Chương 283: Chiến vương (2)
Một tiếng chiêng vang lên, trong đại sảnh nháy mắt an tình lại, mấy trăm ánh mắt nhìn chàm chàm chậu đấu dế mèn đáy cạn màu xanh rộng một thước trên bàn kia, trên chậu chụp lồng nửa vòng tròn tơ vàng, trái phải lồng đều mờ ra một cái cửa nhỏ. Chu Cao Toại mờ cửa nhô cạnh mình trước, cầm ống trúc đẩy cỏ ra, Kim Sí vương liền không thê chờ đợi được mà nhảy ra, rơi vào trong chậu, lập tức búng tanh tách hoạt bát vô cùng, khí nhanh nhẹn dùng mành được cả sảnh đường ủng hộ.
Từ Cảnh Xương cũng mở cửa nhỏ cạnh mình ra, Tử Bào Nguyên Soái liền trầm ổn đi vào trong chậu, Kim Sí vương đang bản thân làm ầm ì, đột nhiên phát hiện trong chậu lại xuất hiện một đồng loại, lập tức hưng phấn dị thường, muốn nhào tới, lại bị trọng tài dùng lưới đấu ngăn lại. Chu Cao Toại cùng Từ Cảnh Xương đêu tự rút cọng cỏ ra, nhẹ
nhàng trêu chọc côn trùng của mình.
Nếu chi là hai con côn trùng ngu ngốc đấu nhau, mị lực của đấu dế mèn này chắc chắn nhạt đi không ít, trên thực tế từ lúc tìm côn trùng, nuôi côn trùng đến đấu côn trùng, đều có tuyệt hoạt cao thâm ờ bên trong. VÍ dụ như cò khều trước khi đấu này, chính là đế trêu chọc tính đẩu của dế mèn, khiến hai bên đều tiến vào trạng thái chém giết, như vậy mới sướng mắt, cùng công bình.
Công cỏ khều tốt, không chi có thể khiến dế mèn phát huy chiến lực lớn nhất, còn có thế mất nhìn dế mèn sắp kẹp lui thua chạy, trờ lại chuyển bại thành thắng. Đương nhiên không khổ công phu nhiều năm thì không luyện tốt được, vương Hiền thường xuyên thấy Chu Chiêm Cơ không có chuyện gì mượn một cây cỏ khều gầy, vê, móc, hớt trên dưới trái phải, luyện kiến thức cơ bản ờ đó. K
Kỳ năng khều cỏ của Định Quốc công, mạnh hơn Chu Chiêm Cơ nhiều, mọi người chi thấy hắn bắt đầu dắt cò Từ Bào Nguyên Soái của mình, từ đầu tới đuôi, từ sườn đến eo, chi tận lực khiêu khích, cùng không đê dè mèn gân cò, dẻ mèn kia lúc đâu thì nôn nóng, sau chuyên thành tức giận, cuối cùng không ngờ trở nên điên cuồng vô cùng, Từ Cảnh Xương mới dùng tay chọc cỏ ờ trên cô nó, dế mèn kia lập tức lộ ra sát khí, toàn thân nảy lên màu tím, quanh thân giống như tử khí vờn quanh.
“Tử Khí Đông Lai quả nhiên là trùng vương chân chính, bây giờ Kim Sí vương gập nạn rồi".
Các khách xem kinh hô lên, nhừng người đặt Kim Sí vương thắng, đều có chút bận tâm.
Lại nhìn thủ pháp của Chu Cao Toại, thoải mái như múa bút vè tranh, động tác nhanh đến độ khiến người ta thấy không rò, Kim Sí vương kia ờ dưới sự trêu chọc của hắn, cùng trờ nên kim quang mành liệt, cặp răng cưa lớn biến thành đò như máu, cùng lộ ra chân tướng trùng vương.
"Đấu".
Trọng tài khè quát một tiếng, mờ lưới ra, Kim Sí vương liền điên cuồng đánh về phía Tử Bào Nguyên Soái, miệng kẹp ba cái, tiếp theo đó là một chiêu 'Hoàng khuyển kháp kê', ấn ngà vào trong góc lưới đấu. Tử Bào Nguyên Soái kia bị ép tới co thành một nhúm, giày dụa muôn rời khỏi cửa, lại bị kẹp cái cẳng, làm sao cùng không nới lông được. Sáu chân đạp loạn một hồi, mới miễn cường trốn được.
Kim Si vương chiếm thượng phong, lập tức khí phách hãng hái, lúc này ở trong lưới đâu vô cánh kêu to, trong tiêng vang mang theo tiêng rít
@ Trấn Bách Thành
bén nhọn như tiếng chuông, hai cọng râu dài đô rực không ngừng quét khấp bổn phía, oai hùng làm dáng đấu. Ngón tay Chu Cao Toại vừa chấm, điểm cỏ công kích một cái, dân Kim Sí vương dùng truy giặc cùng đườngm không để cho Tử Bào Nguyên Soái có cơ hội thở dốc.
thời gian Chu Cao Toại điếm cò, Từ Cảnh Xương cùng nắm chật cõ khều, thời điểm này, hắn khều cò hết sức mành liệt, mỗi một lần đều dùng đủ sức lực, nơi cỏ đến, Tử Bào Nguyên Soái cùng bộc lộ bộ mật hung ác, tuy là vừa rồi bị trọng khẩu, nhưng ý e sợ toàn bộ tiêu tán, nghênh tiếp Kim Si vương xông lên.
Hai trùng đón nhau, Kim Si vương hạ miệng nhanh, ra tay trước kẹp lấy kìm trái của đối phương, đang định phát lực, lại thấy sáu chân của Tử Bào Nguyên Soái mờ ra, chộp cọng cò trải dưới lưới đấu, Kim Sí vương trong lúc cấp thiết không động được, bị đỏi phương kẹp một cái bắn ra xa, ném thẳng tới đối diện lưới đấu, đụng lên vách tường mới rơi vào một góc, râu cùng vểnh lên, râu trái cùng gày một đoạn, tựa hồ bị thương không nhẹ.
Người xem hoặc là kinh hô, hoặc là hoan hô, đây là lần đầu tiên bọn họ thấy Kim Sí vương chịu thiệt, ngay cả người mua nó thắng cùng lớn tiếng trầm trồ khen ngợi.
Lẽ ra Kim Si vương chịu đòn nghiêm trọng này, hẳn là một hồi lâu mới có thể tinh lại, ai ngờ nó rớt xuống, bắn lên, như phát điên mà vừa kéo vừa cắn Tử Bào Nguyên Soái kia, Tử Bào Nguyên Soái không hô là chân tử trùng vương trăm thu khó gặp, không chút yểu thể chiến một chô với nó, bôn răng tương đôi, có tiêng coong coong, trong lúc nhât thời kẹp chặt như khóa sắt, quang ảnh lóe lên. Mặc dù chi là hai con trùng nhỏ đang đánh nhau, nhưng người xem đêu tâm tinh lay động, hoa mất thần mê, phảng phất đang quan sát hai vị cao thủ tuyệt đinh so chiêu.
Hai con côn trùng đấu chừng thời gian nửa nén hương, đây đà lâu hơn côn trùng tầm thường đấu mấy lần, Từ Bào Nguyên Soái kia mặc dù là trùng vương, nhưng cùng gân mềm cốt lõng, không thể tiếp tục được nừa. Nhưng mà Kim Sí vương kia vân không thấy mỏi mệt, tiếp tục điên cuồng công kích, Tử Bào Nguyên Soái chông đờ không được, bị cắn gày một chân, phun chất lỏng chạy trối chết. Kim Sí vương còn định truy kích, trọng tài lại dùng lưới đâu tách hai con ra, lớn tiêng nói:
“Thăng thua đà định Kim Si vương thăng".
Từ Cảnh Xương thoáng chốc mặt xám xịt, Chu Cao Toại muốn ngăn chận nụ cười đắc ý trên mật, nhưng khóe miệng vân hơi nhếch lên nói:
“Chân tử trùng vương quà thật không giống bình thường, đa tạ".
Triệu vương điện hạ miệng khiêm nhường, nhung thái giám tùy thàn của hấn lại đưa tay quét sạch ngân phiếu trên bàn.
Chúng đổ khách cùng dần dần từ trong tràng đại chiến vừa rồi tinh lại, nhùng người mua Kim Sí vương thắng, tất nhiên cao hứng bừng bừng, Kim Sí vương thắng liên tiếp mười chín trận, quả nhiên không khiến chúng ta thất vọng.
Nhừng «Mạch dế» mê tín mua Tử Bào thắng, tất nhiên uể oải phi thường. Có điều mặc kệ thắng thua, các bàn sau khi một lần nừa khai chiến, nhìn nhừng côn trùng kia chém giết, trực giác đần độn vô vị, hơi có chút cảm giác đã đi qua biển không ham sông...