Siêu Cấp Thần Cơ Nhân 2

Chương 1461. Kỷ Nguyên Thủ Cũng Phải Sợ

Chương 1461. Kỷ Nguyên Thủ Cũng Phải Sợ
Hàn Sâm thoáng nhìn quanh bốn phía, khắp Vũ Hoa Tinh đều là cây vũ hoa, đâu đâu cũng có nơi ngắm hoa, cứ coi như mặt núi này là chỗ ngắm hoa tốt nhất thì vị trí của nó cũng rất nhiều, dường như không cần phải khăng khăng nhất định là chỗ của bọn họ thì mới được.
Hàn Sâm nhìn nam nhân kia từ trên xuống dưới một lượt, thản nhiên đáp: “Ở đây có rất nhiều chỗ ngắm hoa, Bán Thần Thu Minh không cần thiết nhất định phải ở chỗ này đâu nhỉ?”
Vương Cố Khải vẫn giữ thái độ như cũ, nói tiếp: “Ngươi hiểu lầm rồi, Bán Thần Thu Minh thích yên tĩnh, vậy nên chúng ta hy vọng có thể cho hắn một môi trường tốt, để Bán Thần Thu Minh có thể một mình yên tĩnh ngắm hoa.”
Hàn Sâm nhìn xung quanh, quả nhiên thấy có rất nhiều nhân viên công †ác mặc âu phục như Vương Cố Khải ở xung quanh tìm đến những du khách ngắm hoa.
Có vài du khách đã bắt đầu đứng dậy thu dọn đồ đạc rời đi, có vài người thì đang tranh chấp với họ, nhưng đa phần thoạt nhìn vẫn khá nể mặt Bán Thần, rất nhiều người đều chấp nhận điều kiện của họ, thu dọn đồ đạc rời đi.
Vương Cố Khải khuyên tiếp: “Mong ngươi có thể thông cảm một chút cho Bán Thần Thu Minh, vả lại chúng ta cũng sẽ trả thù lao khiến ngươi hài lòng.”
“Thôi, chúng ta đổi chỗ khác đi, ở lại nữa cũng chẳng còn tâm trạng.” Kỷ Yên Nhiên nói.
Hàn Sâm khẽ gật đầu. Vốn họ đi ra ngoài để giải sầu, không cần phải làm ầm ï đến mức cụt hứng bỏ về, Bán Thần Thu Minh gì đấy chẳng là gì, quan trọng là ảnh hưởng đến tâm trạng của mình.
Dù sao chỗ để ngắm hoa trên Vũ Hoa Tinh rất nhiều, không cần thiết cãi nhau với một đám tay sai ở đây làm gì, đúng là mất phẩm giá.
Hàn Sâm và Kỷ Yên Nhiên thu dọn đồ đạc chuẩn bị rời đi, còn chưa thu đồ xong thì đột nhiên nghe thấy cách đó không xa truyền đến tiếng cãi cọ, hình như là xảy ra xung đột.
Đám người Hàn Sâm và Kỷ Yên Nhiên đảo mắt nhìn sang thì thấy một đôi vợ chồng trẻ đang cãi nhau với một người giống như Vương Cố Khải.
Người vợ trẻ tuổi không rõ tại sao lại ngã ngồi xuống đất rồi kêu lên một tiếng, người chồng trẻ tức khắc đỏ mắt, che chở cho vợ và hét to: “Các ngươi làm cái gì đấy, chẳng phải chúng ta đã nói vợ ta đang mang thai, không tiện đi lại, bọn ta không muốn bán chỗ này, các ngươi dựa vào đâu mà đuổi bọn ta đi?”
Nhân viên công tác kia lạnh lùng nói: “Thằng ranh, tốt nhất là ngươi nghĩ kĩ đi, ngươi đang gây cản trở cho Bán Thần Thu Minh đấy.
“Bán Thần thì sao hả? Bán Thần thì có thể muốn làm gì thì làm à? Bọn †a không bán đấy, các ngươi cút ngay đi.” Nam nhân trẻ tuổi kích động hét lên.
Có vẻ cái người nhân viên công tác kia cũng không nhịn được nữa, nói một câu gì đó vào máy liên lạc, ngay lập tức có vài nhân viên công tác đi về phía hắn, lôi lôi kéo kéo định cưỡng bách mang cặp vợ chồng trẻ kia xuống núi.
Hàn Sâm tức khắc nhíu mày, Kỷ Yên Nhiên cũng không nhìn được nữa mà lao ngay tới, quát to: “Các ngươi làm gì đấy hả? Lại dám đối xử với thai phụ như vậy, các ngươi điên hết rồi à2”
Vương Cố Khải bèn vội vàng đi lên ngăn cản Kỷ Yên Nhiên rồi cau mày nói: “Chuyện này không liên quan gì đến ngươi, nếu như ta là ngươi, ta sẽ không lo chuyện bao đồng như vậy, đặc biệt là chuyện bao đồng của Bán Thần.”
“Bán Thần thì sao? Bán Thần cũng là con dân Liên Minh, hắn cũng phải tuân thủ pháp luật Liên Minh.” Kỷ Yên Nhiên đẩy Vương Cố Khải ra rồi chạy tới trước mặt đôi vợ chồng kia.
“Chuyện gì đây? Nhao nhao ầm ï có ra thể thống gì không? Bán Thần Thu Minh sắp đến rồi đấy, các ngươi vẫn chưa chuẩn bị xong nữa à?” Một nam nhân trung niên ngồi ghế phi hành lại đây, cau mày hỏi.
“Ông chủ, xảy ra chút chuyện ngoài ý muốn, có người không muốn bán vị trí, bọn ta đang giải quyết.” Vương Cố Khải tiến lên bẩm báo.
“Chúng muốn bao nhiêu tiền, cho bọn chúng là được.” Người đàn ông trung niên hơi không nhịn được nói.xa m
“Có một đôi vợ chồng trẻ nói bọn họ không lấy tiền.” Vương Cố Khải đáp.
Người chồng trẻ tuổi lập tức nói: “Có tiền thì giỏi lắm à? Chúng ta không thèm tiền bẩn của ngươi.”
Người đàn ông trung niên nghe vậy thì khinh thường bĩu môi: “Cho tiền ngươi là nể mặt ngươi, đã nể mặt rồi còn không biết xấu hổ, toàn bộ Vũ Hoa Tinh đều là của Chu Thường Long ta, dù ta không cho ngươi một cắc nào ta vẫn có thể làm ngươi cút khỏi đây.”
Kỷ Yên Nhiên lập tức không vui: “Dù Vũ Hoa Tinh là của ngươi nhưng nếu ngươi đã thu tiền rồi thì không có quyền gì được đánh đuổi khách cả”
“Địa bàn của ta ta làm chủ, ngươi không thích thì cứ việc kiện ta, nhưng bây giờ các ngươi phải rời đi.” Chu Thường Long thản nhiên nói.
“Nếu ta không đi thì sao?” Kỷ Yên Nhiên cũng lạnh mặt.
“Nếu thân thể các ngươi không tiện, ta đây sẽ làm chuyện tốt giúp các ngươi một phen.” Chu Thường Long nói rồi phất phất tay, đám nhân viên công tác lập tức vây xung quanh đám Kỷ Yên Nhiên, vẫn còn có nhân viên công tác muốn ra tay với đôi vợ chồng trẻ kia.
Hàn Sâm nhìn thế có phần dở khóc dở cười. Không biết rốt cuộc tên Chu Thường Long này là cường hào ở đâu ra, thậm chí ngay cả Kỷ Yên Nhiên cũng không nhận ra, xem ra hẳn chẳng phải là nhân vật tai to mặt lớn gì.
Tai to mặt lớn chân chính ở Liên Minh thì làm sao có thể không biết Kỷ Yên Nhiên.
Dù có không biết Kỷ Yên Nhiên là con gái độc nhất của Kỷ nguyên thủ thì cũng phải biết đó là vợ của Hàn Sâm hắn.
Hàn Sâm không thể nhìn Kỷ Yên Nhiên bị người ta ức hiếp bèn xông tới khẽ đưa tay túm lấy cánh tay của một nhân viên công tác vặn lại, lập †ức khiến cánh tay của hắn bị trật khớp.
Cứ thế từng tên một, trong nháy mắt mười mấy nhân viên công tác đều bị hắn phân cân thác cốt, tên nào tên nấy lăn lộn trên đất kêu thảm thiết.
“Ngươi biết ngươi đang đánh ai không?” Chu Thường Long không hề kinh ngạc, trái lại còn cười khẩy.
“Chẳng phải là người của ngươi à?” Hàn Sâm mỉm cười đáp.
Chu Thường Long chỉ vào nhân viên công tác đang kêu gào trên mặt đất nói: “Người trẻ tuổi đúng là không biết trời cao đất rộng, nếu ta là ngươi thì sẽ cút ngay khỏi đây, chứ đợi lát nữa Bán Thần Thu Minh tới rồi, thấy người của em vợ hắn bị đánh thành thế này, chỉ sợ dù nguyên thủ có tới cũng không đỡ nổi lửa giận của ông già như hắn đâu.”
“Nói vậy ngươi chính là em vợ của Bán Thần Thu Minh à?” Hàn Sâm ngẫm nghĩ một lát mới hiểu được Chu Thường Long có ý gì.
Đây cũng không phải do Hàn Sâm ngốc, chỉ là người bình thường chẳng ai nói quanh co lòng vòng như vậy cả, nên hắn suy nghĩ một lát mới hiểu được Chu Thường Long đang nói chính hắn.
“Đúng vậy.” Chu Thường Long lạnh lùng nói: “Bây giờ ngươi còn muốn động thủ à?”
Hàn Sâm cười cười: “Vừa nãy ngươi nói đến cả Kỷ nguyên thủ tới cũng không đỡ nổi lửa giận của Bán Thần Thu Minh?”
“Đương nhiên, ngươi có ý kiến gì?” Chu Thường Long thách thức.
“Không có ý kiến gì, xem ra Bán Thần Thu Minh quả thật rất giỏi, nhưng vợ ta cũng rất lợi hại, nàng mà nổi giận thì Kỷ nguyên thủ không chỉ không ngăn được, mà còn rất sợ nữa.” Hàn Sâm cười nói.
“Chém gió mạnh miệng quá nhỉ?” Chu Thường Long tức khắc tỏ vẻ khinh thường, Hàn Sâm và Kỷ Yên Nhiên đều còn trẻ như vậy, cùng lắm cũng chỉ là siêu việt giả thôi, lời nói quá mức ngông cuồng.
“Hắn nói là thật cả đấy.” Một giọng nói truyền đến từ cách đó không xa, chỉ thấy một ông cụ đi bộ từ dưới chân núi lên.
“Anh rể!” Chu Thường Long vội vã tiếp đón ông cụ, trên mặt đầy vẻ tươi cười.
Hết chương 1461.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất