Chương 201: Thần Thông!
Nữ nhân làm như không nghe thấy lời của hắn, tiếp tục nói: “Trấn Yêu tháp vốn là chí bảo trấn sơn của Đạo môn, hơn một trăm năm trước, Đạo môn có một tên phản đồ, khiến nguyên khí của Đạo môn bị tổn thương nghiêm trọng. Không lâu sau đó, Xích Minh thiên đánh vào Đạo môn, cướp đi Trấn Yêu tháp.
“Mấy chục năm sau, Xích Tôn giáo phát động nổi loạn, Xích Tôn giáo chủ dựa vào Trấn Yêu tháp trong tay, tiêu diệt mấy chục vị Thần Thông cảnh, thậm chí trong đó còn có một vị tuyệt thế cường giả Bất Lậu cảnh, gần như không ai có thể chống lại.
“Cuối cùng, may là truyền nhân còn sót lại của Đạo môn ra tay, khống chế Trấn Yêu tháp, Trấn Quốc công mới có thể chém chết giáo chủ Xích Tôn giáo. Chẳng qua, sau khi Xích Tôn giáo chủ chết đi, Trấn Yêu tháp lại tự bay đi, biến mất không còn thấy tung tích.”
“Trấn Yêu tháp có tổng cộng chín tầng, muốn rời khỏi nơi này chỉ có đến tầng cao nhất. Muốn sống, trước khi Xích Nhật rời khỏi Thần Đô phải đến tầng chín…”
Nữ nhân nói đến đây thì nhướng mày nhìn Cố Dương đang gẩy gẩy mấy thứ linh tinh trên mặt đất, nói: “Ngươi có nghe thấy lời ta đang nói với ngươi không đó?”
Cố Dương nhặt một món đồ từ dưới đất lên, thổi bay lớp bụi trên đó, lộ ra màu vàng óng ánh, chính là một thỏi vàng, chừng năm mươi lượng.
Ánh mắt hắn như đang phát sáng, hỏi: “Nơi này là Trấn Yêu tháp, vì sao lại có vàng?”
Nữ nhân thấy hắn chú ý đến loại chuyện râu ria không quan trọng này, trong lòng hơi tức giận, quả nhiên người này giống như trong tình báo, yêu tiền như mạng, lúc này rồi mà vẫn chỉ quan tâm đến chuyện vàng bạc.
Nàng nhẫn nhịn nói: “Giáo chủ Xích Tôn giáo đời trước hở một chút là dùng Trấn Yêu tháp nuốt trọn cả một thành thị, người đều hiến tế cho Xích Minh thiên, đồ vật thì để lại bên trong, bây giờ chúng ta cần phải rời đi.”
“Ngươi đi trước đi, lát nữa ta đi.”
Cố Dương hoàn toàn không quan tâm đến nàng, cúi đầu nhặt tiền.
“Ngươi…”
Nữ nhân cảm thấy nam nhân này đúng là không thể nói lý, đến lúc này rồi mà còn để ý đến mấy vật ngoài thân.
Nàng không ở lại nữa, rời đi một mình.
Cố Dương một mình ở lại đây, chỉ thoáng chốc đã bới ra được một đống vàng bạc, vui mừng rạo rực nói: “Lần này phát tài rồi.”
Hắn mở hệ thống ra, lựa chọn nạp tiền, nhất thời, số dư trong hệ thống không ngừng nhảy lên, năm chữ số, sáu chữ số, bảy chữ số…
Cuối cùng, khi đạt đến tám chữ số mới ngừng lại.
“Hơn một nghìn vạn?”
Cố Dương nhìn số dư trong này, đôi mắt trợn to lên.
Sao lại nhiều như vậy?
Hắn đột nhiên vỗ đùi một cái, đã hiểu rõ vì sao: “Chẳng lẽ vừa rồi khi nạp tiền, hệ thống nạp tất cả vàng bạc ở nơi này vào sao?”
Cơ chế nạp tiền của hệ thống là cần phải xem xét những vàng bạc này có phải là của hắn hay không, nếu như bên cạnh có người, vậy thì nhất định phải là vàng bạc cầm trong tay thì mới có thể nạp vào, lựa chọn tiền dưới đất, hệ thống sẽ không có phản ứng.
Nếu như bên cạnh không có ai, vậy có thể tiến hành nạp tiền hàng loạt.
Khi số lượng tiền quá nhiều, hắn cũng dùng phương pháp nạp tiền hàng loạt này, nếu không mỗi lần nạp tiền đều phải dùng tay cầm thì mệt chết hắn.
Nhưng trước đây đều là nạp tiền trong phòng, chỉ cần trong phòng không có người khác là có thể nạp tiền hàng loạt.
Trước đó chưa từng thử nạp tiền ở nơi trống trải giống như bây giờ.
Xem ra chỉ cần bên cạnh không có ai, hệ thống sẽ tự động phán định những vàng bạc này đều thuộc về hắn, cho dù là trong phòng hay ngoài phòng.
Đây cũng là lần đầu tiên Cố Dương biết rằng còn có thể làm như vậy, đúng là quá thuận tiện, bớt rất nhiều công sức cho hắn.
Nếu không phạm vi lớn như vậy, muốn nhặt hết vàng bạc bên dưới cũng phải tốn không ít thời gian…
Từ nơi này cũng có thể thấy được, nữ nhân kia đã đi xa rồi, nói không chừng đã lên tầng thứ hai.
Cố Dương không chút do dự ngồi xếp bằng dưới đất, mở hệ thống ra.
Hắn có thể cảm nhận được, khoảng cách đến Thần Thông cảnh đã rất gần rồi, lúc nào cũng có thể đột phá. Bây giờ số dư đã vượt qua một ngàn vạn, đủ để tiến hành hơn hai mươi lần mô phỏng, vậy là đủ rồi.
[Hai mươi hai tuổi, ngươi đã là nhất phẩm đỉnh phong, chỉ thiếu chút nữa là có thể ngưng tụ ra Kim Thân. Ở Giang châu thành, ngươi đánh bại Lâm Diệc Mặc tu vi Kim Thân nhất trọng, danh chấn thiên hạ.]
[Ngươi đi đến Thần Đô, khi tới quốc trượng phủ mừng thọ, gặp phải chuyện bất ngờ, cùng rơi vào trong Trấn Yêu tháp với nhị tiểu thư Tô gia.]
[Các ngươi đánh bại hồn yêu thủ tháp, đi lên từng tầng một, đến khi lên tầng thứ tư, hai người các ngươi dừng tại nơi đây, mượn nhờ dị bảo của Tô nhị tiểu thư, trốn thoát nhiều lần sự truy đuổi của hồn yêu.]
[Một ngày nào đó của một năm sau, ngươi phát hiện không thấy Tô nhị tiểu thư đâu, chỉ có thể một thân một mình khổ luyện trong Trấn Yêu tháp, muốn sớm có một ngày xông qua cửa ải tầng thứ tư.]
[Tám năm sau, ngươi dựa vào Thần Hoàng tinh huyết bên trong ấn tỷ, luyện Thần Hoàng Quyết đến nhị trọng. Ngày nào đó, ngươi phát hiện có một cường giả Pháp Lực cảnh dùng một kiếm chém chết hồn yêu canh giữ, ngươi nắm bắt cơ hội, leo đến tầng thứ năm, tầng thứ sáu… đến tận tầng thứ chín.]
[Ngươi và vị cường giả Pháp Lực cảnh kia xông ra khỏi Trấn Yêu tháp, cuối cùng lại thấy ánh sáng mặt trời. Bên ngoài là một bãi chiến trường, mấy vị Thần Thông cảnh đang chiến đấu với nhau, trời đất xung quanh đều bị pháp lực phong tỏa, ngươi bị ép phải gia nhập chiến đấu.]
[Cuối cùng, truyền nhân của Trảm Thần đao sử dụng Diệt Thần thức, một luồng ý chí khủng bố giáng xuống, ngươi không cách nào chống đỡ, nguyên thần sụp đổ mà chết, hưởng thọ ba mươi mốt tuổi.]
Cố Dương xem hết nội dung mô phỏng lần này, sống chín năm, thấy rất hài lòng.
Hai điểm mấu chốt, một là trong Trấn Yêu tháp cũng không phải vô cùng nguy hiểm, một mình hắn sống ở nơi này chín năm.
Thứ hai cũng chính là chín năm sau, trận đại chiến bên ngoài kia, có lẽ chính là cuộc chiến hủy diệt của Xích Tôn giáo. Đối với hắn thì trận chiến này quá mức nguy hiểm, tốt nhất đừng để bị cuốn vào.
[Mô phỏng kết thúc, ngươi có thể giữ lại một trong những điều sau.]
[Một, cảnh giới võ đạo năm ba mươi mốt tuổi.]
[Hai, kinh nghiệm võ đạo năm ba mươi mốt tuổi.]
[Ba, trí tuệ cuộc đời năm ba mươi mốt tuổi.]
“Ta chọn một.”