Chương 1546. Tiềm lực đáng sợ
Vốn Tiểu Sư Tử Vương Chiếu Ngọc định từ bỏ, nhưng khi nhìn thấy Tiểu Ngân Ngân và Tiểu Thần Thú Tinh Hải vẫn còn đi về phía trước thì lại cắn răng liều mạng đi theo.
“Ta không tin, ta không bằng cả đám dị sinh vật bên cạnh hắn.” Tiểu Sư Tử Vương Chiếu Ngọc thầm quyết tâm, cố chịu đựng đi về phía trước.
Khi đi được một nửa thì thấy trên người Tiểu Sư Tử Vương Chiếu Ngọc †ỏa ra ngọc quang khắp nơi, vậy mà hạch gen lại thăng cấp lần nữa, lên thẳng tới siêu cấp.
“Hừ, quả nhiên ta mạnh nhất.” Tiểu Sư Tử Vương Chiếu Ngọc hưng phấn rống to hơn.
“Thiên phú của người này cao thật, thậm chí còn thăng liên tiếp ba cấp, không hổ là đời sau của dị sinh vật đỉnh cấp.” Trong lòng Hàn Sâm thầm hâm mộ, đến giờ hạch gen bản mệnh của hắn vẫn chẳng có chút phản ứng nào.
Sau khi Tiểu Sư Tử Vương Chiếu Ngọc thăng lên siêu cấp, nhất thời có hơi lâng lâng, bởi vì tố chất thân thể tăng cấp diện rộng nên áp lực của †hần quang thứ mười lăm yếu hơn rất nhiều với hắn. Hắn nhẹ nhàng chạy đến bên người Hàn Sâm nói: “Hàn Sâm, có hứng thú thi với ta không, xem xem ở đây ai có thể đi xa hơn?”
“Thắng thì được lợi gì?” Hàn Sâm thuận miệng hỏi.
“Nếu như ngươi có thể đi xa hơn ta, ta sẽ bái ngươi làm đại ca, sau này ngươi nói gì thì ta làm đó, ngươi bảo ta đi hướng đông ta tuyệt đối sẽ không đi hướng tây, ngươi bảo ta lên núi ta tuyệt đối không xuống biển” Tiểu Sư Tử Vương Chiếu Ngọc đảo đồng tử một vòng rồi nói.
Nó biết Hàn Sâm rất lợi hại, nhưng đó là bởi vì Hàn Sâm sử dụng hạch gen và thú hồn.
Còn đơn giản chỉ xét về tố chất thân thể thì Tiểu Sư Tử Vương Chiếu Ngọc nhìn ra được Hàn Sâm cũng chỉ mạnh hơn dị sinh vật cấp Bảo Thạch một ít thôi, vẫn chưa đạt được tiêu chuẩn siêu cấp.
Mà trong đường hầm Thần Quang, ngoại lực đều vô dụng, chỉ có thể dùng sức mạnh tự thân của cơ thể đối kháng với thần quang, vậy nên nó mới có lòng tin như vậy.
“Được, cứ quyết định như thế đi.” Hàn Sâm cười một cười rồi nói.
“Đừng vội vàng thế, ngươi thua cũng phải vậy đó, phải bái ta làm đại ca mới được, sau đó ta nói gì ngươi làm nấy.” Tiểu Sư Tử Vương Chiếu Ngọc bèn vội vàng nói.
“Được.” Hàn Sâm gật đầu.
Ngọc Diệu ở bên cạnh không nói gì. Tuy rằng Tiểu Sư Tử Vương Chiếu Ngọc cũng thăng lên siêu cấp khiến lòng nàng thấy hơi không thoải mái lắm, nhưng nàng vẫn khá xem trọng Tiểu Sư Tử Vương Chiếu Ngọc.
