Chương 1427: Kim Tệ gấp trăm lần
“Không được không được, sao có thể gọi bằng cái tên này được, nếu sau này cháu trai của ta trở thành người đứng đầu, người ta sẽ gọi là Tiểu Hoa Nguyên… Tiếu Thoại Nguyên… vậy thì còn ra thể thống gì nữa? Đây không phải là tên có thể làm việc lớn, tuyệt đối không được.” Không đợi Hàn Sâm mở lời, mẹ vợ đại nhân đã phản đối trước.
“Tầm nhìn của nữ nhân nông cạn thật đấy, cái tên Chung Linh Dục Tú này, tương lai chắc chắn sẽ trở thành một kẻ hào khí. Còn nữa, đứng đầu Liên Minh thì có tác dụng gì, không phải ta là người đứng đầu Liên Minh hay sao? Chẳng phải mỗi ngày mệt mỏi muốn chết à, còn phải chịu nhiều nỗi uất ức như vậy, tương lai Tiểu Hoa của chúng ta sẽ là nam nhân bùng nổ vũ trụ…” Kỷ Nhược Chân phẫn nộ trừng mắt nói.
“Cha, người ta nói tên thì không thể quá hay được, nếu không sẽ không dễ nuôi đâu, chi bằng chúng ta lấy tên Tiểu Hoa làm biệt danh là được rồi, ngươi nghĩ thêm một cái tên khác xem sao?” Kỷ Yên Nhiên cũng không thể nghe nổi nữa, quả thật cái tên Tiểu Hoa quá “kinh diễm”.
Thấy cả nhà có vẻ không thích cái tên này, Kỷ Nhược Chân đành phải thỏa hiệp một chút: “Thôi được rồi, Tiểu Hoa sẽ được đặt làm biệt danh, cũng may ta còn có phương án thứ hai, nhưng nó không tốt như phương án thứ nhất, miễn cưỡng cũng có thể dùng được. “
Nghe hắn nói như vậy, mọi người đều cảm thấy có hơi không ổn, phương án thứ nhất đã dọa người như vậy, còn không bằng phương án thứ nhất, vậy không phải là càng dọa người hay sao.
Kỷ Nhược Chân suy nghĩ một chút mới nói: “Nếu các ngươi không thích Hàn Tiểu Hoa, vậy thì gọi Hàn Phỉ đi. “
“Hay, thật tuyệt vời, cái tên này khá hay đó! Có trình độ, vô cùng có trình độ.” Hàn Sâm, La Lam, Kỷ Yên Nhiên và mẹ vợ đều vội vàng kêu lên.
Không phải nói cái tên này hay đến mức nào, mà là bọn họ thật sự sợ, có một cái tên bình thường thì bọn họ đã hài lòng lắm rồi, chỉ lo Kỷ Nhược Chân lại nghĩ ra cái tên yêu sâu bướm gì đó, lát nữa lại muốn nói cái này không được, hắn lại đặt thành Hàn Đại Cước cái gì đó, vậy thì gay go rồi.
Thế là tên của đứa bé được quyết định như vậy, tên là Hàn Phỉ, biệt danh là Tiểu Hoa.
Tuy rằng phương án thứ hai đã được mọi người đồng ý thông qua,
nhưng Kỷ Nhược Chân vẫn có chút không cam lòng, hắn nhiều lần cố gắng thuyết phục bọn họ chấp nhận tên Hàn Tiểu Hoa, mọi người đều chỉ giả vờ như không nghe thấy, vốn dĩ không để ý đến lời nói của hắn.
Trong nhà có người máy thông minh cao cấp chăm sóc nên không cần người khác chăm sóc, nhưng Kỷ Nhược Chân bận rộn như vậy mà vẫn thường hay đến thăm cháu ngoại của hắn.
Mẹ vợ sống trong ngôi nhà cổ của Hàn gia, trên danh nghĩa là giúp đỡ chăm sóc ở cữ, cả ngày ôm Tiểu Hoa không buông, rất gần gũi.
Tuy rằng La Lam cũng thích tiểu hài tử, nhưng nàng không thích làm việc nhà, thế là ngồi trên sô pha chỉ huy mẹ vợ của Hàn Sâm làm việc, hơn nữa dường như mẹ vợ làm việc rất vui vẻ.
Cũng không biết vì sao, mặc dù có tên là Hàn Phỉ, nhưng rồi gọi mãi gọi mãi, biệt danh Tiểu Hoa này đã được gọi thuận miệng, lúc bình thường ở nhà vẫn gọi là Tiểu Hoa.
Đứa nhỏ Tiểu Hoa này vô cùng ngoan ngoãn, vốn dĩ bình thường không khóc không nháo đã làm người khác vô cùng yêu thích, mẹ vợ †in rằng Tiểu Hoa sẽ có tiền đồ tương lai vô hạn, cho nên chăm sóc hắn như bảo bối.
Nhưng mặc dù Tiểu Hoa rất ngoan ngoãn, nhưng lại không thể chọc giận hắn, nếu chọc hắn tức giận, sức mạnh trên người bạo phát ra, tùy tiện phá hủy một con phố cũng không có vấn đề gì.
Cũng may tính tình Tiểu Hoa rất tốt, vô cùng lanh lợi thông minh, trừ khi đánh hắn như Kỷ Nhược Chân, còn không bình thường cũng rất khó chọc giận hắn.
Hàn Sâm ở nhà một thời gian cũng không có gì để làm, việc gì cũng là do mẹ vợ làm, hắn ở nhà cũng chỉ có rảnh rỗi quá nên dứt khoát đến Tí Hộ Sở.
“Quá trình thăng cấp hạch gen chậm như vậy, trước tiên chúng ta vẫn phải nghĩ biện pháp ngưng tụ hạch gen của cấp Đế Linh mới được.” Hàn Sâm biến thành cấp Đế Linh, tìm một sơn cốc hẻo lánh ở bên ngoài, bộc phát sức mạnh hết lần này đến lần khác, muốn thử xem làm sao mới có thể ngưng tụ được hạch gen.
Tất cả các thí nghiệm đều kết thúc trong thất bại, cuối cùng Hàn Sâm cố gắng sử dụng Tồn Tiền Thuật để thu thập sức mạnh.
Kim tệ được ngưng tụ và hình thành giữa các ngón tay, con số phía trên nhanh chóng nhảy lên, một khối hai khối ba khối… Thời gian trôi qua, sức mạnh giữa các ngón tay của Hàn Sâm càng ngày càng mạnh, con số trên kim tệ đã đạt tới con số đáng kinh ngạc là hai mươi bảy.
Sức mạnh này đã gấp hai mươi bảy lần so với sức mạnh của Hàn Sâm, thân thể của hắn đã bắt đầu có chút không chịu nổi sức mạnh đáng sợ như vậy.
Hàn Sâm tiếp tục ngưng tụ sức mạnh vào Kim Tệ, làm cho sức mạnh của Kim Tệ tiếp tục tăng lên.
Khi đạt tới gấp ba mươi lần, trên người Hàn Sâm đã nhễ nhại mồ hôi như thể vừa vớt từ dưới nước lên.
Lúc gấp bốn mươi lần, thân thể của Hàn Sâm đã bắt đầu run run, cả người đều run rẩy dữ dội.
Ánh sáng trên Kim Tệ chói lọi tản ra khí tức cực kỳ khủng bố, nếu một miếng kim tệ này nổ tung ra, cho dù có một hàng Hàn Sâm, có lẽ cũng sẽ bị nổ tung thành từng mảnh.
Nếu là bình thường Hàn Sâm sẽ không tiếp tục nữa, nhưng hôm nay hắn muốn xem giới hạn của mình rốt cuộc là bao nhiêu, cho nên vẫn còn đang ngưng tụ sức mạnh.
Rất nhanh, con số trên kim tệ đã vượt qua năm mươi, sức mạnh khủng bố như vậy, nếu ở trong thân thể của Hàn Sâm, sợ rằng thân thể hùng mạnh của Hàn Sâm cũng đã nổ tung.
Cũng may kim tệ được ngưng tụ ở bên ngoài, Hàn Sâm chỉ cần cẩn thận nắm giữ được sức mạnh của nó, không để nó rơi trên mặt đất rồi nổ tung ra là được.
Cho dù như vậy, kim tệ cũng đã mang đến gánh nặng rất lớn cho Hàn Sâm, sức mạnh toàn thân đều kết tụ trên ngón tay, xương cốt đều đã phát ra âm thanh cọt kẹt.
Sức mạnh được cải thiện một chút khi các con số trên Kim Tệ đạt đến một trăm, Hàn Sâm không dám tiếp tục nữa, hắn đã bắt đầu mất khống chế trước sức mạnh của kim tệ.
Hắn muốn làm sức mạnh của kim tệ biến mất, nhưng lại phát hiện hiện tại không thể làm được, sức mạnh của Kim Tệ đã vượt quá khả năng kiểm soát của hắn, muốn loại bỏ Kim Tệ cũng không được.
Hàn Sâm lập tức thực hiện phương án thứ hai, muốn ném Kim Tệ ra ngoài, để nó nổ tung ở bên ngoài.
Lý do lựa chọn sơn cốc này, chính là bởi vì bên cạnh sơn cốc này có một cái khe nứt, phía dưới không biết sâu bao nhiêu, chỉ cần ném kim tệ xuống dưới, sau khi kim tệ rơi xuống đất, có nổ tung thế nào cũng không ảnh hưởng đến hắn.
Hàn Sâm cũng không muốn bản thân là người đầu tiên bị giết bởi sức mạnh của chính mình, nhưng khi Hàn Sâm dùng sức muốn ném kim tệ ra ngoài, sức mạnh của Kim Tệ quá nặng, hiện tại hắn chỉ cách vực thẳm ba thước, nhưng hiện tại đừng nói ba thước, ngay cả mười cm hắn cũng cảm thấy không thể vứt được.
Hàn Sâm cắn răng, nắm chặt kim tệ đi về phía bờ vực thẳm, mỗi một bước đi đều để lại một dấu chân cực sâu trên mặt đất đá, hơn nữa xương cốt thân thể đều vang lên răng rắc, hình như đã không thể chịu nổi sức mạnh khủng bố đó nữa.
Chỉ mới đi được ba bước, Hàn Sâm phát hiện mình không còn di chuyển được nữa, khoảng cách ba mét đối với hắn như xa tận chân trời.
“Ta đi… ta sẽ không thực sự là người đầu tiên bị giết bởi sức mạnh của chính mình đấy chứ?” Hàn Sâm chật vật cố gắng giơ kim tệ lên, nhưng đã không thể giữ nổi nữa, kim tệ đè tay hắn hơi rơi xuống một chút, cho dù Hàn Sâm dùng sức như thế nào cũng không ngăn được.
“Người chắc chắn không thể chết!” Nhìn thấy kim tệ sắp rơi xuống đất, Hàn Sâm lại hoàn toàn không có cách nào khác.
Răng rắc!
Ngọn núi đá dưới chân Hàn Sâm vỡ vụn, tảng đá phía dưới cũng không chịu nổi áp lực cường đại như vậy mà vỡ vụn ra, đột nhiên Hàn Sâm cảm giác dưới chân mình trống rỗng, cùng với tảng đá dưới chân ngã xuống biển sâu.
Hết chương 1427.