Đại Quan Nhân

Chương 140: Phong thưởng (2)

Chương 140: Phong thưởng (2)

Hai vị đại quan đà khen ugợi như thế, lại có Hoàng đế tự tay hạ bút ngư phê, hành động đương nhiên hết súc nhanh chóng, cuối tháng bảy, ý chi ngợi khen nhừng người có công cứu trợ thiên tai ở Phú Dương đà đến huyện.
Ngày đó, cửa chính huyện nha Phú Dương mở rộng, trước đại đường bày trí hương án chúc thai (giá cắm nến), sau khi tri huyện cùng với quan lại làm lễ bái thánh chi, liền có thái giám truyền chì kẻo dài giọng tuyên đọc thánh chi.
Xx' <
Người đầu tiên lình chi chỉnh là Tri huyện Phú Dương Ngụy Nguyên, sau một phen ca ngợi, Hoàng đế ban thưởng cho bức hoành, kim tệ... cũng lệnh cho hắn được đến Hàn Lâm Viện. Ngụy Tri huyện chi ỉà lục phẩm nhưng cũng đủ làm cho Ngụy Tri huyện lệ rơi đầy mặt...
Trên thực tế, sớm đà có đồng niên cùng khoa lại nói cho Ngụy Tri huyện biết tin tức bổ nhiệm này. Khi biết được tin tức này, cảm giác hạnh phúc vô cùng to lớn, tràn ngập toàn thân Ngụy Tri huyện, hấn đà nghĩ qua các loại triều đình an bài cho mình, thậm chỉ nghĩ tới cỏ thể cho mình một bước lên ười lên làm tri phủ hay không, chính là không ngờ triều đình lại cho mình tiến vào Hàn Lâm Viện biên chỉnh sách.
Hạng Tiến sĩ của Vĩnh Nhạc năm thứ tư, vĩnh viên là nôi đau trong lòng Ngụy Tri huyện... Hẳn chì so với Tôn Sơn cao hơn một tên, trên bảng vàng tên xếp thứ hai từ dưới lên. The nên đại đa số mọi người chi nhớ rõ, một người là Tôn Sơn gọi là Ngô Trung, cùng không ai chú ý đến người thứ nhi từ dưới lên là ai, nhưng bàn thân Ngụy Nguyên trời sinh tính tình cường liệt lại hay để ý, khiến cho hắn cảm thấy nhục mặt sâu sắc!
Cho nên mặc dù là Tiến sĩ, nhưng ờ sâu trong lòng mình hắn vẫn tự ti, bây giờ lại có thể trở thành hàn lâm, điều này so với Tiến sĩ còn cao một bậc, ngươi nói Ngụy Tri huyện có thể nào không mừng rỡ như điên? Tuy ràng ở trong hàn lâm biên soạn rất kham khổ, phẩm cấp cũng không cao, nhưng ngươi cần biểt ràng, cho dù Trạng nguyên sau khi thi đậu cùng phải làm chức này liền biết nó có bao nhiêu tiền đồ xán lạn... Không nhừng thanh cao lại còn cao quý, thật sự khiến Ngụy tri huyện rất mãn nguyện.
~ „ . „ . ..........
Sau đó là Tưởng Huyện thừa, được đê thăng làm huyện lệnh Phú Dương, nghe được điều này, Tường Huyện thừa nhất thời vui mừng phơi phới, lập tức bệnh tật gì cùng biến mất hết thảy. Đổi với quan viên đà gần năm mươi tuòi mà nói, Hàn Lâm Viện cát sĩ gì gì đó đều không còn bất cứ ý nghĩa gi nừa, có thể ở một huyện giàu có yên ổn làm một huyện lệnh đà là phúc khí lớn nhất rồi.
Với lại có câu quen tay thạo việc, huống hồ Ngụy Tri huyện cùng với Vương Hiền đà có con đường tốt đẹp trải săn, ngay cả Tưởng Huyện thừa cùng nhìn ra được, nhừng ngày tốt đẹp của huyện Phú Dương đang ở ngay trước mắt. Trên đời này còn có địa phương nào hợp với lòng người hơn đây sao?
Đạo thánh chi thứ ba chính là truy phong, truy phong Mã điển sử đà hi sinh vì huyện Phú Dương, 'nhưng người chết cũng như đèn tắt, hết thảy đều không cỏ ý nghía gì cả. Cùng may triều đình còn chưa phải mất hết lương tâm, cho hai nhi tử của Mã điển sử được vào học ở Quốc Từ Giám, đợi sau khi học tập xong, sè cho hai người bọn họ một tiên đô xứng đáng.
Đạo thánh chi thứ tư là bổ nhiệm tuần kiểm tư Triệu Tuần Kiểm làm Huyện thừa Phú Dương.
Đạo thánh chi thứ năm là bổ nhiệm Hồ Bộ đầu làm điển sử của Huyện Phú Dương...
Ngoài ra, tất cả quan lại chi cần đều có góp sức cứu tế đều được ban thưởng, ngay cả Điêu chủ bộ von đã chắc chắn không cỏ được cái gì cùng được lên áo xanh... Khiến hấn câm động nước mẳt tuôn ào ào, Ngụy Tri huyện quả thật là nhân hậu mà! Bởi vì danh sách công lao đều là do Ngụy Tri huyện định ra.
... .. . ..
Nhung mâi đến khi từ viện mồ côi, viện dưỡng lão các loại đều được phong thường, lại không có phàn của vương Hiền.
Lủc này tuyên chỉ đã kết thúc, khâm saỉ một hơi đọc xong hai mươi phần thánh chi, đã miệng đăng lười khỏ. Ngụy Tri huyện vội vã mời vào dùng trà. Đợi Ngụy Tri huyêíicùng với hoạn quan rời đi, bọn quan lại
ĐẠI QUAN NHẰN WMMWKc giá: Tam giới đại sư sớm quỳ đến hai chân tê rần đều rối rít đứng dậy, đè xuống hung phấn ữong lòng châu đầu ghé tai, sở đĩ không dám lớn tiếng nói chuyện, không phải sợ ồn ào đên Tri huyện cùng với khâm sai trò chuyện, mà là bởi vì bọn họ đều ý thức được, trong danh sách phong thưởng, lọt mất công thần đứng đầu là Vương Hiền!
Đây đương nhiên vô cùng hoang đường, bọn họ đều rất rõ ràng, Vương Hiên mới là người nghĩ ra toàn bộ kể hoạch cứu tế cùng là người thi hành chủ yêu, công ỉao to lớn, không người nào cố thê sánh băng. Một vị đại cộng thần như vậy lại không ờ trong danh sách phần thưởng, điều này khiến người ta vừa khỏ hièu lại không khỏi kinh ngạc... Nhưng bọn quan lại nhỏ bé này, cũng chi có thể cho Vương Hiền hai chừ "đồng tình" mà thôi.
Kẻ mạnh chưa bao giờ cần phải được sự đồng tinh, Vương Hiền tuy ràng tự thấy mình không phải là kê mạnh, nhưng hán cùng không thích người khác đồng tình thương hại mình, dứt khoát lẩy lỉ do chị dâu sắp phải sinh đẽ rời khỏi yến hội sắp được cừ hành ương nha môn, không quấy rầy niềm sung sướng của người khác.
Đương nhiên hắn nói chị dâu sắp sinh cùng không phải là nói dối, từ sáng sớm, Hầu thị vốn đà đủ tháng đã bắt đầu hô la đau bụng. Vương Quý vội vàng báo cho Vương Hiền cùng cha đang ở Hàng Châu... Ve phần lào nương, tính toán thời gian sắp đến, vài ngày trước đà mang theo Ngân Linh trờ về, chờ trưởng tôn của nhà họ Vương ra đời.
Từ nha môn đi ra ngoài, Vương Hiền rất nhanh điều chinh tốt tâm tình, vội vẵ chạy tới nhà Vương Quý, trực tiếp tiến vào nội viện.
Trong sân, Vương Quý rõ ràng mập ra, khí sẳc cùng tốt hơn nhiều đang gấp đến độ như kiến bò trên chào nóng. Ngược lại Ngân Linh càng ngày càng xinh đẹp vân có thể bảo trì bình thản, ở một bên quạt cho đại ca đầu đầy mồ hôi.
'Sinh chưa?"
Vương Hiền hỏi thảng vào vấn đề.
Trả lời hắn là ánh mắt khinh khinh của Ngân Linh, vương Quý cười khổ nói: "Nếu đă sinh còn có thể gấp gáp như vậy sao?” "Cũng đúng."
vương Hiền nhó giọng nói:
"Khẩn trương như vậy để lãm gi? Đứa bé thôi mà..."
"Hóa ra ngươi củng không có hiểu."
vương Quý cười thảm nói:
"Bà đở nói, nữ nhân sinh con, cần nhờ Bồ Tát phù hộ, mới có thể mâu từ binh an... Nữ nhân sinh con, chính là như đi qua Quỷ Môn quan, ngươi nói ta cỏ thể không khẩn trương sao?"
"Ổ, thật có lôi thật có lồi.”
vương Hiền ngượng ngùng nói:
"Ta còn tưởng ràng...”
Đơn giản giống như sáu trăm năm sau chứ.
Hai huynh đệ liền ngồi ờ trên thềm đá cùng nhan ngồi đợi, như vậy Ngân Linh có thề quạt một lúc cho hai người.
"Nương đâu rồi?"
Thấy đại ca vẫn còn qua khẩn trương, ViKmg Hiền không thể không tìm chuyện để nói. J
"Ờ trong đó giúp mọ. SSH
Cái miệng nhô nhấn cũa Ngàn Linh lài nhải, bèn trong truyền đến tiêng hô la đau đớn các loại, còn có một tiếng khóc non nớt của trẻ con vang lên...

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất