Nhân Sinh Của Ta Có Thể Vô Hạn Mô Phỏng

Chương 185: Cửu Thiên Ngự Thần Quyết (2)

Chương 185: Cửu Thiên Ngự Thần Quyết (2)
Cố Dương chỉ cảm thấy buồn cười, hắn đến từ trái đất, tử tôn Viêm Hoàng chính thống, sao có thể có huyết thống hoàng triều của Hạ triều ở thế giới này được, chuyện này chẳng phải rất nực cười hay sao?
Rất hiển nhiên, khiến con dấu này sinh ra phản ứng như vậy là do chân khí trong cơ thể hắn.
Nói trắng ra, là do môn công pháp “Phượng Vũ Cửu Thiên” này.
Hóa ra môn công pháp này lại có liên quan đến Hạ triều.
Cố Dương sinh lòng hiếu kỳ, hỏi: “Ngươi nhận ra chữ trên đó?”
Thiếu nữ bị hắn nhìn chằm chằm, hơi sợ hãi gật gật đầu.
“Phiên dịch thử xem.”
Cố Dương truyền chân khí vào, văn tự trên ấn tỷ hoàn toàn lộ ra.
Thiếu nữ nhỏ giọng nói: “Đệ thất tử Hạ Quân của trẫm, phong là Tề vương, vĩnh viễn trấn thủ mảnh đất Tề châu, khâm thử!”
Tề châu, dường như là địa bàn của Quách gia.
Cố Dương lại hỏi: “Thứ này, ngoại trừ chứng minh thân phận vương thất ra, còn có tác dụng nào khác không?”
Thiếu nữ gật đầu: “Theo như gia gia ta đã kiểm chứng, trong ấn tỷ này chắc còn giữ lại truyền thừa của Hạ đế, ‘Cửu Thiên Ngự Thần Quyết’.”
Cố Dương nghe xong càng cảm thấy hứng thú. Hạ đế chính là một mãnh nhân uy áp thế giới này một ngàn năm, công pháp của hắn tuyệt đối là công pháp cao nhất: “Phải như thế nào mới có được truyền thừa trong đó?”
Thiếu nữ lắc đầu, tỏ vẻ nàng không biết rõ chuyện này lắm.
Cố Dương đổi sắc, thu hồi ấn tỷ, nói: “Ngươi tạm thời ở đây nghỉ ngơi. Yên tâm, ở chỗ này, các ngươi sẽ rất an toàn, Quách Thái Bình cũng không dám đến chỗ ta làm càn.”
Nói xong, hắn xoay người rời đi.
Thiếu nữ trong phòng vốn định nói thêm gì đó, cuối cùng vẫn không thể nói ra được, quay đầu sang nhìn huynh trưởng vẫn còn hôn mê, nghĩ đến thảm biến trước đó, cuối cùng không khống chế nổi, thút thít thành tiếng.

Cố Dương ra ngoài, nói một tiếng với sư đồ Cao Phàm rồi trở về phòng mình, lấy ấn tỷ kia ra vuốt ve một phen.
Trong lần mô phỏng trước, hắn chưa hề nhận được khối ấn tỷ này, nhưng mà trong mô phỏng không có khả năng không đề cập đến.
Hắn cẩn thận nghĩ lại, đã đại khái đoán được.
Chắc là sau khi nhận được hệ thống ban thưởng, thực lực tăng vọt, lúc này mới đưa sư đồ Cố Phàm đến.
Trên đường đi hắn đều vô cùng khiêm tốn, bởi vì Vũ Nhị ở bên cạnh, cho nên luôn lấy Tàng Đao thức che giấu khí tức.
Nếu không phải vừa rồi tiến hành mô phỏng, tu vi tăng vọt, vậy chắc chắn sẽ không thu hút sư đồ Cao Phàm.
Cố Dương nghĩ tới đây, vẻ mặt trở nên sa sầm.
Vậy có nghĩa là, cùng với việc thực lực của hắn càng mạnh, cho dù là một cử động rất nhỏ đều sẽ có ảnh hưởng vô cùng lớn đến hiện thực, hiệu ứng hồ điệp cũng càng nghiêm trọng.
Về sau, kết quả sau khi hắn mô phỏng chỉ có thể coi như tham khảo, nếu không một thời khắc nào đó sẽ cho hắn một kinh hỉ vĩ đại.
Cố Dương thu hồi ấn tỷ, mở hệ thống ra.
Hắn dù sao không phải là huyết mạch của Hạ đế, chỉ là một đồ giả mạo mà thôi, ai biết trong ấn tỷ này có cấm chế Hạ đế để lại hay không.
Để an toàn, hắn vẫn mở một lần mô phỏng ra.
[Hai mươi hai tuổi, ngươi đã là nhất phẩm đỉnh phong, suýt chút nữa ngưng tụ ra Kim Thân…]
[Trước khi ngươi đến Thần Đô đã có được Cửu Châu ấn của hoàng thất Hạ triều, lấy chân khí “Phượng Vũ Cửu Thiên” kích hoạt ấn tỷ, nhận được Thần Hoàng Quyết trong “Cửu Thiên Ngự Thần Quyết”.]
[Mấy ngày sau, ngươi đến Thần Đô, gia nhập nội vệ, trở thành phó thống lĩnh, nhận được hai cơ hội tiến vào Hoa Thanh trì rèn luyện.]
[…]
[Mấy tháng sau, một vị cường giả Pháp Lực cảnh xuất hiện trước mặt ngươi, ngươi vận khởi “Thần Hoàng Quyết”, hóa thành một con phượng hoàng, có thể chạy thoát.]
[Ngươi chạy trốn đến Thiên Trụ sơn, tiến vào trong bí cảnh, tụ họp với đám người Tô Thanh Chỉ.]
[Từ đó về sau, ngươi ở trong bí cảnh dốc lòng khổ tu.]
[…]
[Ba mươi hai năm sau, bên ngoài có Thiên Nhân đại chiến, cửa vào bí cảnh bị phá hủy, bí cảnh này bị lộ ra trong trời đất. Các ngươi rời khỏi bí cảnh, bị Pháp Lực cảnh của Vạn Tượng môn truy sát.]
[Thời khắc mấu chốt, ngươi sử dụng “Thần Hoàng Quyết”, hóa thành một con phượng hoàng, mang theo các nàng trốn đi.]
[Lúc chạy ra khỏi mảnh đại lục này, đến biển rộng, các ngươi tìm được một hải đảo không người đặt chân, bởi vì tiêu hao quá lớn, ngươi hôn mê.]
[Một tháng sau ngươi mới tỉnh lại, phát hiện mình đã vào trong một bí cảnh. Nơi này là Tinh Thần hải - một trong bốn thánh địa, rất nhiều võ giả Đại Chu đều trốn ở đây, cầm đầu là hai thế gia, Trần gia và Lâm gia.]
[Ngươi yên tâm ở Tinh Thần hải dưỡng thương, mười hai năm sau, Trần gia lại một lần nữa xuất hiện một vị Thiên Nhân, vừa vặn ngoài giới có tin tức truyền đến, Vạn Tượng động thiên hủy diệt, Vạn Tượng môn thương vong vô cùng nghiêm trọng. Hai thế gia quyết định thừa cơ phản công.]
[Thực lực của ngươi xuất chúng, cũng nằm trong danh sách ra trận.]
[Hai năm sau, ngươi gặp phải một vị cường giả Bất Lậu cảnh của Tinh La tông, cuối cùng bị đánh chết, hưởng thọ sáu mươi tư tuổi.]
Cố Dương xem xong nội dung lần mô phỏng này, đôi mắt không khỏi sáng ngời.
“Cửu Thiên Ngự Thần Quyết” này thật sự tồn tại, hơn nữa còn có thể hóa thân thành phượng hoàng, tốc độ cực nhanh, kể cả cường giả Pháp Lực cảnh cũng không đuổi kịp được, quả thật là phương pháp chạy trốn hạng một.
Sau khi trốn thoát khỏi truy sát của vị cường giả Pháp Lực cảnh Vạn Tượng môn kia, hắn cũng thành công mở ra một cốt truyện mới.
Hắn và đám người Tô Thanh Chỉ tiến vào trong Tinh Thần hải - một trong bốn thánh địa, nơi đó chắc là một bí cảnh.
Còn có người của hai thế gia ở đó, xem ra Tinh La tông và Vạn Tượng môn xâm lấn cũng không hoàn toàn tiêu diệt hết sức mạnh cấp cao của Đại Chu.
Sau đó rõ ràng còn có thể phản công, nhưng Vạn Tượng động thiên sụp đổ, mà hắn biết rõ chuyện này. Một nữ tử áo trắng một kiếm giết Vạn Tượng động thiên, vung tay chém giết cường giả Vạn Tượng môn, cuối cùng toàn bộ thế giới động thiên đều hủy diệt.
Đả kích như vậy, cho dù Vạn Tượng môn không diệt môn thì cũng nguyên khí đại thương.
Không biết kết quả của lần phản công này như thế nào, tư liệu quá ít, rất khó đoán ra được.Chương 186: Đến Thần Đô
[Mô phỏng kết thúc, ngươi có thể giữ lại một trong những điều sau.]
[Một, cảnh giới võ đạo năm sáu mươi tư tuổi.]
[Hai, kinh nghiệm võ đạo năm sáu mươi tư tuổi.]
[Ba, trí tuệ cuộc đời năm sáu mươi tư tuổi.]
“Ta chọn hai.”
Cố Dương nói xong, cảm thấy không đúng lắm.
Mình mở mô phỏng ra vốn vì để nắm giữ hai chiêu thức của “Thiên Vấn Cửu Đao” kia, kết quả mô phỏng liên tiếp hai lần, hắn đều chọn cảnh giới võ đạo.
Không có cách nào, Thần Hoàng Quyết của “Cửu Thiên Ngự Thần Quyết” thật sự quá thơm.
Sau khi nắm giữ môn thần công này rồi, về sau cho dù có lại gặp phải cường giả Pháp Lực cảnh thì vẫn còn có một đường sống.
Ầm ầm!
Hắn cảm nhận được một luồng ý chí lớn lao hạ xuống, con phượng hoàng tắm lửa trong đầu kia phát ra một tiếng hót cực kỳ vui sướng.
Ý thức của hắn không ngừng kéo lên, giống như dung hợp cùng một nơi với luồng ý thức hùng vĩ kia.
Lập tức, vô số tri thức từ trong luồng ý chí kia truyền tới.
Cùng lúc đó, thân thể của hắn cũng dấy lên ngọn lửa hừng hực, lặng yên phát sinh biến hóa nghiêng trời lệch đất dưới sức mạnh hỏa diễm này.

“Ngon quá… sư phụ, những món này, chắc chắn đắt lắm nhỉ…”
Trong khoang thuyền, đôi sư đồ Phùng Thiên Tứ và Cao Phàm này đang như hổ đói ngấu nghiến đồ ăn trên bàn, tất cả đều là thịt cá.
Trên đường đi, mặc dù bọn họ cũng có thịt, nhưng hương vị vốn không cách nào so sánh được với bữa tiệc này.
Phùng Thiên Tứ ăn được một nửa, lại cảm thấy hơi chột dạ.
“Không cần ngươi bỏ tiền, nhanh lên…”
Đang nói, hai người đều cảm thấy có một luồng ý chí hùng vĩ từ bên cạnh truyền đến, trong mơ hồ dường như còn nghe được một tiếng hót rung động lòng người.
Hai sư đồ liếc nhìn nhau, đều nhìn thấy vẻ kinh hãi từ trong mắt đối phương.
Phùng Thiên Tứ run giọng hỏi: “Chuyện gì đây?”
“Chắc là truyền thừa của một môn công pháp tuyệt thế.”
Cao Phàm nói xong, tiếp tục ăn.
Quan tâm nó là công pháp tuyệt thế làm gì, còn không ngon bằng đùi gà trong tay đâu.
Trong lòng Phùng Thiên Tứ chỉ hâm mộ một lát, thấy sư phụ hai ba miếng đã gặm cả con gà quay đến chỉ còn lại xương cốt, lập tức nóng nảy: “Chừa cho ta một chút…”

Trong một gian phòng khác, thiếu nữ của Hạ Hầu gia vẫn còn đang thút thít, đột nhiên cảm ứng được luồng ý chí hùng vĩ kia, lập tức ngẩng đầu lên, trong ánh mắt đỏ bừng hiện lên vẻ kinh ngạc.
“Quả nhiên hắn có huyết mạch hoàng thất Hạ triều!”
Nếu như mới vừa rồi nàng còn hơi nghi ngờ, vậy thì bây giờ nghi ngờ đã tiêu tan hết.
Có thể được ấn tỷ thừa nhận, nhận được truyền thừa của “Cửu Thiên Ngự Thần Quyết” ở trong đó chính là chứng cứ rõ ràng. Vả lại, huyết mạch của hắn cực kỳ thuần khiết.
Nếu ở Hạ triều, chuyện lúc này hắn làm chính là kế thừa vương tước của Tề vương.
“Phụ thân, nữ nhi cuối cùng đã tìm được người kia rồi…”
Đáng tiếc, phụ thân của nàng đã vĩnh viễn không nhìn thấy được nữa.
Nghĩ tới đây, thiếu nữ càng thêm đau buồn.

Sau trọn vẹn nửa canh giờ, tất cả mới bình ổn trở lại.
Cố Dương mở to mắt, trong đôi mắt giống như có hai ngọn lửa. Hắn siết chặt nắm đấm, cảm nhận sức mạnh cuồng bạo ẩn chứa trong cơ thể, có phần không thể tin được.
Thu hoạch to lớn lần này vượt xa tưởng tượng của hắn.
Sau khi luyện thành “Thần Hoàng Quyết”, thân thể của hắn đã một lần nữa tăng cường trên phạm vi lớn, sức mạnh tăng trưởng gần như gấp đôi, thân thể mạnh mẽ tuyệt đối sẽ không kém hơn Kim Thân cảnh chân chính.
“Thần Hoàng Quyết” này cực kỳ phù hợp với “Phượng Vũ Cửu Thiên”, khiến cho người ta có cảm giác như cùng một nguồn gốc, nhưng mà một môn coi trọng rèn luyện thân thể, một môn khác lại coi trọng luyện khí.
Có điều…
“Ta đã mạnh đến mức độ này rồi, nhưng lại vẫn còn chưa đến Thần Thông cảnh sao?”
Cố Dương hơi giật mình, “Phượng Vũ Cửu Thiên” này cố chấp đến như vậy sao, không đến tiêu chuẩn của nó thì sẽ không được. Không hề có chỗ châm chước.
Hắn lại một lần nữa nhắm mắt lại, tiêu hóa thu hoạch lần này.
Thứ quan trọng nhất đương nhiên là “Thần Hoàng Quyết” trong “Cửu Thiên Ngự Thần Quyết”. Môn công pháp này cực kỳ thần kỳ, hiện giờ chỉ cần trong đầu hắn có một ý niệm thì có thể biến thành một con phượng hoàng, có thể sử dụng một vài thần thông.
Ví dụ như Phượng Hoàng Thần Diễm, còn có Độn Không Thần Thông.
Nhưng mà thi triển những thần thông này phải tiêu hao rất lớn.
Hiện giờ hắn mới chỉ luyện thành tầng thứ nhất, thời gian biến thân có thể duy trì một phút đồng hồ.
Mà một khi thi triển thần thông, vậy chỉ có thể duy trì ba mươi lần hô hấp.
Vả lại, muốn tu luyện “Thần Hoàng Quyết” này đến tầng thứ hai thì gần như không có khả năng.
Muốn tu luyện môn công pháp này cần máu của phượng hoàng, hắn chạy đi đâu kiếm máu phượng hoàng đây?
Cố Dương đã hiểu rõ vì sao khi ở Hạ triều, huyết mạch Yêu tộc lại bị săn giết hầu như không còn.
Đoán chừng ở Hạ triều, rất nhiều công pháp tu luyện đều cần máu tươi của Yêu tộc để tu luyện.
Ví dụ như “Cửu Thiên Ngự Thần Quyết”, “Thần Hoàng Quyết” chẳng qua chỉ là một môn trong đó mà thôi, ngoài ra còn có tám môn pháp quyết khác, mỗi một môn tương ứng với một loại thần thú.
Năm đó trong hoàng thất Hạ triều có chín vị vương tước, mỗi người nắm giữ một môn truyền thừa.
Tu luyện đến cảnh giới cao nhất, có thể hóa thân thành thần thú chân chính.
Chỉ có Hạ đế, một mình kiêm tu chín môn, vậy có nghĩa là chín loại sức mạnh thần thú đều tụ tập trọn vẹn lên trên một người, bất khả chiến bại, trong cùng cấp có ai có thể là đối thủ của hắn?
Chẳng trách chỉ bằng sức mạnh của một mình lại có thể thống trị thế giới này lâu đến ngàn năm.

Giữa trưa ngày hôm sau, cuối cùng hắn đã đến Thần Đô.
Sau khi Cố Dương rời thuyền, thuê hai chiếc xe ngựa, hắn và sư đồ Cao Phàm một chiếc, huynh muội Hạ Hầu một chiếc chậm rì rì chạy vào Thần Đô.
Lúc nhìn thấy cửa thành cực lớn kia thì hắn đã hiểu rõ được một chút vì sao nơi này sẽ được gọi là Thần Đô.
Tường thành kia cao tới vài trăm mét, một cửa thành rộng hơn hai mươi thước, cao hơn năm mươi mét, lần đầu tiên nhìn thấy còn tưởng rằng đã đến một đất nước của người khổng lồ.
Ở trước mặt cửa thành cực lớn này, bất cứ ai cũng đều tự khắc sinh ra cảm giác nhỏ bé.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất