Chương 20: Đuôi cọp (1)
Đúng vậy nha! suy nghĩ, một chút, minh đà đem vụ án bị Hình bộ định tội chết này, thành còng lật lại. Ngày sau chắc chắn thanh danh lẻn cao, tiền đồ bừng sáng, tựa hồ nen thỏa màn.
IV /7 J// >/9/ f I
Nhưng mà nếu đế bản* án này mơ hồ trôi qua, đầu sò gây tội Hà Thường này, chắc chắn nhởn-nhơ ngoài \ ong pháp luật. Mình liền thành đồng phạm bao che hung thủ, sợ là cả đời cũng khó giải khúc mắc này!
Ngụy Tri huyện đọc sách thánh hiền hai mươi năm, tất nhiên xem lời thánh nhân là tiêu chuẩn. Thánh nhân nói quân tử có chín suy nghĩ, cái đâu tiên chính là 'Xem nghì kỳ'. Quân từ xem nghĩ kỳ, sè phản rõ thị phi, nhận rõ thật giả, phải đem người và việc nhìn thấu!
Năm đó lúc đi học, Ngụy Tri huyện xem đây là thiên kinh địa nghĩa. Nhưng sau khi xuất sì mới biết, người thường binh thường chinh là nhìn không rõ thị phi cong thăng, hoặc là không dám, không muổn nhìn rõ thiệt giả hư thật. Bởi vi phàn quá rò, nhận quá rồ, khó tránh khôi sè đầu rơi máu chảy, thậm chí hại tánh mạng của minh. Nhung nếu giả bộ như hồ đồ, mặc dù có thế đổi được thái binh nhất thời, nhưng lại bị lương tàm dày vò, thống khổ cà đời...
Khi hiện thực cùng lòng tin xảy ra xung đột, thỏa hiệp thường thường là vẽ sau. Nhưng đối với Ngụy Nguyên mà nói, lựa chọn này càng khó khăn. Đây cùng kinh nghiệm của hắn có liên quan, hắn là tiến sì Vinh Lạc năm thứ tư, bởi vi tuổi quá nhò, tướng mạo quá non, vĩnh Lạc Hoàng đế để hắn tiến sĩ vinh quy, đọc sách đợi dùng, hắn vĩnh viễn không cách nào quên lúc gặp vua, lời nói dịu dàng động viên, thành khẩn kỳ vọng của hoàng đế...
'Ngụy tiếu ái khanh, ngươi phải tự nhắc nhờ bản thản mọi lúc mọi nơi, phải kiềm chế bản thân, chớ phụ kỳ vọng của trẵm!'
Cho đến ngày hôm nay, những lời này của vĩnh Lạc Hoàng đế, lúc nào cùng vang vọng trong đầu hán, khiến hắn không dám có chỗ buông lỏng bàn thân...
Một đèm này, Ngụy Trihụyện trăn trở, mờ to mắt mài đến lúc hừng đông, hắn rốt cuộc làm ra quyết định!
Ngày đó Bài nha, bọn quan lại huyện Phú Dương, thấy được một Huyện thái gia măt đô hóng, nghe được sự quyêt đoán của hăn:
"Giờ Thin hôm nay, đại đường phúc thấm Hà Thường!"
Cả đám quan lại không khói kinh ngạc, sau đó nghiêm nghị lình mệnh, hoàn toàn khác biệt với ngày xưa.
Huyện nha phân đại đường nhị đường. Ngày thường lý chinh xứ án, Huyện lào gia đểu thăng nhị đường. Thăng nhị đường, tri huyện thường mặc công phục, lại dịch sai sử thường củng giới hạn trong thư lại trị đường cùng kinh thừa sai dịch, quan lại không quan hệ với sự kiện thì không cằn xuất hiện.
Thăng đại đường thi quan huyện phải mặc triều phục, lại dịch sáu phòng ba ban đều phải tụ tập đầy đủ xếp hàng, trinh độ trịnh trọng của nó vượt xa cái trước. Theo như quy chê, bình thường chi có lúc tuyên đọc thánh chi, phụng chi ban sai, hoặc là có án kiện đặc biệt trọng đại, mới có thê thăng đại đường!
Hôm nay, Ngụy Tri huyện muốn thăng đại đường thẳm vấn. đà cho thấy thái độ của hắn.
sau khi thối đường, Ngụy Tri huyện tắm rửa dâng hương, cời công phục đổi triều phục.
Hắn mặc áo trắng giày đen đứng ờ trước gương đồng, hai người hầu cận mặc áo Xich la thanh duyên lên cho hắn, sau đó sửa sang lại cổ áo, trong ngay ngắn chinh tể lộ ra vẻ lãnh đạo. Sau đó mang đai bạc, mang tế tắt móc Xích la thanh duyên, sau khi mang xong đeo dải lụa, cuối cùng rủ thắt lớn ửong ngoài đểu tráng...
Lúc mậc y phục này, chính là nghi thức, khi từng kiện phục sức khoác lẻn người, Ngụy Tri huyện cảm thấy trách nhiệm, cùng tùng phần đè lẻn vai. Chăn dắt cho thiên tứ. chủ tri công đạo cho bách tính, là ý nghĩa minh mặc triều phục này!
__________ « • . • : ,
ĐẠI QUAN NHÃN 7
"Đỏng Ỏng...'
Trên gương lớn hiện ra nét mặt già nua của Tư Mà Cầu, hắn thở dài nói: "Ngươi thật định bắt chấp tắt cả?’ "Ân lộc vua, thì phải trung với vua, làm quan, tạo phúc một phương, đây là lời thề trước khi ta nhậm chức.”
Huyện lệnh trong gương, mặc dù nghiêm mặt, lại như cũ có vẻ rất trẻ tuổi: "Phú Dương có ác bá như Hà Thường chưa trừ diệt, thì tính là trung với vua, tạo phúc một phương cái gi?" "Không biết Đông ông định làm như thế nào?"
Tư Mà sư gia nghiêm nghị nói.
"Chờ tiên sinh nghi kế đây...'
Ngụy Tri huyện hai tay xòe ra, thành thật nói.
"Haizzz.
Tư Mà Cầu thở dài nói: "Chủ từ như ngươi, đúng là phiến toái mà.
"Tiên sinh quả nhiên có thượng sách?’’,
Ngụy Tri huyện nghe thấy hắn nói như vậy, kích động xoay đầu lại. Mặc dù Không nối thành nhản, Mạnh nói thủ nghĩa, nhưng không cần xả thân thủ nghìa, vậy thi không còn gi tốt hơn...
"Ta nhiều lằn càn nhắc, Hà Thường này thật ra cùng không đáng sợ như vậy".
Tư Mà Cầu cười khô một tiếng, nói khè: "Trước tiên là nói về thân phận Cầm Y vệ chúng ta kiêng kỵ nhắt. Điểm này rất kỳ quái. Nếu hấn là Bách Hộ Cầm Y vệ, hòm qua ra toà vì sao một chừ cùng không để cập tới? Chi sợ tất có ân tình khỏ nói. Nếu hắn không đề cập tới, chúng ta liền cứ xem như không biết, về phần Cẩm Y vệ tương lai có thể can thiệp hay không, đó chính là chuyện phía trên, không có quan hệ với Đông Ong. Người không biêt không có tội, Cấm Y vệ dù ương ngạnh hơn nữa, cũng sè không gây sự với Đông ông".
"ô, không sai".
Ngụy Tri huyện gật đầu nói: "Thản phận Lương trường kia thi sao? Cái này cùng rất phiền toái".
"Đểu nói Lương trường phạm tử tội có thể nạp tiền chuộc tội. Tối hỏm qua ta ngủ không được, lật xem « đại cáo )) , phát hiện điểu này có từ năm Hồng VŨ thứ tám quý tị tháng mười hai, 'Lương trường nếu tạp phạm tử tội, có thê nạp tiền chuộc tội'".
Tư Mã Cầu nói khè.
"ô.
Ngụy Tri huyện đọc sách thánh hiến thì nhiều, nhưng đối với nghiên cứu điêu khoản pháp luật, van chi mới khơi bước. Có điêu cùng biẻt, cái gọi là 'Tạp phạm tử tội', chinh là loại tiuh chất khá nhẹ trong tử tội, so với 'Thật phạm từ tội', xử hình cũng khá nhẹ.
Đơn giản mà nói. tạp phạm tư iộí chinh la người thập ác (thập ác = mười tội nặng nhất), cố sát (cố sát = cố ý giết người), người phản nghịch lật ngôi, nội gian trộm kế, chịu tử tội ngoài người chết trái pháp luật.
Nhưng này là có ý gì?