Siêu Cấp Thần Cơ Nhân 2

Chương 1544. Lên cấp dưới áp lực

Chương 1544. Lên cấp dưới áp lực
Đường hầm rộng tương đương với hầm trú ẩn của lực lượng phòng không dưới lòng đất, hai chiếc ô tô đi song song nhau không thành vấn đề. Cách mỗi cây số lại thấy được một nguồn sáng giống mặt trời †reo trên trần đường hầm, thoạt nhìn vừa gần vừa xa, loại cảm giác này cực kỳ quái lạ.
Mỗi lần đi qua một nguồn sáng, áp lực bên trong đường hầm Thần Quang lại lớn hơn vài phần. Trước kia sinh vật cấp Bảo Thạch tới nơi này, dù cho là con cháu của sinh vật Thần siêu cấp đi nữa thì cũng đều chỉ đi tới được nguồn sáng thứ mười bốn là không dám tiến lên trước nữa, hoặc có thể nói là muốn đi cũng không được.
Thế nhưng từ bên này đường hầm nhìn sang có thể thấy những nguồn sáng như mặt trời này treo một loạt trên trần như đèn đường, số lượng có hơn mười chín cái.
Cho đến bây giờ vẫn chưa có ai biết đi tới cuối đường hầm Thần Quang sẽ có thứ gì.
Mặc dù là dị sinh vật siêu cấp đang trong quá trình thăng cấp thì cũng không đi được tới cuối đường hầm Thần Quang.
Tiểu Sư Tử Vương Chiếu Ngọc cũng đi theo vào đây, lặng lẽ vừa cười vừa nói: “Coi như chúng ta không đánh nhau thì không quen biết, lại làm quen một lần nữa nhé, ta là Tiểu Sư Tử Vương Chiếu Ngọc của Sư Vương Sơn, không biết các hạ xưng hô thế nào?”
“Hàn Sâm, nhân loại.” Hàn Sâm đáp, hắn không có cảm tình gì với Tiểu Sư Tử Vương Chiếu Ngọc cả, nhưng cũng chưa tới mức ác cảm quá lớn, chí ít nó vẫn giữ lời.
Trong lúc Hàn Sâm nói chuyện cùng Tiểu Sư Tử Vương, đám người Ngọc Diệu phía trước thỉnh thoảng lạnh lùng liếc mắt nhìn qua, hiển nhiên là hết sức bất mãn với Hàn Sâm.
Đang lúc nói chuyện thì lại có người đi vào đường hầm Thần Quang, vốn dĩ Hàn Sâm tưởng là đám dị sinh vật và dị linh rải rác kia, nhưng ai ngờ người đi vào lại là Lục Đạo.
Ngọc Diệu thấy Lục Đạo thì lòng chợt nảy ra một ý nghĩ. Với tính cách của Lục Đạo Đại Đế, chắc chắn sẽ không có khả năng giao hạch gen gì hết, nếu Hàn Sâm nổi lên xung đột với hắn, tám chín phần mười sẽ bị Lục Đạo Đại Đế giết chết.
Vốn định đi về phía trước thì Ngọc Diệu lại dừng bước, dự định chờ một lát xem Lục Đạo có thể nổi lên xung đột với Hàn Sâm hay không.
“Chị, không ngờ Lục Đạo Đại Đế cũng tới đây, không biết Hàn Sâm có biết hắn hay không. Nếu như không biết, với tính cách của Lục Đạo Đại Đế, tám chín phần mười sẽ đánh nhau.” Ngọc Huyễn cũng có cùng suy nghĩ với Ngọc Diệu, hạ giọng mang vẻ hưng phấn nói với Ngọc Diệu.
Quả nhiên Lục Đạo đi về phía Hàn Sâm, nhưng ngoài dự đoán của Ngọc Diệu và Ngọc Huyễn, Lục Đạo Đại Đế nói chuyện như với người quen cũ: “Sao ngươi cũng tới đây?”
“Tới di tích Thần thì sao có thể không đến đường hầm Thần Quang.” Hàn Sâm cười đáp.
Lục Đạo Đại Đế gật đầu: “Cũng phải, vậy thì đúng lúc, chúng ta có thể so thử xem ai đi được xa hơn trong đường hầm Thần Quang.”
Biểu cảm trên mặt của Ngọc Diệu và Ngọc Huyễn đều hiện vẻ kỳ quái, không hiểu nổi sao Hàn Sâm lại quen biết Lục Đạo Đại Đế, hơn nữa với tính cách của Lục Đạo Đại Đế thế mà lại nói chuyện cùng Hàn Sâm, dường như xem Hàn Sâm như một tồn tại bình đẳng với mình khiến bọn họ rất là giật mình.
Tiểu Sư Tử Vương Chiếu Ngọc thấy Hàn Sâm nói chuyện phiếm với Lục Đạo Đại Đế cứ như bạn bè thì trong lòng càng thêm kính nể: “Bảo sao hắn mạnh như vậy, ngay cả Thần Nữ muốn giết là giết, hóa ra quả nhiên là người có thân phận lớn. Năm ấy khi Lục Đạo Đại Đế chưa tự hủy để trùng tu, tiếng tăm của hắn còn lớn hơn cả phụ vương, mà Hàn Sâm lại có thể giao lưu ngang hàng với hắn, địa vị chắc chắn không thấp.”
Lục Đạo không phải người nói nhiều, sau khi nói vài câu với Hàn Sâm thì đi vào trong đường hầm Thần Quang.
Hàn Sâm và Nữ Hoàng, Đường Chân Lưu, Tiểu Sư Tử Vương Chiếu Ngọc đồng thời đuổi theo.
Bảo Nhi dựa vào lòng Hàn Sâm, Thần Thú Tinh Hải vẫn đi theo đằng sau Hàn Sâm. Tiểu Ngân Ngân thì ngồi trên đầu nó nhìn từng hàng nguồn sáng đẳng trước ở trong đường hầm.
Nguồn sáng như mặt trời nhỏ gắn trên trần đường hầm làm sáng trưng cả con đường. Ánh sáng rọi lên người Hàn Sâm như chất lỏng khiến Hàn Sâm cảm tưởng như thể mình đang đi trong nước.
Nhưng loại cảm giác này rất nhỏ, không hề tạo thành gánh nặng quá lớn với Hàn Sâm.
Gần như tất cả mọi người đều rất dễ dàng đi qua nguồn sáng thứ nhất. Sau khi qua nguồn sáng thứ nhất, loại cảm giác này rõ ràng tăng lên rất nhiều, nhưng đối với đám người Hàn Sâm cũng không có ảnh hưởng quá lớn.
Mọi người cứ đi tiếp, đến nguồn sáng thứ năm thì Đường Chân Lưu đã bắt đầu không chịu nổi áp lực kinh khủng kia. Toàn thân hắn vã mồ hôi đầm đìa, lưng như cõng một ngọn núi lớn đi về phía trước. Mỗi một bước đều phải dùng nỗ lực cực lớn, mồ hôi túa ra liên tục.
Dù sao hắn vẫn chỉ là hạch gen Thanh Đồng, bất kể tố chất thân thể hay là sức mạnh hạch gen vẫn còn rất yếu, có thể đi tới đây đã là tốt lắm rồi.
“Còn có thể đi tiếp không?” Hàn Sâm nhìn Đường Chân Lưu hỏi.
“Không thành vấn đề, ta vẫn có thể chịu đựng, ít nhất cũng phải đi qua nguồn sáng thứ sáu.” Đường Chân Lưu cắn răng nói.
Hàn Sâm không nói thêm gì nữa, đứng bên cạnh Đường Chân Lưu tiếp tục đi về phía trước. Áp lực nơi này với hắn vẫn quá nhỏ, trên cơ bản chẳng tạo thành trở ngại nào.
Đường Chân Lưu thấy người khác đều đi rất dễ dàng, Tiểu Ngân Ngân còn nằm trên đầu Thần Thú Tinh Hải như thể chẳng hề quan tâm đến áp lực nơi này, trong lòng hắn thầm thở dài nói: “Đám người bên cạnh Hàn Sâm đều kinh khủng như vậy, ta không biết phải bao lâu nữa mới có thể đuổi kịp.”
Nhưng Đường Chân Lưu cũng không hề có ý định từ bỏ, hắn vẫn đi từng bước khó khăn về phía trước, đã rớt lại sau cùng, hơn nữa càng đi càng chậm, bắp thịt trên người gồng cứng lên như thể bất kỳ lúc nào cũng sẽ có nguy cơ căng rách lớp quần áo ướt đẫm.
Hàn Sâm không cố ý nhìn Đường Chân Lưu nhưng vẫn chú ý đến hắn. Nếu như hắn không chịu được nữa thì sẽ mang hắn ra ngoài ngay lập tức, tránh cho hắn bị hủy ở chỗ này.
Ngoài dự đoán của Hàn Sâm, tuy rằng Đường Chân Lưu bước đi rất khó khăn nhưng vẫn kiên trì được. Khi sắp đi tới nguồn sáng thứ sáu đã có thể nghe thấy xương cốt trên người hắn phát ra tiếng răng rắc, khiến người ta lo lắng xương của hắn có thể bị gãy mất hay không.Aml
Đường Chân Lưu vừa bước đến nguồn sáng thứ sáu thì trên thân thể hắn tỏa ra thần quang như có ánh sáng bạc trắng lao ra, nhìn thử thì không ngờ lại là hạch gen tăng lên một cấp bậc, thăng lên cấp Bạch
Ngân.
Ngọc Diệu và Tiểu Sư Tử Vương Chiếu Ngọc đều hơi liếc mắt sang. Mặc dù thăng cấp trong đường hầm Thần Quang không phải là chuyện đáng ngạc nhiên, nhưng có thể thăng cấp ở đây chứng minh rằng tư chất vẫn rất tốt.
Đường Chân Lưu mệt lả ngồi dưới đất, không đi về trước nữa. Tùy rằng hạch gen thăng cấp, nhưng tố chất thân thể không hề tăng. Khả năng chịu đựng của thân thể hắn cũng đã đến giới hạn, không có khả năng đi về trước nữa.
“Ta đi không nổi, các ngươi đi đi, ta chờ các ngươi ở chỗ này.” Đường Chân Lưu ngồi tại chỗ thở phì phò nói.
Hàn Sâm gật đầu, tiếp tục đi về phía trước với đám người Nữ Hoàng.
Khi đi đến nguồn sáng thứ chín, Nữ Hoàng cũng bắt đầu có vẻ cố hết sức, đến nguồn sáng thứ mười, mới đi được một nửa, trên người Nữ Hoàng cũng tỏa ra thần quang, hạch gen cũng tăng lên một cấp bậc.
“Mặc dù vào đường hầm Thần Quang có xác suất nâng cao đẳng cấp hạch gen, nhưng đó cũng chỉ là xác suất nhất định thôi, những dị sinh vật và dị linh khác đều không có thay đổi gì, hai nhân loại như Đường
Chân Lưu và Nữ Hoàng lại đều thăng cấp, đây là trùng hợp, hay là có
nguyên nhân đặc biệt gì?” Hàn Sâm thầm nghi ngờ trong lòng.
Hết chương 1544.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất