Chương 1350. Sơ ngưng gen hạch
Trong lòng Hàn Sâm âm thầm mặc niệm: “Đừng ngăn cản tao… Lại để cho tao tới gần một chút. .. Gần một chút nữa. . “
Đàn thú của Ngọc Khâu Chi Chủ thật sự là quá lợi hại, nếu như bị nhốt ở bên trong, tám chín phần mười Hàn Sâm sẽ rơi vào kết quả giống như nữ đầu bếp Long tộc.
Nhưng mà nếu như Hàn Sâm có thể đụng tới Ngọc Khâu Chi Chủ, vậy thì khác nhau rồi, trực tiếp một chiêu Chích Thủ Già Thiên, nói không chừng liền có thể trực tiếp tiêu diệt hắn.
Duy nhất để cho Hàn Sâm lo lắng chính là, Chích Thủ Già Thiên thì nhất định phải để tay hắn đụng tới Ngọc Khâu Chi Chủ mới được, hắn chỉ sợ chính mình còn chưa kịp xông tới nơi, đã bị những con dị thú kia ngăn lại.
Nhưng mà chuyện xấu liền xảy ra, lúc Hàn Sâm còn cách Ngọc Khâu Chi Chủ rất xa, Ngọc Khâu Chi Chủ cũng đã mệnh lệnh cho mảng lớn phi thú bốn chân vọt tới chỗ hắn, giống như là mây đen quét tới, căn bản không cho Hàn Sâm có cơ hội tới gần hắn.
Hàn Sâm một tay ôm nữ đầu bếp Long tộc, một tay nắm lấy một cái sừng thú, đem dị thú phi hành tới gần hắn từng con chém giết, nhưng mà bởi vì số lượng thật sự là quá nhiều, giết một con xong lại có thêm càng nhiều con khác xông lại, thật sự là giết không xuể.
“CMN, tương tự đều là bái lão đại, như thế nào chỉ có mình xui xẻo, Ngọc Khâu Chi Chủ lại một chút việc cũng không có? ” Trong lòng Hàn Sâm có chút buồn bực.
Ngọc Khâu Chi Chủ có chút kinh ngạc nhìn Hàn Sâm, sức chiến đấu của Hàn Sâm vậy mà mơ hồ đã đạt tới trình độ sinh vật cấp nguyên †hủy, nhưng mà hắn lại không có gen hạch, chuyện này có vẻ vô cùng quái dị.
Nhưng mà điều này cũng làm cho sát cơ của Ngọc Khâu Chi Chủ càng †ăng lên, nguyên bản hắn chỉ muốn giết nữ đầu bếp Long tộc, nhưng hiện tại đã đem Hàn Sâm cũng trở thành mục tiêu săn giết.
Sức chịu đựng của Băng Cơ Ngọc Cốt Thuật của Hàn Sâm rất mạnh, chiến đấu mấy ngày mấy đêm cũng không có vấn đề, nhưng mà những con dị thú này lại vô cùng vô tận, cho dù sức chịu đựng của hắn tốt, cuối cùng vẫn sẽ có lúc mệt mỏi.
“Như thế nào mới có thể lao ra được đây? ” Hàn Sâm vừa chiến đấu vừa dò xét xung quanh.
Muốn chém giết Ngọc Khâu Chi Chủ thì rất không có khả năng rồi, hắn ở cách chiến trường có chút quá xa, hơn nữa còn đang không ngừng vẽ ra dị thú, trước người không ngừng có dị thú lao ra, căn bản là Hàn Sâm không có cơ hội gì tiếp cận hắn.
Muốn từ trong vòng vây Dị Linh lao ra, tựa hồ cũng không phải là chuyện dễ dàng, không gian thứ tư Tí Hộ Sở có một loại lực áp bách mạnh mẽ, không chỉ là để cho Hàn Sâm cảm thấy trọng lực gia tăng, liền sử dụng lực lượng khác đều có vẻ như là cố sức hơn rất nhiều so với lúc ở trong không gian thứ ba Tí Hộ Sở.
Trước kia lúc ở trong không gian thứ ba Tí Hộ Sở thì lực lượng có thể chặt đứt núi cao, ở chỗ này cũng chỉ có thể chém một tảng đá lớn mà thôi.
nhân loại Bán Thần có tố chất thân thể không đủ, sau khi tiến vào không gian thứ tư Tí Hộ Sở, không cần phải gặp gỡ dị sinh vật, chỉ là lực áp bách kinh khủng này, đã có thể để cho bọn họ bạo thể mà chết.
Mặc dù Hàn Sâm cũng biết một ít Siêu Hạch Cơ Nhân Thuật phạm vi lớn, nhưng mà ở chỗ này cũng không tiện dùng, hiệu quả kém xa Băng Cơ Ngọc Cốt Thuật mười khóa có.
Nghĩ tới nghĩ lui, cũng không có phương pháp gì hay, chủ yếu là hắn chưa ngưng tụ ra gen hạch, toàn bộ đều phải nhờ vào thân thể để chiến đấu, thật sự là có chút chịu thiệt thòi.
“Đành phải như vậy. ” Hàn Sâm cắn răng một cái, quơ sừng thú trong †ay, hướng về phương hướng khe nứt lớn kia phóng đi.
Trước đó hắn còn muốn hạ độc chết con sinh vật nguyên thủy ở bên trong khe nứt kia, nhưng hiện tại lại khẩn cầu con sinh vật nguyên thủy kia không bị hạ độc chết, hắn có thể mượn nhờ lực lượng của con sinh vật nguyên thủy này, tránh được đại nạn lúc này đây cũng khó nói.
Sừng thú không ngừng vung vẩy, tất cả dị thú đều bị Hàn Sâm đập gấy xương đứt đầu, hoặc là trực tiếp đâm xuyên qua cổ họng, không có một con nào lúc đối mặt có thể sống nổi ở trước mặt hắn.
Thế nhưng mà sau khi những con dị thú này bị giết chết, lại trực tiếp hóa thành khói đen biến mất, lại có dị thú mới bị Ngọc Khâu Chi Chủ vẽ ra, giết thế nào cũng không hết.
Hàn Sâm sơ ý một chút, trên cánh tay đã bị móng vuốt của một con dị thú vồ một cái, còn may là Băng Cơ Ngọc Cốt Thuật của hắn cực kỳ mạnh mẽ, chỗ bị vồ trúng cũng chỉ để lại một vết xước, chỉ giống như mèo cào, liền máu cũng không chảy ra.
Hiện tại Hàn Sâm hơi có chút hối hận lúc trước hắn chạy quá nhanh, khoảng cách tới khe nứt có chút xa, hiện tại chém giết đàn thú xông về, sẽ phải phí không ít thời gian.
Ngọc Khâu Chi Chủ nhìn thấy đàn thú của mình ở trong khoảng thời gian ngắn có chút không ngăn được Hàn Sâm, không khỏi khẽ nhíu mày, lực lượng trên người bộc phát ra như tơ, hóa thành từng tia sáng màu bạc chui vào trong sách.
Cuốn sách cổ kia nguyên bản có màu vàng xanh nhạt, lại đang dần dần chuyển biến về màu bạc ở trong hào quang kia.
Hàn Sâm thấy một màn như vậy, trong lòng thầm kêu không ổn, đối phương là Dị Linh cấp ky sĩ, gen hạch của hắn rất có thể đã tiến hóa thành cấp Bạch Ngân.
Dưới trạng thái gen hạch cấp bạch ngân, vẽ ra dị thú chỉ sợ so với những Dị Linh hiện tại còn mạnh hơn rất nhiều.
Quả nhiên không ngoài dự đoán của Hàn Sâm, Ngọc Khâu Chi Chủ lộ ra vẻ mặt nghiêm túc, vẽ cũng không tùy ý giống như vừa rồi nữa, mỗi một nét vẽ đều hết sức chăm chú.
Một hồi lâu về sau, mới chỉ thấy trên cuốn sách cổ kia hóa thành vầng sáng màu bạch ngân xông lên trời, một con dị thú giống như viên hầu màu bạc, sau lưng sinh ra hai cánh từ trong sách vọt ra, bay nhào tới chỗ Hàn Sâm, tốc độ nhanh tới đáng sợ.Coongl
Hàn Sâm cùng con viên hầu màu bạc kia va chạm một cái, viên hầu màu bạc bị hắn chấn bay lên, thân hình ở trên không trung bay ra xa hơn mười thước mới đứng vững, mà hai chân của Hàn Sâm cũng cắm sâu vào trong đất.
“CMN, con này đã có trình độ của sinh vật cấp nguyên thủy đi? ” Hàn Sâm âm thầm nhíu mày.
Chỉ thấy Ngọc Khâu Chi Chủ kia vẫn còn đang không ngừng vẽ tranh, không bao lâu sau lại vẽ ra một con viên hầu cánh màu bạc tương tự, trên trán cũng đã thấy đổ mồ hôi, hiển nhiên là hắn vẽ ra những con viên hầu cánh bạc này cũng vô cùng tiêu hao khí lực.
Một mực vẽ ra bốn con Ngân Dực hầu, Ngọc Khâu Chi Chủ mới ngừng lại.
Hàn Sâm cũng đã rơi vào bên trong khổ chiến, lực lượng của những con Ngân Dực hầu đã trên một vạn, Hàn Sâm sử dụng Băng Cơ Ngọc Cốt Thuật, cũng gần bằng chúng.
Lúc này Hàn Sâm vừa phải ứng phó với những con dị thú thông thường kia, vừa muốn chống cự bốn con Ngân Dực hầu công kích, lập tức rơi vào bên trong hoàn cảnh xấu.
Băng Cơ Ngọc Cốt Thuật bị Hàn Sâm điên cuồng sử dụng, đồng thời lợi dụng Phượng Hoàng Phi Thiên bí kỹ, không ngừng thay đổi vị trí của mình, tận lực lợi dụng địch nhân làm yểm hộ cho mình, khiến chúng không thể vây công mình được.
Hàn Sâm một mực không sử dụng lực lượng Chích Thủ Già Thiên, chủ yếu là sợ hù dọa Ngọc Khâu Chi Chủ, nếu như vậy, Ngọc Khâu Chi Chủ càng sẽ không cho hắn cơ hội tới gần.
Hàn Sâm còn muốn tìm cơ hội tới gân Ngọc Khâu Chỉ Chủ, trực tiếp đem hắn tiêu diệt, chứ chỉ là giết một con Ngân Dực hầu thì cũng không có tác dụng gì, Ngọc Khâu Chi Chủ tiêu hao chút khí lực vẫn có thể vẽ ra tiếp.
Máu tươi từ bên trong vết thương chảy ra, khiến cho Hàn Sâm không khỏi khẽ nhíu mày, lực lượng của Ngân Dực hầu đủ mạnh, móng vuốt giống như là móc câu màu bạc vô cùng lợi hại, ở bên trên cơ thể của hắn xé rách ra vết thương.
Trải qua thời gian chiến đấu dài như vậy, Hàn Sâm đột nhiên cảm thấy ở bên trong thân thể có một luồng sức mạnh kỳ dị đang cuộn trào, giống như từng tế bào ở dưới sự điều động của Băng Cơ Ngọc Cốt Thuật sống lại, bài tiết ra một loại vật chất kỳ dị hoặc nói đúng hơn là một loại năng lượng.
Trong lòng Hàn Sâm vừa mừng vừa sợ, chuyện này cùng một loại tình huống mà Kỷ lão gia tử từng nói cho hắn biết rất tương tự.
“Chẳng lẽ là muốn ngưng tụ ra gen hạch rồi à? ” Trong lòng Hàn Sâm vừa mừng vừa sợ.
Hết chương 1350.