Đại Quan Nhân

Chương 99: Nhiệm vụ nuôi dưỡng (2)

Chương 99: Nhiệm vụ nuôi dưỡng (2)


Điều kiện chữa bệnh trong huyện thiếu hụt nghiêm họng, vương Hiền cũng bất lực, không thể làm gì khác hớn là trước tiên nói với hai người họ:
"viện mồ côi và viện dường lào tạm thòoết hợp với nhau, để những người già chăm sóc cho trẻ nhỏ, để những đứa lớn giúp đỡ cho những người già, ta sẽ mướn một ít phụ nhân trong đám dân bị nạn nữa, như vậy được chưa?"

Cũng chi có Đại quan nhân mới có biện pháp."

Lý Tam Tài cùng với Kha Thủ Nghiệp lại hỏi: “Áo cơm của nhũng người này phải cung cấp sao đây?"

“Trong huyện giải quyết một phần."

vương Hiền cảm giác nhức đầu vô^oùng, xoa xoa huyệt Thái Dương nói:

“Nhưng lương thực này vốn là để chuẩn bị cho dân bị nạn cùng với bách tính Phú Dương, các ngươi vẫn nên phát huy sờ trường của mình là quyên tiền đi."

“Quyên tiềtí??'

Hai người nhất thời đảng thương nói:

"Lại phải đến nhà cầu người sao?"

“Đây là làm việc thiện, người quyên góp đều có công đức, nhừng hương thân kia cũng đều là người thiện lương ai cũng hùng hồn khẳng khái sẽ góp tiền...”

vương Hiền an ủi hai câụ, chuyển giọng nói:

“Tóm lại, trong huyện chi cho các ngươi một nửa khẩu phần lương thực, nhưng không cho phép để nhũng người già trẻ em kia bị đói bụng, ta sẽ tùy thời đi kiểm ứa đó, nếu là có người chưa ăn no, nhị vị phải đi thỉnh tội với Đại lão gia đó."

Hai người ủ rù đáp ứng, vương Hiền lạỊ chuyển qua Trương Mậu Chỉ nói:
“Đi tìm lệnh huynh, nhờ hắn nghĩ biện pháp, còn có tam si hòa thượng của tăng hội. Dưới trướng bọn họ nhiều đầu trọc lỗ mũi trâu như vậy, lẽ nào không có nửa tay y thuật nếu không làm sao hành tẩu giang hồ?"

‘Nha..."

Trương Mậu Chí vẻ mặt đau khổ đành phải đáp ứng.

Đuổi đi một đám tạp quan, vương Hiền nhận lấy ấm trà Ngô vi dâng lên, ngưỡng cô uổng sạchnói:

“Sổ ghi chép đều đà sửa sang lại hểt rồi chứ?"

“Dạ rồi."

Ngô vi gật đầu nói:

“Cuối cùng vẫn có hơn một ngàn hộ lựa chọn dựng ngụ ở bờ sông."

“Tùy bọn họ đi." vương Hiền nói:


“Ngươi với các huynh đệ lẩn này vất vả cực khổ rồi, nhưng không

nên tay chân động loạn, đây là cứu trợ thiên tai, không nên tạo nghiệp chướng."

Dừng một chút nổi:

"Nói với bọn họ cứ yên tâm, ta sè không để bọn họ chịu thiệt thòi đâu."

“Có nhũng lời này của Đại nhân là đủ rồi, các huynh đệ sè không để cho ngươi thất vọng."

Ngô vi nói xong, thu hồi khuôn mặt tươi cười, hạ giọng nói:

“Chi là thuộc hạ phải nhắc nhở một câu, cuộc sống xài tiền như nước đã bắt đầu kết thúc rồi, trong khố một ngày phải xuất ra năm trăm thạch Lương thực, cho dù trong tinh có bổ sung, nhiều nhất chi có thể chống

đỡ trong vòng một tháng."

ĐẠI QUAN NHÂN

^031

Biíc giả: Tam giới đợi sư

Nói xong lại hạ giọng thấp hơn nói: “Đại lão gia có thê không tinh toán sổ sách, đại nhân nhất định phải tính toán ti mi đó!" “Đà không có cách nào khác nữa rồi. Áo cơm no đủ mới có thể trị an, người ta ăn không đủ no, chác chắn không thèm đê ỷ sự quản lý của mình." vương Hiền thở dài nói: “Đại lão gia đã muốn hạ lệnh toàn bộ huyện, ở đồng mộng, trong nội viện trổng dưa trồng quá, đê nữ nhân cùng với đứa nhỏ lên núi đi đào măng, rau dại, còn có mò cá mò tôm mò cua bắt ốc, có thể ăn cái gì thì cứ ăn, như vậy như vậy có thể ăn ít lương thực lại." “Đó cũng là như muổi bỏ biển mà thôi."
Ngô vi thở dài nói:
“Cần phải có nhiều lương thực hơn!"
“Tư Mã tiên sinh cùng với mấy người Chu Dương hắn là đà đến Trường Sa nhi..."
vương Hiền nhìn về hướng Tây Nam, đáng tiếc ngay cả bờ bên kia của sông Phú Xuân hắn cũng nhìn không thấu.
“Chi sợ nước xa không cứu được lửa gần."
Ngôn tiểu bàn tử tuy ràng ngày thường vui vê nhưng lại là người có chủ nghĩa bi quan không thuổc chừa.
"Nếu tất cả đều thuận lời, nhóm lương thực đầu tiên mới có thể đưa đển kịp thời."
vương Hiền không khôi nhướn mày, hắn chi hận không thể phân thân, không thể tự mình đi Trường Sa mua lương thực.
“Hi vọng hết thảy đều thuận lợi, ngàn vạn lần đùng chậm trê."
Ngô vi lại thở dài lần nữa:

“Băng không sẽ có thể gặp phiền toái lớn." vương Hiền gật gật đầu nổiQ^ J “Chi hy vọng như thế.*t
Những ngày kế tiể£ Vương Hiền chú ý chật chẽ tất cả các phương diên các tỉnh huống vận chuỵên, nhóm dân bị nạn cơ bản đã dàn xếp ổn thỏa, công phòng bắt đầu tổ chức đi xây ruộng bậc thang. Bách tính huyện Phú Dương cũng bị yêu cẩu trổng trọt các loại rau cải dâu tằm, để cung ứng cho nạn đói vào mùa xuân. Lương thực của ba nhà lương thương đều bị quản chế, thống nhất giá tiền, định lượng tiêu thụ. Quan phủ xuất tiền cổ vũ bách tính xuống sông bắt cá, lên núi săn thú...
Bởi vì chuần bị đầy đủ, it nhất giai đoạn trước mắt này hết thảy vẫn theo kế hoạch, nhìn qua rất ngay ngắn trật tự. Ngoại trừ viện mồ côi, viện dường lão với phường y tế... ba cơ cấu này đã vượt quá số lượng đàm nhận, không có cách nào chống đỡ được gánh nặng nhiều người già, người tàn tật như vậy.
không có biện pháp nào khác, Ngụy Tri huyện chi có thể đồng ý đề nghị của Lý Tam Tài ở viện mồ côi đưa ra, đem một bộ phận cô nhi phân đến nhà của nhũng người kha khá ttong huyện để làm con nuôi, nhũng đứa trẻ trên mười hai tuổi có thể làm đầy tớ, nha hoàn... Nhưng ngay lúc đói kém này, ai nguyện ý nhận về trong nhà thêm một miệng cơm như vệy? Ngoại trừ những nhà giàu ra, các nhà thường thường bậc trung cũng không ai muôn.
Ngược lại nhũng tên lưu manh vô lại, muốn nhân cơ hội đục nước béo cò, nhưng căn bản không qua khôi con mắt của hộ phòng, vương Hiền không cho phép những gia đình không nghề nghiệp thu dưỡng cô nhi!
Ngụy Tri huyện đành phải không thể làm gì khác hơn là lại hạ lệnh cho nha môn dân đầu thu dường, hắn và hai doãn, ba nha, bốn lão điển mỗi người thu dưỡng ba người, còn lạ 1 tạp quan nuôi hai người, trong biên chế nuôi một người, vướng Hiền là từ lai trong hộ phòng cũng dân đầu nuôi một đứa bé, sau khi bàn bạc với Làm Thanh Nhi liền quyết định tìm một đứa nhò bièt làm cơm, như vậy đờ phải nhờ vả người khác.
Hôm nay đi kiểm tra Nhà chôn cat xem nghía mộ (phần mộ chôn người chết vô chủ thời xưa), dặn dò nhắt định phái đem đem mộ phần đào sâu sâu, không thể chôn cất qua loa. Từ ngoài thành trở về, đi ngang qua viện mồ côi, vương Hiền suy nghĩ liền bảo người ta dừng xe ngựa lại, đi vào trong viện mồ côi.
“ sao ,ại nhtt «*< ông chủ buôn bta vậy?" thà”»«n8VỚÌhắn’N8ÔVÌ’Can8cónhitoW nhận nuôi nhò giọng "Vậy làbdi vi ngưai Iông .
Vương Hiền cười nói:
X'st-6 ,hề *” quà" á°- tó làn. “Ai, đại nhân vẫn còn là đồng TầnThúđtagap^^^^^
“Khụ khụ..."
“Khó trách."
Tàn Thù cười nói:
“Ngựa gầy?"
Ngô Vi trừng lớn mắt nói:
“Chùng.ađâylànuôingiiủi Uiiingva
LýTamT«đittì,cườinỏi:
Sỉ ỉũc" ẳẻà ễỉvĩ ĩ?‘ ngư. ,ới "hừng
đứng pXu^tog một “8ỜDtay chi và0 ™ỉ» mấy nừhà. nhi đang ■Những
đều ở đây."

Z? viện đều ở đày."
“Khụ khụ." k
NgÔVÌđô”«. thấp giong nói: ”^môihaiđứa<&ranhiềunhtt^ito^

Lý Tam Tài cười nói:

— s? —
“Cùng không khác nhau lú? »
Ngô Vi nhô giọng na;
“Tóetairẳibù.^novtagvm.... '^UkhÔnethÌSa“W^>àng»gâychứ,.
Lý Tam Tài cười nói:
hay không phái x.m áTmắuXThư vi"cuộc CÓ lhể nhat đưw vật
Nói xong quay qua cười n6i với vTOng
"Tniớc hết xin mời ngài."
“ùm."

ung hơn nhiều. Liền ho khan hai tiếng nó? phươn8 nhin thw “Các ngươi người nào biết làm cơmr
khô“e khói có

“Tabiểtlàmcơm. ■■
w QUAN NHẤN


'WLỵthậtlàphủckhi."

Lý Tam Tài duỗi ngán cái khen:

'^pĩà ĩta “5C
1 cỏ quyền, bàng không sao cỏ
“Tacangbiố!"
“Ta cũng biết nắu com!"
toẩ v? "í** Ljí ty
hạn muon S «“ ái đi s„g éXộc ba° ta baò à tó
í .u-
Nhìn văn khế t ềÌ3
k,5?n8yăhchiạ làm hai.1 Kíat T V tki ■„ L . ail

trờ về nhà.

như toX hẳn dẫ“ theo một đứa nhô

“Vi này là?”

''Đâychinhlànữhài'ử’»đtavềtừviệnmồc6i..
v«mg Hiền nói.

"C0hơisằymộtchú’.»»waicùngnhttvậyc4..
"'Không nên kén cá chọn canh."

người hầu nha hoan kính .LÍ?’ gia có lúc có đến mirW xuỏng dưới, nàng rất khăng định nók ểu cô nươn8 “ày từ trên

“Cô bé này rất tổt."

Liền hỏi:

“Ngươi tên là gì?” “Ta.... Ta gọi là Mạt Lỵ." Đứa nhô nit rè nói.

Wt Lỵ, tên này tục khi.”
v«h^78H1“- eó.hôiquentôn
“Đại thi nhãn chíàột cái tên ìịỷ
“Ta đau đầu nhất là cái này."
“VặythikèulàNgọcXạđi.-
Lto Thanh Nhi suy nghjmộtchútnỏi:
“Đây là nhã xung của Mạt Lỵ „
“Ỷnghlacan8^ng giống nhau ao?..
lạ ơn phu nhân..."

Tiếu cò nTOng iại ngoan

^^"‘ykhiéncholA.Ẫnh^^^

“Gọi là cô nươno VkA.,„

Cỗ mặt, nhỏ giọng

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất