Siêu Cấp Thần Cơ Nhân 2

Chương 1565. Đội Hình Lớn

Chương 1565. Đội Hình Lớn
Nhìn những cây Tiên Nhân Chưởng thủy tinh trông giống như một khu rừng rậm rạp ở xung quanh, sắc mặt Giả Tự Đạo và những người khác đã trở nên tái nhợt.
Sắc mặt của La Vũ và La Huy cũng rất khó coi, La Vũ có áo giáp bảo vệ nên không sợ gai của cây Tiên Nhân Chưởng thủy tinh, nhưng La Huy không có áo giáp bảo vệ, nếu bị gai của những cây Tiên Nhân Chưởng thủy tinh này đồng loạt bắn đến từ bốn phía, hắn làm thế nào cũng khó lòng thoát chết.
Mà La Vũ cũng không khá hơn là bao. Dù có áo giáp bảo vệ nhưng những cây Tiên Nhân Chưởng thủy tinh đó đã bao bọc chặt chẽ khắp xung quanh, khiến cho nơi này giống như một cái lồng sắt. Dù áo giáp của hắn có lợi hại đến thế nào, nhưng nếu không thể thoát khỏi chỗ này thì cũng chỉ có một con đường chết.
Khi trong lòng tất cả mọi người đều đang cảm thấy thấp thỏm bất an thì chợt nhìn thấy từ hướng thung lũng sâu thẳm, những cây Tiên Nhân Chưởng thủy tinh mọc dày đặc như rừng rậm kia bỗng tự động tách ra thành một lối đi.
Chỉ thấy hai dị sinh vật giống hệt nhau một trái một phải bước ra khỏi lối đi. Hai dị sinh vật có thân thể trông giống như bạch ngọc, ngoại hình của chúng hơi giống với Thần Thú Bạch Trạch.
Khi La Lị nhìn thấy hai dị sinh vật bước ra khỏi lối đi, sắt mặt nàng thay đổi rõ rệt, nàng nói với vẻ kinh ngạc: “Đó là sinh vật Thần siêu cấp Bạch Trạch. Ta đã từng nhìn thấy nó một lần khi đi theo Đại La tiên sinh. Nhưng Đại La tiên sinh nói Bạch Trạch là một loại dị chủng cực kỳ hiếm gặp và rất khó để tự sinh sản, e là cả Tí Hộ Sở thứ tư cũng sẽ khó tìm được con thứ hai. Ban đầu Đại La tiên sinh muốn thu phục Bạch Trạch để làm vật cưỡi, nhưng cuối cùng lại để nó chạy mất. Khả năng của nó rất kinh người. Vậy mà nơi này lại có đến hai con Bạch Trạch đồng thời xuất hiện, rốt cuộc đây là nơi nào?”
Nghe La Lị nói vậy, sắc mặt La Vũ và La Huy đều vô cùng khó coi.
Trong khu rừng Tiên Nhân Chưởng thủy tinh đáng sợ lại thêm sự xuất hiện của hai sinh vật Thần siêu cấp Bạch Trạch mà ngay cả ông già nhà bọn họ cũng phải khen ngợi, dường như hy vọng sống sót của bọn họ ngày càng mong manh hơn.
Hai con Bạch Trạch bước ra khỏi lối đi, rồi lần lượt một trái một phải vụt sang hai bên, chứ không tấn công đám người Hàn Sâm.
Sau khi Bạch Trạch vụt ra, lúc này bọn họ mới phát hiện phía sau Bạch Trạch còn có một sinh vật biến dị. Sinh vật biến dị đó là một con bò đen có sừng, trên bốn vó có mây và sương mù, nó bước đi như đi trên mây.
“Thần Thú Thiên Vân!” La Lị biến sắc.
Mặc dù lần này La Lị không đề cập đến nguồn gốc của Thần Thú Thiên Vân, nhưng chỉ cần nghe cái tên này thôi, La Vũ và La Huy đã lộ rõ vẻ mặt tuyệt vọng.
Mặc dù Giả Tự Đạo không biết Thần Thú Thiên Vân là gì, nhưng nhìn sắc mặt của La Vũ và La Huy, hắn cũng biết e là nó còn là một tồn tại đáng sợ hơn cả Thần Thú Bạch Trạch.
Thần Thú Thiên Vân từng bước đi đến, tuy rằng nó không giải phóng sức mạnh, nhưng trong vô hình vẫn thật sự khiến cho đám người La Vũ cảm nhận được một áp lực vô cùng to lớn. Lòng bàn tay bọn họ vã đầy mồ hôi, sắc mặt cũng hết sức khó coi.
Nếu không có những cây Tiên Nhân Chưởng thủy tinh kia ngăn cản bọn họ, bọn họ đã chạy biến từ lâu rồi, không thể nào đứng ở chỗ này mà nhìn chằm chằm Thần Thú Thiên Vân như vậy.
La Vũ và La Huy cũng từng nghe nói đến đại danh của Thần Thú Thiên Vân. Đó là một sinh vật Thần siêu cấp cuồng bạo chính hiệu, một trong những sinh vật hàng đầu ở Tí Hộ Sở thứ tư.
Cho dù La Vũ và La Huy có kiêu ngạo tự đại đến đâu cũng sẽ không ngây thơ nghĩ rằng họ có thể chống lại sinh vật Thần siêu cấp cuồng bạo.
Nhìn thấy Thần Thú Thiên Vân từng bước đi tới, trong lòng bọn họ đã kinh hồn bạt vía, thậm chí còn không nhìn thấy được một chút cơ hội sống sót nào.
Thần Thú Thiên Vân bước vào vòng vây, nhưng nó không nhìn đám người La Vũ, mà bước thẳng đến trước mặt Hàn Sâm.
“Các hạ là Thiên Kiếm Hàn Sâm ư?” Thần Thú Thiên Vân đánh giá Hàn Sâm với một đôi mắt giống như chuông đồng rồi cất giọng hỏi.
“Ta là Hàn Sâm, gọi ta là Thiên Kiếm thì ta thật sự không dám nhận. Không biết các hạ là vị nào?” Hàn Sâm hơi sửng sốt, hắn đã chuẩn bị tâm lý để sẵn sàng đấu một trận.
Nếu thật sự không được thì dứt khoát dùng bí kỹ Huyết Mệnh, sau đó dùng tháp Thiên Mệnh đập ra một con đường để thoát thân, chứ hắn thật sự không muốn bị dị sinh vật đáng sợ này gọi tên mình đâu.
La Lị và La Vũ nhìn Thần Thú Thiên Vân và Hàn Sâm với vẻ mặt kỳ quái. Họ không biết rốt cuộc là chuyện gì đang xảy ra. Rõ ràng Hàn Sâm không biết Thần Thú Thiên Vân, nhưng Thần Thú Thiên Vân lại có thể gọi tên của Hàn Sâm, xem ra có lẽ là vì hắn nên mới đến nơi này.
“Quả nhiên là Thiên Kiếm điện hạ. Tiểu chủ nhân nhà ta có lời mời, hi vọng Thiên Kiếm điện hạ có thể đến Tí Hộ Sở một chuyến để gặp tiểu chủ nhân.” Thần Thú Thiên Vân vừa nói vừa khẽ gật đầu ra hiệu với Bạch Trạch ở bên cạnh.
Một trong hai con Bạch Trạch bước ra rồi cúi đầu nằm xuống trước mặt Hàn Sâm, xem ra là muốn Hàn Sâm cưỡi lên lưng mình.
La Vũ và những người khác đều ngơ ngác. Dù La Hải Đường có đích thân đến, e là cũng chưa chắc có được đãi ngộ như vậy. Suy cho cùng, La Hải Đường đã chém giết quá tàn nhẫn, nên bị rất nhiều dị sinh vật và dị linh căm ghét. Nếu chạm mặt với Thần Thú Thiên Vân, chỉ e là sẽ có một trận đại chiến, chứ không được trọng đãi như vậy.
Hơn nữa, Thần Thú Thiên Vân còn nói hắn có chủ nhân. Một tồn tại đáng sợ có thể sai khiến được Thần Thú Thiên Vân, phái một đội hình lớn như vậy đến mời Hàn Sâm, khiến bọn họ khó có thể tưởng tượng được rốt cuộc là chuyện gì đang xảy ra.
“Xin lỗi, ta có thể hỏi tiểu chủ nhân nhà các ngươi là vị nào được không?” Hàn Sâm nhất thời không đoán ra được, trong số những người hắn quen biết, có người nào lại có bản lĩnh đến như vậy.
“Gặp mặt rồi sẽ biết thôi.” Thần Thú Thiên Vân không trực tiếp nói ra. Hàn Sâm thấy dường như Thần Thú Thiên Vân không có ác ý, hơn nữa bây giờ hắn dường như cũng không có lựa chọn nào khác, thế là không hỏi nữa mà dứt khoát ngồi lên lưng Thần Thú Bạch Trạch.
Lúc này Thần Thú Thiên Vân mới xoay người đi sâu vào trong Sa Cốc. Thần Thú Bạch Trạch mang theo Hàn Sâm đi theo ngay phía sau.
Tiểu Ngân Ngân nằm trên đỉnh đầu của Hàn Sâm nheo mắt nhìn Thần Thú Thiên Vân trước mặt, trong khi Bảo Nhi thì cưỡi cá ngựa băng nhỏ đi theo bên cạnh Hàn Sâm.
Tiểu Tinh Tinh cũng vội vã đuổi theo. “Chúng ta làm thế nào bây giờ?” La Huy bình tĩnh hỏi.
Những cây Tiên Nhân Chưởng thủy tinh bao vây ở xung quanh, bọn họ vẫn không thể thoát ra được.
“Dù sao hắn cũng là con trai của chị Lam, chắc chắn hắn sẽ nể tình Ai
thôi.” La Lị vừa nói vừa đi theo, nàng nhìn Hàn Sâm đang cưỡi Bạch Trạch ở trước mặt với ánh mắt phức tạp.
La Vũ nghiến răng và gọi La Huy và những người khác cùng đuổi theo.
Giả Tự Đạo không còn cách nào khác đành phải vội đi theo. Trong lòng hắn vừa lo lắng vừa không thể hiểu được, không biết lúc này đang xảy ra chuyện gì, mà cũng không biết tương lai số phận sẽ ra sao.
Dưới sự dẫn đường của Thần Thú Thiên Vân, cả nhóm đã đến nơi sâu nhất của Sa Cốc, và thấy ở đó có một Tí Hộ Sở trông giống như núi đồng, nguy nga tráng lệ đến mức không thể tưởng tượng nổi.
Lúc này, trước cổng lớn của Tí Hộ Sở, có một dị linh đang háo hức chờ đợi.
Đám người La Vũ nhìn thấy dị linh kia, sắc mặt đột nhiên trở nên khó coi thêm mấy phần.
La Hải Đường rất mạnh, ở Tí Hộ Sở cũng rất cường thế, đã tạo được danh tiếng rất lớn, nhưng đồng thời cũng có không ít kẻ thù.
Hơn nữa, nói chung những dị linh có thể trở thành kẻ thù của La Hải Đường đều là những tồn tại cực kỳ kinh khủng.
Khi La Vũ và La Huy nhìn thấy dị linh ở trước cửa lớn của Tí Hộ Sở Đồng Sơn, bọn họ đã nhận ra ngay, dị linh chính là đời sau của kẻ địch đáng sợ của La Hải Đường, cũng có tiếng tăm lẫy lừng ở Tí Hộ Sở thứ tư.
Nếu như dị linh kia biết bọn họ là con cháu của La Hải Đường, e rằng hôm nay lành ít dữ nhiều rồi.
Hết chương 1565.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất