Chương 1533. Tỉnh Hải xuyên qua
Cuộc chiến không hồi kết của hai người khiến sông băng gần đó không ngừng đứt gãy.
“Các ngươi xem đó là cái gì?” Hàn Sâm đang chăm chú nhìn, đột nhiên nghe được tiếng Tiểu Yêu Tinh kinh ngạc thốt lên.
Hàn Sâm quay đầu lại nhìn Tiểu Yêu Tinh, sau đó lại nhìn theo hướng mà ngón tay Tiểu Yêu Tinh đang chỉ, chỉ thấy ở nơi lớp băng nứt ra, có một thứ chất lỏng giống như máu tươi chảy ra, nó trào tới đây giống như một dòng sông máu.
“Không hay rồi!” Sắc mặt Hàn Sâm biến đổi, bởi vì hắn có thể nhìn ra những thứ đó không phải máu, cũng không phải chất lỏng, mà là những con bọ đỏ dày đặc, mỗi con chỉ to bằng hạt vừng, nhưng số lượng lại nhiều đến kinh ngạc, tầng tầng lớp lớp phun ra, cũng không biết rốt cuộc là có bao nhiêu con.
Nơi có những con bọ màu máu đó, ngoại trừ băng và tuyết ra, mọi thứ còn lại đều bị nuốt chửng ngay lập tức, khiến một ngọn núi băng vốn dĩ không có thực vật lại càng thêm quạnh quẽ.
“Các ngươi đừng đánh nữa, mau xem đó là cái gì.” Hàn Sâm hét lên với Thiên Tru và Lục Đạo.
Bọn họ nghe thấy tiếng Hàn Sâm gọi, Lục Đạo căn bản chẳng để tâm gì, vẫn dốc sức tấn công Thiên Tru, Thiên Tru vừa nhìn thấy đám bọ đỏ đó thì sắc mặt đại biên, hét lớn lên: “Không hay rồi, nó là Thần Thi Trùng, chạy mau.”
Nói rồi, Thiên Tru xoay người muốn bỏ chạy, nhưng lại bị Lục Đạo bám lấy không thể chạy được.
“Có phải cái tên nhà ngươi bị điên rồi đúng không? Bây giờ chúng ta không chạy, đám Thần Thi Trùng đó qua đây, chúng ta sẽ chết mất.” Thiên Tru chán nản hét lên với Lục Đạo.
“Hôm nay ngươi và ta nhất định phải phân rõ thắng bại, Thần có đến cũng không cản được.” Lục Đạo thờ ơ nói, không ngừng vung kiếm trong tay.
“Chết tiệt, đúng là xui xẻo, gặp phải một tên mất trí như ngươi.” Thiên Tru không nhịn được mắng một câu, lại nói với Hàn Sâm, “Mau giúp ta nghĩ cách thoát khỏi tên điên này đi, nếu không thật sự không chạy được, nghe nói đám Thần Thi Trùng kia từng ăn xác chết của Thần, tuy chưa chắc là thật, nhưng bọn chúng muốn ăn chúng ta tuyệt đối không thành vấn đề.”
“Ta đâu có bản lĩnh cản được hắn chứ?” Hàn Sâm xoay người định chạy, tuy Thần Thi Trùng được nghe nói là đã từng ăn xác chết của Thần, nhưng chỉ nghe thôi đã rất ngầu rồi, Hàn Sâm không muốn lấy thân mình mạo hiểm, cũng không muốn thử xem đám Thần Thi Trùng đó có thể gặm nhấm thịt của hắn không.
“Cho nên mới bảo ngươi nghĩ cách, ta vẫn chưa sống đủ, cho dù chết cũng không muốn chết cùng với tên điên này.” Thánh Đồ Thiên Tru lại thốt lên.
Hàn Sâm suy nghĩ một lúc, thấy tốc độ của đám Thần Thi Trùng đó cũng không nhanh lắm, tạm thời vẫn chưa thể uy hiếp bọn họ được, đứng mũi chịu sào cũng là Thiên Tru và Lục Đạo, cho dù xui xẻo, cũng là bọn họ xui xẻo trước.
“Lục Đạo, cho dù ngươi muốn đánh với hắn, chí ít cũng phải để hắn có thể dốc toàn tâm toàn ý đánh với ngươi chứ? Tình trạng bây giờ, hắn không còn tâm trạng đâu mà chiến đấu với ngươi, ta thấy hay là thôi đi” Hàn Sâm tùy tiện nói một câu, coi như là một phần tâm ý của hắn, sau đó bảo Thần Thú Tinh Hải cõng bọn họ mau chóng rời đi.
Bọn họ vừa mới chạy thoát được hơn mười dặm thì thấy Thiên Tru và Lục Đạo đuổi theo ở phía sau, chạy còn nhanh hơn cả Thần Thú Tinh Hải, không lâu sau đã vượt qua khỏi đám người Hàn Sâm.
Hàn Sâm quay đầu lại nhìn, sắc mặt hắn đột nhiên có chút thay đổi, đám Thần Thi Trùng giống như máu đổ đã đuổi tới từ phía sau, tốc độ đáng kinh ngạc, không còn chậm chạp như khi nấy.
Trong chốc lát, đám Thần Thi Trùng cách Hàn Sâm không tới một ngàn mét, giống như nước sông vỡ đê, ào ào lao tới.
Chỉ là đám Thần Thi Trùng đó di chuyển trên tuyết, nhưng lại chẳng phát ra một chút âm thanh nào, yên tĩnh đến kỳ lạ.
Hàn Sâm định nhảy khỏi lưng của Thần Thú Tinh Hải, tốc độ của Thần Thú Tinh Hải đã không theo kịp đám Thần Thi Trùng kia rồi, không kéo xa khoảng cách giữa bọn chúng được, Hàn Sâm chỉ đành nghĩ cách khác.
Nhưng nào ngờ trên người Thần Thú Tinh Hải đột nhiên bạo phát tinh quang, da thịt khắp người, trong xương cốt đều tỏa ra một luồng tinh quang xán lạn, ánh sáng rực rỡ tỏa ra xung quanh, sau đó thì thấy tốc độ của Thần Thú Tinh Hải đột nhiên tăng cao, giống như đang du hành trong Tinh Hải vậy, ngay cả cảnh vật xung quanh cũng trở nên có chút mơ hồ.
Nhìn từ phía xa xa, giống như cơ thể của Thần Thú Tinh Hải đang biến hóa, xông tới đỉnh núi băng dưới sự bao phủ của lớp lớp tinh quang kia.
“Ôi đệt, Tiểu Tinh, não của ngươi bị úng nước rồi sao? Không phải muốn đập đầu vô tường tự sát đó chứ?” Vẻ mặt Hàn Sâm lại thay đổi, nhưng Thần Thú Tinh Hải đã tông vào đỉnh núi sông băng kia.
Kết quả lại khiến Hàn Sâm được một phen sửng sốt, giữa những tỉnh quang, vậy mà cơ thể của Thần Thú Tinh Hải lại xuyên qua lớp sông băng đó như chẳng hề có chuyện gì.
Trong tinh quang mờ ảo, thân ảnh Thần Thú Tinh Hải nhanh chóng tiến về phía trước, chốc lát đã xuyên qua đỉnh sông băng đến bờ bên kia của đỉnh sông băng.
Mặc dù tốc độ của Thần Thi Trùng đó tuy nhanh, nhưng cũng chỉ có thể vượt qua sông băng mới đuổi được tới đây, chậm hơn Thần Thú Tinh Hải rất nhiều.
Thần Thú Tinh Hải không ngừng lao về phía trước, mặc kệ va chạm của sông băng liên tục, hết lần này tới lần khác lướt qua sông băng, không chỉ bỏ xa đám Thần Thi Trùng, mà ngay cả Thiên Tru và Lục Đạo cũng bị bỏ lại phía sau.
Nhìn thấy Thần Thú Tinh Hải kỳ dị như thế, Thiên Tru không biết xấu hổ lao tới, bùng nổ sức mạnh đáng sợ, rồi đột nhiên đáp xuống lưng Thần Thú Tinh Hải.
“He he, ta đi nhờ.” Thiên Tru cười lớn.
Lục Đạo cũng gần như đồng thời đáp xuống lưng Thần Thú Tinh Hải, điềm nhiên ngồi một bên.
“Người anh em, sủng vật này của ngươi được đấy chứ, vậy mà lại có thể đi xuyên qua vật chất, năng lực thật là đặc biệt.” Thiên Tru thấy Thần Thú Tinh Hải xuyên qua sông băng tiến về phía trước, liền giơ ngón tay cái lên, nói.
“Đây không phải là sủng vật, nó là dị sinh vật mà ta thu dưỡng.” Hàn Sâm đính chính.
Từ nhỏ hắn đã nuôi dưỡng Thần Thú Tinh Hải như đứa bé nhân loại rồi, nhưng Thần Thú Tinh Hải không có thiên phú ngôn ngữ, từ trước đến nay cũng không học tiếng người, trí thông minh không tồi, nhưng bản tính lại quá ngoan ngoãn hiền lành, dường như không có tính tấn công.
Thần Thú Tinh Hải ngừng lại một lúc lâu, bóng dáng của đám Thần Thi Trùng kia không còn nhìn thấy nữa, Hàn Sâm mới bảo Thần Thú Tinh Hải dừng lại.
“Tiểu Tinh, làm tốt lắm.” Hàn Sâm vỗ đầu Thần Thú Tinh Hải và khen ngợi nó.
Trước đây hắn thực sự không biết, Thần Thú Tinh Hải có khả năng như vậy, bản thân năng lực này đã rất dị thường rồi.
Thần Thú Tinh Hải ngao ngao hai tiếng, có vẻ như lời khen của Hàn Sâm đã khiến nó rất vui.
Trước đây khi học kiến thức văn hóa và ngôn ngữ nhân loại, nó luôn bị Hàn Sâm trừng mắt, hiếm khi nhận được lời khen, đương nhiên được khen một lần khiến nó rất là vui rồi.
Hàn Sâm bây giờ nghĩ lại, bảo Thần Thú Tinh Hải học tập ngôn ngữ và văn hóa của nhân loại quả thật có hơi làm khó nó.
Thiên Tru và Lục Đạo cũng rời khỏi lưng của Thần Thú Tinh Hải, quan sát xung quanh.
Tuy rằng vẫn ở trong dãy núi băng dài liên miên này, nhưng trên sông băng ở đây có rất nhiều hoa cỏ mọc lên, muôn màu muôn vẻ, rất đẹp.
“Không hay rồi, sao chúng ta lại chạy tới đây?” Sau khi Thiên Tru nhìn rõ hoàn cảnh xung quanh, sắc mặt hắn đột nhiên thay đổi.
Hết chương 1533.