Chương 1305. Vô Lượng Hải
Lúc chân chính nhìn thấy Vô Lượng Hải, Hàn Sâm vẫn bị sự tráng lệ của nó dọa sợ ngây người.
Không có cách nào tưởng tượng một vùng biển rộng trên đỉnh đầu là cảm giác như thế nào, ngửa đầu còn có thể nhìn thấy ở trên đại dương bao la có rất nhiều sinh vật biển kỳ dị nhảy ra khỏi mặt nước.
Những dị sinh vật đó đều là sinh vật sống ở trong Vô Lượng Hải, uy hiếp bọn Hàn Sâm chủ yếu là tới từ những dị sinh vật đại dương này.
Nếu như chỉ là dị sinh vật hải dương bình thường thì cũng thôi đi, không có năng lực bức bách bọn Hàn Sâm rời khỏi mặt đất, nhưng mà vạn nhất xuất hiện sinh vật siêu cấp thần huyết bạo tẩu mở ra mười đạo khóa gen, vậy thì có chút phiền phức rồi.
Bọn Hàn Sâm đi ở trên đất bằng, Phi Ngư Vương thì di chuyển ở trong Vô Lượng Hải trên đỉnh đầu bọn họ, không giống như ở trong nước sông bình thường, cũng không thấy nó bị hút vào bên trong Vô Lượng Hải, khiến cho Hàn Sâm vô cùng hoài nghị, tin đồn về Vô Lượng Hải có phải là thật sự như vậy hay không, hơn nữa hắn cũng một mực không cảm giác được ở trên Vô Lượng Hải có lực lượng gì đặc biệt.
- Ngư Vương, đón tôi đi!
Hàn Sâm có ý định muốn thử một lần xem đến cùng lực lượng của Vô Lượng Hải là dạng gì, hét to một tiếng đối với Phi Ngư Vương ở trong nước biển trên đỉnh đầu.
Phi Ngư Vương lập tức bơi đến đỉnh đầu Hàn Sâm, coi như là đã làm xong chuẩn bị làm nệm hơi.
Hàn Sâm nhẹ nhàng nhảy lên một cái, chỉ là mới nhảy lên cao khoảng hơn một mét, lại đột nhiên cảm giác trên thân thể truyền đến một luồng lực lớn không cách nào ngăn cản, mạnh mẽ kéo thân thể của hắn đi lên trên Vô Lượng Hải.
Trong một chớp mắt, Hàn Sâm cảm giác giống như là trọng lực đã bị quay ngược lại vậy, khiến cho thân thể của hắn không bị khống chế rơi vào trong nước, liền năng lực phi hành ở chỗ này cũng không có tác dụng, làm liên lụy tới Bảo Nhi ở trên vai hắn cùng một chỗ đều rơi xuống Vô Lượng Hải.
Hàn Sâm dùng Băng Cơ Ngọc Cốt Thuật mở ra mười đạo khóa gen ngăn lại, nhưng vẫn không ngăn cản nổi xu thế rơi xuống, hơn nữa lực lượng trên người hắn càng mạnh, tốc độ hạ xuống cũng càng nhanh.
Hàn Sâm vội vàng thu lực lượng lại, ôm chặt Bảo Nhi, nhắm đúng lưng của Phi Ngư Vương rơi xuống.
Kể từ đó, thế giới ở trong mắt Hàn Sâm liền lật lại, hắn đang đứng ở trên biển lớn, đỉnh đầu lại là một mảnh đại lục nhìn không thấy bờ.
Tà Liên Nữ Đế thì đang đi lại trên mặt đất phía đỉnh đầu bên kia, thoạt nhìn vô cùng cổ quái.
- Để cho Ngư Vương mang chúng ta đi đi, sẽ đi nhanh hơn. Hàn Sâm nói với Tà Liên Nữ Đế ở phía trên.
Tà Liên Nữ Đế lên tiếng, cũng phi thân rơi xuống, đã rơi lên trên lưng Ngư Vương.
