Chương 1469. Chiến Trường Gen
“Ngươi có chắc là ta có thể hồi sinh Thánh Tử không?” Hàn Sâm nghe ra trong giọng nói của Cố Khuynh Thành như thể nàng xác định được Thánh Tử chắc chắn có thể hồi sinh vậy.
Cố Khuynh Thành cười như không cười nói: “Nếu như dị linh Minh tộc làm Đại Tế Sư, chắc chắn nàng ta sẽ không để ý đến ngươi, nhưng ngươi lại là con người, vậy thì sẽ không giống rồi, hơn nữa biểu hiện của ngươi cũng không tồi, nếu nàng ấy đã có hành động, vậy chuyện hồi sinh chỉ là sớm muộn thôi.”
Vừa nói, Cố Khuynh Thành vừa nhìn nữ nhân áo xanh trong bức tranh: “Ngươi nói xem có đúng không?”
Từ tảng đá không hề vọng lại âm thanh nào, nữ nhân áo xanh trong tranh giống như không nghe thấy bất cứ điều gì.
“Nhưng ngươi cần nắm bắt thời gian, chỉ còn lại một tháng nữa thôi.” Cố Khuynh Thành nhìn Hàn Sâm nói.
Hàn Sâm hỏi: “Rốt cuộc làm cách nào thì nàng ấy mới hồi sinh?”
“Giúp nàng ấy thoát ra khỏi bức tranh.” Cố Khuynh Thành trả lời dứt khoát.
Nhìn Cố Khuynh Thành rời đi, Hàn Sâm lại nhìn về nữ tử trong bức tranh, cảm giác mối quan hệ giữa hai nàng rất bí ẩn, những lời vừa rồi của Cố Khuynh Thành giống như đang nói cho nữ tử trong tranh nghe vậy.
“Mỹ nữ, rốt cuộc mối quan hệ giữa ngươi và Cố Khuynh Thành là gì vậy?” Hàn Sâm hỏi nữ nhân trong tranh.
“Liên quan gì đến kẻ nhát gan nhà ngươi.” Dường như nữ tử áo xanh vẫn còn đang tức giận.
“Con người bọn ta chỉ còn duy nhất một sinh mạng, đương nhiên ta vô cùng quý trọng rồi.” Hàn Sâm cảm thấy sợ chết chẳng có gì là sai cả.
“Chuyện đến nước này còn có cái gì mà nói, ngươi cứ chờ để tiến vào chiến trường gen đi, đến lúc đó ta xem ngươi chết như nào.” Nữ tử áo xanh lạnh lùng nói.
Hàn Sâm nghe giọng điệu của nàng, trong lòng nhất thời vui mừng, lời nàng của nàng, chẳng phải là nói nàng sẽ thoát khỏi bức tranh sao.
Hàn Sâm lại tán gẫu vào câu với nữ tử áo xanh, nữ tử áo xanh vô cùng ghét bỏ hắn, nên một câu cũng không đáp.
Thời gian cứ thế trôi qua, mấy ngày sau, Động Huyền Kinh có bước đột phá, Hàn Sâm lại lột xác một lần nữa, Già Thiên Tán cũng có sự thay đổi, thăng lên cấp Bạch Ngânh Ngân.
Dự đoán không lâu nữa thuật Băng Cơ Ngọc Cốt cũng nhanh chóng có sự biến đổi.
Từ sau ngày hôm đó, nữ tử áo xanh không hề để ý tới Hàn Sâm, cũng sắp đến giao ước với Quỷ Nguyệt, trái lại Hàn Sâm có chút lo lắng.
Ngộ nhỡ sau ba tháng nữ tử áo xanh còn chưa ra khỏi bức tranh, Đại Tế Sư đổi thành Quỷ Nguyệt, Hàn Sâm không biết Cố Khuynh Thành có thật sự chém đầu hắn hay không.
Nhưng mà cho dù Hàn Sâm có nói cái gì đi chăng nữa, nữ tử áo xanh vẫn không thèm để ý tới hắn, Hàn Sâm đã thử trăm phương ngàn kế cũng đều vô dụng, mặc cho hắn nói chuyện chính, hay là kể chuyện cười, tảng đá kia như lại biến thành tảng đá vô tri vô giác, căn bản không hề có chút phản ứng nào.
Ba tháng nháy mắt trôi qua, Tinh Hạch cũng đã đạt tới cấp Bạch Ngânh Ngân rồi, hiện tại chỉ còn Chân Huyết và Kim Tệ là cấp Thanh Đồng.
Hàn Sâm đang mải tính toán thời gian ba tháng đã đến rồi, nữ tử áo xanh vẫn luôn phớt lờ hắn, trong lúc hắn đang suy nghĩ tìm cách, thì Cố Khuynh Thành đã kéo theo một đám Minh tộc dị linh tiến vào trong hoa viên.
Quỷ Nguyệt hành lễ với Cố Khuynh Thành cười cười nói: “Chủ thượng, thời hạn ba tháng đã hết, tên này không hề khiến Thánh Tử hồi sinh, vẫn nên mời chủ thượng tuân thủ giao ước, để ta thay hắn trở thành Đại Tế Sư”
“Nếu đã giao ước như vậy, tất nhiên nên để ngươi thay hắn thành Đại Tế Sư.” Cố Khuynh Thành khẽ gật đầu nói.
“Cảm tạ chủ thượng.” Quỷ Nguyệt và đám dị linh Minh tộc đều vui mừng khôn xiết, vội vàng tạ lễ với Cố Khuynh thành.
“Ta từng nói, nếu trong vòng ba tháng hắn không thể khiến Thành Tử sống lại, thì sẽ chém đầu hắn. Ngươi thay hắn trở thành Đại Tế Sư, vậy việc chém đầu này do ngươi thực hiện đi.” Cố Khuynh Thành thản nhiên nói với Quỷ Nguyệt.
Quỷ Nguyệt không một chút do dự, trực tiếp triệu hồi ra một thanh Loan Đao, đi về phía Hàn Sâm.
Trong khoảng thời gian này, Hàn Sâm đã vắt óc suy nghĩ làm cách nào để vượt qua khó khăn này, nếu không thể trốn thoát, vậy chỉ có thể trở lại Liên Minh rồi tiếp tục tính toán.
Tố chất thân thể của hắn đã rất tốt, cái thiếu chỉ là sự phát triển của hạch gen, sau khi hắn trở lại Liên Minh cũng có thể tiếp tục tu luyện công pháp, khiến hạch gen tiến hoá.
Đợi sau khi hắn thăng cấp hạch gen lên cấp Bảo Thạch, lại âm thâm †ruyền tống vào, chưa chắc không có cơ hội thoát khỏi Tí Hộ Sở của Minh Giới.
Hàn Sâm sớm đã có kế hoạch, hắn đang đứng ở phía trước tiểu lâu, nhìn thấy Quỷ Nguyệt đang tiến về phía mình, hắn chỉ cần xoay người xông về tiểu lâu, lợi dụng truyền tống trận của tiểu lâu để trở về Liên Minh.
“Đợi đã” Nhưng còn chưa đợi Hàn Sâm hành động, đột nhiên hắn nghe thấy giọng nói của nữ tử áo xanh từ trong tranh truyền đến.
Mọi người đều kinh ngạc nhìn về phía bức chân dung trên tảng đá, mà khoé miệng Cố Khuynh Thành lộ ra một nụ cười giỡn cọt, giống như sớm biết sẽ như vậy.
Chỉ thấy bức chân dung trên tảng đá xuất hiện những gợn sóng nhấp nhô, giống như không gian bị vặn vẹo, nữ tử áo xanh cầm ô kia từ trong bức tranh từng bước từng bước trong làn khói mờ ảo đi ra.
Rất nhanh, nữ tử áo xanh đã bước ra từ trong tranh, hoá thành một người sống đứng trước mặt mọi người.
Gương mặt nàng xinh đẹp giống như Cố Khuynh Thành, hai người mặt đối mặt, nếu chỉ nhìn vẻ bề ngoài thôi căn bản không thể phân biệt được hai người họ.
Kể cả Quỷ Nguyệt và cả đám dị linh Minh tộc đều lập tức quỳ xuống bái kiến nữ tử áo xanh, miệng còn hô vang: “Thánh Tử đại nhân!”
“Hãy để hắn ta tiếp tục làm Đại Tế Sư, cùng ta tiếng vào chiến trường gen.” Nữ tử áo xanh từ tốn nói.
Biểu cảm của Quỷ Nguyệt và đám dị linh Minh tộc đều thay đổi, nhưng không một ai dám chống lại lời của nữ tử áo xanh.
Nữ tử áo xanh nói xong thì chậm rãi rời khỏi hoa viên.
Hàn Sâm khẽ dao động, vội vàng đến bên cạnh nữ tử áo xanh, mặc kệ ánh mắt tức giận của đám người Quỷ Nguyệt và dị linh Minh tộc.
“Cảm ơn đã đi ra ngoài cứu ta một mạng.” Sau khi tiến vào kho hạch gen, những dị linh Minh tộc kia cũng không còn đi theo nữa, Hàn Sâm khẽ khàng nói với nữ tử áo xanh.
Nữ tử áo xanh không thèm liếc nhìn hắn một cái, lạnh lùng nói: “Ta nào có từ bi đức độ đi cứu kẻ hèn nhát nhà ngươi, ta chỉ là muốn cho ban cho ngươi cái chết khi tiến vào chiến trường gen cùng ta mà thôi.”
Nói xong, nữ tử áo xanh cũng đã tiến vào Truyền Tống Trận của kho hạch gen, sử dụng chiếc ô trong tay làm chìa khoá để truyền tống tiến vào chiến trường.
Hàn Sâm trầm ngâm: “Trong kho hạch gen có phân tầng, dựa vào thực lực của ta, có cái gì phải sợ chứ, sau khi ta tiến vào chỉ có ta giết địch, nào có tên nào địch nổi ta, nói không chừng còn có thể nhanh chóng tăng cấp hạch gen. Hơn nữa, cũng không biết hạch gen của ngươi cấp mấy, chưa chắc chúng ta sẽ truyền tống đến cùng một tầng.”
Hàn Sâm quan sát kỹ lưỡng kho hạch gen, khoảng thời gian này hắn ghé qua đây không ít lần, nhưng không hề nhìn ra nơi này có sự thay đổi gì, sự cải tạo mà nữ tử áo xanh nhắc đến, Hàn Sâm không hề nhìn ra.
Nghĩ một chút, Hàn Sâm bèn lấy Già Thiên Tán ra làm chìa khoá để mở ra truyền tống trận tiến vào kho hạch gen.
Sau khi tầm nhìn được khôi phục, Hàn Sâm có thể nhìn rõ mọi thứ, nhất thời trong lòng có chút kinh ngạc, chỉ thấy huyết nguyệt treo cao, tất cả dãy núi, dòng sông, cây cối bốn phía xung quanh đều biến thành huyết sắc, thoạt nhìn vô cùng quỷ dị.
Không hề có người đá, cũng không có bia hạch gen, chỉ có một toà truyền thống trận mà nữ tử áo xanh đã đứng ở bên ngoài nhìn hắn.
Hết chương 1469.