Chương 1311. Uy của Băng Cơ Ngọc Cốt
Trong tích tắc hắc đao trong tay Vô Thần Đại Đế chém ra, kiếm trong †ay Hàn Sâm cũng đồng thời chém ra ngoài.
Ác ma che trời ngưng tụ ở bên trên hắc đao, chém ra một đao, toàn bộ thế giới giống như đều bị thanh đao tựa như ác ma kia chiếm cứ, làm cho người ta căn bản không có bất cứ chỗ trống nào để tránh né.
Mà trên thân kiếm của Hàn Sâm cũng không mang theo bất kỳ khí tức gì, giống như chỉ là một đôi kiếm bình thường, ngoại trừ thân kiếm ra, rốt cuộc không cảm giác thấy một tia lực lượng dư thừa nào.
Bạch Dịch Sơn chỉ có thể nhìn thấy ánh đao hệt như ác ma ngang trời lóe lên, hắc đao trong tay Vô Thần Đại Đế đã đến sau lưng Hàn Sâm, liền âm thanh đao kiếm va chạm đều không thể nghe được.
Mà Hàn Sâm vẫn còn cầm song kiếm trong tay, còn bảo trì tư thế vọt tới trước.
- Người nào thắng?
Bạch Dịch Sơn có chút khẩn trương hỏi.
Mặc dù thành tựu võ đạo của ông ta rất cao, nhưng mà ánh mắt lại theo không kịp tốc độ của Hàn Sâm cùng Vô Thần Đại Đế, căn bản không nhìn rõ ràng tình huống.
Mặc dù Tà Liên Nữ Đế nhìn rõ ràng rồi, nhưng mà cô ta lại vẫn lắc đầu, cũng khẩn trương giống như Bạch Dịch Sơn.
Cô ta nhìn thấy Phượng Hoàng Thần Kiếm của Hàn Sâm chém trúng Vô Thần Đại Đế, nhưng mà Thái A Kiếm cũng không thể ngăn cản Hắc Đao của Vô Thần Đại Đế, cũng bị Hắc Đao của Vô Thần Đại Đế chém trúng thân thể.
Máu tươi điên cuồng phun ra, trên lồng ngực Vô Thần Đại Đế xuất hiện một vết thương bị chém xéo, cơ hồ có thể nhìn thấy xương ngực bên †rong, máu tươi đang tuôn ra như suối.
Mà trước ngực Hàn Sâm cũng xuất hiện một vết thương, nhưng so với Vô Thần Đại Đế, vết thương trên lồng ngực Hàn Sâm cơ hồ có thể hình dung là không có.
Phía trên làn da giống như tinh ngọc, chỉ bị cắt ra một vết thương rất nông, chỉ có một chút máu tươi chảy ra, ở trên làn da tạo thành một giọt máu tươi.
Trong lòng Hàn Sâm mừng như điên, sau khi Băng Cơ Ngọc Cốt Thuật mở ra mười đạo khóa gen, cường hóa đối với thân thể còn mạnh hơn hắn tưởng tượng của một chút, thậm chí ngay cả lực công kích như của Vô Thần Đại Đế, cũng chỉ có thể miễn cưỡng phá vỡ da thịt của hắn, muốn tạo thành đả kích chí mạng đối với hắn, cơ hồ là chuyện không thể nào.
Vô Thần Đại Đế xoay người lại, miệng vết thương trên lồng ngực đang dùng tốc độ mắt thường cũng có thể thấy rõ khép lại, nhưng mà trong mắt cũng lộ ra một tia dị sắc.
Vô Thần Đao vậy mà chỉ để lại một vết thương không có ý nghĩa ở trên người Hàn Sâm, điều này cơ hồ khiến cho Vô Thần Đại Đế không thể tin, rõ ràng là trước đây không lâu, y còn có thể đơn giản chém rách da thịt Hàn Sâm.
- Mày dùng Thánh Thai Quả mở ra đạo khóa gen thứ mười?
Vô Thần Đại Đế nhìn chằm chằm vào Hàn Sâm hỏi.
Hàn Sâm không trả lời, chỉ là kiếm trong tay đã chém thẳng tới Vô Thần Đại Đế.
Vừa rồi sở dĩ hắn không đỡ đao, là bởi vì kiếm pháp không đủ, Song Phi Kiếm Pháp đối chiến với cường giả như Vô Thần Đại Đế vẫn còn hơi yếu một chút, dù cho hắn cảm ứng được quỹ tích xuất đao của Vô Thần Đại Đế, nhưng cũng không thể dùng Thái A Kiếm đỡ được.
Nhưng mà chuyện này cũng không thành vấn đề, cho dù hắn không ngăn được cũng không có vấn đề gì, đao của Vô Thần Đại Đế đã khó có thể tạo thành uy hiếp chí mạng đối với hắn.
Kiếm quang tung hoành, đao khí đầy trời.
Đầu là công kích không cách nào ngăn cản của đối phương, trên người của Vô Thần Đại Đế không ngừng phun máu tươi tung toé.
Mà trên người Hàn Sâm mặc dù cũng xuất hiện vết thương, nhưng mà những tổn thương đó cũng chỉ là vết thương nhẹ, Vô Thần Đao chém lên trên người Hàn Sâm, càng là phát ra âm thanh giống như ngọc thạch va chạm.
Bạch Dịch Sơn cùng Tà Liên Nữ Đế đều vui mừng quá đỗi, những nơi đao kiếm đi qua, máu của Đại Đế bắn ra, Vô Thần Đại Đế đã hoàn toàn rơi xuống hạ phong.
Sau đó, bọn họ chỉ thấy Vô Thần Đại Đế phóng lên trời, vậy mà rời khỏi hòn đảo kia bay lên đại địa, trong nháy mắt đã nhanh chóng đi xa, ở trên đại địa để lại từng vết máu Đại Đế.
- Vô Thần Đại Đế vậy mà chạy đi?
Bạch Dịch Sơn vui mừng kêu lên.
Đôi mắt đẹp của Tà Liên Nữ Đế cũng lập loè, kinh ngạc nhìn Hàn Sâm, người có thể khiến cho Vô Thần Đại Đế không đánh mà chạy, chỉ sợ trong toàn bộ không gian thứ ba Tí Hộ Sở đều tìm không ra mấy người.
Hàn Sâm cũng không đuổi theo, muốn chân chính chém giết Vô Thần Đại Đế sợ không phải là chuyện một chốc một lát, hơn nữa giết cũng không có ý nghĩa gì, Vô Thần Đại Đế vẫn có thể phục sinh từ trong Linh Hồn Chi Thạch.
Băng Cơ Ngọc Cốt Thuật không phải là Atula Kinh, không có năng lực chặt đứt nhân quả, không thể đồng thời chém giết Dị Linh, cũng hủy diệt Linh Hồn Chi Thạch của bọn họ.
Nhưng mà Băng Cơ Ngọc Cốt Thuật cường hóa đối với thân thể, cũng không phải là Atula Kinh có thể so sánh được.
Ngay cả Vô Thần Đao đều khó có thể làm trọng thương thân thể, toàn bộ không gian thứ ba Tí Hộ Sở, Hàn Sâm cơ hồ đã có thể đi ngang, trừ phi là loại địa phương giống như Vô Lượng Hải, nếu không thì Hàn Sâm cũng không cần có bất kì cố ky gì.
Hàn Sâm không đuổi theo Vô Thần Đại Đế, quay người đi tới chỗ Vô Cấu Quả.
Tà Liên Nữ Đế cùng Bạch Dịch Sơn cũng từ bên trên mặt đất rơi xuống, đi tới bên cạnh Hàn Sâm.
- Tôi thật sự sẽ hái được?
Hàn Sâm chỉ vào Vô Cấu Quả đã gần ngay trước mặt, quay qua Tà Liên Nữ Đế nói ra.
- Hái đi, tốt xấu đều là vận mệnh của tôi. Tà Liên Nữ Đế lạnh nhạt nói.
Hàn Sâm không do dự nữa, trực tiếp thò tay chộp tới Vô Cấu Quả, trực tiếp cầm lấy ngọc quả óng ánh kia.
Trong lòng Hàn Sâm cùng Tà Liên Nữ Đế đều có chút khẩn trương, nhìn chằm chằm vào ngọc quả óng ánh kia, thấy ngọc quả cũng không hề có biến hóa gì, trong lòng Hàn Sâm không khỏi thở dài một hơi:
- CMN, thân thể của mình lại thật sự là Vô Cấu Thể gì đó kia, tại sao lại như vậy chứ?
Tà Liên Nữ Đế lại mừng lớn nói: - Quả nhiên là có thể, mau giúp tôi hái Vô Cấu Quả xuống.
Hàn Sâm trực tiếp hái Vô Cấu Quả xuống, cầm Vô Cấu Quả ở trong lòng bàn tay, chỉ thấy Vô Cấu Quả vẫn còn óng ánh sáng long lanh tản ra mùi thơm ngát, cũng không biến thành màu đen hư thối giống như lời Tà Liên Nữ Đế.
- Hiện tại phải làm sao? Hàn Sâm nhìn về phía Tà Liên Nữ Đế hỏi.
Khuôn mặt Tà Liên Nữ Đế lộ ra vẻ mừng như điên, nhưng cũng không quá tới gần Hàn Sâm, giống như là sợ sẽ làm cho Vô Cấu Quả bị vấy bẩn vậy.
- Cậu giúp tôi bóc xác ngoài ra, sau đó trực tiếp nhỏ nước trái cây bên trong vào trong miệng tôi.
Nói xong, Tà Liên Nữ Đế đã há miệng ra đứng ở trước mặt Hàn Sâm, để tiện cho Hàn Sâm nhỏ nước trái cây vào trong miệng cô ta, Tà Liên Nữ Đế cong chân, ngửa mặt mở cái miệng nhỏ nhắn ra.
Hàn Sâm trực tiếp dùng sức bóp một cái, vỏ Vô Cấu Quả cũng không hề cứng rắn, cảm giác giống như là quả đào, vỏ ngoài óng ánh kia lập tức bị bóc ra, nước trái cây bên trong lập tức chảy ra, từng giọt chảy vào trong cái miệng nhỏ nhắn đang mở ra của Tà Liên Nữ Đế.
Tà Liên Nữ Đế trừng lớn đôi mắt đẹp, khắp khuôn mặt đều là vẻ sợ hãi lẫn vui mừng.
Từng giọt nước trái cây chảy vào trong miệng Tà Liên Nữ Đế, chui vào trong bụng của cô ta, sau đó có thể thấy rõ ràng, thân thể của Tà Liên Nữ Đế bắt đầu tản mát ra thánh quang mịt mờ, từng tia khí màu trắng từ trong lỗ chân lông trên toàn thân cô ta dâng trào lên.
Đấn tận lúc Hàn Sâm nhỏ giọt nước trái cây cuối cùng vào trong cái miệng nhỏ nhắn của Tà Liên Nữ Đế, lúc này mới lui sang một bên, tò mò nhìn thân thể Tà Liên Nữ Đế đang dần dần bị sương mù bao phủ.
Vừa xem trong chốc lát, sắc mặt của Hàn Sâm đột nhiên biến đổi, cũng không phải là Tà Liên Nữ Đế xảy ra chuyện gì, mà là Hàn Sâm nhận được ý niệm đến từ Sát Na Nữ Đế cùng Kinh Cức Nữ Đế.
- Tà Liên tỷ tỷ, Tí Hộ Sở đã xảy ra chuyện, tôi đi trước một bước.
Hàn Sâm để Phi Ngư Vương lại trông coi Tà Liên Nữ Đế, tự mình ôm Bảo Nhi lên, sau khi cáo từ Bạch Dịch Sơn, trực tiếp bay lên trời, đã rơi xuống mặt đất, nhanh chóng theo con đường lúc trước trở về.
Hết chương 1311.