Con tiểu hồng điểu kia từ trên đầu Bảo Nhi bay ra, vậy mà đâm vào trong nước biển, biến thành một con tiểu kim ngư chơi đùa ở trong nước, du động bốn phía xung quanh Phi Ngư Vương.
Trong chốc lát hóa thành con cá, trong chốc lát lại hóa thành chim bay múa ở trên trời.
Hàn Sâm hơi kinh ngạc, không thể tưởng được con vật nhỏ có thể hóa thành chim bay cũng có thể hóa thành cá vàng này, vậy mà cũng có thể tự do bay lượn ở trên Vô Lượng Hải, không hề bị Vô Lượng Hải ảnh hưởng một chút nào.
Từ lúc ở Phượng Hoàng Niết Bàn chỉ địa nhặt được tên tiểu tử này, nó vẫn đi theo Hàn Sâm cùng Bảo Nhi, ngoại trừ có thể biến thành chim thành cá ra, cũng không có chỗ khác thường nào, hôm nay mới đột nhiên nhớ tới, nó cũng không phải là phàm vật.
Ngư Vương mang theo ba người đi tới phương hướng Tà Liên Nữ Đế chỉ, cũng mới chỉ bơi được hơn một trăm dặm, đột nhiên nhìn thấy phía dưới nước biển xuất hiện một cái bóng khổng lồ.
Sau đó chỉ thấy cái đuôi của Ngư Vương đập xuống, hào quang màu vàng xuyên vào trong nước biển, chỉ nghe thấy một tiếng vang thật lớn, nước biển bị đập nổi lên một mảng lớn, Ngư Vương cũng từ trong nước biển bay lên.
Theo sát Ngư Vương cùng một chỗ lao ra khỏi mặt nước còn có một con quái ngư to lớn, quái ngư kia giống như là cá mập, nhưng lại mọc ra hai cái đầu, từng cái đầu cá há to miệng, giống như là có thể một ngụm nuốt Phi Ngư Vương vào trong bụng.
Chỉ là trí thông minh của nó hình như không tốt cho lắm, vậy mà muốn cắn nuốt Phi Ngư Vương.
Hàn Sâm xem khí tức của nó, cũng chỉ là một con sinh vật siêu cấp thần huyết mở ra chín đạo khóa gen mà thôi, cũng dám khiêu khích nhân vật khủng bố như Phi Ngư Vương
Mắt thấy các mập hai đầu sắp cắn trúng Ngư Vương, cái đuôi của Ngư Vương liền đập tới, ánh sáng màu vàng giống như là bàn tay liên tục quất lên trên mặt của cá mập hai đầu, lập tức đập một cái đầu cá của nó quay trái ngã phải.
Chỉ nghe tiếng bành bạch không ngừng bên tai, căn bản không dừng lại được, một cái đầu của con cá mập hai đầu trực tiếp bị đập nát.
Đầu cá còn lại kêu thảm một tiếng, lật lên gợn sóng muốn trốn vào trong biển.
Hàn Sâm sao chịu thả cho nó đi như vậy, trực tiếp rút kiếm ra chém ra một kiếm, đem một cái đầu cá khác cũng bị chém xuống.
“Săn giết sinh vật siêu cấp thần huyết Song Đầu Ma Ngư, không đạt được thú hồn, thịt không thể ăn, thu được gen sinh mệnh tinh hoa, hấp thu có thể ngẫu nhiên đạt được 0 đến 10 điểm siêu cấp thần gen.”
Hàn Sâm vừa định đi lấy gen sinh mệnh tinh hoa của Song Đầu Ma Ngư, đã thấy Song Đầu Ma Ngư chết đi mau chóng rơi xuống chỗ sâu bên trong biển, tốc độ nhanh tới kinh người, giống như ở phía dưới không phải là nước biển, mà là một cái vực sâu địa ngục có được lực hút khủng bố.
Lúc Hàn Sâm đang buồn bực, đã thấy tiểu hồng điểu đâm vào trong nước, hóa thành một con cá vàng, quãy đuôi một cái đã lặn sâu vào bên trong biển sâu, chớp mắt đã không thấy bóng dáng.
Không qua bao lâu, lại thấy tiểu kim ngư lại bơi trở về, cái đuôi đập xuống nhảy ra khỏi mặt nước, biến thành chim nhỏ bay vào trong lòng bàn tay Hàn Sâm, thả một khối gen sinh mệnh tinh hoa đang ngậm trong miệng vào trong lòng bàn tay Hàn Sâm.
- Tiểu gia hỏa, mày rất lợi hại đó.
Trong lòng Hàn Sâm kinh ngạc, liền Phi Ngư Vương cũng không muốn lặn sâu vào trong Vô Lượng Hải, tên nhóc này vậy mà tùy tiện lặn xuống, còn mang gen sinh mệnh tinh hoa trở về, khiến cho Hàn Sâm càng thêm kinh ngạc.
Tiểu hồng điểu nhảy lên trên bờ vai Hàn Sâm, ưỡn ngực đắc ý kêu lên hai tiếng, bộ dáng kia hết sức kiêu ngạo.
- Chúng ta vẫn nên trở lại lục địa đi, sinh vật khủng bố ở trên Vô Lượng Hải rất nhiều, năng lực chiến đấu của chúng ta ở chỗ này có hạn, chẳng may Ngư Vương bị thương, đã không có nơi đặt chăn, chúng ta căn bản không có biện pháp chiến đấu, sẽ bị trực tiếp bị hút vào bên trong Vô Lượng Hải.
Tà Liên Nữ Đế nói ra.
Hàn Sâm gật gật đầu, nói một tiếng với Phi Ngư Vương, Phi Ngư Vương lập tức đập sóng bay lên trên bầu trời, đưa bọn Hàn Sâm về đất bằng ở trên đỉnh đầu.
Ba người bước lên lục địa, trọng lực lại một lần nữa xoay ngược trở về, bầu trời biến thành mặt biển rộng lớn.
Phi Ngư Vương thì lại bay trở về trên biển, tiếp tục ở trong nước biển đi theo bọn Hàn Sâm về phía trước, để bảo đảm lúc bọn Hàn Sâm chả may trượt chân rơi vào trong Vô Lượng Hải, có thể lập tức tiếp được bọn họ.
Đi nửa ngày, gặp không ít sinh vật kỳ dị ở trong Vô Lượng Hải, nhưng ngoại trừ cá mập hai đầu ra, đã không có dị sinh vật nào khác dám đến tập kích bọn họ.
Đang đi tới, đột nhiên nhìn thấy ở trên mặt biển xa xa ra có bầy cá lớn, nguyên một đám đang mau chóng lội tới bên này, số lượng nhiều tới kinh người.
Bầy cá thỉnh thoảng nhảy ra ngoài mặt nước, thoạt nhìn có chút giống như là Tiên Ngư, mỗi một con đều vượt qua ba mét, liếc nhìn tới, trên mặt biển cơ hồ khắp nơi đều là loại Tiền Ngư này, liếc không nhìn thấy bờ.
- Không phải chúng tới tìm chúng ta đấy chứ? Hàn Sâm cau mày nói.
- Những thứ này là Vô Lượng Tiên Ngư, là một loại dị sinh vật thường thấy nhất ở trên Vô Lượng Hải, từ cấp bình thường đến siêu cấp thần huyết đều có, chúng không phải là lấy máu thịt làm thức ăn, cũng sẽ không tập kích dị sinh vật, càng không có khả năng tập kích một sinh vật siêu cấp thần huyết, nhiều Vô Lượng Tiễn Ngư bị đuổi lên trên mặt biển như vậy, nhất định là có nguyên nhân đặc biệt gì đó.
Tà Liên nữ đế ngửa đầu nhìn bầy Tiễn Ngư, nhíu mày nói.
Hết chương 1305.