Chương 1420. Đại Chiến Nổ Ra
Thân hình Nữ Hoàng chớp nhoáng lên, xuyên qua tầng tầng thời không, dùng tốc độ khó mà tin được chạy như điên về khu Tí Hộ Sở của nhân loại.
“Vừa tới dãy núi Hoành Thiên đã gặp được người có liên quan tới hắn, hôm nay quả là một ngày đẹp trời.” Vô Thần Đại Đế thấy Nữ Hoàng sử dụng thuật Xuyên Thời Không là nhớ tới Hàn Sâm, không nói hai lời, lập tức chém ngang về phía Nữ Hoàng.
Nữ Hoàng dùng thân pháp U Linh Trảm, sinh vật Thần siêu cấp và Đế Linh đều không đuổi kịp nàng. Nhưng Vô Thần Đại Đế lại thuộc hàng đỉnh cấp ở Tí Hộ Sở thứ ba, Vô Thần Đao trảm phá hư không, trong chớp mắt đã tới sau lưng Nữ Hoàng, định trực tiếp chém Nữ Hoàng ra làm hai khúc.
Thân thể Nữ Hoàng lóe lên, giống như biến mất trong thời không, khi nàng lại xuất hiện thì đã lướt qua Vô Thần Đao của Vô Thần Đại Đế rồi.
Thần thể Thời Không Chi Luân giúp thiên phú của Nữ Hoàng trên U Linh Trảm mạnh hơn so với Hàn Sâm, cũng có thể đẩy nó lên một cực hạn mạnh hơn nữa, cả người đều có thể xuyên qua thời không trong thời gian ngắn, có thể xuyên qua thời gian và vật cản, đa số công kích đều vô hiệu với nàng.
Vô Thần Đao có thể bổ toạc hư không, nhưng cũng chỉ có thể bổ không gian ra mà thôi. U Linh Trảm của Nữ Hoàng có thể xuyên qua thời không, còn xuyên cả thời gian nữa. Cho dù chém vào hư không, nhưng nếu không ở cùng một điểm thời gian thì vẫn không chém trúng Nữ Hoàng được.
Còn thêm năng lực dự đoán của Dịch Thiên Thuật nữa, Nữ Hoàng vừa đánh vừa lui, nhất thời một cường giả như Vô Thần Đại Đế cũng không làm gì Nữ Hoàng được.
Rất nhiều dị linh và dị sinh vật đều khá kinh ngạc, không ngờ rằng một nữ tử nhân loại không nổi danh mà lại có thể dây dưa với Vô Thần Đại Đế tới mức này, thực sự có hơi làm người ta ngạc nhiên.
Mặc dù không nói ra miệng nhưng rất nhiều dị linh cũng phải âm thâm kinh hãi, trong lòng đều cảm thấy tương lai nhân loại sẽ thành mối họa lớn, lần này cần phải diệt trừ tất cả nhân loại mới được.
Sắc mặt của Vô Thần Đại Đế cũng khá khó coi, trên người nổi lên từng gợn màu đen, đột nhiên nâng Vô Thần Đao trong tay lên, một đao chém thẳng về phía hư không, vẫn không dừng lại.
Thân thể Nữ Hoàng xuyên qua thời không vừa lúc xuất hiện, lại phát hiện Vô Thần Đao đã tới bên người, chỉ đành phải rút kiếm ngăn cản.Kengl
Trường kiếm trong tay bị Vô Thần Đao chém gãy. Tuy Nữ Hoàng đã cố gắng lùi ra sau nhưng phần ngực của áo giáp vẫn bị chém ra một đường máu, tiên huyết lập tức trào ra.
Nữ Hoàng mặt không đổi sắc, cứ như không phải một đao kia chém lên người nàng. Hai chân tuôn ra sức mạnh lớn nhất, thân thể không ngừng thuấn di xuyên qua thời không chạy đi thật xa, đi về phía Tí Hộ Sở của nhân loại.
Nữ Hoàng tự biết mình chắc chắn phải chết, nhưng nếu nàng có thể về sớm nhắc nhở những người khác, bọn họ sẽ có cơ hội truyền tống đến Liên Minh, không đến mức bị dị linh diệt sạch.
Chẳng qua Nữ Hoàng còn cách Gen Thần đầy đủ một khoảng khá xa, vân còn một chút chênh lệch với Vô Thần Đại Đế. Sau khi xuyên qua thời không mấy lần, nàng lại bị Vô Thần Đại Đế đuổi kịp.
Tiên huyết nở rộ như một đóa hoa. Nữ Hoàng miễn cưỡng tránh được những điểm yếu, trên người lại có thêm vài vệt máu.
Dịch Thiên Thuật và U Linh Trảm đều bị Nữ Hoàng sử dụng đến mức cực hạn, lần lượt lướt qua từng nhát chém chí mạng của Vô Thần Đại Đế, không ngừng điên cuồng xông tới hướng Tí Hộ Sở của nhân loại.
Nhưng tiên huyết vẫn không ngừng nở rộ. Không bao lâu sau, trên dưới †oàn thân Nữ Hoàng đều đang rỉ máu, gần như trở thành một người máu luôn rồi.
Chỉ là Nữ Hoàng vẫn không rên lấy một tiếng. Hai chân có hộ giáp đã bị máu tươi nhiễm đỏ không ngừng tuôn ra sức mạnh cường đại, sục sôi xông về phía Tí Hộ Sở của nhân loại.
Lại là một đao phá không bổ tới, dường như sức mạnh kia đánh nát toàn bộ không gian, trong chớp mắt đã tới sau lưng Nữ Hoàng.
Nữ Hoàng mới xuyên qua thời không xong, muốn tránh thì đã không tránh được nữa. Nàng biết chỉ sợ mình không có năng lực để quay lại Tí Hộ Sở của nhân loại nữa, chỉ sợ một đao này sẽ lấy mạng của nàng.
Không quay đầu lại, Nữ Hoàng vét cạn chút lực lượng cuối cùng, ra sức hét to về phía Tí Hộ Sở của nhân loại: “Dị linh đột kích!”
Giọng nàng xuyên qua hư không khuếch tán ra xa, nhưng nơi này cách Tí Hộ Sở quá xa, Nữ Hoàng biết giọng của mình không truyền tới Tí Hộ Sở được. Nàng chỉ hy vọng xung quanh có nhân loại có thể nghe được giọng của nàng, truyền tin này về Tí Hộ Sở.
“Ngươi có kêu thế nào thì cũng vô ích cả thôi. Không ai có thể cứu ngươi được.” Vô Thần Đại Đế lạnh lùng nói, Vô Thần Đao trong tay không hề dừng lại, trực tiếp chém về phía lưng của Nữ Hoàng, định chém Nữ Hoàng ra làm hai nửa.Aml
Một tia sáng màu bạc như tia laze ngang trời lướt tới, trong nháy mắt đã xuyên qua hư không đâm thẳng vào Vô Thần Đao. Lưỡi đao và ánh bạc va chạm tạo nên những tia lửa nóng rực.
Vô Thần Đại Đế nắm lấy Vô Thần Đao. Tuy Vô Thần Đao đã hoàn toàn trung hòa ánh bạc nhưng nó cũng không thể chém tới tiếp dù chỉ là nửa tấc. Nữ Hoàng lại xuyên vào thời không lần nữa, vừa chớp mắt đã chạy ra ngoài ngàn mét.
Chẳng qua Vô Thần Đại Đế không nhìn Nữ Hoàng nữa, hai mắt hắn nhìn chòng chọc đẳng trước.
Chỉ thấy một bóng hình vô cùng hùng tráng phá không mà tới trong màn ánh sáng bạc, hạ xuống đối diện Vô Thần Đại Đế.
Quần cộc rộng thùng thình, áo sơ mi hoa ngắn tay thì phanh ra để lộ lồng ngực và bụng dưới tràn đầy cơ bắp, dưới chân đi đôi dép tông, một bộ tóc dài màu bạc tung bay theo gió, trên mặt còn đeo một cái kính râm lớn, che khuất hơn nửa khuôn mặt góc cạnh và gian tà.
“Tà Tình Đế, ngươi thuộc Dị Linh tộc bên ta, lẽ nào ngươi muốn trở thành kẻ địch với chúng ta vì tụi nhân loại hèn mọn này thật sao?” Vô Thần Đại Đế lạnh lùng nhìn chằm chằm Tà Tình Đế rồi nói.
Tà Tình Đế khinh thường hừ lạnh: “Mọi người đều do trời sinh đất dưỡng, cùng ngươi đồng tộc cái lông ấy? Đừng có làm như quen biết lắm”
Vô Thần Đại Đế nhất thời giận dữ: “Hôm nay ta phải chém tên phản bội Dị Linh tộc nhà ngươi.”
Nói xong, hắn chém một đao về phía Tà Tình Đế. Thế đao cắt ngang núi sông, giống như một đao này có thể trảm cả nhật nguyệt.
Tà Tình Đế cũng không tránh né. Bắp thịt trên cánh tay hắn căng ra, ánh bạc trên người lóe lên, tóc dài và áo sơ mi hoa bay lượn theo ánh bạc, nắm tay của hắn trực tiếp nghênh đón Vô Thần Đao của Vô Thần Đại Đế.
“Muốn đánh thì đánh, nói nhiều như vậy làm lãng phí thời gian, ngươi bồi thường nổi thanh xuân của bổn đại gia không?” Miệng Tà Tình Đế còn buông thả hét to.
Bụp!
Quyền và đao va chạm vào nhau, ánh bạc vỡ vụn lửa đao biến mất. Trên nắm đấm của Tà Tình Đế có một vết đao mờ mờ, rịn ra một lớp tiên huyết.
Mà Vô Thần Đại Đế cũng lui về sau hai bước mới đứng vững và cầm chắc Vô Thần Đao trong tay được.
Trong lòng rất nhiều Đại Đế và sinh vật Thần siêu cấp đều giật mình. Với sức mạnh của Vô Thần, vậy mà lại không chiếm thế thượng phong được, trái lại còn bị Tà Tình Đế bức lui với bàn tay trần nữa, thực sự làm người ta giật mình.
Ánh mắt Tà Tình Đế lộ vẻ cuồng nhiệt, ánh bạc trên người nổ tung như là núi lửa. Hắn hóa thành một cái bóng bạc trực tiếp vọt tới trước mặt Vô Thần Đại Đế, liên tục tung quyền như điên.
“À lú… À lú..” Sắc mặt Vô Thần Đại Đế lạnh lùng nghiêm nghị, liên tiếp chém Vô Thần Đao trong tay ra.
Quyền và đao không ngừng va chạm trên không trung tạo ra từng vụ nổ và sóng xung kích chấn vỡ dãy núi và làm nứt đại địa bốn phía, hệt như là động đất sống lại vậy.
Dị sinh vật cách họ tương đối gần không bị khối đá vỡ đập chết thì cũng là rơi xuống khe nứt trên mặt đất. Sức mạnh cường đại đánh tới làm không biết bao nhiêu dị sinh vật cấp thấp bị tiêu diệt.
Hết chương 1420.