Nhân loại khác với dị sinh vật và dị linh. Dù cho hạch gen bản mệnh của Hàn Sâm thăng lên siêu cấp ở đây đi nữa thì tố chất thân thể của hắn cũng chẳng tăng được, giống như hai nhân loại lúc nãy vậy. Chỉ đành phải dừng lại ở đó, dù thế nào cũng không có khả năng sánh ngang được với Tiểu Sư Tử Vương khi thăng lên siêu cấp.
Sở dĩ Ngọc Diệu không hề ra tay với Hàn Sâm sau khi thăng lên siêu cấp chỉ vì sợ hãi hạch gen và thú hồn của Hàn Sâm, mà không phải thực lực của bản thân Hàn Sâm.
Lục Đạo vẫn chẳng nói gì, chỉ thong thả đi về phía trước, không thèm để ý tới những người khác, cũng không quan tâm bọn họ nói gì hay làm gì.
Điều khiến Ngọc Diệu thật sự kinh ngạc chính là, không chỉ Hàn Sâm mà ngay cả Bảo Nhi, Tiểu Ngân Ngân và Tỉnh Hải Thần Thú đều đang vượt qua nguồn thần quang thứ mười sáu.
Phải biết rằng chúng nó vẫn chỉ là hạch gen Bảo Thạch, còn chưa thăng lên siêu cấp mà lại có thể vượt qua nguồn thần quang thứ mười sáu. Trước đây Ngọc Diệu chưa từng nghe nói đến chuyện này, trong lòng thấy hơi hoảng sợ.
“Rốt cuộc đám kia là đời sau của sinh vật gì, sao có thể có tiềm lực đáng sợ như vậy? Chẳng lẽ chúng nó đã là sinh vật Thần siêu cấp rồi ư? Không thể nào, nếu như trước đó đã là siêu cấp thì căn bản chẳng thể đi vào di tích Thần được” Trong lòng Ngọc Diệu thầm thắc mắc.
Tiểu Sư Tử Vương cũng hết sức giật mình như Ngọc Diệu. Nó từng nghe Bạch Sư Vương nói, chỉ có đời sau của dị sinh vật cực kỳ đáng sợ mới có thể dùng thân thể cấp Bảo Thạch đi qua thần quang thứ mười sáu. Nhưng đấy cũng là tồn tại hiếm có hàng tỉ năm mới xuất hiện, tại sao bên người Hàn Sâm lại có nhiều như vậy.
Đang lúc Ngọc Diệu và Tiểu Sư Tử Vương thầm giật mình thì thấy trên người Thần Thú Tinh Hải lấp lóe ánh sao đêm như những vì sao đang xoay tròn, ánh sáng trông cực kỳ lung linh.
“Tiểu Tinh thăng lên siêu cấp!” Trong lòng Hàn Sâm vui vẻ, có lẽ do đây là con sinh vật Thần siêu cấp đầu tiên hắn bồi dưỡng được ở Tí Hộ Sở của Thần thứ tư.
Lúc này Ngọc Diệu không còn nghỉ ngờ gì nữa, biết được ban đầu Tiểu Thần Thú Tinh Hải quả thật chỉ là cấp Bảo Thạch, trong lòng càng hoảng sợ hơn.
Có thể dùng thân thể cấp Bảo Thạch đi tới thần quang thứ mười sáu, năng lực như thế ở trong đám dị sinh vật tuyệt đối là đỉnh cấp nhất. Nếu không chết yểu giữa đường thì chắc chắn có thể thăng đến trình độ sinh vật Thần siêu cấp cuồng bạo, trở thành chiến lực đỉnh cấp nhất trong Tí Hộ Sở thứ tư.
Ngay cả Lục Đạo cũng hơi biến sắc mặt, không khỏi chăm chú đánh giá Tiểu Thần Thú Tinh Hải, sau một lúc mới lên tiếng: “Truyền thuyết ngày xưa kể rằng từng có một con Tinh Hải Long Vương tung hoành khắp Tí Hộ Sở thứ tư, sức mạnh của con Tỉnh Hải này khiến chúng sinh thần phục, không người nào có thể địch nổi, cuối cùng thăng cấp ở biển nơi chân trời, nó là con cháu của Tinh Hải Long Vương à?”
Hàn Sâm lắc đầu đáp: “Không phải, Tiểu Tinh chỉ là đời sau của sinh vật Thần Huyết thôi, có điều gen hơi đột biến một chút.”
Hắn không biết Tiểu Tinh có phải con cháu của Tỉnh Hải Long Vương gì gì kia không, nhưng dù có phải đi chăng nữa thì Hàn Sâm cũng sẽ không thừa nhận. Tên tuổi lớn như vậy áp lên người Tiểu Tinh, ai biết được cái tên Tinh Hải Long Vương gì kia có bao nhiêu kẻ thù còn đang ở trong Tí Hộ Sở thứ tư, quả thật chính là tự rước lấy phiên phức.
Nhưng nếu Tiểu Tinh thật sự là đời sau của Tinh Hải Long Vương kia thì lý do tại sao nó lại có tiềm lực lớn như vậy không còn khó giải thích nữa. Dù sao cũng là một tồn tại đã thăng lên làm Thần trong truyền thuyết, nếu thật sự có quan hệ thân thích, vậy thì cũng coi như Tiểu Tinh là hậu duệ của Thần.
Mọi người tiếp tục đi về phía trước, lúc sắp đến gần thần quang thứ mười bảy, Tiểu Ngân Ngân đã lộ ra nét mệt mỏi, thân thể run lên bần bật, dường như đang đối kháng với lực lượng áp bách cực lớn.
Điều khiến Hàn Sâm thấy kỳ lạ là không biết tại sao đi đến tận giờ, tuy rằng hắn có thể cảm giác được áp lực của thần quang, nhưng lại không có khoa trương như trong tưởng tượng, cũng không hề tạo thành gánh nặng quá lớn với thân thể của hắn.
“Quái lạ, tố chất cơ thể ta cũng chỉ mạnh hơn một ít so với dị sinh vật cấp Bảo Thạch, cũng chẳng mạnh hơn bao nhiêu so với đám Ngọc Diệu, tại sao ta lại không cảm giác được áp lực mạnh mẽ của thần quang nhỉ?” Hàn Sâm càng đi càng thấy kỳ lạ, đã sắp đến thân quang thứ mười bảy rồi mà hắn vẫn không cảm thấy áp lực quá lớn.
Sau khi đi tới thần quang thứ mười bảy, Tiểu Ngân Ngân lập tức đứng lên lưng của Thần Thú Tinh Hải, bộ lông màu bạc trên người nó xù lên, xương cốt toàn thân đều phát ra tiếng kẽo kẹt kỳ dị, vẫn đang cật lực đối kháng với một lực lượng nào đó.
Vốn Hàn Sâm còn lo lắng Tiểu Ngân Ngân không chịu đựng nổi, nhưng Thần Thú Tinh Hải cũng đã cõng nó đi qua thần quang thứ mười bảy, có điều Tiểu Ngân Ngân vẫn đang khổ cực chống đỡ, hạch gen chưa hề tiến hóa.
Đi được một nửa thần quang thứ mười bảy, rốt cuộc Tiểu Ngân Ngân không chịu nổi mà nhảy xuống khỏi lưng của Thần Thú Tinh Hải, dừng ở chỗ đó không đi tiếp nữa.
Xem ra nó đã đạt tới giới hạn, không có sức lực đi về phía trước nữa.
“Tiềm lực của Tiểu Ngân Ngân sẽ không thể yếu hơn Thần Thú Tinh Hải mới đúng, sao hạch gen của nó lại không hề thăng cấp nhỉ?” Hàn Sâm hơi ngờ vực trong lòng.
Hết chương 1546.