Đại Quan Nhân

Chương 290: Cửu cửu quy nhất (2)

Chương 290: Cửu cửu quy nhất (2)

Lễ vật thử ba, là một pho tượng Phật được làm từ ngọc trân châu cao ba tấc...Ngọc Phật này không phải là được khắc ra, mà là do thiên nhiên ban tặng, Chu Chiêm Cơ cùng với vương Hiền thấy vậy đều mắt trợn trắng, quả nhiên là thiên hạ to lớn không gì là không có được.
vương Hiền vẫn còn đang nhìn ngọc phật mà sợ hãi than, trong lòng Chu Chiêm Cơ lại bắt đầu suy tính, hắn nhớ rõ phụ thân đã nói qua, Hoàng đế Kiến văn có một Ngọc Phật như vậy, từ trước đến nay đều được tôn sùng là chí bảo, lúc nạn Tĩnh Nan hắn vẫn cúng bái cái này mỗi ngày, về sau thành Kim Lăng bị phá, hoàng cung cháỵ lớn. Chu Cao Sí tường rằng tượng Ngọc Phật này đà được Kiên văn Đê mang ra khôi cung, hóa ra là đà rơi vào trong tay Triệu vương. Chăng qua là chăng biết tại sao, Tam thúc lại đem đên tặng cho mình.
Trầm ngâm, qua năm sáu lễ vật, nào là Ngọc trai to như nắm tay, cây phật thủ được làm từ Hồng ngọc Thiên Trúc, Thiên Lam tinh cực to hình tim, Đá mắt mèo kim lục, đêu là kỳ trân dị bảo khiên người ta phải nước miếng chảy ròng, có điều Chu Chiêm Cơ cũng không quá thích, hắn thích chính là những món đồ hiếm lạ, chứ không phải là những thứ đáng giá.
Chẳng qua từ lễ vật thứ mười một, ánh mắt của hắn lại sáng lên.
"Lễ vật thứ mười một, Thiên Kim Kiếm dài bốn thước."
Mã Thái Giám báo một tiếng.
Chu Chiêm Cơ nhìn chằm chàm vào thanh trường kiếm cổ chuôi kiếm màu vàng, vỏ kiếm màu đen này, trầm giọng hòi:
“Đây là Thiên Kim Kiêm của Lý Quy Thọ sao?"


/Ky

“Không sai, đúng là Thiên Kim Kiếm mà Công vương Đường Tấn đưa cho Lý Quy Thọ."
Mã Thái Giám trầm giọng nói.
Chu Chiêm Cơ đưa tay nắm chật lấy chuôi kiếm, rút ra bảo kiếm xem xét, kiếm kia mặc dù đà trải qua mấy trăm năm, nhưng vẫn giữ được hàn khí bức người như nước thu sâu thẩm, tiện tay quét một đường, liền đem một chén trà sứ trên bàn bổ làm hai, chô bị chém hết sức gọn gàng, ngay cả một chút xê xích cùng không có."
"Kiếm tốt, kiếm tốt, trên kiếm phổ cổ đại được đứng hàng thứ ba mươi bảy, đúng là có nguyên nhân của nó."
Chu Chiêm Cơ nói xong, nhưng mặt liền biến sắc nói:
“Có điều thanh Trạm Lô của Tam thúc ta đâu? Nó chính là danh kiếm đứng hàng thứ mười."
“Đó là vật tùy thân của vương gia nhà ta, vài ngày trước lúc luyện kiếm đà không cẩn thận làm nứt một đường, không dám đem ra lừa gạt thái tôn."
Mã Thái Giám thanh âm buồn bực nói:
“Cho nên thanh Thiên Kim Kiểm này chính là đồ tốt nhất."
Không lừa gạt ta?"
, 10. S
Chu Chiêm Cơ liêc nhìn hắn, nói.
Không dám lừa gạt.'
Mã Thái Giám chỉ còn thiếu điều chỉ tay lên trên mà thề độc.


'vật tiếp theo."
Chu Chiêm Cơ miễn cường chấp nhận nói.
'Lễ vật thứ mười hai, là gậy chống làm từ gỗ long huyết.’
'Càng lúc càng qua loa có lệ.'
Chu Chiêm Cơ không vui nói:
"Cái gậy chống này ta=lấy làm gì."
“Điện hạ bớt giận, gỗ tử đàn, gỗ hoa lê, gỗ lim đều được coi là bảo bổi đúng không ạ?"
Mã Thái Giám vội vàng giải thích nói.
“Đương nhiên."
"Những cái đó không nói, loại gỗ long huyết này không phải đường sản sinh từ Trung thô, là thúc thúc ta từ nơi xa nhất bên Tây Dương mang về đây. Nghe nói là một loại gỗ kỳ lạ, đao chém không gãy, lửa đốt không cháy, thật sự là loại gỗ cao cấp nhất thiên hạ, đáng tiếc số lượng mang về quá ít, chỉ đủ làm một cây quải trượng, cũng là một phen tâm ý của vương gia nhà ta giành cho thái tử điện hạ."


Nhắc tới mới nhớ, Mã Thái Giám đúng là đường chất của Trịnh Hòa.
“vậy cũng được..."
Nhắc đến hiếu đạo, Chu Chiêm Cơ cũng không có cách nào mà nói gì nữa.
Tiếp theo là một cái Thần Tí cung cực đại, vậy này lại khơi lên sự hưng phấn của Chu Chiêm Cơ, nén nhịn không được phải tiến lên vuôt vuốt thưởng thức nói:
“Thần Tí cung, thực nỏ là lấy cây dâu trên núi làm thân, lấy cây đàn hương làm tiễu, phần ống được làm từ sắt, then được làm bằng thép, nút thắt là làm bằng sợi đay, dây cung làm bàng tơ, nhưng có thể bắn được ba trăm bước, có thể nói là thiên hạ đệ nhât cung."
"Lễ vật thứ mười bốn, nhuyễn giáp ô kim."
Theo tiếng hô của Mã Thái Giám, cung nữ dâng lên một kiện nhuyễn giáp đen sì.
vương Hiền vừa nghe, mắt liền sáng lên, trong lòng tự nhủ mỗi khi đọc tiểu thuyết đều thấy trong đó có viết về mấy loại nhuỵên vị giáp, kim ti giáp... Không nghĩ tới hôm nay thật đúng là có thể thây được, có điều sao lại tầm thường như vậy, không phải là lừa gạt người ta đó chứ?
Chu Chiếm Cơ cũng là người biết thưởng hàng, cầm lấy nhuyễn giáp đen nhánh kia, nhìn kỹ nói:
“Xác thực là nhuyễn giáp được may từ mười tầng tơ ô kim, chẳng qua là không biết hiệu quả như thế nào."
Nói xong cầm lên, cho Mã Thái Giám mặc vào, sau đó theo bên hông thị vệ rút ra trường đao.
“Điện hạ, ngài đây là..."
Mã Thái Giám bị làm cho sợ đến mặt cùng tái xanh rồi.
"Đã mặc nhuyễn giáp đệ nhất thiên hạ, ngươi có gì phải sợ chứ?”
Chu Chiêm Cơ cười cười giơ đao, nói.
“Tha mạng..."
Hình như thật sự là muốn lấy mình ra mà thử đao nha, Mã Thái Giám bị dọa sợ xoay người bỏ chạy, lại bị thị vệ đè lại, trơ mắt nhìn thái tôn điện hạ giơ đao chọt xuống.
“Ai nha má ơi!"
Mã Thái Giám bụng đau xót, bị hù dọa đến mức tiểu trong quần, nhưng cúi đầu nhìn lên, lại thấy mình lông tóc vô thương, lúc này mới thờ phào nhẹ nhõm, mặt như lửa đốt nói:
“Điện hạ, thần, thần xin phép đi thay quần ạ."
“Đi đi."
Chu Chiêm Cơ thấy cuối cùng cũng đà giáo huấn được cái tên ngạo mạn này, cười ha ha nói:
“Nhìn ngươi chi có chừng đó tiền đồ."
Mà Thái Giám mặt xám xịt đi xuống dưới, Chu Chiêm Cơ đem nhuyễn giáp kia đưa cho vương Hiền nói:
“Mặc vào đi, đây là thứ tổt có thể bảo vệ tánh mạng cho ngươi."
vẫn là điện hạ mặc đi.’


vương Hiền khước từ nói:

‘Mạng của ngươi so với ta trân quý hơn."
“Ha ha, công phu của ta so với ngươi tốt hơn, bên cạnh lại tràn đầy cao thủ hộ vệ, mộc cái này ngoại trừ che ghẻ thì cũng không có tác dụng gì"
Chu Chiêm Cơ nói xong, tự tay mặc lên cho hắn, trầm giọng nói:
“vốn là ngươi nên thi phù học, khảo thí Cử nhân, là ta kiên quyết kéo ngươi đến chiến trường, vậy nên phải bảo vệ tánh mạng của ngươi càng chặt càng tốt."
“Điện hạ..."
vương Hiền không khỏi sinh ra một chút cảm động, bất kể Chu Chiêm Cơ đối với người khác toan tính xấu xa đến đâu thì hắn đối với mình cũng coi như là thật tâm. Có điều cũng không thê trước mặt mọi người cởi áo của ta ra nha.
“Ngài có thể để cho ta tự mình mặc được không?"


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất