Siêu Cấp Thần Cơ Nhân 2

Chương 1464. Vào Tranh

Chương 1464. Vào Tranh
“Lại có hạch gen mới xuất thế đã xông lên đầu bảng? Thế đạo này sắp thay đổi thật sao?” Nữ nhân không khỏi khế nhíu mày, nhìn dị linh hỏi: “Là hạch gen gì xông lên vị trí đầu bảng?”
Dị linh vội vàng đáp: “Hồi bẩm chủ thượng, là một hạch gen tên Già Thiên Tán xông lên, ngay cả Lục Đạo cũng bị đè xuống vị trí thứ hai.”
“Già Thiên… Tán…” Sắc mặt nữ nhân lập tức thay đổi, trở nên có chút kỳ quái, tự lẩm bẩm: “Hạch gen hình ô, chẳng lẽ lại là một cái trùng hợp nữa?”
Việc Già Thiên Tán xông lên đầu bảng lại lần nữa làm toàn bộ Tí Hộ Sở của Thần thứ tư kinh hãi, người người cũng đang thảo luận.
Không chỉ mỗi Già Thiên Tán, gần đây các loại hạch gen cường đại cũng xuất hiện nhiều lần, làm cho toàn bộ sinh vật của Tí Hộ Sở thứ tư đều cảm thấy có áp lực như sóng gió sắp ập đến.
“Lẽ nào một thời đại lớn sắp tới thật sao? Nhiều hạch gen khủng bố xuất thế như vậy, đây nhất định là một thời đại khủng bố xưa nay chưa từng có.” Tất cả sinh linh đều nghĩ vậy, trong lòng cũng có hơi sợ hãi.
Nhưng ai cũng không ngờ được rằng, nhiều hạch gen kinh khủng như vậy, trừ ba cái Lục Đạo ra thì còn lại đều thuộc về một mình Hàn Sâm, hơn nữa hắn còn có một cái hạch gen Kim Tệ chưa lên bảng.
Về hạch gen Kim Tệ, Hàn Sâm nghĩ không thể để nó lên bảng một cách đơn giản như vậy. Hai chữ này đối với nhân loại mà nói, thực sự quá nhạy cảm.
Còn về Già Thiên Tán, Hàn Sâm lại không lo lắng lắm. Có lẽ chưa tới một tháng, Già Thiên Tán của hắn đã có thể tấn chức hạch gen Bạch Ngân rồi, đến lúc đó biết đâu cũng không cần tiếp nhận khiêu chiến nữa.
Hơn nữa ngoại trừ Lục Đạo ra, Hàn Sâm cũng không cho rằng có ai dám khiêu chiến Già Thiên Tán của hắn.
Quả nhiên, Hàn Sâm bên này còn đang suy nghĩ, Lục Đạo bên kia đã khiêu chiến rồi. Chẳng qua Hàn Sâm không chấp nhận cũng không từ chối, dù sao vẫn còn thời gian một tháng, hắn muốn chờ Già Thiên Tán trực tiếp tấn chức lên cấp Bạch Ngânh Ngân, như vậy là không cần nhận khiêu chiến.
Rời khỏi kho hạch gen, Hàn Sâm đi trên đường cái của Tí Hộ Sở Minh Giới. Dị linh và dị sinh vật lui tới đều là những tồn tại vô cùng cường đại.
Hắn vẫn dùng Động Huyền Khí Tràng quét nhìn bốn phía, tuy nhiên vẫn không thể phát hiện cơ hội chạy trốn.
Hàn Sâm chậm rãi đi về hoa viên, lại phát hiện nữ nhân an vị trên ghế dài trong hoa viên.
“Chúc mừng Già Thiên Tán của ngươi xông lên vị trí đầu bảng.” Hàn Sâm vẫn không nói gì, nữ nhân lại đột nhiên mở miệng nói.
Hàn Sâm đã thấy quen đầu sóng ngọn gió rồi, sắc mặt không chút thay đổi, hỏi ngược lại: “Già Thiên Tán gì cơ?”
Nữ nhân làm như sớm biết kết quả như vậy, lạnh nhạt nói: “Quả nhiên ngươi có chút bất đồng với lão già lừa đảo Hàn Kính Chỉ kia, ta đã hơi xem thường ngươi rồi.”
“Tại sao lại nói thế?” Hàn Sâm chớp chớp mắt rồi hỏi.
“Lão già lừa đảo kia chỉ biết lừa gạt, ít ra ngươi còn có chút bản lĩnh thực sự. Dạy dỗ Thánh Tử cho tốt, ta nói được thì làm được, chỉ cần ngươi có thể làm Thánh Tử sống lại, cái kéo của con cá sấu kia sẽ là của ngươi, hơn nữa ngươi còn có thể lấy được tự do.” Nữ nhân nói xong thì đứng dậy rời đi, không nói thêm gì với Hàn Sâm.
“Xem ra mọi cử động trong Tí Hộ Sở của ta đều nằm dưới sự theo dõi của nàng ta. Hẳn nàng ta thấy ta dùng Già Thiên Tán để khởi động kho hạch gen rồi, tuy nhiên lại không thể xác định có phải ta là người xông lên vị trí đầu bảng không.” Hàn Sâm suy nghĩ một lát, không khỏi hơi nhíu mày: “Nàng có thể thấy ta lúc tiến vào kho hạch gen, không có đạo lý nào mà không thể thấy ta ở trong hoa viên. Nàng đã biết chuyện †a với nữ tử trong tranh nói chuyện với nhau, vì sao nàng lại không đề cập đến dù chỉ một chữ?”
“Chẳng lẽ điều kiện hồi sinh Thánh Tử không đơn giản như lời nói?” Hàn Sâm cảm thấy với tâm tính và trí tuệ của nữ nhân, nàng không thể nào vô duyên vô cớ nói với hắn những điều này, để lộ ra rất nhiều thứ như vậy.
E rằng nữ nhân này tới để nhắc nhở hắn, chỉ khiến nữ tử áo xanh trong tranh nói thôi là chưa đủ.
“Đến cùng là phải làm sao mới khiến nàng sống lại đây?” Hàn Sâm âm thầm suy tư trong lòng.
Lại lần nữa đi tới tảng đá, Hàn Sâm nói mấy câu, nhưng không nghe thấy nữ tử trong tranh đáp lại, đành phải bỏ qua ý tưởng giao lưu, rút Thái A Kiếm ra tiếp tục luyện kiếm pháp của mình.
Hắn chỉ vừa mới có thể gia nhập tín niệm của mình vào trong kiếm pháp, thế nhưng nếu muốn phát huy tác dụng chân chính giống như Lục Đạo thì còn kém xa lắm.
Không có hạch gen Lục Đạo Kiếm gia cố, chuyện này vô cùng khó làm.
Chẳng qua giờ Hàn Sâm ngoài rảnh rỗi ra thì chẳng có gì, cứ luyện xem sao, có lẽ có cơ hội làm cho nữ tử trong tranh nói chuyện cũng nên.
Luyện một chút, Hàn Sâm đã toàn tâm toàn ý đầu nhập vào kiếm pháp. Luyện tập kiếm pháp chú trọng ý cảnh và tín niệm như Tâm Đạo Kiếm, hắn muốn không chuyên chú cũng rất khó.
Luyện xong một bộ kiếm pháp, Hàn Sâm quay đầu nhìn tảng đá, nữ tử trong tranh không có phản ứng gì, vân cầm ô đứng trên cầu như cũ, chỉ có thể nhìn thấy bóng lưng.
“Dáng người đúng là không tệ, không biết dung mạo thế nào.” Hàn Sâm lẩm bẩm một câu.
Bởi vì trong tranh có màn mưa bụi che mất, cho dù lúc nàng thi triển kiếm pháp, cũng chỉ có thể nhìn thấy một đường viền mơ hồ, không thấy rõ dáng vẻ của nữ tử như thế nào.
Hàn Sâm vừa dứt lời, đột nhiên nghe thấy một giọng nói đầy tức giận của nữ tử trên đá truyền ra: “Bình phẩm lung tung đối với một nữ tử, ngươi cũng chẳng phải thứ tốt gì”
Hàn Sâm nghe nàng nói vậy, đang định tiếp lời nói gì đó, lại đột nhiên thấy cây dù trong tay nữ tử trong tranh chuyển động như là một đĩa quay may mắn, mà trong lúc cây dù kia chuyển động, hình như nó hình thành nên một lỗ đen quỷ dị, dường như có thể hút người vào thẳng nó Vậy.
Hàn Sâm chỉ cảm thấy có một luồng sức mạnh kì dị quấn lấy thân thể hắn, kéo hắn đi về phía tảng đá.
Hàn Sâm giãy dụa một cái, thế mà không thể tránh thoát được, thân thể trực tiếp đụng vào tảng đá.
Nhưng hắn cũng không cảm giác được cơn đau đớn khi bị đụng, thân thể giống như xuyên qua làn nước, vậy mà thoáng cái đã xuyên vào tảng đá.
Nói chính xác hơn, hắn không xuyên qua tảng đá mà là xuyên vào bức tranh trên đó.
Lúc trước Hàn Sâm cũng đã sờ tảng đá và bức tranh trên ấy. Đó là vật thật chân thực, cũng không phải hư ảo.
Nhưng thế mà bây giờ hắn xuyên vào thế giới trong tranh, trong lòng không khỏi thấy hơi kinh ngạc. Ánh mắt quan sát xung quanh, phát hiện nơi đây đúng là cảnh tượng mưa bụi như tơ ở trong tranh, chẳng qua là có thể thấy một ít hình bóng bên ngoài bức tranh.
Một dòng sông nhỏ chảy qua trấn nhỏ cổ kính, bốn phía đều là nhà đã cổ xưa xây từ những tảng đá, cây cầu đá kia thì ngay ở phía trước cách Hàn Sâm không xa, nữ tử áo xanh cầm dù vẫn đứng trên cầu như cũ.
Trong màn mưa bụi mông lung, hình như nữ tử áo xanh kia đang nhìn về phía Hàn Sâm, tuy không thấy rõ mặt nàng, nhưng Hàn Sâm lại cảm giác được có vẻ nàng ấy đang tức giận.
“Thì ra thế mà tranh này lại là một thế giới thực sự, lẽ nào hòn đá và tranh kia chính là một hạch gen?” Hàn Sâm nhìn nữ tử áo xanh rồi hỏi.
Nữ tử áo xanh không lên tiếng, che dù bước từng bước xuống cầu đá, chầm chậm đi về phía Hàn Sâm.
Chẳng mấy chốc, Hàn Sâm đã thấy rõ mặt của nàng. Đó là một khuôn mặt xinh đẹp cũng biết vui cũng biết hờn, làm người ta vô cùng động lòng, hiện tại có vẻ đang hơi tức giận.
Nhưng gương mặt này, Hàn Sâm thực sự quá quen thuộc.
Hết chương 1464.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất