Siêu Cấp Thần Cơ Nhân 2

Chương 1543. Chiếm lĩnh đường hâm Thần Quang

Chương 1543. Chiếm lĩnh đường hâm Thần Quang
Hàn Sâm thấy Thần Nữ vẫn chưa chết, trong lòng thầm cảm thấy hơi đáng tiếc. Tiểu Sư Tử Vương Chiếu Ngọc thì lại thầm thở phào nhẹ nhõm. Nếu Thần Nữ thật sự bị giết chết, nó mà bị liên lụy vào trong đó, nói không chừng sẽ dẫn đến chiến tranh giữa Sư Vương Sơn với Thần Vực.
Tuy rằng Sư Vương Sơn không sợ Thần Vực, nhưng chỉ vì loại chuyện này mà nổ ra chiến tranh giữa hai Tí Hộ Sở siêu cấp thì quả thật chẳng có lợi chút nào.
Hàn Sâm thấy thanh Cát Liệt Đao này không hề bỏ chạy cùng với Thần Nữ, thế là bèn bắt nó lại.
“Lấy được hạch gen siêu cấp Cát Liệt Đao.”
Hàn Sâm thầm vui vẻ bèn cất ngay Cát Liệt Đao đi. Cát Liệt Đao có thể chém thành vết trên Kim Văn Bá Thuấn, quả thật sức tàn phá của nó vô cùng kinh hồn. Có thể hốt được hạch gen siêu cấp như vậy thì rất có lợi cho sự thăng cấp của Hàn Sâm.
Dù sao Thái A Kiếm cũng chỉ cứng rắn mà thôi, dựa vào sức mạnh của Hàn Sâm mới có thể phát huy được uy lực. Mà tự bản thân Cát Liệt Đao đã có sức mạnh Cát Liệt rất lớn mạnh, đối với Hàn Sâm bây giờ mà nói thì hiển nhiên Cát Liệt Đao càng có thể tăng mạnh lực chiến đấu của hắn hơn, đặc biệt là năng lực giết chết sinh vật siêu cấp thần.
Thần Nữ bỏ chạy mất hút, những dị sinh vật của Tí Hộ Sở Thần Vực cũng đều nhao nhao chạy trốn. Tiểu Sư Tử Vương Chiếu Ngọc không hề phái tay sai chạy theo đuổi giết, bản thân nó cũng không muốn thật sự đối địch với Tí Hộ Sở Thần Vực.
Hàn Sâm thấy Nữ Hoàng không bỏ chạy bèn đi tới trước mặt Nữ Hoàng hỏi: “Ngươi không bị khế ước hạn chế đúng không?”
Nữ Hoàng gật đầu: “Nếu như bị khế ước hạn chế thì ta đã không ở lại rồi”
“Vậy là tốt rồi, đợi ra khỏi di tích Thần, ta sẽ đưa ngươi quay về Liên Minh” Hàn Sâm nói rồi nhìn về phía Tiểu Sư Tử Vương nói rằng: “Bảo người của ngươi bảo vệ cổng vào đường hầm Thần Quang. Không có lệnh của ta, bất luận kẻ nào cũng không được đi vào trong đó.”
Tiểu Sư Tử Vương Chiếu Ngọc vội vàng đáp một tiếng, phân phó tay sai chiếm giữ toàn bộ sơn cốc.
Bây giờ trong lòng Tiểu Sư Tử Vương Chiếu Ngọc thấp thoáng có vài phần sợ hãi Hàn Sâm. Lúc trước nó còn tưởng Hàn Sâm định mượn sức của nó chiếm lấy đường hầm Thần Quang, bây giờ xem ra hoàn toàn không phải như vậy.
Hơn nữa Hàn Sâm nói giết là giết với một tồn tại như Thần Nữ, thực lực vừa mạnh vừa đáng sợ. Nó thật sự sợ Hàn Sâm nhất thời không vui rồi làm thịt cả nó luôn.
Dù cho có được hạch gen siêu cấp là Sư Tâm Ấn thì Tiểu Sư Tử Vương Chiếu Ngọc vẫn không có quá nhiều cảm giác an toàn.
Ở trước mặt Hàn Sâm, danh tiếng của thiếu chủ nhân Sư Vương Sơn không thể mang đến một chút cảm giác an toàn nào cho Tiểu Sư Tử Vương Chiếu Ngọc cả.
Đáng lẽ Ngọc Diệu muốn kiếm lợi, nhưng khi nhìn thấy Thần Nữ suýt nữa thì bị Hàn Sâm chém chết, phải mượn sức mạnh của Thần Chi Hoàn mới có thể chạy thoát thì đâu còn dám động thủ.
“Tiểu Sư Tử Vương, dựa theo giao hẹn, hẳn là bọn ta có thể vào đường hầm Thần Quang, đúng chứ?” Ngọc Diệu đi tới trước sơn cốc nói với Tiểu Sư Tử Vương.
Tiểu Sư Tử Vương Chiếu Ngọc cười khổ đáp: “Nếu như ta chiếm được đường hầm Thần Quang thì đương nhiên điều này không thành vấn đề. Nhưng bây giờ ở đây không phải do ta quyết định.”
Nói rồi, Tiểu Sư Tử Vương Chiếu Ngọc nhìn về phía Hàn Sâm.
“Muốn vào đường hầm Thần Quang cũng được, mỗi người phải giao ra hai viên hạch gen cấp Bảo Thạch.” Hàn Sâm hờ hững bảo.
Tuy rằng Hàn Sâm cũng muốn giết chết Ngọc Diệu và Ngọc Huyễn, nhưng bọn chúng là dị linh, giết chúng ở chỗ này cũng vô dụng, trái lại sẽ khiến sau này bọn chúng càng cẩn thận hơn. Nếu thật sự muốn ra †ay với bọn chúng thì phải một đòn giết ngay, ngay cả đá linh hồn của chúng cũng phải hủy diệt luôn, khiến chúng không có bất kỳ cơ hội giấy giụa nào.
“Ngươi đừng có mà quá đáng!” Ngọc Huyễn có vẻ căm tức nói. Thế lực trước đây chiếm đường hầm Thần Quang, cùng lắm thì cũng chỉ muốn một viên hạch gen Bảo Thạch mà thôi.
“Quá đáng à? Thế thì ba viên đi.” Hàn Sâm lại từ tốn nói tiếp. “Ngươi…” Ngọc Huyễn lập tức nổi giận.
“Bốn viên.” Hàn Sâm vẫn không biến sắc, không đợi Ngọc Huyễn dứt lời đã phun ra hai tiếng tiếp theo.
“Hai viên thì hai viên.” Ngọc Diệu cau mày nói. Ở trong di tích Thần, nàng không nắm chắc có thể chiến thắng Hàn Sâm, chỉ đành phải tạm thời nhẫn nhịn.
“Bây giờ là mỗi người bốn viên, một viên cũng không thể thiếu.” Hàn Sâm chỉ chỉ vào Đường Chân Lưu rồi nói tiếp: “Nhưng các ngươi cũng có thể dùng thứ khác để thay thế, giải trừ khế ước cho người kia rồi giao cho ta, ta có thể miễn trừ một nửa phí cho các ngươi.”
“Người có thể giao cho ngươi, cũng có thể giải trừ khế ước, nhưng ta muốn miễn phí toàn bộ.” Ngọc Diệu nhìn thoáng qua Đường Chân Lưu, sau đó nói với Hàn Sâm.
Đối với nàng mà nói, Đường Chân Lưu chỉ là một con tốt thí hạch gen Thanh Đồng, nếu có thể đổi được lợi ích như vậy thì chẳng lý nào cứ giữ mãi không buông.
Tuy rằng Ngọc Diệu cũng nghĩ tới việc lấy Đường Chân Lưu để uy hiếp Hàn Sâm, nhưng cuối cùng vẫn từ bỏ ý định này.
Nàng không biết một nhân loại nhỏ bé yếu đuối như Đường Chân Lưu có bao nhiêu phân lượng trong lòng Hàn Sâm. Sợ cuối cùng lại chữa lợn lành thành lợn què.
Không thành công thì thôi, mất nhiều tiền để vào đường hầm Thần Quang chỉ là thứ yếu. Nhỡ mà Hàn Sâm lên cơn điên như khi nãy, cũng giết bọn họ như Thần Nữ. Tuy rằng bọn họ có thể sống lại từ đá linh hồn, nhưng sẽ mất đi cơ hội tìm kiếm Thần vật trong di tích Thần.
“Một nửa, thêm một viên hắn chẳng đáng.” Hàn Sâm thản nhiên nói.
Giằng co một lúc, Hàn Sâm tuyệt đối không đồng ý nhượng bộ. Cuối cùng Ngọc Diệu vẫn lựa chọn thỏa hiệp, dùng Đường Chân Lưu đổi lấy điều kiện giảm một nửa phí qua cửa. Một người bốn viên hạch gen cấp Bảo Thạch thật sự quá đắt, ngay cả Ngọc Diệu cũng khó mà góp được nhiều hạch gen cấp Bảo Thạch như vậy.
Nhưng sau khi được miễn giảm rồi vẫn phải giao ra hai viên hạch gen cấp Bảo Thạch, điều này còn độc ác gấp đôi so với thế lực chiếm đường hầm Thần Quang lúc di tích Thần mở ra hồi trước.
Vốn dĩ Ngọc Diệu và Ngọc Huyễn cho rằng Hàn Sâm cũng thu lệ phí như vậy với những dị sinh vật và dị linh khác, nhưng ai ngờ khi mấy dị sinh vật và dị linh rải rác đến đây hỏi giá, Hàn Sâm lại chỉ lấy bọn họ một viên hạch gen, làm Ngọc Diệu và Ngọc Huyễn tức giận muốn hộc máu.
Ngọc Huyễn căm tức định nói gì đó nhưng lại bị Ngọc Diệu kéo đi vào trong đường hầm Thần Quang.
“Đừng nói mấy lời oán giận vô dụng, chúng ta không phải đối thủ của hắn trong di tích Thần. Mọi chuyện đều phải nhịn, chờ ra khỏi di tích Thần rồi, đến lúc ấy đương nhiên sẽ có rất nhiều biện pháp dạy dỗ hắn.” Đi vào đường hầm Thần Quang rồi Ngọc Diệu mới lạnh mặt nói.
“Ta nhất định phải rút gân róc xương hắn” Sát khí trong mắt Ngọc Huyễn rừng rực, nàng nói bằng một giọng căm hận.
Được thả tự do, Đường Chân Lưu kích động rơi lệ đầy mặt: “Lão Hàn, không cần phải nói gì cả, sau này có việc gì cần giúp cứ nói ta một tiếng.”
“He he, đúng là có rất nhiều chuyện cần ngươi giúp đỡ, sau này Tiểu Hoa đi học ở học viện của các ngươi, học phí lấy giá ưu đãi chứ?” Hàn Sâm cười nói.
“Cái gì mà giá ưu đãi, mọi chỉ phí đều được miễn toàn bộ, hơn nữa tuyệt đối là đãi ngộ cao cấp nhất.” Đường Chân Lưu võ ngực đáp.
“Thế ta không khách sáo đâu nhé, đợi trở lại Liên Minh rồi nói. Nào tới đây, chúng ta cũng vào đường hầm Thần Quang thử vận may đi, nói không chừng có thể nâng cao được đẳng cấp hạch gen đấy.” Hàn Sâm dẫn Đường Chân Lưu và Nữ Hoàng cùng đi vào đường hầm Thần
Quang.
Đường hầm Thần Quang chính là một cái đường hầm đi xuyên qua núi, cùng lắm toàn bộ chiều dài chỉ gói gọn trong mười mấy dặm mà thôi, nhưng bên trong có một loại sức mạnh kỳ lạ sẽ sản sinh ra áp lực cực lớn với những người tiến vào đường hầm. Áp lực từ nhẹ đến nặng dần, càng đi sâu vào trong đường hầm áp lực sẽ càng lớn, đồng thời loại sức mạnh kỳ lạ này cũng càng rõ ràng hơn.
Nếu thiên phú đủ tốt, tố chất thân thể cũng đủ mạnh thì trong lúc đối kháng với sức mạnh kỳ lạ sẽ có thể lĩnh ngộ ra vài điều, giúp công pháp của bản thân đột nhiên tăng mạnh, trực tiếp thăng lên một cấp bậc cũng là chuyện thường xảy ra.
Hết chương 1543.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất