Chương 1387. Tỉnh Đản Dị Biến
Thế nhưng sau khi nhìn thoáng qua, Hắc Sơn Thần nhịn không được khẽ nhíu mày, hắn chỉ có thể nhìn thấy một bóng người mơ hồ, khi ánh mắt rơi vào bóng đen kia giống như bị hấp thu, căn bản không nhìn thấy hình dạng bóng đen kia.
Hàn Sâm dùng Động Huyền khí để thu liễm lại khí tức, che giấu thân thể mình, trừ phi lực lượng mạnh hơn hắn rất nhiều, mới có thể xuyên qua Động Huyền khí, nếu không ngay cả ánh mắt cũng không thể xuyên thấu vào được, tự nhiên cũng thấy không rõ được hình dạng của hắn.
Hàn Sâm mặc khôi giáp toàn thân, chỉ để phòng ngừa vạn nhất, nếu không may Gien hạch của đối phương chính là loại con mắt, có năng lực thị giác cường đại, vẫn có có thể xuyên qua Động Huyền khí.
“Tôi là Hắc Sơn Thần ở nơi ẩn núp Thần Vực, xưng hô với các hạ thế nào? ” Hắc Sơn Thần thấy không rõ bộ dáng đối thủ, cũng không cảm giác được khí tức, ngay cả đối phương là Dị Linh hay dị sinh vật cũng không đoán ra được, cho nên mới hỏi một câu.
Hắn chỉ muốn thắng được vị trí thứ nhất, nhưng chủ nhân nơi ẩn núp Thần Vực lại ra lệnh, để cho hắn cần phải điểu tra rõ ràng thân phận của người có được Tinh Đản, cùng với Tinh Đản rốt cuộc có bao nhiều năng lực.
Hàn Sâm không nói gì, trực tiếp cầm Tinh Đản trong tay quăng tới Hắc Sơn Thần, chỉ thấy Tinh Đản mang theo điên cuồng xoay tròn trong không gian phóng tới Hắc Sơn Thần.
Hắc Sơn Thần thấy thế thì hoảng sợ, có thể sử dụng Gien hạch trong kho gien hạch chỉ có một, đây chính là Gien hạch trực tiếp có thể xếp ở vị trí thứ nhất, Hắc Sơn Thần không dám có nửa phần chủ quan, trực tiếp kêu gọi Thần Luân Chi Tâm ra, trăng lưỡi liềm như thần luân, một đạo hoàng quang rơi vào phía trên Tinh Đản.
Hắc Sơn Thần là dị sinh vật, cũng không có năng lực phục sinh, nếu chết trong kho Gien hạch thì sẽ chết thực sự, đối mặt với Tinh Đản tuyệt đối không dám lãnh đạm, ra tay là phải dùng toàn lực.
Phạm vi ánh sáng màu vàng mà Thần Luân Chi Tâm bắn ra rất lớn, Tinh Đản lập tức bị bao phủ vào bên trong, sau đó giống như là bị định thân pháp vậy, trực tiếp bị giữ im trong ánh sáng màu vàng.
Tỉnh Đản dễ dàng bị thần quang của Thần Luân Chi Tâm ghim chặt, Hắc Sơn Thần và Hàn Sâm đều là nao nao.
Hắc Sơn Thần không ngờ Gien hạch được xếp hạng khủng bố như vậy, vậy mà đơn giản bị Thần Luân Chi Tâm giữ chặt, mà Hàn Sâm lại có chút buồn bực, Tỉnh Đản trải qua chín lần cường hóa, thế mà một chút công kích cũng không có, bị một chùm sáng trực tiếp giam lại.
Hắc Sơn Thần còn hơi nghi ngờ đánh giá Tinh Đản lớn chừng quả đấm bên trong thần quang, có chút không dám tin tưởng cứ như vậy là xong, cho rằng lực lượng Tinh Đản còn chưa chính thức bày ra, cho nên vẫn toàn lực điều động Thần Luân Chi Tâm, khiến thần quang càng ngày càng mạnh.
Thần Luân Chi Tâm dù sao cũng là Gien hạch Đồng Thau có vị trí xếp hạng rất cao, năng lực của bản thân vô cùng cường đại, tuyệt đối không phải mặt hàng phổ thông, Thần Luân Chi Quang có được lực lượng phân giải cường đại, ở trong ánh sáng màu vàng kia, Tinh Đản vậy mà lại dần dần tan rã.
“Lừa đảo à, năng lực như vậy còn trực tiếp xếp số một ! ” Hàn Sâm thấy tình huống không ổn, chỉ có thể chuẩn bị tự mình động thủ, ngưng †ụ sức mạnh phá không giết tới Hắc Sơn Thần.
Hắc Sơn Thần vốn còn có chút không tin, Gien hạch nghịch thiên xếp hàng thứ nhất lại yếu như thế, trực tiếp bị Thần Luân Chi Quang làm cho tan rã, bây giờ nhìn Hàn Sâm đột nhiên giết tới, lúc này mới phản ứng lại, Gien hạch kia thực sự yếu như vậy.
” Gien hạch như vậy mà cũng có thể xếp số một? Là gien kho hạch xảy ra vấn đề ? Hay Thần Luân Chi Tâm của mình đúng lúc là khắc tinh của nó? ” Hắc Sơn Thần vô cùng vui mừng, Hắc Dực khẽ đập bay lên trời, cũng không chính diện giao chiến cùng Hàn Sâm, Thần Luân Chi Tâm vẫn đang giam giữ Tinh Đản, muốn đem trực tiếp hogiảiàn toàn phân .
Hàn Sâm đánh ra một kích không đắc thủ, thấy Tinh Đản đã sắp muốn không ổn rồi, bên ngoài đã bị hòa tan hơn một nửa, ở bên trong ánh sáng màu vàng vẫn không ngừng tan rã, chỉ sợ một lúc nữa sẽ xong đời.
Hàn Sâm đang muốn xông lên tiếp tục công kích Hắc Sơn Thần, ngăn cản hắn dùng Thần Luân Chi Tâm để phân giải Tỉnh Đản, bây giờ là Gien hạch chiến, chỉ cần Tinh Đản bị hủy, một trận chiến này coi như là thua, năng lực bản thân có cường thịnh cũng vô dụng.
Hắn vốn muốn tìm đến người của Thần Vực để lấy lợi tức, như vậy chẳng phải là vô cớ để bọn hắn được lợi, ngược lại để Hắc Sơn Thần được lấy được vị trí đệ nhất.
Thế nhưng không đợi Hàn Sâm ra tay lần nữa, Hàn Sâm lại đột nhiên cảm giác Tinh Đản bị ánh sáng màu vàng kia chiếu, truyên đến một luồng lực lượng khác thường, luồng lực lượng kia chỉ có Hàn Sâm ngưng tụ ra mới có thể cảm giác được.
Lực lượng kinh khủng chấn động, khiến ngay cả Hàn Sâm đều phải kinh ngạc, kinh ngạc nhìn Tinh Đản đang dần tan rã bên trong ánh sáng màu vàng, thầm nghĩ trong lòng: “Chẳng lẽ thứ kia thực là một quả trứng, bên trong còn có thể ấp ra cái gì đó?”
Cảm giác được lực lượng bên trong Tỉnh Đản càng ngày càng mạnh, Hàn Sâm dừng bước, không tiếp tục công kích Hắc Sơn Thần, chỉ tập †rung quan sát Tinh Đản bên trong ánh sáng màu vàng.
Hắc Sơn Thần lại hoàn toàn không biết gì cả, thấy Tinh Đản bị Thần Luân Chi Quang giam giữ, hơn nữa còn đang nhanh chóng bị phân giải, hơn nữa đối thủ cũng không có năng lực thu lại Tinh Đản, lòng trong không khỏi có chút hưng phấn nói: ” Gien hạch xếp hàng thứ nhất gì chứ, hóa ra cũng không có gì hơn cái này, hôm nay mình sẽ phá hủy nó.”
Lúc này Hàn Sâm đã vô cùng bình tĩnh đứng trên cổng một tòa cổ thành, nhìn xem Tinh Đản tan rã bên trong ánh sáng màu vàng.
Chuẩn xác mà nói, bị tan rã chỉ là vỏ ngoài màu ngà sữa, mà ở trong Tinh Đản, lực lượng càng ngày càng mạnh, khiến Hàn Sâm tràn ngập †ò mò.
Răng rắc !
Dưới Thần Luân Chi Quang cường đại, vỏ trứng màu ngà sữa cuối cùng cũng vỡ tan, từng đường văn nhỏ trên vỏ trứng lan tràn, theo những đường nứt đó, bên trong lộ ra ánh sáng nhạt như băng như ngọc.
“Đây là có chuyện gì? Chẳng lẽ Gien hạch kia còn có gì thay đổi sao? ” Hắc Sơn Thần khẽ nhíu mày, nhưng hắn vẫn rất có tự tin đối với Thần
Luân Chi Tâm của mình, mà ngay cả Thái Hoàng Chung bị Thần Luân
Chi Quang chiếu xạ trong thời gian dài, cũng đều sẽ bị tổn hại.
Thế nên Gien hạch kai bị Thần Luân Chi Quang chiếu lâu như vậy, có lẽ bị phá hư rồi cũng nên.
‘Tâm niệm Hắc Sơn Thần vừa động, ánh sáng màu vàng do Thần Luân Chi Tâm tản ra càng mãnh liệt, muốn hoàn toàn hòa tan Tinh Đản.
Bên trong ánh sáng màu vàng kinh khủng kia, Tinh Đản tan rã ngày càng nhiều, vỏ ngoài càng ngày càng mỏng, vết rạn cũng ngày càng nhiều, bên trong lộ ra quang trạch băng ngọc vẫn nhàn nhạt.
Cuối cùng dưới ánh sáng màu vàng, vỏ trứng màu ngà sữa hoàn toàn bị hòa tan.
Ánh mắt của Hàn Sâm cùng Hắc Sơn Thần gần như đồng thời rơi vào mặt vỏ trứng bị nghiền nát, chỉ thấy ở bên trong có một vật như tinh như ngọc, giống như một khối phỉ thúy đế vương, chỉ là nó không có màu sắc, giống như là hàn băng muôn đời không tan.
Nhìn kỹ hình dáng của nó, Hàn Sâm hơi có chút giật mình, hình dáng băng ngọc kia giống như là một Phật Đà ngồi xếp bằng, nhưng bộ dáng của nó lại là một cỗ hài cốt khô lâu, bên trong thánh khiết lại tràn đầy khí tức tà ác. Ngay cả Hàn Sâm đều có chút giật mình, bên trong Tinh Đản lại là vật này, nhịn không được thầm nghĩ: “Chẳng lẽ là bởi vì phá xác quá sớm, cho nên còn chưa kịp sinh ra máu thịt, bên trong đó vốn nên là một Phật Đà?”
Hết chương 1387.