Chương 1541. Giết chết Hắc Bối Cẩu
Nhìn thấy Hàn Sâm đi về phía Tiểu Sư Tử Vương Chiếu Ngọc, ánh mắt của đám người Ngọc Diệu và Thần Nữ đều tập trung trên người của hắn, không biết hắn đột nhiên chọc vào Tiểu Sư Tử Vương Chiếu Ngọc làm gì.
Tuy rằng Tiểu Sư Tử Vương Chiếu Ngọc vẫn chưa trưởng thành, có điều ngay cả Thần Nữ và Ngọc Diệu cũng đều không dám động đến nó, Thần Nữ đã đoạt được Sư Tâm Ấn đến tay mà vẫn phải trả lại cho Tiểu Sư Tử Vương Chiếu Ngọc, chính là bởi kiêng dè Bạch Sư Vương.
Mà dị sinh vật bên cạnh Tiểu Sư Tử Vương Chiếu Ngọc nhìn thấy Hàn Sâm đi đến thì lập tức tiến vào trạng thái cảnh giác, con nào con nấy cũng đều nhe răng trợn mắt nhìn Hàn Sâm, giống như bất cứ lúc nào cũng có thể nhào lên xé hắn thành từng mảnh vậy.
“Ngươi làm gì vậy?” Tâm tình của Tiểu Sư Tử Vương Chiếu Ngọc rất không tốt, nhìn Hàn Sâm lạnh lùng hỏi một câu, trong lòng ngầm định đoạt, chỉ cần tên nhân loại này khiến hắn không vui, liền lập tức xé hắn thành mảnh vụn, thuận tiện trút buồn bực mới thua trận đối chiến lúc nấy.
“Còn nhớ ước định đầu tiên không?” Hàn Sâm nhìn rồi đáp.
Hắn muốn thử xem Tiểu Sư Tử Vương này có tuân thủ ước định hay không, nếu như nó tuân thủ thì Hàn Sâm có thể trợ giúp nó đoạt đường hầm Thần Quang, bản thân hắn cũng có thể vét chút lợi ích.
Suy cho cùng thì bên cạnh Hàn Sâm cũng không có người có thể làm cu li, không thể thủ ở trong đường hầm Thần Quang này được. Có thể để cho thủ hạ của Tiểu Sư Tử Vương làm việc, hắn nằm một chỗ thu tiền thì còn gì bằng nữa.
Nếu như Tiểu Sư Tử Vương không tuân thủ ước định, Hàn Sâm cũng không có tổn thất gì quá lớn, thấy qua nó và Thần Nữ chiến đấu, Hàn Sâm không hề sợ nó lật mặt.
“Là ngươi?” Tiểu Sư Tử Vương Chiếu Ngọc nghe xong câu này của hắn, sắc mặt liền lập tức thay đổi, kinh hãi nhìn Hàn Sâm.
Nó không ngờ rằng chủ nhân của Tinh Hạch lại có thể là một nhân loại, càng không ngờ rằng sẽ gặp hắn ở chỗ này, nhất thời không biết nên phản ứng như thế nào.
Vẻ mặt biến hóa của Tiểu Sư Tử Vương lọt vào trong mắt của Ngọc Diệu và Thần Nữ khiến cho bọn họ đều âm thầm nhíu mày, không biết rốt cuộc mối quan hệ giữa Hàn Sâm và Tiểu Sư Tử Vương là gì mà lại khiến cho Tiểu Sư Tử Vương lộ ra biểu cảm như thế kia.
Hàn Sâm bước về phía Tiểu Sư Tử Vương, mấy con dị sinh vật đằng sau Tiểu Sư Tử Vương lập tức rít gào lên, muốn nhào lên xé Hàn Sâm thành mảnh vụn.
“Tất cả dừng tay lại” Sắc mặt của Tiểu Sư Tử Vương Chiếu Ngọc biến đổi thất thường, có điều vẫn quát để cản mấy con dị sinh vật kia lại.
Hàn Sâm bước một mạch đến trước mặt Tiểu Sư Tử Vương Chiếu Ngọc, cơ thể nghiêng về phía trước, dùng âm thanh chỉ hai người nghe thấy nói một câu ở bên tai của nó: “Ở trong di tích Thần ngươi giúp ta một tay, ra khỏi di tích chúng ta ân oán phân minh, từ đó không ai nợịm
al.
Tiểu Sư Tử Vương Chiếu Ngọc nghe xong tức khắc vui mừng, trước đó trong lòng hắn cũng rất phân vân, tuy rằng hắn không tình nguyện thất tín bội nghĩa, nhưng bảo hắn đường đường là con cháu của Bạch Sư Vương mà nhận một tên nhân loại làm chủ nhân, hắn lại thực sự không cam tâm, cũng không thể mất thể diện đó.
Bây giờ Hàn Sâm chỉ bảo nó giúp làm chút việc trong di tích Thần thôi, Tiểu Sư Tử Vương Chiếu Ngọc tức khắc vui mừng quá đỗi, lớn tiếng nói: “Không thành vấn đề, có việc gì ngươi cứ việc nói ra, có bản vương ở đây, việc lớn bằng trời cũng có thể giúp ngươi làm được.”
Ngọc Diệu và Thần Nữ đều nhíu mày lại, không biết rốt cuộc Hàn Sâm đã làm gì khiến cho Tiểu Sư Tử Vương nói lên những lời này.
Hàn Sâm cười rộ lên: “Cũng không có gì, ta muốn tranh giành đường hầm Thần Quang, bảo người của Sư Vương Sơn ngươi giúp ta canh chừng đường hầm, thu được lợi ích thì ta và ngươi mỗi người một nửa.”
“Được” Tiểu Sư Tử Vương Chiếu Ngọc đáp ứng, mặc dù theo cách nhìn của hắn, giúp Hàn Sâm giành giật đường hầm Thần Quang rất khó, nhưng so với việc để Hàn Sâm làm chủ nhân thì tốt hơn nhiều, cho nên hoàn toàn không có chút phân vân nào.
“Tiểu Sư Tử Vương, lẽ nào ngươi muốn làm trái lại lời hứa của mình sao?” Hắc Bối Cẩu tức giận hỏi với Tiểu Sư Tử Vương”
Tiểu Sư Tử Vương Chiếu Ngọc nhún nhún vai nói: “Ta không hề làm trái lời hứa, dưới góc độ của bản thân ta mà nói, ta không giành giật với các ngươi, nhưng bây giờ không phải ta muốn tranh giành với các ngươi, mà là hắn muốn giành với các ngươi, bây giờ hắn nói mới tính, †a cũng không còn cách nào khác.”
Ngọc Diệu và đám người Thần Nữ nghe xong lời của Tiểu Sư Tử Vương đều tỏ vẻ nghi ngờ, xưa nay Tiểu Sư Tử Vương luôn ra vẻ vô pháp vô thiên, nhưng xem dáng vẻ bây giờ của hắn, thế mà lại nghe theo một kẻ nhân loại sai đâu đánh đó, thực sự làm cho bọn họ không tài nào hiểu nổi rốt cuộc là có chuyện gì.
Hàn Sâm không quan tâm tới đám người Thần Nữ, thế là bước đến cửa vào của sơn cốc, xem ra là muốn cưỡng chiếm cửa vào của đường hầm Thần Quang.
Hành động như này của Hàn Sâm khiến cho Tiểu Sư Tử Vương Chiếu Ngọc bị doạ một phen, mặc dù nó rất ngang ngược càn quấy, nhưng nó không đến mức coi thường đám người Thần Nữ. Có điều Tiểu Sư Tử Vương vẫn cắn răng mang theo thủ hạ của mình đi theo Hàn Sâm.
Tất nhiên Tiểu Sư Tử Vương không ngờ rằng Hàn Sâm vốn muốn gây kích động, nhân cơ hội ra tay với Thần Nữ và con chó hoang kia, tìm cơ hội giết chết chúng.
Trước đây khi Thần Nữ và chó hoang đoạt Tinh Hải Thần Châu, Hàn Sâm ở trạng thái Đế Linh siêu cấp, bọn họ không biết rằng lúc đó người suýt chút nữa bị giết chết chính là Hàn Sâm, nhưng mà Hàn Sâm vẫn ghi nhớ thù lớn này.
“Cmn, thế mà một tên nhân loại lại dám càn rỡ như thế này, ngươi muốn chết hả?” Hắc Bối Cẩu tức giận quát tháo lên, dẫn theo các dị sinh vật Tí Hộ Sở Thần Vực xông lên, ngăn chặn Hàn Sâm và Tiểu Sư Tử Vương Chiếu Ngọc cùng với đám dị sinh vật.
“Kẻ nào chống ta thì chết!” Hàn Sâm đã nổi lên sát ý từ lâu, hoàn toàn không nói nhiều lời thừa thãi, cũng không có ý thương lượng, ánh đỏ trên người hắn phóng ra, một đôi cánh như hồng ngọc giương rộng sau lưng hắn.
Ánh đỏ như máu, Thái A Kiếm trong tay Hàn Sâm mang theo sát ý mãnh liệt chém xuống, cùng với sự rung động của đôi cánh, tức khắc giao nhau với Hắc Bối Cẩu.
Suy cho cùng thì Hắc Bối Cẩu cũng chỉ là hạch gen Bảo Thạch, khoảng cách với siêu cấp vẫn kém một bậc, vả lại nó hoàn toàn không ngờ rằng một tên nhân loại như Hàn Sâm lại dám trực tiếp ra tay với nó, hoàn toàn không chút phòng bị, muốn tránh đi cũng không kịp nữa, người nó phóng ra ánh sáng đen muốn chặn một kiếm này của Hàn Sâm lại.
Chỉ có điều ánh đỏ kia lại lập tức bổ đôi thần quang phun ra từ miệng nó, trong khoảnh khắc lướt qua con Hắc Bối Cẩu thì đồng thời giọng nói của Hàn Sâm truyền vào tai nó: “Còn nhớ Tinh Hải Thần Châu chứ?”
Đồng tử Hắc Bối Cẩu đột nhiên co lại, nó sợ hãi nhìn về phía Hàn Sâm muốn hét lên gì đó, nhưng Thái A Kiếm mang theo ánh đỏ khủng bố đã chặt đầu chó của nó xuống rồi.
Cái đầu chó tràn đầy kinh hãi bay lên không trung cùng với máu tươi khiến cho mọi người đều ngơ ngác tại chỗ, tất cả xảy ra quá nhanh làm cho bọn họ hoàn toàn còn chưa kịp phản ứng gì.
Ai cũng không dám tin một tên nhân loại lại giết chết được dị sinh vật của Thần Vực một cách mạnh mẽ như thế này. Ngay cả Thần Nữ cũng trợn to mắt lên, lúc lâu vẫn chưa phản ứng lại, không thể tin được Hắc Bối Cẩu lại cứ thế mà bị Hàn Sâm giết chết.
Ngay cả Tiểu Sư Tử Vương Chiếu Ngọc cũng sững sờ tại chỗ, nó cũng không ngờ rằng Hàn Sâm một lời không hợp đã giết, trực tiếp chém bay đầu của con Hắc Bối Cẩu kia, còn cường thế bá đạo hơn cả hắn.
Ai cũng biết lai lịch của con Hắc Bối Cẩu kia không tầm thường, bản thân nó vốn là con cháu của sinh vật Thần siêu cấp, hơn nữa còn lớn lên bên cạnh Thần Nữ, có thể tính là nhị đại khá nổi tiếng trong Tí Hộ Sở Thần Vực.
Càng khiến cho người khác cảm thấy sợ hãi hơn chính là, vậy mà Hắc Bối Cẩu lại bị giết chết bằng một chiêu, căn bản không có cơ hội đánh trả. Mặc dù có phần lơ là trong đó, nhưng không thể phủ nhận nhân loại có thể một chiêu giết chết nó tuyệt đối không thể là người bình thường.
Nhìn thân thể Hàn Sâm được ánh đỏ bao phủ, đôi cánh rung động lơ lửng trên không trung, vẻ mặt của tất cả mọi người đều vô cùng phức tạp.
“Ngươi chết chắc rồi.” Trong đôi mắt xinh đẹp của Thần Nữ nổi lên sát ý đằng đằng, mặc dù Hắc Bối Cẩu không phải là thủ hạ của nàng, nhưng cũng là bạn đồng hành lớn lên từ nhỏ với nàng, hơn xa những thuộc hạ bình thường của nàng nhiều.
Hắc Bối Cẩu bị giết khiến cho Thần Nữ cực kỳ phẫn nộ, ngay cả sát ý trong lòng cũng khó mà che giấu được.
Hết chương 1541.