Chương 31. Hãm hại (1)
Bên ngoài Thi êm Áp phòng. Tư Mà Câu đối với vương Hiền nói:
"Kỳ thực ngươi hiếu lầm lào phu ròi. ta là thành tâm thành ý muốn giúp ngươi mưu cầu một chức Kinh chế lại, ai mà biết được Điêu chủ bộ ghi hận ta, đại lào gia tuy ràng thân thiết với lào phu, nhưng cũng không nên đăc tội với Điêu chủ bộ, chi cô thể đê trống vị trí này trước, để ngươi và em vợ hắn cạnh tranh công bàng... Có điều ngươi yên tâm, em vợ hăn vô học, làm sao có thê là đôi thủ của ngươi, chi càn ngươi lập được công lao, đảm bảo đại lào gia chọn ngươi vào vị trí đó."
"Tại hạ cũng vô học ..." vương Hiền lại không hề bị lay động.
"Ngươi không giống như vậy, ngươi là chân nhân bất lộ tướng."
Tư Mà Cẩu liên tiếp đội mù cao cho hắn, càng như vậy vương Hiền càng cảnh giác, thở dài nói:
"Tiên sinh có chuyện cứ nói thẳng đi, có thể làm được ta đương nhiên hết lòng tận tụy..."
"Hắc, tiểu tử tinh ranh nha tiểu tử tinh ranh..."
Tư Mã Cầu xấu hổ nói:
"Là thế này, đại lào gia chuẩn bị phân ngươi đến Hộ phòng. Đây chính là chuyện tốt bậc nhất..." "Nghe nói Lý tư hộ và cha ta là oan gia cù vương Hiền mặt không chút đổi sắc nội. \
"Thật sao?"
Tư Mà Cầu sững sốt, nói:
"Lần này phiền phức hơn
"Phiền phức lúc trước la^gi?” vương Hiền hòi.
"Phiền phứcTúc trước là ..."
Tư Mã Cầu thuận miệng nói xong, mới phát hiện bị hớ, không khói cười khổ nói:
"Thôi vậy, thành thật mà nói vậy. Không phải mắt thấy sắp thu hoạch vụ thu đó sao? Dựa theo quy củ, trong huyện phải căn cứ sô vàng, phái người đến phường, hương, chi đạo phường trường, lý trưởng tùng nhà từng hộ đăng ký kiêm tra, sau đó tập hợp lại, tính ra mức thuế nên thu. sổ vàng là cái gì, ngươi biết chưa?"
"À ùm..."
vương Hiền suy nghĩ một chút nói: "Không rõ lấm.,’ "Khụ khụ."
Tư Mà Cầu không hiểu nổi, tiếu tử này thông minh như vậy, lại thiết hụt thường thức đến vậy, chi đành phải nhân nại giải thích ti mi cho hán:
"Sổ vàng, còn được goi là thuế khoá lao dịch sổ vàng, trẽn đó lấy hộ làm đơn vị, ti mi đăng quê quán, họ tên, tuổi tác, đinh khẩu, ruộng vườn, tài sản, là căn cứ quan phủ xác minh hộ khẩu, điều động thuế khoá lao dịch. Nhưng bời vì sinh lào bệnh tử, hàng năm đều có rắt nhiều thay đôi, trước hai thuế hè thu, trong huyện đều phải đăng ký kiểm tra một lần nữa." "Ra vậy ..."
Hắn vừa nói như thế, vương Hiền bỗng nhớ lại, tháng trước phường trường Tích Thiện phường bọn họ còn đến cửa, xác định tình hình nhà hắn. Nhớ lúc đó phường trường muốn quy định nhà hăn thành “trên hạ đẳng”, kết quả bị lào nương kêu gào một trận, nói ngươi giương mắt nhìn khăp thành Phú Dương này, có nhà ai còn thảm hơn nhà ta không? Phường trướng sợ đến mức vội và sửa thành “dưới hạ đẳng” ...
"Ngày trước, Hộ phòng sau khi hoàn thành sổ sách xong, đưa đến trước bàn đại lão gia thấm duyệt, kết qua khiến đại lão gia rất tức giận.”
