Chương 1304. Vô Cấu Quả
Sau khi mở ra đạo khóa gen thứ mười, Hàn Sâm vốn định đi đánh Chung Ma Tí Hộ Sở trước, nhưng mà bởi vì Tà Liên Nữ Đế tới tìm hắn, cho nên đành phải tạm thời trì hoãn lại, dù sao thì Hàn Sâm cũng đã đồng ý với Tà Liên Nữ Đế, giúp cô ta đi làm chuyện kia.
Tà Liên Nữ Đế nói cặn kẽ việc cần phải làm cho Hàn Sâm, sau khi Hàn Sâm nghe xong trong lòng không khỏi hơi động.
Đối với Đế Linh mà nói, có thể mở ra chín đạo khóa gen đã coi như là cực hạn, có thể may mắn mở ra mười đạo khóa gen, đó đã là may mắn một vạn không có một.
Nhưng mà đối với Đại Đế, mở ra mười đạo khóa gen chỉ là khởi đầu, chính thức cần phải đi nỗ lực là leo lên mười đạo Thiên Giai.
Lên Thiên Giai chính là một quá trình thân thể lột xác hướng về Bán Thần, nếu như tiềm năng của thân thể chưa đủ, không chịu đựng tới lúc lột xác thành Bán Thần, đó chỉ có một con đường chết.
Mặc dù là Đại Đế mạnh mẽ như Hương Âm cũng thiếu chút không thể đi lên mười đạo Thiên Giai.
Tà Liên Nữ Đế cũng không có nắm chắc, vì có thể đi lên mười đạo Thiên Giai, Tà Liên Nữ Đế cũng đã hao hết tâm tư.
Mặc dù là chủ nhân của Thánh Thai Quả, nhưng mà Tà Liên Nữ Đế cũng không có cách nào phân biệt viên nào mới là Thánh Thai Quả thật sự, trước kia cô ta chọn lựa ra chín viên có khả năng nhất đã ăn xong, kết quả vẫn không chọn trúng.
Cho nên Tà Liên Nữ Đế cũng chỉ có thể tìm những biện pháp khác, để cho cô ta tìm được một cây gen bí bảo có thể so với Thánh Thai Quả, hơn nữa cũng không cần dùng vận may để lựa chọn, chỉ cần ăn vào, tăng lên tiềm năng, cũng đủ để cho cô ta có thể an toàn lột xác thành Bán Thần.
Chỉ có điều muốn hái viên trái cây này xuống, lại là một việc rất khó khăn, cần người đặc thù mới có thể hái xuống, đây cũng chính là mục đích chủ yếu mà Tà Liên Nữ Đế mở đại hội Thánh Thai Quả, vì để chọn lựa nhân thủ.
Trái cây mà Tà Liên Nữ Đế muốn hái tên là Vô Cấu Quả, là một loại gen quả Đại Đế không thua gì Thánh Thai Quả và Bích Lạc Quả, mặc dù bản thân Vô Cấu Thụ không có tính công kích, sẽ không thương hại bất kỳ ai, nhưng mà muốn hái Vô Cấu Quả cũng không phải là chuyện dễ dàng.
Muốn hái Vô Cấu Quả, thân thể phải không có những thuộc tính khác, có thể bảo trì thân thể vô cấu, mới có thể hái được Vô Cấu Quả.
Nếu không chỉ cần đụng chạm vào Vô Cấu Quả, Vô Cấu Quả sẽ lập tức bị ô nhiễm, ăn vào chẳng những không có chỗ tốt, ngược lại còn biến thành kịch độc.
Hơn nữa hái Vô Cấu Quả phải dùng thân thể đụng vào, dùng vật phẩm khác đụng tới cũng sẽ bị nhiễm độc.
Lúc trước sở dĩ Tà Liên Nữ Đế coi trọng Hàn Sâm, chính là muốn tiếp dẫn Hàn Sâm đến Tí Hộ Sở của cô ta, giúp cô ta hái Vô Cấu Quả.
- Mấy vạn năm tới nay, tôi đã tìm sáu Dị Linh cùng sinh vật siêu cấp thần huyết giúp tôi đi hái Vô Cấu Quả, kết quả bọn họ hái xuống Vô Cấu Quả toàn bộ đều bị nhiễm độc, hiện tại trên Vô Cấu Thụ chỉ còn lại một viên Vô Cấu Quả, cơ hội cuối cùng này, tôi liền nhờ cả vào cậu.
Tà Liên Nữ Đế nói với Hàn Sâm.
- Tà Liên tỷ, tôi cũng không dám hứa chắc tôi là vô cấu thể gì đó, nếu sau này thật sự hái hư mất, chị cũng không nên oán tôi đấy.
Tà Liên Nữ Đế kỳ vọng rất lớn đối với Hàn Sâm, nhưng mà Hàn Sâm đối với bản thân mình lại không có một chút lòng tin nào.
Vô Cấu Thể hẳn là thể chất tinh khiết mới đúng, nhưng hắn lại có thể sử dụng lực lượng của rất nhiều loại thuộc tính, có thể xem như là thể chất pha tạp nhất, thể chất như vậy thật sự có thể xem như Vô Cấu Thể sao? Trong lòng Hàn Sâm một chút nắm chắc cũng không có.
- Không sao, nếu thật sự không thành công, coi như là số mệnh của tỷ tỷ tôi không tốt, chẳng trách cậu được.
Tà Liên Nữ Đế vừa cười vừa nói.
Tà Liên Nữ Đế đều đã nói như vậy, Hàn Sâm đành phải đi theo cô ta một chuyến, nhìn xem có thể hái xuống viên Vô Cấu Quả cuối cùng kia hay không.
Chỗ Vô Cấu Quả sinh trưởng là một hòn đảo phía trên Vô Lượng Hải, coi như là Tà Liên Nữ Đế sử dụng thuật dịch chuyển không gian, cũng không phải là nơi mà trong thời gian ngắn có thể đi tới.
Hơn nữa thuật dịch chuyển không gian của Tà Liên Nữ Đế cũng không phải là kỹ xảo có thể sử dụng trong thời gian dài, Hàn Sâm dứt khoát mời Phi Ngư Vương đi qua, nhờ nó làm thú cưỡi mang theo Hàn Sâm cùng Tà Liên Nữ Đế tiến về Vô Lượng Hải.
Dùng tốc độ ở trong nước của Ngư Vương, so bản thân bọn họ đi thì còn nhanh hơn không ít.
Trước khi Hàn Sâm lên đường, Kỷ Yên Nhiên đã mang theo Bảo Nhi trở về, Bảo Nhi trở lại vào trong Tí Hộ Sở tìm Hàn Sâm, nghe Hàn Sâm nói muốn đi ra ngoài, liền trực tiếp đi theo.
Hàn Sâm âm thầm tìm một cơ hội hỏi thăm Không Linh Nữ Yêu, vì sao cô ta lại gọi Bảo Nhi là “Thánh Linh”, Không Linh Nữ Yêu do dự thật lâu mới nói cho Hàn Sâm, trên người Bảo Nhi có một loại gen cực kỳ thuần túy thánh khiết.
Người bình thường không cảm giác được sự tồn tại của loại gen này, Không Linh Nữ Yêu cũng là ở thời điểm Không Thanh Đằng thành thục, mang theo lực lượng từ sinh tới tử trong một tích tắc kia của Không Thanh Đằng, mới cảm giác được rõ ràng một luồng gen thuần túy đáng sợ này.
Nguyên bản Không Linh Nữ Yêu cho rằng Bảo Nhi là một loại gen hạt giống mạnh mẽ ở trong không gian thứ ba Tí Hộ Sở không biết nguyên nhân gì rơi xuống không gian thứ hai Tí Hộ Sở, dựng dục ra một loại thảo mộc Thánh Linh đã vượt qua cực hạn của không gian thứ hai Tí Hộ Sở.
Thế nhưng mà sau khi đi vào không gian thứ ba Tí Hộ Sở, Không Linh Nữ Yêu mới phát hiện ra gen trên người Bảo Nhi còn mạnh mẽ hơn tưởng tượng của cô ta rất nhiều.
Mặc dù là gen của Thánh Thai Quả Thụ, cũng không mạnh mẽ bằng gen trên người Bảo Nhi, mà Thánh Thai Quả Thụ đã là một trong các loại gen thực vật cấp cao nhất ở trong không gian thứ ba Tí Hộ Sở, cho nên hiện tại Không Linh Nữ Yêu cũng không dám suy đoán lai lịch chân chính của Bảo Nhi nữa rồi.
Hơn nữa Không Linh Nữ Yêu một lần nữa nhìn thấy Bảo Nhi đã thai nghén ra, cũng đã không có cách nào cảm ứng được gen trên người Bảo Nhi, càng không thể xác định được.
Hàn Sâm không tiếp tục hỏi nữa, cho dù Không Linh Nữ Yêu cũng không nói thêm gì, Hàn Sâm cũng biết Bảo Nhi tuyệt đối không phải đơn giản chỉ là một tính mạng do gen thực vật cấp Đại Đế dựng dục ra.
Gen thực vật cấp Đại Đế có rất nhiều, dựng dục ra dị sinh vật cũng không ít, nhưng mà cũng không thấy có ai giống như Bảo Nhi, có thể giống như nhân loại tự do ra vào Tí Hộ Sở và Liên Minh.
Vô Lượng Hải sở dĩ gọi là Vô Lượng Hải, đó là bởi vì không ai biết đến cùng Vô Lượng Hải lớn bao nhiêu, từ xưa tới nay chưa từng có ai đi đến phần cuối của Vô Lượng Hải.
Càng thêm kỳ dị là Vô Lượng Hải cũng chính là một cái Thiên Hải.
Tên cũng như ý nghĩa, cái gọi là Thiên Hải, chính là biển bên trên bầu trời, Vô Lượng Hải chính là một chỗ biển cả lơ lửng trên trời, phía dưới Vô Lượng Hải là lục địa bình thường, mà vạn mét ở trên bầu trời chính là một mảnh biển lớn mênh mông không nhìn thấy bờ.
Sau khi đi vào khu vực Vô Lượng Hải, cũng chỉ có thể đi sát mặt đất, nếu như thân thể rời khỏi mặt đất ở một khoảng cách nhất định, liền sẽ trực tiếp bị hút vào trong Vô Lượng Hải.
Mặ kệ là Đại Đế hay là sinh vật siêu cấp thần huyết, bị hút vào bên trong Vô Lượng Hải mà còn ra ngoài được, trong năm tháng vô tận ở Tí Hộ Sở cũng không có mấy người.
Chỉ có sau khi đi tới hòn đảo, thân thể mới có thể rời khỏi mặt đất, thân thể trực tiếp đi lên hòn đảo mới sẽ không bị hút vào trong Vô Lượng Hải.
Sở dĩ Hàn Sâm mời Phi Ngư Vương đi qua, chủ yếu là bởi vì Ngư Vương là một trong số ít dị sinh vật không phải sinh vật bản địa có thể sinh tồn ở trên Vô Lượng Hải, đã có Ngư Vương ở đó, cho dù ở trên Vô Lượng Hải gặp phải nguy hiểm gì, thân thể không cẩn thận rời khỏi mặt đất, cũng sẽ không lập tức bị hút lên trên Vô Lượng Hải mất mạng.
Hết chương 1304.