Chương 1487. Sức mạnh của Chân Huyết
“Nếu không phải tại ngươi thì ta cũng sẽ không bị dồn tới mức này.” Minh Nguyệt cố nén vết thương và tầng tầng cảm giác suy yếu trên người, nhìn U Minh Tán rồi nói.
Đáng lẽ nàng muốn xem hình vẽ do Hàn Sâm biến thành kia, nhưng chỉ mới nhìn thoáng qua, Minh Nguyệt lại sững sờ, trên mặt ô không có hình vẽ Hàn Sâm nào hết.
Minh Nguyệt lấy làm kinh hãi, dụi dụi mắt, lại cẩn thận nhìn lại, quả nhiên vẫn chẳng có gì cả, mặt ô trống rỗng, đừng nói là hình vẽ của Hàn Sâm, ngay cả một hình vẽ xương cốt cũng chẳng có.
Đám người quan sát trận chiến trên khán đài cũng nhìn U Minh Tán với vẻ kỳ quái. Lúc trước họ đã từng chứng kiến năng lực của U Minh Tán, giờ đây lại không nhìn thấy trên mặt ô xuất hiện hình vẽ nào, ai nấy cũng đều hết sức nghỉ hoặc.
Đột nhiên chỉ thấy một vệt máu nở rộ trên U Minh Tán, giống như hoa nở trên ô giấy dầu vậy. Vệt máu kia nhanh chóng loang ra trên mặt ô, thoáng cái đã nhuộm toàn bộ mặt ô U Minh Tán thành màu máu, hơn nữa màu máu kia vẫn còn nhanh chóng lan xuống khung ô và cán ô.
Mắt thấy màu máu đã lan đến nơi nàng cầm, trong lòng Minh Nguyệt kinh hãi, không biết rốt cuộc chuyện gì đang xảy ra với màu máu kia mà sức mạnh của U Minh Tán cũng không ngăn cản được sự lan tràn của nó. Nàng không dám mạo hiểm, cũng không kịp lo lắng thêm, chỉ đành buông tay khỏi U Minh Tán.
Lúc ở trên không trung, U Minh Tán đã bị màu máu chiếm lấy hoàn toàn, biến thành một thanh U Minh Tán toàn thân màu máu.
“Phụt!”
Minh Nguyệt há miệng phun ra một ngụm máu tươi, trợn to mắt nhìn U Minh Tán màu máu đang lơ lửng trên không trung với ánh mắt khó tin.
Vậy mà U Minh Tán hệt như bị phá hủy, hoàn toàn mất liên hệ với nàng, khiến thân thể nàng lại bị thương nặng lần nữa. Thân thể vốn đã bị tổn thương bởi vì sử dụng Minh Thần giáng lâm, lúc này lại càng lung lay như sắp ngã, gần như ngay cả đứng cũng đứng không vững.
Chỉ thấy U Minh Tán màu máu không gió tự xoay, từ vòng xoáy trên mặt ô màu máu, cuối cùng Hàn Sâm vẫn lao ra, hơn nữa U Minh Tán cũng tự động rơi xuống tay hắn.
Tất cả mọi người há hốc miệng, nhìn Hàn Sâm cầm U Minh Tán đứng
đấy với vẻ khó mà tin được, không biết rốt cuộc Hàn Sâm làm thế nào để chẳng những không bị luyện hóa sau khi bị hút vào U Minh Tán, trái lại còn đoạt lấy U Minh Tán nữa.
Hàn Sâm nhìn Minh Nguyệt, vung U Minh Tán trong tay về phía Minh Nguyệt. U Minh Tán nhất thời lại xoay tròn, một lực hút vô cùng mạnh mẽ cứng rắn kéo nguyên chủ nhân Minh Nguyệt vào trong vòng xoáy.
“Không…” Minh Nguyệt kinh hãi kêu lên, còn chưa kêu xong, thân thể cũng đã bị kéo vào vòng xoáy, tiếng nói đột ngột im bặt.
Hàn Sâm khiến U Minh Tán ngừng xoay, chỉ thấy trên mặt ô có thêm một hình vẽ về nữ tử áo xanh, chính là Minh Nguyệt.
Đám người Tu Di sớm đã nhìn đến mức trợn mắt há mồm, ai cũng không ngờ được thế mà mọi chuyện lại biến hóa nhanh như vậy, mới vừa nãy Minh Nguyệt vẫn còn là người thắng, chớp mắt đã bị Hàn Sâm cướp lấy U Minh Tán, ngay cả chính nàng cũng bị thu vào trong U Minh Tán. Mọi chuyện đều quá mức đột ngột, khiến đầu óc người ta nhất thời vẫn xoay chuyển kịp.
Quả thật là Hàn Sâm đã bị hút vào trong U Minh Tán, chẳng qua lúc hút vào, Hàn Sâm đặt hạch gen Chân Huyết lên mặt ô.
Hàn Sâm đã nghiên cứu rất lâu, hắn biết đại khái hạch gen Chân Huyết có năng lực huyết mạch cường đại, chỉ cần hạch gen Chân Huyết thẩm thấu vật nào thì gần như vật đó có huyết mạch của Hàn Sâm, bị Hàn Sâm khống chế.
Chẳng qua hạch gen Chân Huyết cũng có rất nhiều hạn chế, ví dụ như hạch gen Chân Huyết không có sức mạnh gì, chỉ cần không cho nó chạm vào bản thể thì hạch gen Chân Huyết cũng không tác dụng gì hết.
Hơn nữa sự khống chế của hạch gen Chân Huyết cũng không phải Vĩnh cửu, nếu thu hồi hạch gen Chân Huyết, lực khống chế sẽ biến mất.
Hàn Sâm không rõ rốt cuộc là loại khống chế này có ý nghĩa gì, hạch gen Chân Huyết có còn mang năng lực nào khác không, hắn vẫn còn phải tiếp tục nghiên cứu khai phá.
Đáng lẽ Hàn Sâm cũng chỉ định nhìn thử xem hạch gen Chân Huyết có thể khống chế U Minh Tán hay không. Dù sao chênh lệch đẳng cấp nhiều lắm, Hàn Sâm cũng không có hy vọng xa vời là hạch gen Chân Huyết nhất định có thể thẩm thấu hết U Minh Tán.
Bởi cả Minh Nguyệt và U Minh Tán đều bị Hàn Sâm lấy đi, quá trình chiến đấu tiếp theo không có chút hồi hộp nào, các đối thủ đối đầu với Hàn Sâm đều trực tiếp chịu thua bỏ quyền.
Cho đến khi Hàn Sâm lại bước vào đấu trường, hắn cũng không nhìn thấy đối thủ nào nữa, mà ở vị trí giữa đấu trường xuất hiện một tế đàn.
Trong tế đàn là thần quang phun ra như suối, lao về phía Hàn Sâm. Mục tiêu của những thần quang kia không phải Hàn Sâm mà là mạnh hạch gen không hoàn chỉnh hắn dùng để vào chiến trường chính.
Viên hạch gen kia lơ lửng trước mặt Hàn Sâm, thần quang vô tận tràn vào đó khiến hạch gen biến hóa từng chút từng chút một, dần dần biến thành hình con hồ điệp, thoạt nhìn thì hết sức tương tự với Hỏa Vĩ Điệp Vương.
Sau khi tất cả thần quang tràn vào hạch gen, hạch gen đã sống lại, hóa thành một con hồ điệp bay về phía ấn đường của Hàn Sâm, nháy mắt đã bay vào trong hồn hải.
“Nhận được hạch gen Thần hồ điệp.”
Hàn Sâm liếc qua hạch gen hồ điệp trong hồn hải của mình, phát hiện nó thoạt nhìn thì giống Hỏa Vĩ Điệp Vương, nhưng mà vẫn có một chút khác biệt.
Ít nhất thoạt nhìn thì chắc hẳn nó không phải là hệ hỏa, tuy toàn thân giống như hồng ngọc nhưng không có chút dao động nào của hệ hỏa.
Hạch gen Thần: Hồ điệp siêu cấp.
Thấy đẳng cấp của hạch gen hồ điệp, trong lòng Hàn Sâm lập tức mừng rỡ. Đây là hạch gen siêu cấp hoàn chỉnh, có nghĩa là Hàn Sâm đã có một hạch gen siêu cấp.
Tuy hạch gen Thần chỉ tương tự với hạch gen bản mệnh, không thể coi là hạch gen bản mệnh chân chính, chỉ là công năng rất giống mà thôi.
Ví dụ như hạch gen Thần và hạch gen bản mệnh giống nhau, đều có thể sống lại vô hạn trong hồn hải của chủ nhân sau khi bị hủy.
Một ví dụ khác như độ mạnh yếu của hạch gen Thần cũng phải chịu ảnh hưởng từ sức mạnh của chủ nhân vân vân, cũng giống như hạch gen bản mệnh.
Đương nhiên, cũng có một số chỗ không giống. Nếu hạch gen Thần bị phá hủy, nó không làm chủ nhân bị thương giống như hạch gen bản mệnh, đây cũng coi như một trong những ưu điểm của nó.
Hạch gen Thần đã hoàn thành, chiến trường chính trực tiếp đóng lại, tất cả mọi người bị truyền tống thẳng ra khỏi chiến trường chính, về tới bên ngoài bia hạch gen.
Giải quyết Minh Nguyệt, còn chiếm được hạch gen Thần, lúc này Hàn Sâm có thể tính là thắng lớn, tuy nhiên lại có một điểm mà Hàn Sâm không thể không thận trọng suy nghĩ.
Sau khi hắn rời khỏi chiến trường gen, hắn vẫn sẽ trở lại kho hạch gen của Tí Hộ Sở Minh Giới. Với tình huống hiện tại, hắn phải làm sao mới có thể thoát khỏi Tí Hộ Sở Minh Giới đây?
Nếu Minh tộc mà biết hắn đã thu Minh Nguyệt, nhất định sẽ liều mạng với hắn, hẳn Cố Khuynh Thành cũng sẽ không thể nào không bỏ qua cho hắn.
“Nếu có thể truyền tống đi nơi khác thì tốt rồi” Hàn Sâm thầm thở dài, chỉ là hắn cũng biết đây là chuyện không thể nào. Hắn chỉ có thể đối mặt với Minh tộc và Cố Khuynh Thành, cửa ải này hắn nhất định phải xông qua, bằng không đó là một con đường chết.
Hết chương 1487.