Đại Quan Nhân

Chương 287: Ra chiêu thần kỳ (2)

Chương 287: Ra chiêu thần kỳ (2)

Lại nhìn hắc quả phụ kia, cúi đầu, híp mắt, cánh bên người co lại chặt chè, giống như là dáng vê phục tùng. Người coi vẫn chưa từng thấy cánh tượng này, đầu tiên là sừng sờ, chợt nhớ tới đây là một con đực một con cái, không khôi bật cười ồ quái lạ, nói không ngờ có xuân cung sống đê xem, Hán Vương càng cười ha ha nói:
“Đại chất tử, ngươi nói đánh được, là chi gợi ra dáng vẻ quyến rù kia sao?”
Chu Chiêm Cơ xấu hổ đến mặt mày đô bừng, thanh âm buồn bực nói:
“Không phải, cứ xem đi là được.”
Lúc này, Kim Sí vương cùng cảm giác mị lực giống đực của mình, đà chinh phục đối phương, liền rất quân tử xoay người sang chỗ khác, thăng người lên, đem cái mông đưa đến bên đâu hắc quả phụ, mời mỳ nừ lên ngựa.
Hắc quả phụ đà đói bụng nửa ngày, vừa nhìn thấy thức ăn tới rồi, không chút nghi ngợi, phản xạ có điều kiện thò đầu ra, ngồm ngoàm một ngụm, liền cắt đứt mông Kim Si vương xuông đau đên mức Kim Sí vương nhãy lên cao ba tấc, dịch vàng đều bắn ra . . .
Trong đại sảnh nhất thời cây kim rơi cùng nghe tiếng, tất cả mọi người há to mồm, khó thể tin nổi nhìn chàm chàm cảnh tượng này — Kim Sí vương bách chiến bất bại, cứ như vậy bị cắn mát mông.
Lúc này thắng thua định rõ rồi Chu Chiêm Cơ ngoại trừ kích động, vẫn luôn xấu hổ gài cằm, liếc mất nhìn vương Hiền, ý bảo là, ta đà nói rồi mà, cho dù thắng thua, ta đều mất mặt. . .
Không chi có Chu Chiêm Cơ nghĩ như vậy, người xem khấp trường cùng nghĩ như vậy, con dế bị cắn nát mông, ri dịch vàng, bấy giờ cách cái chết không xa, chớ nói chi là tái đấu. Ngoại trừ kinh ngạc tán thán, lại không cỏ mấy người cảm thấy vui mừng . . . Chuyện này vô cùng dê dàng giải thích, mọi người vô cùng chờ mong một trận đại chiên, lại trờ thành trò khôi hài qua loa xong việc, hơn nừa quan trọng nhất là, mọi người còn phải đền tiền . . .
Chán nản viết trên gương mật Chu Cao Toại, nhưng không bao gồm bản thân Chu Cao Toại. Triệu vương điện hạ từ trong kinh hoàng hôi phục tinh thần, ngay lập tức khép quạt giấy lại, vừa thò tay, từ trong tay áo lấy ra cái hộp màu đông đỏ xung quanh khám châu san hô, trên đinh khâm một viên đá hồng ngọc mắt mèo lớn, vừa xoay ổ khóa, một tiếng răng rắc lanh lánh, cái hộp liền tự động bật ra, đế lộ một cây nhân sâm thành hình người màu tím.
“Nhân sâm ngàn năm.”
Ngoại trừ vương Hiền, người coi đều là đại phú đại quý, biết nhìn hàng. Nhìn thấy gốc nhân sâm kia, tất cà đều sợ hài than, thật không ngờ được tận mắt nhìn thấy thuốc tiên chừa thương bằng xương bàng thịt trong truyền thuyết.
Mọi người đang sợ hài than, đà thấy Chu Cao Toại không ngờ đem đem gốc sâm kia bẻ làm hai . . . Không khôi khè run rây đau lòng, đây chính là nhân sâm ngàn năm vạn vàng khó mua đó, ấy vậy mà hắn bẻ như vậy.
Ngoài kinh than, mọi người chăm chú nhìn động tác của Triệu vương, muốn xem xem trong hồ lô của hắn bán thuốc gì, chợt thấy Chu Cao Toại từ chính giừa nhân sâm, chậm rài rút ra một sợi khiếm thảo tâm thường . . . Trời ạ, không ngờ dùng nhân sâm ngàn năm nuôi khiêm thảo, bạo tay như vậy sợ chi có những long từ log tôn mới có thê mọc ra được!
Chu Chiêm Cơ ngạc nhiên liếc nhìn vương Hiền, bởi vì vương Hiền cũng dùng phương pháp giống vậy, lúc ấy hắn còn nói, người này dùng nhân sâm trăm năm nuôi khiếm tháo, thật sự là phung phí cùa trời, không ngờ rằng so với Tam thúc của hắn, quả thực là núi này cao còn có núi khác cao hơn.
vương Hiền lại không có thì giờ để ý đến hắn, hai mắt nhìn chàm chằm khiếm thảo của Chu Cao Toại, dùng nhân sâm ngàn năm tẩm bổ khiếm thảo lâu như vậy, khẳng định có công hiệu phi phàm. Quả nhiên, chi thấy Chu Cao Toại dùng móng tay thon dài của mình, từ trong cò rút ra một sợi, nghiền nát một sợi cuối cùng vắt ngang nổi trên ngọn cò, qua lại mấy lần nhẹ nhàng gọt giũa trên vết thương của kím sí vương,


đợi máu loàng trên miệng vết thương bớt chảy rồi, ngón tay hắn thoáng rung, đoạn cò nối trên ngọn cò liền vuông góc rơi xuống, đang khảm hợp trên miệng vết thương của nó, chi ngừng lại chốc lát, miệng vết thương kia liền khép lại toàn bộ.
Kim Sí vương lại ở trong chậu kêu to lên, cùng với âm thanh trong trẻo có quy luật lúc vừa rồi hoàn tòan khác biệt, tiếng kêu lần này vừa vội vừa nặng, giống như ẩn chứa phẫn nộ cùng cực, trên người ửng ra màu đô khác thường, hoàn toàn không giống là con dế màu vàng.
'Long Lân ửng giáp, hiện chân thân rồi.
Có người la hoảng lên, khiến cho người xem cùng kinh hô liên tục:
‘Kim Sí vương sắp hóa rồng rồi;
‘Long Lân ừng giáp gì chứ.
Thấy vê mặt bổi rối của Chu Chiêm Cơ, vương Hiền thấp giọng nói:
Chỉ là tỏ vẻ chút đinh mà thôi.
Bất kể là Long Lân ừng giáp, hay là tỏ vẻ làm màu, tóm lại Kim Sí vương thoáng cái sống lại, hơn nừa nhìn về phía hắc quả phụ không còn là tình ý dạt dào nừa, mà là hận không thể xé thành mảnh nhỏ, chi thấy hai cái chân trước của nó không ngừng cào cào, dáng vẽ rộng rài kéo căng cứng, phút chốc bấn ra chân sau, trực tiếp húc thẳng vào hắc quả phụ.
Hay lấm.'
Người xem đồng thanh trầm trồ khen ngợi, hiến nhiên hi vọng Kim Sí vương có thể báo thù rửa hận.
Nói đến hình thể của Kim Sí vương kia, khoáng chừng gấp đôi hắc quà phụ, nếu như bị đụng thật sự, thể nào cùng phải toi đời. Thật không ngờ ra sức húc mạnh lại nhào vào khoảng không, Kim Sí vương vội vàng quay đầu nhìn lại, hắc quá phụ lại chảng biết lúc nào đà né tránh đến phía sau của nó.
Mọi người lại nhìn thấy rất rò ràng, hóa ra là hắc quả phụ mắt thấy Kim Sí vương liều mình xông tới, ra sức vỗ cánh nháy lên, tránh né một đòn trí mạng này.
Thấy nhào vào khoảng không, Kim Sí vương càng thêm phẫn nộ, lại dùng tốc độ càng nhanh hơn nhào qua, hắc quả phụ khi sắp sửa va chạm lần nừa giương cánh nhảy lên trước, lại né sang bên.
Nhưng Kim Sí vương kia được nhân sâm ngàn năm tiếp sức, đà trờ lại trang thái đinh cao, xoay người bổ nhào qua lần nừa, tốc độ lần này so với lần trước còn nhanh hơn, hắc quả phụ rốt cuộc tránh né không kịp, rắn chắc bị chặn hông húc lên, ờ giừa không trung bay ngang ra ngoài, nặng nề đụng vào trên vách chậu, lúc đầu to rơi xuống đất còn gày mất cọng râu, phần bụng không ngừng thờ dồn dập, hơn nửa ngày không có hồi phục tinh thần.
Tiếng hoan hô lại lần nừa vang lên, vậy mới đúng chứ, Kim Sí vương bách chiến bách thắng, làm sao có thê bị một con mái xử lý đơn giản như vậy được.
Đánh nó đánh nó, đánh mạnh nó vào.
Mọi người hô to lên:
Đe con mụ xấu xí này trời cao đất dày.
Sắc mật của đám người bên Chu Chiêm Cơ, trờ nên hết sức khó coi.


Thể yếu bổ cò.
vương Hiền ra sức thúc hắn một cái, Chu Chiêm Cơ mới đột nhiên kêu lên với trọng tài.
Thế yếu bổ cỏ.
Trọng tài hạ rào chấn xuống, khó khăn lắm ngăn lại Kim Sí vương lại bổ nhào qua.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất