Đại Quan Nhân

Chương 89: Cuộc sống gia đình (1)

Chương 89: Cuộc sống gia đình (1)
Trên Phố Nha Tiền từng ngọn đèn sáng rực rỡ, chợ đêm phồn hoa, đương nhiên không cách nào so sánh được với Hàng Châu, Lâm Thanh Nhi vội vàng rút tay ra, hòi:
“Huynh đài, chúng ta đi đàu dùng cơm?" I "vào tiệm này đi." vương Hiền dân nàng vào một tiệm cơm, cười nói: "Nồi Tam Tiên của tiệm này là tuyệt vời nhất." "Người người đều nói Vương quan nhân là người sành ăn quả nhiên không sai." vừa thấy đúng là vương Hiền, ông chủ mập mạp vội vàng từ phía sau quầy đi ra nghênh đón, mật cười mỡ nhăn lại thành từng nếp nói:
"Tiểu nhân lúc làm đầu bếp ở Hàng Châu, ngay cả Nghiệt Thai đại nhân cũng đã nếm qua Nồi Tam Tiên này rồi!"
Hắn là ca ca của Chu Đại Xương bán thịt kia, gọi là Chu Đại Do, ban đầu làm đầu bếp trong một tiệm cơm ở Hàng Châu, về sau gom góp ít tiền, hồi hương mở ra tiệm cơm này. Kinh nghiệm lúc hắn còn ờ tinh thành nấu ăn tất nhiên được hán thổi phồng lên gấp mấy lần.
Đúng rồi, tiểu thiếp Như Hoa của Tư Mã Cầu, chính là em gái của hắn và Chu Đại Xương...
“Ngươi đừng có khoác lác."
vương Hiền ngược lại vạch trần hắn, nói: “Tết Nguyên Tiêu ta vừa mới gặp Nghiệt Tư đại nhân, người ta nói từ trước đến nay đều ăn chay." “Tiểu nhân là nói Nghiệt Tư tiền nhiệm..."
Chu lão bản cười hì hì trả lời, hai người cũng cười lên.
Cười xong, Chu lão bản mời vương Hiền đến một phòng trang nhã ở lầu hai, nhũng người ở đây đương nhiên đều mắt sáng lòng hiểu rõ. Tự nhiên đêu nhìn ra Lâm Thanh Nhi là nữ, nên cũng không hỏi nhiều, chi nói chuyện với vương Hiền.
"Ngoại trừ Nồi Tam Tiên, mang lên thêm một ít thức ăn."
vương Hiền căn dặn:

"Quán bên cạnh đà đóng cửa.
Hỏa Kế của cửa hàng chtitgayn^oc nói.
“Đỏng cửa rồi thì không biết gõ cửa sao! Nói với họ vương quan nhân muốn uống rượu, xem thử họ có dám không bán không!"
Chu Đại Do dùng chân đá Hỏa Kế xuống lầu, cười với vương Hiền 'Tên này mới tới, còn thiếu dạy dỗ^


Sau đó cũng không cần Hỏa Kế, tự mình bưng lên nổi lên.
Nồi Tam Tiên chỉnh là nồi lẩu, có điềụ nồi được làm bàng đồng đỏ, phần đáy nồi lớn chân nồi nhỏ, nắp nồi sáng bóng, hai bên có hai quai cầm bàng đồng. Dưới đáy nồi được nung bằng than trúc đặc sàn của Phú Dương. Than true này không có khói, tránh được khi nấu khỏi phải có khói bốc ra làm khó chịu.
Chu Đại Do mở nắp lên, bên trong bày ra một tầng thịt gà, một tầng thịt vịt, một tâng thịt heo, căt chỉnh tề thành tùng mieng dài mảnh, xếp chồng lện nhau hết sức xảo diệu, sôi sùng sục ở trong nước nhưng không hề hôn loạn, ở ngoài lại có đông duẩn (măng bương đào vào mùa đông), nấm hương trang trí, thanh đạm đan xen dung hòa với thịt mỡ, đây chính là nét tinh túy của mỹ thực Trung Hoa.
Chu Đại Do lại bưng lên hơn mười mấy loại điếm tâm tinh xảo, lúc này rượu Mai tử cũng đà đến rồi, hai người liền vừa ăn lẩu vừa nhấp nhi chút rượu, lại không cần lo lắng về nhà trễ, uống rượu nhiều sẽ bị lão nương mắng, quả thật là vô cùng vui sướng.
sau khi ăn uống no say đi xuống lầu, vương Hiền cười nói với Chu Đại Do hỏi:
“Bao nhiêu tiền?"


ĐẠI QUAN NHÂN
Tác giả: Tam giới đại sư

Chu Đại Do luôn miệng cự tủyệt nói
"Tiền bạc gì chứ, quan nhân tới quán nhỏ này ăn cơm đà là phúc cho quán rồi." "vẫn nên phải đưa tiền chứ."
vương Hiền lấy từ trong tay áo ra một xấp tiền giấy, cười nói: "Một con ngựa là piột con ngựa, ngươi nếu như không chịu lấy tiền, lần sau ta sè không ằềh nữ£" "Sao ngài lại nói vậy chứ...'
Chu Đại Do đành phải bất đắc dĩ nhận lấy tiền, sau khi tiễn vương Hiền đi xa trong lòng mắng thầm, ngươi bớt giả vờ thanh liêm đi, ngày mai ta phải đưa thêm cho ngươi không nói, còn phải đút lót cho bọn thủ
Đi xa, Lâm Thanh Nhi đột nhiên mĩm cười nói: “Còn tưởng rằng ngươi muốn làm Bá vương ăn không trả tiền chứ, cuối cùng vẫn trả tiền nhỉ." “Đây không phải là do tỷ tỷ dạy bảo sao."
vương Hiền nắm lấy bàn tay nhô bé củanàng nói:
...., . , ..V
"Phải thường cho ta ra sao đậy?"
“Ngày mai làm cho người một bừa sáng thịnh soạn được không...'' vừa nghĩ tới món ăn vừa đen vừa không biết nó là cái gì của Lâm Thanh Nhi, dạ dày vương Hiền liền bảt.đầu đau. Nhưng vì không làm tổn thương nhiệt huyết tinh thần phấn đấu của nàng, hán cảm thấy nên yên lặng chịu đựng thì hơn.
Lâm Thanh Nhi cười nói.

‘Ách... Thật tốt quá..

ồ?-

Hai người bận rộn một ngày, nhưng về nhà định tắm thì đều ngây người, không có nước nóng làm sao tắm rửa đây? Thường ngày vương Hiền đều đến nhà tắm, thật cũng không thấy bất tiện, nhưng bây giờ thử nhất nhà tắm đã đóng cửa, thứ hai cũng không có nhà tắm nữ, chi có thể tắm rửa ở nhà...
sau một lúc đôi mắt to trùng đôi mắt nhỏ, vương Hiền vỗ đùi nói:
“Nấu nước!"
Trong sân có cái lu nước, đã được Nhị Hắc đổ đây. Trong bếp còn có tro tàn, dựa theo biện pháp của đại thẩm béo thêm củi vào đun, Lâm Thanh Nhi nhè nhẹ thổi ống gió, quả nhiên lửa càng ngày càng cháy to, đó rừng rực ánh đô cả khuôn mặt của hai người.
Hai người giống như mấy đứamhộđiền hoan hô lên.
....
Đê Lâm Thanh Nhi trônglửa,vương Hiên đi Tây phòng tìm một thùng tắm. Nhà hấn tuy nhó, nhưng tất cả đồ dùng trong nhà đều là mua thứ tôt nhất của huyện Phú Dương, hơn nữa còn là hàng mới nhất. Thí dụ như thùng tắm này chính là được chế từ gỗ thông sau khi đốn mang đi hong khô mà thành, hầu như không có tì vết gỉ, vương Hiền dùng nước lạnh chà sạch sè, đặt ở nhà chính. Lúc này nước cũng đã đun xong, vương Hiền xách lên một thùng đổ vào, một làn hương gỗ thông tôa ra ngào ngạt.
Lại đổ thêm một thùng nước nóng với một thùng nước lạnh, đưa tay thử một chút thấy nước đã ấm, hắn kéo dài giộng nói:
"Nương tử có thể vào tắm được rồi..."
Lâm Thanh Nhi đà chuẩn bị xong xiêm y để tắm rửa, đỏ mặt đẩy vương Hiền đi ra, chốt cửa lại nói:
“Không được nhìn lém"
vương Hiền bị giam ở ngoài phòng, chi thấy ngọn đèn đem bóng hình mỹ nhân phác họa lên cửa. Nàng nnbtihàng cởi áo tháo thắt lừng, nhất cử nhất động đều nhìn thấy rò ràng, rồi lại như cái gì cũng nhìn không thấu. Gấp đến độ làm cho hắn vò đầu bứt tai, tìm khe hở cửa sổ ờ khắp nơi, đáng tiếc trước kia bời vì muốn nịnh ^n’ ra súc mời thờ mộc làm cửa sổ vừa dày vừa nặng, cá một khế hcícùng không có.
vương Hiền lại nghĩ tới một màn hay thày trên ti vi, vội dùng miệng thâm nước bọt lên taỵ, dùng hai ngón tay đâm vào lớp vải mỏng. Nào ngờ vải này đặc biệt dầy, căn bản là chọc mấy cũng không thủng...

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất