Đại Quan Nhân

Chương 47: Đại công cáo thành (1)

Chương 47: Đại công cáo thành (1)

Bời vì phải giám sát nhập kho. vương Hiền tạ tuyệt lời mời về nhà Triều Thiẻn Tiêu ăn cơm. Triều còng chính liến bào người ta đưa rượu và thức ăn đến khố phòng, cùng hãn dùng cơm ở trong kho hàng.
Triều Thiên Tiêu cùng không dám khinh thường vương tiểu quan nhân này, không nói đến người cha âm hiêm xảo trá kia, chi nói bản thân vương Hiền, cùng là người thông minh tháo vát. Một ngày, thu bao nhiêu, thiếu nợ bao nhiêu, bao nhiêu nên nhập kho, bao nhiêu thuộc về quan phù, tất cà đểu tính không sai chút nào. Khiến Triều Thiên Tiêu hoàn toàn tuyệt tâm tư lừa gạt hắn.
Triều Thiên Tiêu đoán chừng không tới mấy năm, tiểu tử này liền có thê ngồi trên vị trí Tư lại hộ phòng, sau này thời gian giao thiệp còn dài, mau chóng làm tốt quan hệ là việc quan trọng. Hắn thậm chí còn có xúc động dùng mý nhân kế đem thu làm tôn tế, đáng tiếc vương Hiền đà đính hôn, khiên Triêu Thiên Tiêu liên tục hô đáng tiêc.
vốn không có thù oán gi lớn, lại trải qua Triều Thiên Tiêu mấy ngày nay cố ý nịnh nọt, hai người đà sớm cười một tiếng tan ân cừu. Triều Thiên Tiêu thấy thời cơ gằn như chín mùi, vội hôi:
"Tiểu quan nhân có thể nghe ngóng giúp, con trai ta lúc nào cỏ thể trờ về nhà không?" "Hương vị gà quay này thật không tệ, mua ờ đâu vậy?"
vương Hiền cười nói:
"Đây là chuyện hình phòng, tại hạ sao biết được?"
"Ờ nhà tự làm, hiếm thấy tiểu quan nhân thích, trờ về mang hai con cho nhà nếm thử".
Triều Thiên Tiêu cười lớn nói:
"Hình phòng đều là bộ hạ cũ của phụ thân ngươi, hỏi thăm chút chắc không có vấn đề chứ?"
"Được, thu xong thuế ta liền đi về hòi thử".
vương Hiền khẽ gật đầu, liền thương nhân mua lương thực tên Chu Dương kia cân hết lương thực đi tới. Lại nói tiếp Chu Dương này, chính là người bị đeo gông nửa tháng trước, vương Hiền ban ngày đà hòi hán phạm chuyện gì? Chu Dương buồn bực nói, chuyện gì cùng không phạm, chi là vì thu thuế sắp tới, Đại lào gia tìm cớ hắn một phen.
Hóa ra sản lương huyện Phú Dương này có hạn, bách tính phần lớn dùng trà, giấy, tơ dệt làm nghiệp, mua lương nộp thuế. Nên cứ gặp mùa nộp thuế, huyện Phú Dương sẽ gặp giá lương tăng vọt, bọn thương nhân mua lương thực nhân cơ hội vét lớn một số. Ai ngờ Ngụy Tri huyện tân nhậm, hết sức coi trọng ổn định dân tình, e sợ giá lương tăng vọt, bách tính tiếng oán than dậy đất. Lại sớm bát hai thương nhân mua lương thực lớn trong huyện, đeo gông ờ ngoài nha môn ba ngày, để cảnh cáo...
... . Z...Z ...
vừa nhăc tới chuyện này, Chu Dương liên măt lệ giàn dụa, việc buôn bán không phải là mua rẻ bán đắt sao? Lại không là nạn đói thiếu lương gì, trừ hàng đầu cơ tích trừ, huống chi hắn cùng không làm gì cả... ít nhắt năm nay không có làm, sao lại đeo gông hắn chứ?
Không có cách gì, ai bảo niên đại này, địa vị thương nhân thắp chứ? Quan lão gia muốn lập uy nỗi danh, muốn mua dân tâm, không lấy hắn khai đao thì lấy ai khai đao? Không thấy lào bách tính vỗ tay trầm trồ khen ngợi một mảnh à.
Có điểu Chu thương nhản cùng rất chuyên nghiệp, cổ còn chưa khòe hắn, đà chạy lên thôn mới thu lương. Hắn đơ cổ ngồi ở bên cạnh vương Hiền nói:
"Tiểu quan nhân tính không sao chút nào, tông cộng là bốn mươi ba thạch ba đấu bảy lít gạo, dựa theo yêu cầu của tiếu quan nhân, toàn bộ dùng bạc để trả".
Nói xong đem một túi tiền đặt 1 réi 1 ’
1 wfkpmdjch Bỉack\
ĐẠI QUAN NHAN____J j^Aac giã: Tam giới đợi sư
"Tiếu quan nhân kiếm tra đi".
vương Hiền mờ túi tiền ra xem thử, thấy là hai mươi lượng ngân nguyên bảo, còn có mấy xâu tiền đồng, cau mày nói:
"Nhiều vậy".
"Không nhiều, còn dư coi như là chút tâm ý, câm tạ tiểu quan nhân chiếu cố tệ hào". V.
Chu thương nhân nịnh nọt cười nói. Hắn là thương nhân mua lương thực, với thư lại Hộ phòng còn trẻ có tiền đồ như vương Hiền, tự nhiên muốn nịnh bợ.
"Đâu có đâu có, chúng ta đều là bắng hữu mà".
vương Hiền biết rò, cha sắp tới sè đi Hàng Châu, đường sau này toàn bộ dựa vào chính mình đi. Muốn được hoan nghênh ở ứong huyện, hòa đồng tốt, chi có thể học Tống Công Minh không câu nệ thân phận, quảng giao bàng hữu.
"Ta mời công chính cùng Chu lào bàn một chén, tiểu đệ ngày đầu đi công tác, cái gì cũng không hiêu, thêm phiền toái cho hai vị".
Hai người vội nâng chén uổng, Triều Thiên Tiêu cười nói: "Tiêu quan nhân tuy rằng ngày đầu tiên đi công tác, nhưng phần lào luyện cân thận này, so với rất nhiêu lào nhân còn lợi hại hơn. Có thê thấy được tiêu quan nhân không giống người thường. Tương lai chắc chắn thăng chức rắt nhanh!" "Đó là chắc chắn! Đến lúc đó nhất định phải dìu dát huynh đệ nha!" Chu Dương cùng thổi phồng.
Ba người nâng cốc nói chuyện phiếm, một mực uống đến nửa đêm, Triều Thiên Tiêụ mời vương Hiền vào nhà ngủ, vương Hiền lại cố ý muốn ngủ ờ khố phòng. Nghề nghiệp kiếp trước của hắn nói cho hắn biết, lúc nên cẩn thận, nhất định không nên ngại phiền toái, báo cáo kết quả yên yên ổn ổn, so với cái gì cũng quan trọng hơn.
...
— VT
Ngày hôm sau tiếp tục thu thuế, suất Huy cùng Lưu Nhị Hắc cùng tới, thật ra vương Hiên không có chuyện gì cần hai người bọn họ làm, chi là đơn thuần gọi hai người hắn tới ăn cơm. Thu thuế mấy ngày nay, Triều Thiên Tiêu tất nhiên phải làm cơm, hơn nữa mỗi bữa thịt cá, cực kỳ thịnh soạn, không ăn cùng phí...
Dù sao cùng là huynh đệ nhiều năm, hai người suất Huy xem chuyện của vương Hiền thành chuyện của mình, không giống như Tần Thủ, tính toán làm sao kiếm tiền. Có hai người bọn họ theo dói khắp nơi, vương Hiền ngược lại giảm đi nhiều tinh lực, chi là hắn vẫn không dám khinh thường, vẫn mỗi ngày ngủ ờ trong kho hàng như cũ.
Mài đến ngày thứ bảy, tắt cả hai ngàn tám trăm thạch thuế lương thu xong, sau khi chất lên thuyên vận chuyên tới huyện thành, vương Hiền mới thờ phào nhẹ nhòm. Không kịp đổi lại xiêm y sạch sè, hán lập tức đến huyện nha báo cáo kết quả công tác.
Ờ trong trị phòng Lý Thịnh ban đầu, Trương tư hộ rót chén trà cho vương Hiền, mim cười nói:
"Mấy ngày nay mệt muốn chết rồi nhi".
" Khiến đại nhân hao tàm tốn trí, ngồhthu thuế không có mệt mòi gì nhiều".
vương Hiền cũng không khoe khoang, thằn thái kính cần nói:
" May mà không nhục sứ mệnh, t! kUe lương ở thôn mới đà thu xong toàn bộ..."
Nói xong hai tay dâng sỗ sách lèn.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất