Siêu Cấp Thần Cơ Nhân 2

Chương 1372. Hậu nhân của người phản bội

Chương 1372. Hậu nhân của người phản bội
Hàn Sâm có lòng muốn chạy trốn vào bên trong Tàng Chân cốc tị nạn, nhưng mà chỗ này cách Tàng Chân cốc còn có khoảng hai, ba mươi dặm, muốn chịu đựng qua hai ba mươi dặm này thì thật sự không phải là chuyện dễ dàng, Hàn Sâm bây giờ mỗi một giây đồng hồ đều đang gặp phải uy hiếp tới tính mạng.
Trường thương một lần nữa đánh tới, Hàn Sâm cũng không kịp trốn tránh, chỉ đành triệu hoán ra Già Thiên Tán, chặn lại một đòn này.
Khung Già Thiên Tán va chạm với trường thương, phát ra tiếng vang kẽo kẹt, làm cho Hàn Sâm lo lắng bất cứ lúc nào nó cũng sẽ đứt rời.
Thế nhưng mà Già Thiên Tán cấp thanh đồng, vậy mà không hề bị trường thương đâm đứt, cũng không bị nện bẹp, chỉ là lực lượng quá mạnh mẽ, khiến cho Hàn Sâm tính cả Già Thiên Tán cùng một chỗ bị chấn bay ra ngoài.
Mặc dù Hàn Sâm bị chấn cho hổ khẩu đổ máu cánh tay chết lặng, nhưng trong lòng lại không khỏi vui vẻ, không biết là do gien hạch cùng Động Huyền Kinh của hắn đặc biệt mạnh mẽ, hay là bởi vì lúc gien hạch hình thành, có tinh thể màu đen rót vào, Già Thiên Tán lúc này mới chỉ là cấp thanh đồng, lại có thể cùng trường thương cấp hoàng kim va chạm mà không hề bị hao tổn, thật sự là đáng mừng.
Có Già Thiên Tán bảo vệ, lại để cho tin tưởng bảo vệ tính mạng của Hàn Sâm mạnh lên rất nhiều, bay trốn tới phương hướng Tàng Chân cốc.
Nam Ly Thiên lại không chịu buông tha cho Hàn Sâm, thân hình lóe lên đã đến trước mặt Hàn Sâm, trường thương trong tay giống như là cuồng long điên cuồng đánh xuống.
Hai tay Hàn Sâm nắm cán dù, ra sức vung cây dù ngăn cản mũi thương cuồng bạo kia, thương khí bắn ra bốn phía, thân thể Hàn Sâm trầm xuống, hơn phân nửa thân thể đều lún sâu vào trong nham thạch, hai tay chết lặng cơ hồ không cầm nổi Già Thiên Tán nữa, vết thương ở hổ khẩu bị xé ra, máu tươi liền chảy ra.
Còn không có đợi Hàn Sâm từ trong nham thạch rút chân ra, Nam Ly Thiên lại đâm một thương đi qua.
Trong lòng Hàn Sâm đã sớm hiện lên vô số ý niệm, đến cùng Nam Ly Thiên có lai lịch gì? Tại sao lại đột nhiên sinh ra sát cơ đối với hắn? Hàn Sâm từ lúc trước đến bây giờ, một mực suy tư xem chính mình lúc nào đã kết phải một cừu nhân như Nam Ly Thiên, thế nhưng mà nghĩ tới nghĩ lui đều không có một kết quả nào.
Nếu nói là hắn là người của Thiên Sứ Gien Triệu gia, thoạt nhìn lại không giống, nếu như Triệu gia có một đại cao thủ như vậy, thanh thế chỉ sợ so với bây giờ còn lớn hơn rất nhiều.
Hơn nữa Triệu gia am hiểu sử dụng gien dịch, người này lại hết sức bình thường, cũng không có dị trạng sau khi sử dụng Thiên Sứ Gien dịch.
