Siêu Cấp Thần Cơ Nhân 2

Chương 1344. Nhặt được một cái đầu bò

Chương 1344. Nhặt được một cái đầu bò
Mặc dù hiện tại là ban đêm, nhưng ánh trăng trên bầu trời vân chiếu sáng bãi cỏ như ban ngày, Hàn Sâm nhìn rõ ràng, thân ảnh dùng đao chém xuống đầu Tam Giác Thú Vương kia, nhìn rất giống một người, hơn nữa thân ảnh kia Hàn Sâm còn thấy rất quen mắt.
- Sẽ không trùng hợp như vậy chứ?
Hàn Sâm mở to hai mắt nhìn chằm chằm vào thân ảnh kia, đó là một người phụ nữ ở trên đầu có một cặp sừng, sau lưng có hai cánh, trên người mặc giáp long lân, trong tay còn cầm một dao phay cực lớn cổ quái.
Hàn Sâm vô cùng quen thuộc với thân ảnh này, trước khi tấn chức Bán Thần, gần như mỗi ngày Hàn Sâm đều ăn món do cô làm.
Đúng vậy, thân ảnh này giống như đúc nữ đầu bếp Long tộc do Xà Thần Tọa biến thành khôi lỗi, ngay cả đầu lông mày kia và khí chất đều giống như đúc, chỉ là Xà Thần Tọa biến thành là khôi lỗi đồng, mà thân ảnh kia lại là người sống sờ sờ, da của cô non đến mức có thể véo ra nước.
Lúc người phụ nữ kia chém đầu Tam Giác Thú Vương xong, một tay xách thân thể Thú Vương lên, trực tiếp đi ra bên ngoài.
Người phụ nữ đó và nhân loại không khác nhau nhiều lắm, một tay mang theo thân thể Tam Giác Thú Vương lớn hơn cô không biết bao nhiêu lần, lại giống như không có chút trọng lượng nào, nhìn vô cùng quỷ dị.
Cô đi rất nhanh, trong nháy mắt đã rời khỏi đó, khi những tam giác thú đó kịp phản ứng, nhìn đầu Tam Giác Thú Vương còn đang chảy máu trên mặt đất mở to hai mắt nhìn, cũng kêu lớn rồi chạy vội đào tẩu.
Cừu non cũng tỉnh lại, nhìn thấy đầu Tam Giác Thú Vương thì sắc mặt lập tức đại biến, quay người muốn chạy.
Hàn Sâm đưa tay bắt được cái đuôi của cừu non, cừu non lại cũng không quay đầu, căn bản không dám xem rốt cuộc là ai ở sau lưng bắt lấy cái đuôi của nó, nó chỉ vung chân liều mạng bỏ chạy.
Hàn Sâm dùng một tay lại không có thể giữ được nó, dưới chân cừu non dường như sinh ra như gió, trong nháy mắt đã chạy ra ngoài 100 mét, vừa chạy vừa kêu to:
- Sắp chết rồi. .. sắp chết rồi. …
Thấy cừu non chạy xa, Hàn Sâm cũng lười đuổi theo nó, quay đầu lại đi đến đầu Tam Giác Thú Vương.
Trước kia hắn không biết những sinh vật nguyên thủy đó chết như thế nào, đương nhiên muốn chạy, hiện tại hắn đã biết xảy ra chuyện gì, cũng không nghĩ đến chuyện chạy nữa.
Tính tình nữ đầu bếp Long tộc kia, Hàn Sâm coi như cũng quen thuộc, cô ta đã có thể dễ dàng săn giết sinh vật nguyên thủy, hơn nữa trước kia cũng không giết sinh vật bình thường, vậy khẳng định là chướng mắt.
Giống như là một đầu bếp, có bào ngư vây cá để dùng, ai còn biết đến sợi mì chứ.
Hiện tại đám Hàn Sâm trong mắt nữ đầu bếp Long tộc chính là sợi mì, cho nên tạm thời còn không gặp nguy hiểm.
Hàn Sâm đi đến bên cạnh đầu Tam Giác Thú Vương, đầu này giống như đầu bò, hắn cầm lấy sừng trâu trực tiếp bỏ chạy, thứ này khẳng định ăn ngon hơn đầu bò nhiều, nói không chừng còn có thể gia tăng mấy điểm gen nguyên thủy ấy chứ, không chiếm lấy thì phí.
Về phần chuyện đi tìm Nữ đầu bếp Long tộc, Hàn Sâm không có ý định kia.
Hắn cũng không phải thật sự quen biết người ta, nhỡ không may trong mắt nữ đầu bếp Long tộc chỉ có đồ ăn, lại coi hắn và Bảo Nhi trở thành nguyên liệu nấu ăn, vậy thì thật sự thảm rồi.
Nhìn nữ đầu bếp Long tộc dùng một đao chém xuống đầu của Tam Giác Thú Vương, Hàn Sâm đoán mình tám chín phần không phải là đối thủ của cô.
Đầu thú cũng đã nhặt được, hắn cũng không nên không có việc gì tự đi †ìm phiền phức, tìm một chỗ nướng đầu thú ăn mới là đứng đắn.
Những ngày này đi theo cừu non chạy ngược chạy xuôi, cùng lắm cũng chỉ có thể ăn chút khoai tây hay rễ cây thực vật cho đỡ đói, máu thịt dị sinh vật thì không ăn được miếng nào, rốt cục đã có cơ hội ăn cho đỡ thèm.
Hiện tại Hàn Sâm coi như đã rất quen khu vực này, mang theo đầu thú nhanh chóng chạy đến một rừng cây nhỏ không người, mô phỏng ra lực lượng thủy hệ, dùng nước rửa sạch sẽ đầu thú kia, sau đó dựng lên cành cây trực tiếp nướng.
Thịt trên đầu bò vừa nhiều vừa béo, bị nướng dưới lửa như vậy, mỡ không ngừng chảy ra, mùi hương bay ra khiến bụng Hàn Sâm và Bảo Nhi sôi lên.
Hàn Sâm vội vàng che giấu mùi ở gần, tránh để mùi hương truyền đi †hu hút sinh vật khủng bố nào tới.
Những ngày này Bảo Nhi cũng chịu không ít khổ cực, lúc này bé đang ngồi bên cạnh đống lửa, hai mắt nhìn chằm chằm vào thịt nướng, cái miệng nhỏ nhắn không ngừng nuốt nước miếng.
- Ba ba… có thể ăn chưa…
Bảo Nhi chỉ một lát đã không nhịn được hỏi một tiếng, hận không thể lập tức xông lên ôm đầu thú để gặm thịt.
Hàn Sâm còn gấp hơn cả Bảo Nhi, nhưng hiện tại trên người hắn lại không có gia vị, nếu thịt này không nướng chín, thật sự không thể nào nuốt được, cho nên chỉ có thể nhẫn nại tiếp tục nướng, vừa nướng vừa lau nước miếng cho Bảo Nhi nói:
- Nhanh lắm, sắp được ăn rồi, rụt rè chút đi, thục nữ một chút, đừng tỏ vẻ đói khát thế, giống như tám đời chưa được ăn qua thịt vậy, Hàn gia chúng ta không gánh nổi.
- Hừm…. Bảo Nhi là thục nữ…
Bảo Nhi giơ tay nhỏ, thể hiện mình là thục nữ, nhưng ngửi hương thịt nướng kia, chỉ chốc lát sau đã xụ xuống, không tự chủ được tới gần thịt nướng, mắt to lóe tặc quang, trên khóe miệng còn chảy ra một tia nước miếng.
Hàn Sâm cũng không có tâm tình giáo dục Bảo Nhi, chính hắn cũng nhìn chằm chằm vào thịt nướng, hai mắt lóe lên tia sáng xanh lè, giống như đã nhịn đói vài ngày rồi.
Cũng không đợi được cả khối thịt được nướng chín, Hàn Sâm trực tiếp dùng tay thành đao, cắt xuống một phần bên ngoài nướng xong trước, cho Bảo Nhi một khối, sau đó lại tự mình đưa một miếng vào trong miệng.
- Ba ba. .. ngon… ăn ngon…
Hai cha con chẳng quan tâm tới chuyện bị phỏng, vừa thổi thổi vừa đưa miếng thịt lên miệng để gặm, vừa ăn vừa khen không dứt miệng.
Hai cha con vừa ăn vừa nướng, không khác gì kiểu ăn thịt nướng Thổ Nhĩ Kỳ, thịt trên đầu này có không ít, hai cha con ăn tới mức bụng đã căng tròn, cuối cùng mới giải quyết xong, Bảo Nhi còn chưa đã thèm tiếp tục ôm một cục xương để hút tủy.
Hàn Sâm ăn rất ít, phần lớn đều vào bụng Bảo Nhi, hơn nữa đầu thú này so với thân thể Thú Vương thì chiếm tỉ lệ rất nhỏ, cho nên dù ăn hết cả cái đầu mà vẫn không tăng được điểm gen nguyên thủy nào.
Nhưng cũng không phải hoàn toàn không có lợi, Hàn Sâm nhìn tới ba chiếc sừng dài hơn một thước trên đầu lâu kia dù bị nướng lâu như vậy, mà vẫn không chút thay đổi, bên trong lớp sơn màu đen lộ ra một vầng sáng màu đỏ, có lẽ là đồ tốt.
Hàn Sâm vận chuyển Băng Cơ Ngọc Cốt Thuật dùng tay thử đánh xuống một cái, với lực lượng của Hàn Sâm thế mà đánh xuống mấy chiếc sừng đó lại không có dấu vết gì, nhìn có vẻ vô cùng cứng rắn, trong lòng không khỏi mừng rỡ.
Sừng thú cứng rắn như vậy, nếu dùng làm binh khí thì khá tốt, hiện tại trong tay Hàn Sâm không có vũ khí, mấy chiếc sừng này đúng lúc là đồ tốt.
Sừng thú tuy cứng rắn, nhưng Hàn Sâm sử dụng Động Huyền Kinh vẫn cũng có thể phá được, nhưng nếu muốn lấy được sừng thú hoàn chỉnh chỉ sợ sẽ hơi khó, cho nên Hàn Sâm không dám dùng, chỉ ngưng tụ lực lượng Băng Cơ Ngọc Cốt Thuật, từ từ gỡ sừng thú với chỗ nối với xương đầu, gỡ được ba cái sừng thú hoàn chỉnh ra.
Chỗ nối sừng thú với xương sọ nhìn giống như hình chùy, cũng khá vừa †ay, Hàn Sâm nắm thử hai cái, cũng khá thuận tay đấy, không khác gì vũ khí lạnh ở thời đại viễn cổ, hơn nữa đỉnh sừng vô cùng bén nhọn, cũng có thể coi nó thành gai để sử dụng.
Khi Hàn Sâm đang vui vẻ vuốt vuốt ba chiếc sừng thú, đột nhiên cảm giác có khí tức xa lạ tiếp cận, hắn xoay người lại nhìn, trong nội tâm cả kinh, nữ đầu bếp Long tộc cách bọn họ chưa đầy 10m, hai mắt nhìn chằm chằm vào Hàn Sâm, trong tay còn cầm dao phay sáng loáng.
Hết chương 1344.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất