Chương 1463. Lại Leo Lân Vị Trí Số Một
Kiểu gì Thu Minh cũng không ngờ được tố chất thân thể của Hàn Sâm còn phát triển nhanh hơn hạch gen của hắn, thân thể của hắn ta cũng mạnh hơn cả hạch gen. Cho dù có sử dụng hạch gen thì cũng không mạnh hơn một đòn này được.
“Phát hiện của Tí Hộ Sở khiến cho nhân loại sở hữu được lực lượng vượt mức bình thường, đây là chuyện tốt và cũng là chuyện xấu. Mặt tốt là làm nhân loại có khả năng vô hạn, nhưng chính vì loại khả năng vô hạn này mà khiến rất nhiều nhân loại tự mãn, cho rằng mình có thể giỏi hơn pháp luật và trên mọi chúng sinh.” Kỷ Yên Nhiên vừa lái phi thuyền về nhà vừa nói với Hàn Sâm.
“Trước sau gì Bán Thần cũng không phải Thần, muốn vượt lên trên chúng sinh, vẫn là chờ bọn họ thành Thần rồi hằng nói.” Hàn Sâm lạnh nhạt nói.
Nói đến Thần, Hàn Sâm lại nhớ tới cái vị gọi là Thần đã gài bẫy mấy người Hoàng Hôn kia. Hàn Sâm không biết rốt cuộc đó là một tồn tại như thế nào, có phải sinh vật trong Tí Hộ Sở thứ năm hay không, những câu hỏi này đều không có đáp án.
Đi ra ngoài để thả lỏng tâm trạng, tuy gặp phải chút phiền toái nhỏ, nhưng cũng khiến Hàn Sâm thấy thoải mái hơn chút.
Lại lần nữa trở về Tí Hộ Sở, vẫn ở trong hoa viên như cũ.
“Ngươi xem coi kiếm pháp này của ta có đúng không.” Hàn Sâm mới đi vào hoa viên đã nghe thấy giọng của nữ nhân trong bức tranh trên đá truyền tới, thế mà lúc này nữ nhân kia lại chủ động nói chuyện.
Hàn Sâm có hơi kinh ngạc nhìn về phía tảng đá. Quả nhiên thấy nữ tử áo xanh trong tranh kia đã khép ô lại, lấy ô thay kiếm, đang thi triển kiếm pháp.
Lúc này nàng vẫn thi triển Tâm Kiếm Đạo, nhưng đã có hơi khác so với lần phục chế thuần túy lúc trước. Trong kiếm pháp tràn đầy u oán như †ố như khóc, khiến người nhìn nhịn không được, trong lòng bắt đầu có ý buồn tuôn ra. Cũng may ý chí của Hàn Sâm vô cùng kiên định, nếu đổi thành một nữ nhân đa sầu đa cảm, nói không chừng đã nhìn và khóc không thành tiếng rồi.
“Trong lòng ngươi có oán, không bằng nói ta nghe, biết đâu ta có thể giúp ngươi cũng nên.” Chờ bộ kiếm pháp của nữ tử áo xanh trong tranh kia chấm dứt, Hàn Sâm thở dài nói.
Nhưng nữ tử áo xanh trong tranh vẫn không nói gì, ô đã được mở ra lần nữa. Nàng vẫn đứng trên cầu, đưa lưng về phía Hàn Sâm, trong làn mưa bụi, thoạt nhìn có thêm mấy phần ai oán.
Khoảng mấy ngày kế tiếp, nữ tử áo xanh đều không nói gì thêm. Hàn Sâm thì thừa dịp trong khoảng thời gian này, lại ngưng tụ Tinh Hạch và Già Thiên Tán lần nữa.
Không biết có phải ảo giác không, hình như Tinh Hạch và Già Thiên Tán được ngưng tụ lại lần nữa trở nên càng cứng rắn hơn trước một tí.
Nữ nhân lâu rồi chưa gặp cuối cùng vẫn xuất hiện lần nữa rồi đi vào hoa viên. Dung nhan của nàng vẫn làm người ta thán phục như vậy, dường như không có bất cứ vật gì có thể lưu lại vết tích ở trên mặt nàng.
Có đôi khi Hàn Sâm sẽ nhịn không được suy nghĩ, rốt cuộc nàng bao nhiêu tuổi rồi, có phải cũng giống như Hoàng Hôn, đều ưng thuận nguyện vọng thanh xuân vĩnh viễn ở trước mặt Thần hay không.
Nhưng Trùng Gia rất khẳng định nói với hắn, nữ nhân này và vị tổ tiên của Ninh gia đều không hứa nguyện ở trước mặt Thần, là hai người duy nhất không cầu nguyện trong tiểu tổ hành động thứ bảy.
Điều khiến Hàn Sâm không hiểu là, nếu sau khi đi ra từ Huyết Mệnh Giáo, Hàn Kính Chi mới tiến vào thế giới Tí Hộ Sở, nghĩa là hắn đã có nhận thức rất rõ ràng về thế giới Tí Hộ Sở, hẳn là hắn biết đó cũng không phải Thần thật, vì sao hắn vẫn hứa nguyện cơ chứ?
“Quỷ Nguyệt từng tới tìm ta, nàng ấy muốn thay ngươi trở thành Đại Tế Sư. Ngươi chỉ còn hai tháng, nếu trong vòng hai tháng, ngươi không thể làm Thánh Tử sống lại, vậy nàng sẽ thay thế được ngươi, trở thành Đại Tế Sư mới.” Nữ nhân nói.
“Nếu nàng ấy có năng lực ấy thật, vậy cứ để cho nàng ấy lên làm Đại Tế Sư là được.” Hàn Sâm nói.
Nữ nhân cười nói: “Ta nhớ ta đã từng nói, nếu ngươi thất bại, ta sẽ chặt đầu của ngươi. Những lời này bây giờ vẫn hữu hiệu như cũ. Hai tháng, nếu ngươi không làm được, vậy rửa cổ của ngươi đi.”
Hàn Sâm nhất thời buồn bực. Hắn vốn hy vọng Quỷ Nguyệt thế chỗ hắn trở thành Đại Tế Sư, hắn có thể tránh được một kiếp, ai biết thế mà nữ nhân này không chịu tha cho hắn.
“Để bồi dưỡng Thánh Tử tốt hơn, ta có một yêu cầu.” Hàn Sâm nói với nữ nhân.
“Nói nghe xem.” Nữ nhân nhìn Hàn Sâm với vẻ hứng thú.
“Ta hy vọng có thể sử dụng kho hạch gen trong Tí Hộ Sở.” Hàn Sâm suy nghĩ một lát rồi nói.
Muốn cho nữ nhân này thả hắn rời đi, vậy chắc chắn là không thể. Cứ tranh thủ chút không gian tự do trước đã, ít nhất kho hạch gen không ở trong hoa viên, chỉ cần có thể đi kho hạch gen, nghĩa là hắn có thể rời khỏi hoa viên. Đến lúc đó có khi có thể tìm được cơ hội chạy trốn.
“Việc ngươi sử dụng kho hạch gen có liên quan gì tới việc bồi dưỡng Thánh Tử?” Nữ nhân hỏi.
“Nếu thực lực của ta quá yếu, sao ta có thể giáo dục Thánh Tử được? Bây giờ không có nơi nào khác để tăng thực lực, nên ta muốn vào kho hạch gen, cường hóa hạch gen một phen.” Hàn Sâm nói.
Nữ nhân khẽ gật đầu: “Có thể, chẳng qua ngươi phải nhớ kỹ, ngươi chỉ còn gần hai tháng mà thôi. Nếu đến lúc đó ngươi không làm Thánh Tử sống lại được, ta nhất định sẽ chặt đầu ngươi xuống.”
“Ta sẽ làm hết sức.” Trong lòng Hàn Sâm mừng rỡ.
Hàn Sâm cho rằng nữ nhân còn chưa biết chuyện nữ tử áo xanh trong tranh đã nói chuyện, dù gì hắn cũng đứng ở thế bất bại, cho nên cũng không có gánh nặng gì trong lòng.
Nữ nhân đi rồi, Hàn Sâm trực tiếp ra khỏi hoa viên. Quả nhiên lúc này không bị thủ hộ giả ngăn cản nữa, một đường đi thẳng tới kho hạch gen.
Mà lúc này, trong Dị Linh Thần Điện ở Tí Hộ Sở Minh Giới, nữ nhân thoải mái nằm ngang trên bảo tọa, trước mặt treo một chiếc gương cổ, thế mà trong chiếc gương cổ đó lại là hình ảnh bây giờ của Hàn Sâm.
“Đúng là một tên thú vị, vậy mà có thể khiến Thánh Tử chủ động nói chuyện, quả nhiên ta không tìm sai người, không hổ là đời sau của lão già lừa đảo Hàn Kính Chi kia, am hiểu việc gạt người nhất, đặc biệt là biết lừa gạt nữ nhân.” Nữ nhân tự lẩm bẩm, ánh mắt vẫn nhìn nhất cử nhất động của Hàn Sâm trong gương cổ.
Hàn Sâm đã đi vào kho hạch gen, gọi Già Thiên Tán của hắn ra. Hắn định để Già Thiên Tán lấy vị trí số một trước, hoàn thành chín lần cường hóa rồi nói tiếp.
Gầy đây khi tu luyện Động Huyền Kinh, hắn mơ hồ có cảm giác mình sắp đột phá, có khi Già Thiên Tán nhanh chóng có thể tấn chức hạch gen Bạch Ngân, cho nên hắn không thể đợi thêm nữa, để tránh bỏ qua chín lần cường hóa của kho hạch gen Thanh Đồng.
Nữ nhân nhìn Hàn Sâm sử dụng Già Thiên Tán để mở kho hạch gen, trong mắt lóe lên tia dị sắc: “Thế mà lại là hạch gen hình cái dù, giống y hệt hạch gen của Thánh Tử, sao lại có chuyện trùng hợp như vậy chứ?”
Hàn Sâm tiến vào kho hạch gen, đi tới trước mặt người đá lần nữa. Giống hai lần trước, người đá mở kiểm tra đối với Già Thiên Tán.
Nữ nhân đóng gương cổ. Gương cổ chỉ có thể nhìn được hình ảnh bên
trong Tí Hộ Sở, Hàn Sâm đã tiến vào kho hạch gen, ra khỏi phạm vi quản chế của gương cổ, có nhìn tiếp cũng vô nghĩa.
“Chủ thượng, xếp hạng hạch gen Thanh Đồng lại có biến hóa, lại có một hạch gen Thanh Đồng xông thẳng lên vị trí đầu bảng.” Một dị linh Minh tộc tiến đến bẩm báo.
Hết chương 1463.