Thiết Quyền Võ Đạo Quán càng không có khả năng, ngay cả Cổ Tự Đạo cũng không mạnh tới như vậy.
“Dừng tay, ông có phải là người của Huyết Mệnh Giáo hay không? Tôi với Thiên Tru Thánh Đồ của Huyết Mệnh Giáo các ông là bạn tốt… ” Hàn Sâm nghĩ tới nghĩ lui, tựa hồ chỉ có người của Huyết Mệnh Giáo là có khả năng nhất, bây giờ cũng không cần quan tâm nhiều như vậy, tạm thời thử dùng tên tuổi của Thiên Tru thử một lần xem.
Nghe được tên của Thiên Tru Thánh Đồ, Nam Ly Thiên quả nhiên dừng lại một chút.
Lúc Hàn Sâm đang mừng rỡ chính mình đã tìm đúng đường, lại đột nhiên nghe thấy Nam Ly Thiên hừ lạnh một tiếng: “Những tên phản đồ chúng mày đương nhiên đều là bạn tốt.”
Nói xong, trường thương liền lấy lực lượng càng thêm kinh khủng đâm xuống, so với lúc trước còn tàn nhãn hơn, sát ý cũng càng đậm hơn.
Hàn Sâm giống một con lật đật lăn qua lại, từ trong nham thạch rút ra thân thể lăn sang một bên, tránh né trường thương của Nam Ly Thiên.
Lúc này thời điểm Hàn Sâm mới biết mình đã biến khéo thành vụng, tên tuổi của Thiên Tru Thánh Đồ chẳng những không thể mang đến cho hắn chỗ tốt, ngược lại đã làm cho sát cơ của Nam Ly Thiên càng thêm mãnh liệt.
Nhưng mà điều này cũng để cho Hàn Sâm biết một chuyện, Nam Ly Thiên đã xưng Thiên Tru Thánh Đồ là phản đồ, nói như vậy, Nam Ly Thiên xác thực hẳn là người của Huyết Mệnh Giáo.
Bành !
Già Thiên Tán lại chặn một đòn của trường thương, cả người Hàn Sâm đều đâm lên trên vách đá, đem vách núi đều đập ra rất nhiều vết nứt, trong miệng phun ra máu tươi.
Mắt thấy Nam Ly Thiên lại giết tới, Hàn Sâm cố nén vết thương trên người tránh sang một bên, đồng thời lại kêu lên: “Tôi và Phó giáo chủ Anh Quỷ của Huyết Mệnh Giáo các ông cũng là bạn bè, là bạn chứ không phải là địch của Huyết Mệnh Giáo các ông, có phải là ông đã nhận lầm người hay không?”
Nghe được tên của Anh Quỷ, Nam Ly Thiên rõ ràng dừng lại một chút, sau đó mắng một câu: “Nói bậy nói bạ, mày là hậu duệ của phản đồ, làm sao có thể có quan hệ gì với Phó giáo chủ.”
Nói xong cũng lại tiếp tục giết về phía Hàn Sâm, trong lòng Hàn Sâm cũng trong cơn giận dữ: “CM mày, mày luôn miệng nói tao là hậu duệ của phản đồ, đến cùng là mày có biết tao là hậu nhân của ai hay không?”
“Sắp chết đến nơi còn muốn nói láo, trên người của mày mang theo thánh vật, không phải là hậu đại của tên phản đồ Hàn Kính Chi kia thì còn là hậu đại của ai nữa? ” Nam Ly Thiên lạnh giọng nói, trường thương trong tay lại không hề ngừng.
Máu tươi bão tố bay ra, Hàn Sâm toàn lực bộc phát ra tố chất thân thể cũng chỉ có hơn một vạn, Nam Ly Thiên cũng đã tuyệt đối vượt qua hai vạn trở lên, hơn kém cũng có chút quá nhiều, Hàn Sâm thủy chung ở vào trạng thái bị áp chế, vết thương trên người ngày càng nhiều.
Còn may là thân thể băng cơ ngọc cốt của hắn cực kỳ mạnh mẽ, nếu là người khác bị thương nặng như vậy, chỉ sợ sớm đã không còn sức chiến đấu rồi, Hàn Sâm lại chỉ là bị một chút vết thương da thịt, cũng không bị thương chỗ yếu.
“Ông nói đồ vật này à? Đồ vật này là tôi nhặt được… ‘ Hàn Sâm đem sợi dây chuyền Cửu Mệnh Huyết Miêu từ trong cổ áo kéo ra, thuận miệng nói ra như vậy.
Bây giờ hắn thâm nghĩ muốn kéo dài thêm một chút thời gian, hy vọng có thể trốn vào bên trong Tàng Chân cốc, chỉ có như thế mới có thể có một chút hi vọng sống.
“Hừ, quả nhiên không hổ là hậu nhân của phản đồ, giống hệt nhe tên phản đồ kia, miệng không có một câu nói nào thật. ” Nam Ly Thiên lại căn bản là không tin tưởng Hàn Sâm, trường thương trong tay vung lên mạnh hơn.
“CM mày. ” Hàn Sâm lại bị trường thương quét trúng bả vai, một vết máu lập tức kéo ra, áo giáp cùng da thịt đều cùng một chỗ bị cắt ra, máu tươi lập tức tràn ra, đồng thời chuyện này cũng kích phát hung tính của hắn.
Mắt thấy khoảng cách tới Tàng Chân cốc vẫn còn xa, tiếp tục như vậy, hắn chưa xông tới Tàng Chân cốc đã phải chết ở dưới thương của Nam Ly Thiên.
Thương của Nam Ly Thiên một lần nữa đâm tới, Hàn Sâm cũng không né tránh, một tay nắm lấy Già Thiên Tán, nghênh đón trường thương, đồng thời trong tay kia cầm một viên Tinh Đản, trực tiếp quăng tới Nam Ly Thiên ở phía đối diện.
Bành !
Già Thiên Tán một lần nữa đụng vào trường thương, khung dù phát ra âm thanh thống khổ, cùng với Hàn Sâm bị nện bay ra ngoài, một tay của Hàn Sâm thật sự là bị chấn lợi hại, cầm không nổi cán dù, khiến cho Già Thiên Tán bay sang một bên, cắm vào trong nham thạch.
Cùng lúc đó, Tinh Đản cũng đang kịch liệt xoay tròn bắn tới trước mặt của Nam Ly Thiên, ánh mắt của Nam Ly Thiên lạnh như băng, hơi nghiêng đầu tránh né Tinh Đản.
Thế nhưng mà lúc Tinh Đản bay qua bên cạnh đầu Nam Ly Thiên, lại quỷ dị vẽ ra một đường vòng cung, trực tiếp bắn về phía lỗ tai Nam Ly Thiên.
Dưới khoảng cách gần như thế, Nam Ly Thiên vẫn kịp thời phản ứng, trường thương vung lên, dùng chuôi đâm lên phía trên Tinh Đản, lập tức đem Tinh Đản đụng bắn ra ngoài.
Bán kính hữu hiệu của lực lượng Tinh Đản là một mét, nhưng mà đó chỉ là một loại vật phẩm hoặc là một sinh vật, Tinh Đản cùng trường thương đụng vào nhau, khiến cho trường thương sinh ra biến hóa nào đó, nhưng mà cũng không lan đến Nam Ly Thiên đang nắm trường thương.
Mắt thấy Tinh Đản bắn trở về trong tay Hàn Sâm, Nam Ly Thiên lại nắm trường thương quét tới chỗ Hàn Sâm, thương khí cuồn cuộn giống như cửu thiên ngân hà rủ xuống.
Hàn Sâm xoay người rút Già Thiên Tán đang cắm ở trên mặt đá ra, trực tiếp đem cây dù mở ra, chặn lại thương khí cuồn cuộn kia, đồng thời trường thương cũng đập lên trên mặt Già Thiên Tán.
Hết chương 1372.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất