Chương 1426. Di Truyền
Trong phòng sinh đã có đầy đủ các người máy thông minh, chức năng chụp X quang và quét hình mạnh mẽ, có thể biết rõ tất cả các tình huống của người mẹ, an toàn hơn rất nhiều so với sinh thủ công, nếu cần thiết, độ chính xác của phẫu thuật cũng sẽ rất cao.
“Hàn Sâm, đồ khốn kiếp, ngươi lăn vào đây cho ta.” Giọng nói đau đớn của Kỷ Yên Nhiên phát ra từ loa trong phòng sinh.
Vốn dĩ chồng của nàng có thể cùng vào phòng sinh, nhưng thật ra Hàn Sâm có hơi sợ hãi, ngay cả một kẻ giết người không chớp mắt như hắn cũng cảm thấy rất căng thẳng, cho nên không dám đi vào.
Bây giờ nghe thấy giọng của Kỷ Yên Nhiên, hắn cũng quan tâm nhiều nữa, đẩy cửa bước vào phòng sinh, chỉ thấy trên trán Kỷ Yên Nhiên nhễ nhại mồ hôi, sắc mặt rất khó coi, dường như rất đau đớn.
Hàn Sâm vội vàng đi tới, nắm lấy tay Kỷ Yên Nhiên.
Kỷ Yên Nhiên mắng to hắn, hầu như Hàn Sâm chưa từng nghe thấy Kỷ Yên Nhiên nói tục chửi thề, nhưng hôm nay, Kỷ Yên Nhiên gần như đã nói hết những câu nói tục chửi thề của cuộc đời mình.
Cuối cùng, đứa trẻ chào đời thuận lợi, nhưng Hàn Sâm và Kỷ Yên Nhiên lại không nghe thấy âm thanh của đứa trẻ, lo lắng không biết có chuyện gì xảy ra với đứa trẻ hay không.
Dường như khi mỗi đứa trẻ được sinh ra thì đầu sẽ khóc lóc rất dữ dội, đáng lẽ phải có âm thanh mới đúng chứ.
Sau khi người máy thông minh dọn dẹp theo các bước, ôm đứa bé đến bên cạnh Kỷ Yên Nhiên, Hàn Sâm và Kỷ Yên Nhiên nhìn thấy đôi mắt to của đứa trẻ vô cùng hiếu kỳ và linh động, xem ra rất khỏe mạnh, lúc này mới yên lòng.
Hiện tại khoa học kỹ thuật đã phát triển, việc sinh con cũng đã không còn quá phiền phức, đứa trẻ và mẹ với sự trợ giúp của các dung dịch dinh dưỡng khác nhau, tất cả đều phục hồi rất nhanh chóng.
Sau khi Kỷ Yên Nhiên được đưa đến phòng hồi sức sau sinh, vợ chồng Kỷ Nhược Chân và La Lam đều nóng lòng muốn gặp cháu trai của họ.
“Chuyện gì vậy, sao vẫn không nghe thấy tiếng đứa nhỏ, có phải là xảy ra chuyện gì rồi không?” Kỷ Nhược Chân căng thẳng hỏi, không hề còn dáng người đứng đầu Liên Minh một chút nào, trên mặt tràn đầy vẻ lo lắng.
Nhưng nhìn thấy Kỷ Yên Nhiên bình an, đôi mắt đứa trẻ nằm bên cạnh Kỷ Yên Nhiên mở to, còn đang duõi bàn tay nhỏ bé vẫy vẫy ở đó, lúc này mới yên lòng.
“Không biết vì sao hắn không phát ra chút âm thanh nào cả, nhưng theo kết quả kiểm tra não bộ trí tuệ, tất cả mọi thứ đứa bé đều bình thường, thân thể vô cùng khỏe mạnh, dây thanh quản cũng không có vấn đề gì, sẽ không bị câm đâu, ngươi cứ yên tâm.” Hàn Sâm vội vàng giải thích.
Kỷ Nhược Chân vội vàng ôm đứa bé lên, nói với Hàn Sâm: “Như vậy không được, không khóc thì rất có thể là do ngạt thở thiếu oxy mà thành, tương lai sẽ ảnh hưởng đến não bộ, phải làm hắn khóc lên mới được, người của thế hệ trước đều làm như vậy.”
Đang nói, Kỷ Nhược Chân mở quấn tã của em bé ra, tét một cái vào mông trần của đứa trẻ: “Trí não không đáng tin gì cả, bác sĩ lão luyện trước kia đều sẽ làm như vậy mà, ta đã học kỹ thuật này từ một bác sĩ dày dặn kinh nghiệm… các ngươi yên tâm… không thành vấn đề… nhìn xem… hắn khóc rồi này…”
Đứa nhỏ bị Kỷ Nhược Chân vỗ mấy cái lên trên mông nhỏ, cái miệng nhỏ bé bẹt ra, đôi mắt to nhắm lại, mếu máo khóc lên.
Kỷ Nhược Chân hơi tự hào, nhưng Hàn Sâm lại phát hiện mọi chuyện vô cùng không ổn, bởi vì trên người đứa nhỏ, hắn cảm giác được sức mạnh khủng bố đang kết tụ lại, loại mức độ khủng bố này khiến hắn hơi sợ hãi.
“Hu huil”
Đứa trẻ khóc lên tiếng hu hu, đám người Kỷ Nhược Chân đang mừng rỡ thì lại đột nhiên nhìn thấy thánh quang màu trắng rực nổi lên trên người đứa nhỏ, toàn thân đều được bao bọc trong thánh quang, đầu lớn lên nhanh chóng, trong nháy mắt đã đi đến chân, sau đó thì cảm giác có một sức mạnh như núi lửa phun ra từ trên người đứa nhỏ nổ tung.
Bùm!
Toàn bộ phòng hồi sức cho sản phụ bị nổ tung, một luồng ánh sáng trắng vọt lên nửa bầu trời, trên người Kỷ Nhược Chân bị nổ thành mảng đen mảng đỏ, đầu còn đang bốc khói, mẹ vợ đại nhân cũng không kém, đó là bởi vì Hàn Sâm phát hiện sớm, sử dụng sức mạnh của bản thân để áp chế luồng sức mạnh đó, nếu không có lẽ toàn bộ bệnh viện đã bị tiêu diệt trong sức mạnh đáng sợ đó.
Mấy người Kỷ Nhược Chân trợn to hai mắt nhìn đứa bé đã nằm trong vòng tay của Hàn Sâm, ngẩn người mãi vẫn chưa lấy lại được tinh thần.
“Đứa nhỏ này… Xảy ra chuyện gì thế…” Kỷ Nhược Chân hoàn hồn, vừa ngạc nhiên vừa hạnh phúc, cũng có phần hơi khó tin khi nhìn đứa trẻ trong vòng tay của Hàn Sâm.
Hàn Sâm cũng không thể giải thích nổi, nhưng trong lòng hắn cũng rất kinh ngạc với đứa trẻ này. Đứa nhỏ này thật sự trực tiếp thừa hưởng Thần thể của hắn, thật sự quá đáng sợ.
Đứa trẻ được Hàn Sâm bế, đã không còn khóc nữa, bạch quang chói mắt trên người cũng biến mất, phát triển vừa rồi cũng biến mất, giống như đứa trẻ bình thường, đôi mắt to tò mò nhìn thế giới này.
Bảo Nhi nằm sấp trên vai Hàn Sâm, cũng tò mò nhìn tiểu bảo bối này.
Kỷ Nhược Chân gọi trí não tới, kiểm tra toàn diện cho tiểu bảo bối, kết quả kiểm tra khiến Kỷ Nhược Chân vô cùng vui vẻ, thể chất của đứa bé vô cùng tốt, vừa mới sinh ra, tố chất thân thể đã phá vỡ giới hạn một trăm, nó còn đáng sợ hơn cả sinh vật thần cấp trong Tí Hộ Sở thứ nhất.
Hàn Sâm biết con số này vẫn còn trong trạng thái chưa tiến vào Thần thể của đứa trẻ, nếu như tiến vào thần thể, sức mạnh sẽ càng thêm kinh khủng, còn phải tăng lên gấp mấy lần.
“Xứng đáng là người có gen ưu tú của Kỷ gia chúng ta, thật sự là cháu ngoại ngoan của ta.” Kỷ Nhược Chân vui vẻ không khép miệng lại được.
“Kỷ Đại Nguyên, lời nói này của ngươi có hơi vấn đề rồi đấy?” La Lam có chút không vui.
Kỷ Nhược Chân vội vàng nói: “Đúng đúng đúng, là gen ưu tú chung của Hàn gia các ngươi và Kỷ gia chúng ta mới có thể sinh ra đứa nhỏ xuất sắc như vậy, chúc mừng ngươi có một đứa cháu trai xuất sắc như vậy.
“
La Lam cũng cười nói: “Cũng phải chúc mừng ngươi, có một đứa cháu ngoại xuất sắc như vậy.”
Việc sinh con trong bệnh viện bị Kỷ Nhược Chân đè xuống, ngoại trừ mấy người Hàn Sâm ra, không một ai biết đứa bé lại có tố chất thân thể đáng sợ như vậy.
Cả nhà chăm sóc đứa bé như bảo bối, nhưng khi đặt tên, Hàn Sâm lại hơi lúng túng.
Hàn Sâm chưa từng giỏi trong việc đặt tên, vì vậy chỉ có thể tìm đến mẹ mình là La Lam để được giúp đỡ.
La Lam suy nghĩ một chút rồi nói ra vài cái tên, Hàn Sâm nghe được những cái tên như Hàn Điềm, Hàn Thiết Oản, Hàn Hữu Tiền, thì cũng tuyệt vọng với khả năng đặt tên của mẹ mình.
Cuối cùng vẫn phải mời Kỷ Nhược Chân giúp đỡ để đặt một cái tên, ngược lại làm cho Kỷ Nhược Chân vô cùng vui vẻ, còn tưởng rằng La Lam và Hàn Sâm cố ý cho hắn đặt tên, vô cùng tôn trọng hắn, cảm động không ngừng.
Nhưng làm sao mà hắn biết được, hai mẹ con Hàn Sâm đều dốt đặc cán mai trên phương diện đặt tên, vốn dĩ tự mình không làm được nên mới nhờ hắn giúp đỡ.
“Không cần nói gì hết, sau này ta sẽ trang trải mọi chỉ tiêu của đứa trẻ này.” Kỷ Nhược Chân võ ngực nói.
Tuy nhiên Kỷ Nhược Chân cũng không đặt tên ngay cho đứa trẻ, hắn rất thận trọng về vấn đề này, sau khi trở về còn lật lại rất nhiều sách cổ, tính toán lại số mệnh, rồi lại kết hợp sinh thần bát tự thiên can địa chỉ gì gì đó, dù sao thì cũng có rất nhiều kiến thức mà Hàn Sâm không hiểu được, cuối cùng đặt cho bảo bối một cái tên - Hàn Tiểu Hoa.
Hàn Sâm nghe được cái tên này, khóe mắt co giật cười rất miễn cưỡng, hắn đột nhiên phát hiện, những cuốn sách cổ quái đó chẳng có ích lợi gì cả, hơn nữa Kỷ Nhược Chân cũng giống như mẹ con bọn họ, đều là những kẻ ngốc trong việc đặt tên.
Hết chương 1426.