Chương 1502. “Vật ngữ gen”
“Tinh tộc cũng biết sử dụng chữ viết của nhân loại nữa ư?” Trong lòng Hàn Sâm vô cùng kinh ngạc.
Dường như điều này là chuyện khó mà xảy ra, những dấu tích của Tinh tộc được phát hiện trước đây đều là loại chữ viết phù hiệu đặc biệt của Tinh tộc, trước giờ chưa từng thấy chữ viết của con người xuất hiện.
Nhưng rõ ràng chữ viết trên mặt quyển sách này là chữ viết của nhân loại. Hàn Sâm nhận ra bốn chữ đó là “Vật ngữ gen”.
Để xác định xem liệu đây có phải là một sự trùng hợp hay không, Hàn Sâm đã cầm quyển sách lên, mở ra xem thử. Chỉ thấy quả nhiên chữ viết bên trong đó đều là chữ viết cổ đại của nhân loại.
“Chẳng lẽ có nhân loại đã từng đến đây ư?” Kỷ Yên Nhiên phỏng đoán.
Hàn Sâm cười khổ, nói: “Không biết được, nếu như thật sự là đồ của Tinh tộc thì đúng là vô cùng kỳ lạ.”
“Bên trên đó viết gì vậy?” Kỷ Yên Nhiên không hề chuyên tu cổ văn, bởi vậy nên nàng không hiểu được bên trong sách viết cái gì.
Hàn Sâm lật sách xem thử một lúc, sắc mặt hơi kỳ lạ: “Dường như là một loại phương pháp tu luyện hệt như Luyện Khí Thuật của nhân loại vậy. Nhưng và vẫn có vài chỗ không giống, cảm giác rất cổ quái.”
“Nếu như nói đây là phương pháp tu luyện của Tinh tộc thì ta thấy câu †ừ và miêu cả về thân thể trên đó lại giống với Luyện Khí Thuật của nhân loại, cứ như là phương pháp tu luyện của nhân loại vậy.”
“Nếu là thế này thì có lẽ có nhân loại đã từng đến đấy, hoặc là đã từng ở đây một thời gian, sau đó để lại quyển sách ấy ở nơi này.” Kỷ Yên Nhiên nghĩ nghĩ rồi nói.
Hàn Sâm lắc đầu: “Mặc dù thứ này khá giống với Luyện Khí Thuật của nhân loại, ta cũng xem hiểu được những thứ được viết ở bên trong. Nhưng mà cũng có chút gì đó là lạ, dường như nó không giống với Luyện Khí Thuật lắm, xem ra nhân loại hoàn toàn không thể tu luyện như này được.”
“Vậy rốt cuộc như nào?” Kỷ Yên Nhiên tỏ vẻ hoang mang, nàng không biết rốt cuộc Hàn Sâm có ý gì.
Hàn Sâm ngẫm nghĩ rồi nói: “Ta cũng khó mà giải thích được. Lấy một ví dụ đi, nhân loại không thể thở trong nước được, nhưng phương pháp †u luyện này lại nhận định rằng việc nhân loại hô hấp được dưới nước là điều đương nhiên, cho nên nó đã trở thành điều kiện cơ bản để tu luyện, còn rất nhiều những điều kiện cơ bản tương tự như này nữa. Về cơ bản thì nhân loại không thể nào đạt tới được, cho dù một Bán Thần như ta cũng không thể đáp ứng hầu hết các yêu cầu trong này. Thật sự phải nói rằng nếu có ai đó có thể đáp ứng tất cả yêu cầu, e rằng cũng chỉ có Thần hoàn mỹ vô khuyết trong truyền thuyết mới làm được.”
Hai người nghiên cứu một lúc lâu cũng không tìm ra được nguyên nhân gì, Hàn Sâm cũng hỏi thử Độc Giác Tiên để xác định xem bọn họ có thể mang quyển sách này đi được không. Thế là lúc này hai người mới cất sách định, định sau này châm chậm nghiên cứu.
Họ còn tới phòng nghỉ ngơi lấy một vài thứ của Tinh tộc, sau đó mới đưa Tiểu Hoa và Bảo Nhi quay về Độc Giác Tiên, tiếp tục tham quan những nơi khác của phòng điều khiển chính.
Thật ra có rất thứ của Tinh tộc mà Hàn Sâm và Kỷ Yên Nhiên không hiểu được, cũng chỉ nghe Độc Giác Tiên giới thiệu mỗi cái tên mà thôi. Nhưng mà chỉ cần một sự tồn tại vĩ đại hệt như một tinh cầu do con người tạo ra này cũng đủ để khiến người ta thốt lên một tiếng kinh ngạc.
Phòng điều khiển chính này còn lớn hơn cả tinh cầu Loga nơi Hàn Sâm sống gấp mấy chục lần, vậy mà nó chỉ là một phòng điều khiển chính thôi, đến cả chiến hạm mà nhân loại kiến tạo ra cũng hoàn toàn không thể so sánh được với nó.
Hơn nữa nếu nơi này chỉ là phòng điều khiển chính, vậy thì nó đang điều khiển cái gì đây? Nói chung thì không phải phòng điều khiển chính thường là một phần của kiến trúc hoặc máy móc nào đó hay sao?
Hàn Sâm hỏi Độc Giác Tiên vấn đề này, nhưng mà câu trả lời của Độc Giác Tiên lại là không thể trả lời vì không có đủ thông tin.
Sau khi dùng khoảng hai mươi tư giờ tham quan cả phòng điều khiển chính, ngoài những thứ ở trong phòng nghỉ ngơi ra, những thứ khác đều không thể chạm vào. Bởi vậy Hàn Sâm và Kỷ Yên Nhiên đều cảm thấy ở lại đây không còn ý nghĩa gì, hơn nữa bọn họ cũng sợ tốc độ của phòng điều khiển chính này quá nhanh, bay đi xa quá thì có lẽ bọn họ sẽ gặp chút khó khăn khi quay trở về Liên Minh, thế là hai người ra lệnh cho Độc Giác Tiên bay ra khỏi phòng điều khiển chính.
Đợi đến khi Độc Giác Tiên bay ra khỏi phòng điều khiển chính, Hàn Sâm phát hiện bọn họ vẫn đang ở trong tinh vực lúc như lúc mới vào kia, cứ như sau khi bọn họ vào trong thì phòng điều khiển chính hoàn toàn không di chuyển chút nào.
Nhưng mà đợi đến khi bọn họ rời khỏi phòng điều khiển chính, tinh cầu hệt như một viên kim cương kia lại tiếp tục di chuyển với tốc độ nhanh hệt như trước đó về phía xa xa rồi biến mất trong giây lát.
“Rốt cuộc Tinh tộc là chủng tộc như nào đây? Thật sự khiến người ta †ò mò quá đi.” Kỷ Yên Nhiên nhìn về hướng phòng điều khiển chính đã biến mất kia rồi nói.
“Ai mà biết được, có lẽ không liên quan gì đến chúng ta đâu.” Hàn Sâm nhún vai, mặc dù hắn cũng hơi tò mò, nhưng mà cũng không hề có mong muốn đi tìm hiểu gì đó.
Đến cả chuyện trong gia đình mình mà bây giờ hắn vẫn chưa làm rõ được, làm gì có tâm trạng đi nghiên cứu nền văn minh tiền sử đó chứ.
Nhưng mà Hàn Sâm rất hứng thú với “Vật ngữ gen” do nhân loại hoặc Tinh tộc để lại, cả chuyến hành trình hắn vừa đọc vừa nghiên cứu.
Quả thật phương pháp tu luyện trong đó khiến người ta không tài nào tin nổi, cũng lại hệt như hư ảo, chí ít dưới góc nhìn của Hàn Sâm thì nó hoàn toàn công pháp mà không một nhân loại nào có khả năng thứ tu luyện được cả.
Hệt như cá phải bơi dưới nước, chim mới có thể bay trên trời, rất nhiều yêu cầu cơ bản trong đó không phải là thứ mà nhân loại có thể sở hữu được.
“Đây không phải là một trò đùa ác ý do ai đó cố tình tạo ra đấy chứ?” Hàn Sâm nghĩ thầm.
Cũng trong thời gian nữa ngày ấy, bọn họ đã bay ra khỏi tinh hệ cằn cỗi dựa theo lộ tuyến của tinh đồ. Sau khi ra khỏi tinh hệ hoang vu kia không lâu thì lập tức nhìn thấy được một chiếc phi thuyền cỡ trung chở hàng hóa thuộc về Liên Minh.
Hàn Sâm không muốn lái Độc Giác Tiên quay về, lúc này tình cờ gặp được chiếc phi thuyền chở hàng kia, hắn lập tức chủ động liên lạc với đối phương, hy vọng có thể ké được một cách thuận buồm xuôi gió.
“Trời ạ, phi thuyền của ngươi ngầu thật đấy, mới nãy ta còn tưởng là quái thú nào trong vũ trụ cơ.” Trên màn hình xuất hiện một thanh niên đang vừa nhai kẹo cao su vừa nghe nhạc, trông có vẻ rất cởi mở, thế là hắn nói thẳng.
“Đây là phi thuyền do gia đình ta đặt làm theo yêu cầu, ngoại hình hơi kỳ lạ một chút, nhưng động năng cũng bình thường thôi.” Hàn Sâm cười rồi nói tiếp: “Phi thuyền của bọn ta có chút vấn đề, bọn ta có thể đi ké phi thuyền của ngươi tới tinh cầu nhân loại gần đây không? Bọn †a có thể trả tiền cho ngươi.”
“Trả tiền gì đó thì không cần đâu, cơ mà ta phải tới tinh cầu Kính Thủy, sẽ không dừng lại giữa chừng, nếu như các ngươi thấy không có vấn đề gì thì lái phi thuyền qua đây đi.” Thanh niên kia tốt bụng nói.
“Cảm ơn, bọn ta không thấy có vấn đề gì hết.” Hàn Sâm vội vàng nói lời cảm ơn,
Sau khi thanh niên kia mở lối vào khoang sau của phi thuyền, Kỷ Yên Nhiên lập tức lái Độc Giác Tiên vào bên trong.
Đợi đến khi bọn họ mở cửa rồi bước ra thì thanh niên kia đã đứng bên ngoài, hắn lấy tay vuốt ve lớp vỏ của Độc Giác Tiên rồi nói: “Trời ơi, phi thuyền này ngầu quá xá, các ngươi đặt làm ở đâu vậy? Trông có vẻ lớp vỏ ngoài này là hợp kim mô phỏng sinh vật cao cấp thì phải.”
“Do gia đình ta tự sửa lại đó, bọn ta tự mở một cửa hàng phi thuyền.” Hàn Sâm cười nói.
“Vật thì ngầu thật đó.” Thanh niên kia khen ngợi một câu. “Không biết nên gọi anh bạn là gì đây?” Hàn Sâm hỏi.
“Các ngươi gọi ta là Sieg là được rồi. Đúng rồi, ta bắt buộc phải chuyển hàng tới tinh cầu Kính Thủy trước ngày 25, thời gian rất eo hẹp, cho nên ta không thể đi đường vòng đưa các ngươi tới tinh cầu gần đây được, ta chỉ có thể đưa các ngươi tới tinh cầu Kính Thủy được thôi, các ngươi thấy không có vấn đề gì chứ?” Thanh niên kia nói.
“Bọn ta cũng không vội, tới tinh cầu Kính Thủy cũng được.” Hàn Sâm gật đầu nói.
Kỷ Yên Nhiên ôm lấy Tiểu Hoa, ánh mắt hơi nghi ngờ đánh giá phần bên trong của chiếc phi thuyền vận chuyển hàng hóa này. Một lúc lâu sau, nàng không nhịn được mà hỏi: “Sieg, ta thấy hình như chiếc phi thuyền này của ngươi là dòng Kim Ngưu của công ty Tinh Vũ đúng không, nhưng mà hình như cũng không đúng lắm, có vẻ nó tiên tiến hơn dòng Kim Ngưu rất nhiều, là mẫu mới gần đây nhất sao?”
“Phi thuyền này của ta là dòng Bạch Kim Ngưu, là sản phẩm của năm sáu năm trước rồi, dòng Kim Ngưu mà ngươi nói đã ngừng sản xuất từ lâu rồi mà?” Sieg khó hiểu nhìn Kỷ Yên Nhiên rồi nói.
Kỷ Yên Nhiên lập tức sửng sốt, bởi vì nàng là người buôn bán phi thuyền, nàng biết rất rõ dòng Kim Ngưu là mẫu mới ra mắt gần đây, sao có thể ngừng sản xuất được chứ.
Hết chương 1502.