ĐẠI QUAN NHÂN
31 —
Tức giá: Tam giới đợi sư
Tư Mà Cầu thở dài nói:
"Dựa theo thống kê của Hộ phòng, số hộ khầu bổn huyện, so với khi thống kê vào tháng tư, giảm bớt hơn bảy trăm khầu! Hộ thượng đăng càng giảm bớt một phần, bổn huyện năm nay cùng không thiên tai đại nạn gì, vậy tại sao lại xuất hiện tinh huống này?”
"ô..."
vương Hiển gật gù, hấn hiếu đôi chút ràng. Tám phần mười là bời vì quan lại và lý giáp bên dưới làm gian làm dối, giấu báo một vài hộ khẩu, như vậy tât cả khoản tiên thuế của bôn huyện sè giảm bớt.
Thế nhưng dân chúng khi nộp thuế, lại không thiếu chút nào, thuế ruộng dư ra nhiều như vậy, đương nhiên rơi vào trong hầu bao đám quan lại và hương thân, nhưng khiến cho Tri Huyện đại nhân gánh trách nhiệm.
"Thật ra chuyện thế này, không phải lần đầu xảy ra."
Tư Mà Cầu nói tiếp:
"Mười mẩy năm qua, số hộ khầu hàng năm của bổn huyện đều sè thiếu một ít. Mà hai năm qua càng ngày càng nghiêm trọng. Hết hạn đến lần này, thời gian hai năm rười, bốn huyện đà ít đi bây ngàn nhản khẩu, hộ thượng đẳng càng giảm bớt một nửa ..."
Nói rồi thở dài:
"việc này nghìa là tiền thuế của bổn huyện, ròng rà giảm đi những hai phần! Đại lão gia có thể không tức giận được chăng?”
vương Hiển gặt đầu. Ờ triều đại nào, tiền thuế đều là tiêu chuẩn chủ yếu kiểm tra quan lại địa phương, hiện tại bổn huyện tiền thuế ít đi hai phần. Ngụy tri huyện đứng trước mật thượng cấp, chác chán sè chịu liên lụy.
Kỳ thực đâu chi là chịu liên lụy? Quốc triều quan viên ba năm thi một lằn, tiền thuê huyện Phú Dương giảm mạnh, Ngụy tri huyện nếu như bị chụp cái mũ không xứng với chức vụ, đó phải là bị giáng chức thậm chí cách chức!
Huống hồ, hắn vừa được triều đinh khen ngợi, nếu như mất mật trong khảo sát, khó tránh khôi sẽ trờ thành trò cười chốn quan trường, đối với con đường làm quan vừa mới khởi sắc của Ngụy tri huyện mà nói, cho dù thế nào chăng nữa cũng không thể chắp nhận được.
"Cho nên?"
...... Ađ............ Thây Tư Mà Câu mím môi, giương mát nhìn mình, vương Hiên buộc lòng phải thấp giọng hòi.
"Cho nên, đại lão gia quăng sổ trắng về lại Hộ phòng, kỳ hạn kiểm tra đối chiếu lại lần nữa.”
Sổ vàng mười năm sửa một lần, phải dâng lên cho triều đình, quan phủ địa phương hàng năm sửa chừa gọi là sổ trắng, đày mới là căn cứ tiền thuế hợp tiêu chuẩn. Tư Mà Cầu nói:
"Tuy ràng đà hơn năm ngày, vội vã cấp bách, nhưng đại lào gia biết, nếu như không có cách nào uốn nản bọn họ, sợ rằng đến lúc đó vẫn là cháu ngoại thấp đèn lồng----như cũ!” "Cho nên..."
vương Hiền biết thế nào đi nữa cùng tránh không khôi đao này, dứt khoát trực tiếp hòi.
"Cho nên, chúng ta muốn đế ngươi đến Hộ phòng, thu thập chứng cứ bọn họ lừa trên dối dưới, đế đại lâo.gia i/ốn nản lại bọn họ.”
Tư Mã sư gia nheo mắt cươi nói:
"Ngươi không cần lo lắng tương lai không thế nào sống yên ổn được, ngươi chi cần đem chứng cử lén giao cho ta là được, bảo đảm không ai biết là do ngươi làm cả\”