy Tri huyện kỳ thật vẫn luôn khổ tâm thay bọn họ làm giàu, bọn họ ờ trong phúc mà lại không biết hường phúc, ngược lại còn đà thương tấm lòng của hắn! Đúng là không đáng làm con người mà!
Đi qua mưa gió mới thấy được cầu vồng, sau khi giải quyết hết hiếu lầm thường có thể làm tình cảm càng thêm sâu sắc, trong lòng bách tính đối với Ngụy Tri huyện đan xen hỗn hợp giữa cảm kích và áy náy, cuối
cùng thăng hoa thành sùng bái và mù quáng nghe theo. Bây giờ cho dù Ngụy Tri huyện nói than đá mấu trảng, bộn họ nhất định cũng phụ họa nói tuyết là màu đen!

Hơn nữa căn cứ theo bàu năng trốn,.tránh trách nhiệm mới có thể sổng tốt của con người, bọn họ dùng anh mắt khinh thường nhìn những người tùng đem người bị nạn đuôi ra khôi nlià, nhùng tiểu tử từng bị bắt quỳ trước nha môn, hận không thè đem những tiêu tử đại nghịch bất đạo này đánh cho mặt mùi bàm dập.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất