Chương 283: Chiến vương (1)
rần Bách Thành
vừa nghe nói Kim Sí vương không đâu địch nối của Triệu vương gia, cùng với Từ Bào Đại Soái mà Định Quốc công dùng vạn kim có được hạ tràng, các bàn đều ngừng đấu, người cả Thu Khôi đường, rầm rập, toàn bộ vây tới giừa bàn chủ. May mà Chu Chiêm Cơ và vương Hiền đà sớm ờ bên cạnh, nếu không chắc không chen tới được trước mặt.
Lúc này, hai bên trao đổi chậu dế mèn, nhìn chiến tướng cùa đối phương, vương Hiền nhìn chàm chàm chậu của Chu Cao Toại, chi thấy trên cò mịn bên trong ngồi xổm một con chiến trùng, đầu tròn răng lớn, chân dài gáy rộng, kìm đỏ trảo đỏ, cánh vàng mao khô, nhốt ờ trong lồng hỏa khí mười phần, bật lên liên tục, hận không thể một đầu đánh vờ cái lồng. Nhung ánh mắt người khác đều quăng về phía con của Định Quốc công kia, giống như thường thức tuyệt thế mỳ nhân, cùng tấm tắc khen ngợi.
'Quả nhiên là bộ dạng vương giả, đúng là chân tử trùng vương trên sách cổ'.
vương Hiền lại nhìn Tử Bào Nguyên Soái của Định Quốc công, đầu tím, răng tím, cánh tím, thịt tím, đuôi tím, gáy màu ri sắt, có sợi tuyến màu kim hồng, cá người như khoác bào tím, đẹp như hoa hồng, hóa ra là một chân tử trùng vương mấy năm khó gặp.
"Bây giờ Kim Sí vương có đối thủ rồi".
Người chơi cùng đám đổ khách đều là người biết hàng, biết đồng dạng là trùng vương, màu săc Tử Bào Nguyên Soái của Định Quôc công càng thuần nhất hơn Kim Si vương, chi từ phàm tướng mà bàn, dường như càng cao hơn một bậc. Có điều màu sắc có tinh thuần, lại có tướng để vương hơn nừa, có thể xưng vương hay không, còn phải hạ tràng đấu thử mới biết được.
Nhìn qua trùng, hai người trả chậu lại cho đối phương, Chu Cao Toại cười nói:
“Biểu ca đặt đi".
“Một vạn lượng".
Từ Cảnh Xương nói.
“Xin lỗi biểu ca, đó là bảng giá đầu tháng của Kim Sí vương".
Chu Cao Toại cười nói:
“Bây giờ ít nhất hai vạn lượng mới có thể hạ tràng".
"Ta nói là hoàng kim".
Từ Cành Xương thanh âm buồn bực nói.
Người xem náo nhiệt không ngại chuyện lớn, nghe nói Định Quốc công có lịch sử ra giá trên trời, tất cả đều hưng phấn giống như tiền là cho bọn họ.
“Xem ra biểu ca là muốn kiếm cả vốn lẫn lời về".
Chu Cao Toại cùng lấy làm kinh hài nói:
“Chỉ là, ngươi có nhiều tiền như vậy sao?"
Lúc mới lập nước, Thái tổ hoàng đế quy định một lượng hoàng kim bằng bốn lượng bạc trắng, gọi là 'Bốn đổi', có điều giá so này rất nhanh đà lên tới sáu đôi, bảy đổi, hiện nay càng lên tới tám đôi. Một vạn lượng hoàng kim, cùng chính là tám vạn lượng bạc trắng, mặc dù Từ Cảnh Xương là hoàng thân quốc thích, quốc công gia vinh sủng cực điểm, nhưng bông lộc một năm thêm ban thường, chi hai vạn lượng. Hơn nừa thu nhập sản nghiệp điền trang, thế nào cùng phải không ăn không uống hai ba năm mới có thể kiếm được.
“Ngươi đừng ăn mặn quan tâm củ cải nhạt”.
Từ Cảnh Xương hừ một tiếng, từ trong lòng lấy ra một chồng kim
ĐẠI QUAN NHÀN phiếu đập ờ trên bàn.
'Đếm thử đi".
Thấy hấn thật lấy ra tiền, Chu Cao Hú càng giật mình, cầm lên đếm thừ, một vạn lượng kim phiếu, không thê giả được. Tràm ngâm một lát, hắn bảo người ta ra sau phòng thu chi xách miệng rương ra, đếm mức tương ứng ngay tại chô... Tám vạn lượng bạc trăng mặc dù là khoản tiên lớn, nhưng chi Kim Sí vương thắng cho hắn, đà gân có sô này, lại thêm ăn hoa hồng khai tràng, hắn vừa thu đà lời hơn mười vạn lượng bạc, tám vạn lượng vần có thế bỏ ra được.
Ngân phiếu mười sáu vạn lượng bạc chồng ờ trên bàn, đợi tí nừa sè toàn bộ thuộc về người thắng, đây gần như là lần cược lớn nhất trong mấy chục năm nay, người xem đều kích động theo, may mắn có thê thấy được cuộc chiến đinh phong này. Thấy thế, người làm cái trong Thu Khôi các gân cổ gào lên:
“Các vị công tử gia mau đặt cược đi, Tử Bào Nguyên Soái khiêu chiến Kim Si vương, chính là cuộc chiến Thiên vương Sơn trăm thu gặp một lần".
Trong đại sảnh lập tức hỗn loạn, các vị đổ khách đều vội vàng móc kim ngân phiếu ra... đây là quy củ của đấu trường Thu Khôi, bất luận là người chơi hay là đô khách, đêu phái chuân bị săn kim ngân phiêu đê tới, không thấy vàng thật bạc trắng. Hơn nữa mệnh giá thấp nhất là trăm lượng bạc trắng, không có mức cao nhất.
Đám đổ khách đặt trên đài chuyên đật cược, người làm cái nhận tiền, viết một tờ phiếu đặt cược tại chỗ, đắp con dấu lên cho khách nhân, đợi tí nữa nếu đặt trúng, thì cầm phiếu này đổi tiền.
vương Hiền cùng Chu Chiêm Cơ đều ham chơi, cùng không nhịn được mà tự đật cược, cầm được phiếu đặt cược, Chu Chiêm Cơ hòi hắn:
‘Ngươi đật ai?'
'ngươi đật ai?"
vương Hiền hòi lại.
'Còn phải hỏi nữa à, đương nhiên là biểu thúc của ta".
Chu Chiêm Cơ phất phiếu đật cược trong tay nói:
‘Một ngàn lượng, ta đặt Tử Bào Nguyên Soái".
vương Hiền khẽ gật đầu, vội chạy về, cùng đà không chen vào được nừa, đành phải nhón chân, thò đầu vào trong xem.
Chu Chiêm Cơ cùng động tác giống vậy, hòi:
Chẳng lẽ ngươi đặt chính là Tam thúc ta?1
‘Kim Sí vương, một ngàn lượng".
vương Hiền đành phải thừa nhận.
‘Ngươi tên phản đồ này".
;Ta không thể gây khó dễ với tiền được nha".
vương Hiền ủy khuất nói:
:Một ngàn lượng bạc, ta phải kiếm mấy năm đó".
‘Nói như vậy, ngươi không tin biểu thúc ta có thế thắng?"
Chu Chiêm Cơ nói.
‘Ai biết được".
vương Hiền nhún nhún vai nói:
‘Bắt đầu rồi, xem đi".
@ Trấn Bách Thành