Chương 47: Đại công cáo thành (2)
Trương tư hộ có chút ngoài V muôn nói:
"Hơn mười hộ bị điều lên kia, không có dị nghị sao?"
"Có thì có, nhung thuộc hạ bảo những người khác nộp trước, để những người bị điều lên kia cảm thấy tứ cố vô thân. Sau đó lại nói cho bọn họ, bây giờ cứ luân phiên điều lên, lần này nộp xong, ít nhất có thể an sinh chín năm. ô trong chín năm này, những nhà còn lại đều sè đến phiên, ai cùng chạy không được".
vương Hiền đáp: " Bọn họ ngẫm lại đúng là có chuyện như vậy, liền nộp bù cả".
"Tốt".
Trương tư hộ vỗ tay cười nói:
"Chiêu này nhìn thì đơn giản, thật ra am hiếu sâu nhân tâm. Xem ra Điển lại này, ngươi có thể đảm nhiệm!"
" Đa tạ đại nhân tài bồi!"
vương Hiền vẻ mặt cảm kích nói:
" Thuộc hạ nhất định làm trâu làm ngựa, bài ưu giải nạn cho đại nhân!"
"Tốt tốt tốt!"
Trương tư hộ cười càng thêm sáng lạn:
"Ta quả nhiên không nhìn lầm người!"
Giống như mình có nhiều công lao...
" Ngoài ra".
vương Hiền đặt bao quằn áo nặng ờ trên bàn trà, mờ ra nói: " Đây là tất cả phí hao tổn cùng còn dư".
" Nhiều như vậy?"
Nhìn thấy bảy thỏi bạc trắng lóa, còn có mấy chục xâu tiền đồng, một xâu là một trăm miếng. Trương tư hộ có hơi bắt ngờ nói: z 'ỹ
"Ở đây có danh sách".
vương Hiền lại từ ữong giày móc ra một tờ giấy, dàng lẻn cho Trương tư hộ.
Trương Hoa nhận lấy nhìn kỳ, thấy mỗi lượng tiền thu vào mỗi ngày, đều liệt kê rất rõ ràng, sau khi xem xong, Trương tư hộ khen:
" Triều lương trường cũng tốt, Chu thương nhân cũng thế, đểu là người lọc lòi, ngươi không ngờ không để bọn họ gạt đi một đồng. Xem ra ta có thê hoàn toàn yên tâm!"
" Có lè chi là vì bọn họ xuất phát từ đủ loại nguyên nhân, không dám vương Hiền khiêm tốn nói:
lừa gạt".
" Thuộc hạ thật ra cái gì cùng đều không hiểu, kính xin đại nhản ân cần dạy bảo, nhiều hơn".
Cành giới cao nhất của vuốt mông ngựa, chính là không lộ dấu vết như vương Hiền, khiến bân thân người được vuốt thoải mái, đó mới là thoải mái thật sự. Trương Hoa cười toe tóet nói:
" Ta bây giờ sè dạy ngươi việc này, nên tự giữ lại, không cằn đưa cho
'tra^&a^cm^mdQ^ir
DA! ỌL AXXHÁX
cấp trên xem, mọi người tự biết là được rối".
" Thuộc hạ vẫn không hiểu, cái nào nên cầm cái nào không nên cầm".
Trải qua sự chà đạp của Lý Thịnh, vương Hiền quá biết một thủ trưởng nhìn ngươi thuận mắt, có bao nhiêu trọng yếu. Bời vậy không chút tiết tháo nói:
" Hơn nữa cơ hội đều là đại nhân cho, do đại nhàn xử trí cũng là nên làm".
"Ha ha, quy củ không thể phá"5
Trương Hoa cười nói:
" Ngươi thu những tiền này lại đi, nếu cảm thấy băn khoăn, mời các huynh đệ Hộ phòng ăn một bữa, tự nhiên liền thanh thản".
" Đa tạ đại nhân dạy bảo!"
vương Hiền liền đem tiền một lần nữa bọc lại, cáo từ ra ngoài, thật ra hắn muốn lưu lại một nửa cho Trương Hoa, nhưng vậy có vẻ quá lào luyện, không hợp với hình tượng người mới như hấn, dễ dàng khiến cho cấp trên cảnh giác.
Trờ lại công phòng, chúng thư lại đều chúc mừng hắn. Thôn Thượng Tân là thôn đâu tiên nạp thuê trong bảy khu lương, vị trí Điên lại kia, dì nhiên là rơi lên người Thư biện phụ trách nơi này - vương Hiền chi mới mười sáu tuôi, vào nha môn chưa tới một tháng, đã thành cấp trên của đám lão Thư biện bọn họ. Điều này làm cho mọi người trong lúc khen tặng, khó tránh khôi có chút vừa đau vừa khổ.
Đây là vương Hiền thông qua cạnh tranh, ai cũng không thế nói gì hơn, nếu bàng vào công tố giác, ngồi lẻn vị trí Điên lại, hôm nay còn không biết có bao nhiêu giọng bất màn ấy...
Có điều lời khen nói một vạn cảu, cùng không đáng một xu. Chúng thư lại liền thương lượng đi đâu đó, mời cấp trên tương lai uống rượu ăn mừng.
vương Hiền lại kiên trì muốn tự bô tiền, mời chư vị tiền bối uống rượu. Bọn Thư biện biết hắn hôm nay vừa phát tài, theo lý hắn mời cũng là nên, nhưng nào dám để cấp trẽn tương lai làm vậy.
Tranh qua tranh lại, kết quả cuối cùng là, hôm nay vương Hiền mời đoàn người, ăn mừng đại phát tài. Chờ chinh thức bô nhiệm, đoàn người lại chúc mừng hắn một phen. Lằn này nhún nhường cũng không phải là không ý nghìa, ít nhất khiến đoàn người biết ràng, vương điển lại tương lai, không phải là tiểu từ keo kiệt!
Điểm này rất trọng yếu, hơn nữa đối với Thư biện không cầu tiền đồ chi cầu tài mà nói, đi theo ai sống không trọng yếu, quan trọng là có thể phân được bao nhiêu chỗ tốt...
Giữa trưa, vương Hiền bào Tần Thủ đặt ba bàn tiệc rượu ờ tửu lâu nhà họ Chu, không có cách gì, ai bào Hộ phòng nhiều người? Đây là có sáu lộ nhân mã chưa trờ lại đó...
Buổi chiều, vương Hiền lại đi mời Trương tư hộ cùng Tuần Điển lại, đều bị hai người tạ tuyệt. Thật ra cũng dễ lý giải, người trước là vì trờ thành lành đạo, phải đoan chính. Người sau thì là vì không được làm tư hộ trong lòng không vui, còn có chút ý giận lây sang vương Hiền, không muốn giao thiệp với hắn...
Có điểu đối với bọn Thư biện mà nói. không có cấp trên tham dự mới dê thả lòng uống rượu đùa giờmSau khi tan nha, một đám Thư biện bạch sam liền thành quần kết đội đi vào từii làu nhà họ Chu, một mực uống đến nửa đèm. Chủ nhà kiêm cấp trên rương lai vương Hiền này, tất nhiên thành đối tượng rót rượu. Tmi lượng của hắn vốn binh thường, lại không tiện từ chối, dưới bánh xe đại chiến làm sao chống đờ? Mặc dù Ngô Ỵi thay hắn ngăn càn khá nhiều vẫn bị rót đến say như chết, bị khiêng về nhà... %\, A
Trong nhà đà sớm đi ngũ. nghe được động tĩnh, vương Quý khoác quần áo đứng dậy vừa hỏi, vội mở cửa để người ta mang hắn vào cửa.