Chương 13: Quyết đoán của tri huyện (2)
Ngụy tri huyện rất nhanh bỉnh phục tàm tình, chậm rãi nói:
"Ta nghe nói vương Nhị kia là thứ sa cơ lờ vận chơi bời lêu lổng, lởi của hán không nhất định có thể tm.' /
"Đường tôn nói đúng."
Hồ Bất Lưu gật đầu nói: "Thế nhưng vương Hiền cung cấp một manh mối, ty chức nhắt định phải báo cáo cho đường tôn." "Nói đi." "vương Hiền nói, Triệu thị kia cũng chưa chết, mà là giấu ở... "
Giọng Hồ Bất Lưu càng lúc càng nhỏ lại, chi có Ngụy tri huyện có thể nghe thấy.
"Gì cơ!"
Ngụy tri huyện khiếp sợ hồi lâu nói không ra lời, lát sau mới thấp "Ngươi cảm thấy có mấy phần đáng tin?" "Ty chức cho ràng, thà tin là có, không thể tin là không!"
giọng nói:
Hồ Bất Lưu dựa theo lời vương lão cha dạy hắn, thuật lại ràng: "Nếu như nhà họ Lâm đem vụ án này vạch trần đến trong tinh, với tính cách của Chu nghiệt đài (nghiệt đài: tên gọi tắt của Án Sát sứ), tám phần mười là phải tra xét ti mi. Lờ như lúc thu thảm, hắn đích thân đến giám sát điều tra thi phải làm sao bảy gịờ?"
"ừm..."
vừa nghi đến vị Chu nghiệt đài kia, lông tóc toàn thân Ngụy tri huyện liền dựng đúng, ơ trong truyền thuyết, đây là một vị Thanh Thiên đại lào gia hiếm mà thấy được, giòi giải quyết kỳ án. Chiết Giang những năm nay, những dân chúng hàm oan vào ngục đều vui mừng phát khóc nói, “Ta được sống rồi.” Đợi đến khi Chu Tân đến nhậm chức, quả nhiên xử án như thần, hơn nữa ra tay bất ngờ, khiến cho đám quan chức ăn hối lộ phạm pháp kia khó lòng phòng bị.
VÍ dụ như có một lần, vì để hiếu rõ chân tình một vụ án, hắn cải trang ra ngoài tra xét, cố ý mạo phạm Huyện lệnh sơn Âm mà bị bắt bó tù. Ờ bên trong nhà lao, hắn từ trong miệng tù phạm biết được chân tướng tri huyện ăn hối lộ phạm pháp, vì thế buộc tội trừng trị tham quan, việc này lập tức lưu truyền được người người ca tụng.
Nhưng đối với quan viên dưới quyền như hắn mà nói, đó chính là ác mộng không hơn không kém. Gặp phải nghiệt đài đại nhản ưa thích vi phục xuất tuần, còn ưa thích chui vào trong ngục, các phủ huyện bên dưới một khắc cùng không dám lơ là, không chi không dám bừa bài bắt người, ngay cả phạm nhân trong ngục, cũng xem như tồ tông mà cung phụng, những tháng ngày này quả thực không cách nào vượt qua.
Đoán chừng nhà họ Lâm cũng là nghe qua sự tích của hắn, mới dứt khoát kiện thẳng lên hắn ...
Từ trong miên man suy nghĩ phục hồi lại tinh thằn, Ngụy tri huyện để Hồ bộ đàu lui xuông trước, sau đó mời tây tịch Tư Mã tiên sinh tới.
Tư Mà tiên sinh là một lào tú tài, tùng dạy học, ờ trong nha môn lăn lộn kiếm cơm, sau đó được đề cừ đến dưới trướng Ngụy tri huyện làm sư gia . . . Đương nhiên thời đại này vẫn không thịnh hành gọi sư gia, mà gọi là tày tịch, kỳ thực đều là một chuyện.
Hắn vốn là ngủ nướng phía sau, nghe nói tri huyện tim, vội vội vàng vàng mặc quần áo rửa mặt, gắp rút chạy đến Thâm Áp phòng, liền thấy Ngụy tri huyện ờ trong này sắc mặt bí xi, giống như có chuyện gi đó quả thật khó quyết.
"Đông ông, ngài tìm ta." (Đông ông = ông chủ, chi người đứng đầu)
"Tiên sinh đến rồi, mau giúp ta nghĩ cách."
Ngụy tri huyện vội vàng bắt chuỵ.
jn đế hắn ngồi xuống, đem toàn bộ
những gì Hô bộ đâu vừa rồi bàm báo nói với Tư Mà tiên sinh.
I Nhộntdịírì Black Ị
ĐẠI QUAN NHÃN
■
ỵẼIác êiã: Tam giới đại sư
"vậy sao..."
Tư Mã tiên sinh vân vê mấy cọng râu dê, sau khi nghe xong trầm ngâm chổc lát nói: "Đông ông, biết Triệu thị kia còn sống, chúng ta không nên giả vờ không biết nữa. Chăng may nếu như người khác phá được vụ án này, Đông Ỏng nhẹ thì chi xem như là tắc trách, còn nặng đó chính là đồng
Nói rồi chân mày hán chau lại nói: "Huống hồ vụ án này rối rắm khác thường, liên can cực lớn, nếu như có thê lật án, tất nhiên chắn động toàn quốc! Người sợ nôi danh heo sợ mập, nhưng mà làm quan lại sợ nhất không có danh tiếng! Thừ ngẫm lại, vụ án này Hình bộ đà phê quyết, nhưng lại bị ngươi lật án, tên tuổi Đông Óng tất nhiên lan truyền trong biển, trờ thành danh quan như Chu nghiệt đài kia, tương lai còn cần phái phiền nào vì tiền đồ mai sau nữa
"Tiên sinh nói quá xa rồi... " ngoài miệng vân không thê thừa nhận.
Ngụy tri huyện không kiềm nối khao khát thèm muốn kia, nhưng
"vậy thì lùi một bước nói.”
Tư Mà tiên sinh lại kích động khó kiềm nói:
"Đông ông có thể phá vụ án này, ít nhất có thể tạo dựng uy tín tại bổn huyện, quét sạch cái không bhí mù mờ qua loa, ngược lại xem thừ còn ai dám bảng mặt không bàng lòng?”
•^5 . oỷ .
Hóa ra từ khi Ngụy tri huyện nhậm chức đến nay, quan lại trong huyện khinh thường hắn tuổi tác còn trẻ, lại không có bối cành, nhưng một mực nhiều chuyện, rất hay để hán đụng vào mấy chuyện nhó như cây đinh, khiến cho Ngụy tri huyện không thê làm được gi cả, có sức không chỗ dùng, cả ngày lo lảng suông ...
Nghe Tư Mã tiên sinh nói xong những lời này, Ngụy tri huyện rốt cục thành thật nói: "Không dối gạt tiên sinh, ta cũng cho là như vậy."
Nói rồi lại thờ dài bảo: "Thế nhưng vụ án này chính là Hà quan sát định án, ta nếu tùy tiện nhúng tay vào, đương nhiên chọc hấn nối giận. Người này lòng dạ hẹp hòi thiên vị, nhìn hăn đối với tiền nhiệm của ta thì có thê thấy được đôi chút, nếu vương Hiền kia nói dối, vậy chẳng khác nào gài bẫy bồn quan.” "Lời này của Đông Óng rắt có lý, vương Hiền kia tiếng tăm không tốt lắm, lời hán nói không thể dễ dàng tin tường được.”
Tư Mã tây tịch gật đầu nói: "Không bàng thế này, đêm nay ta lặng lè đến nhà hắn một chuyến, tìm kiếm thực hư nguồn gốc, nếu như hắn không nói dối, chúng ta tính toán lại lần nữa." "Hừm, không thế nóng vội nhất thời."
Ngụy tri huyện gật đầu nói: "Nhưng tuyệt đối không thể để lọt tin tức ra ngoài."
Hiển nhiên cán cân trong lòng hắn, đà nghiêng về quản chuyện không đâu này rồi.
"Đông ông nếu như không yên lộng..'.'
Tư Mã tây tịch cười nói/
"Không ngại đế Hình Phòng phái một minh sai, bảo bọn họ cho vương Hiền bổ sung thêm khấn cung, xong rồi kết vụ án kia của hán.”
V -
Ngụy tri huyện suy nghi một chút, vỗ tay khen: "Hay lắm, hư hư thật thật, ai có thể lường được!'