Chương 1578. Diệt Thế Chỉ Lang
Hàn Sâm bay đến bên trên một vùng nhỏ nước hồ trong veo, quan sát kĩ bên trong nước hồ có cái gì khác.
Vùng nước hồ đó giống như một miệng giếng, thẳng tắp từ trên xuống dưới đều là nước trong veo, mà xung quanh lại phân biệt rõ ràng, nước hồ màu đen và nước hồ trong veo hoàn toàn không hoà hợp.
Nhưng bởi vì sắc trời hơi tối, hơn nữa nước hồ đó vô cùng sâu, cho dù là nhìn xuống từ phần nước hồ trong veo cũng chỉ có thể nhìn thấy một vùng đen thui, không biết phía dưới rốt cuộc sâu bao nhiêu.
Nhưng không giống với những nước hồ đen kịt không gợn sóng xung quanh kia, nơi này thường nổi lên rất nhiều bong bóng, từng chùm giống như phía dưới có rất nhiều cá lớn đang phun bọt.
“Thầy ơi, rốt cuộc bên trong nước này có cái gì kỳ lạ vậy?” Tu Di ở bên cạnh Hàn Sâm hỏi.
Hàn Sâm nghĩ thầm: “Sao ta biết được nơi này có gì kỳ lạ, ta cũng không phải là thần tiên, chuyện gì cũng đều biết.”
Đương nhiên Hàn Sâm không nói ra lời này, cười nói với Tu Di: “Ngươi đợi ở đây trước đã, ta đi xuống xem thử, trước khi ta chưa ra ngoài, ngươi nhất định không được xuống nước đó.”
Hàn Sâm nói xong thì tức khắc dẫn theo Bảo Nhi nhảy vào trong nước hồ trong veo kia, lặn xuống chỗ sâu.
Trước kia hắn đã từng được huấn luyện kỹ xảo trong nước, mặc dù không thể so được với sinh vật trong nước chân chính, nhưng chiến đấu bình thường cũng không ngại.
Hàn Sâm không dám lơ là, khi thân thể lặn xuống dưới, hắn triệu hồi Kim Văn Bá Thuẫn để cản ở phía dưới, lỡ như phía dưới thật sự có vật hung mãnh gì, Kim Văn Bá Thuần cũng có thể bảo vệ hắn bình an.
Nước hồ này sâu ngoài dự liệu, Hàn Sâm đã lặn xuống hơn một nghìn mét nhưng vẫn không nhìn thấy đáy, xung quanh vẫn một vùng đen kịt hệt như cũ, cũng là loại nước mực màu đen kia.
Hàn Sâm tiếp tục lặn xuống, đang lặn thì đột nhiên cảm thấy phía dưới trống không, cả người đã rơi xuống.
Hàn Sâm liên tục khống chế thân thể nổi lên, hắn phát hiện bản thân đang đứng ở trong một hang động cực lớn dưới lòng đất, trong hang động kia rải rác rất nhiều xương cốt, khắp nơi đều toả ra mùi vị tanh
tưởi.
Ởgiữa hang động có một miệng nguồn suối màu đen đang phun ra nước suối giống như dầu mỏ, ở bên cạnh nguồn suối kia, có hai con dị sinh vật đang nằm một trái một phải.
Con bên trái giống như thuồng luồng, vảy toàn thân đen nhánh phát sáng hệt như đúc thành từ vàng đen, bên trong miệng mọc đầy răng rồng sắc nhọn giống như dao găm.
Cơ thể có chân dài hơn tám trượng, thoạt nhìn vô cùng hung ác ngang ngược.
Con còn lại lại là cự lang màu trắng, thân hình thua kém con thuồng luồng đen kia, lông mao trắng thuần như tuyết, một đôi mắt lại đen như mực, khi lông mao kia đong đưa giống như nối liền với hư không.
Lúc này ánh mắt hai con thú hung ác đồng loạt nhìn chằm chằm vào Hàn Sâm, quả thật ánh mắt kia giống như đang nhìn thịt kho tàu dâng đến cửa.
“Diệt Thế Chi Lang?” Trong lòng Hàn Sâm ké giật thót, vốn dĩ hắn chỉ muốn tìm tung tích của con dị sinh vật kia, không ngờ rằng lại trực tiếp †ìm được Diệt Thế Chi Lang.
Trước đó hắn đã từng nghe Minh Nguyệt hình dung qua dáng vẻ của Diệt Thế Chi Lang, nó giống con cự lang màu trắng này như đúc, hơn nữa khí tức khủng bố tràn ra trên người nó, ngoại trừ Diệt Thế Chi Lang ra thì không thể có thêm một khả năng khác nữa.
Một con thuồng luồng đen khác rất có thể chính là Cổn Long trong truyền thuyết, nhưng khí tức của cả hai đều không giống với con dị sinh vật mà Hàn Sâm muốn lần theo dấu vết kia.
Mà những nơi tâm mắt có thể nhìn thấy được, Hàn Sâm không hề nhìn thấy dị sinh vật khác trong hang động.
Ngoại trừ Cổn Long Giao và Diệt Thế Chi Lang ra, toàn bộ hang động dưới nước cũng không có sinh vật khác, trái lại ở trong hắc tuyên có một thứ có kích thước to bằng một quả bóng rổ nhấp nhô cùng với nước suối đang tuôn trào.
“Grào!” Hàn Sâm vẫn chưa nhìn rõ rốt cuộc đó là thứ gì thì đã nghe thấy Cổn Long Giao gầm lên một tiếng, trực tiếp mở miệng phun ra một luồng ánh sáng đen, bắn về phía Hàn Sâm.
Hàn Sâm hoàn toàng chưa nhìn rõ ánh sáng đen đó rốt cuộc là gì, ngay cả né tránh cũng không kịp, chỉ đành giơ Kim Văn Bá Thuẫn trong †ay lên ngăn cản.Kengl
Hàn Sâm chỉ cảm thấy một luồng sức mạnh cực lớn truyền đến từ trên Kim Văn Bá Thuẫn, thân thể không tự chủ được bay lùi về sau, va chạm ở trên vách đá của hang động.
Đá ở nơi này cứng rắn đến đáng sợ, thân thể Hàn Sâm mạnh mẽ va chạm vào phía trên, nhưng chỉ khiến đá nứt ra một vết nhỏ gần như không thấy được, còn bản thân Hàn Sâm thì bị gãy hết cả xương.
Mà ánh sáng đen kia cũng bị Kim Văn Bá Thuẫn bắn ngược trở lại, ánh sáng đen bắn ngược về phía Cổn Long Giao, đuôi Cổn Long Giao chợt vung lên một cái, vậy mà lại quấn lấy luồng ánh sáng đen kia, không hề bị sức mạnh bắn ngược trở lại làm bị thương.
Lúc này Hàn Sâm mới nhìn rõ, ánh sáng đen Cổn Long Giao phun ra là một cây Tam Xoa Kích, toàn thân đen kịt như mực, phía trên có hoa văn thuồng luồng, đến phần đỉnh chia làm ba, ba mũi nhọn của Tam Xoa Kích chính là ba đầu thuồng luồng.
Một kích của Cổn Long Giao không giết chết được Hàn Sâm, dường như nó có hơi kinh ngạc, ánh mắt của Diệt Thế Chi Lang cũng chợt cứng lại, nhìn chằm chằm Hàn Sâm mở miệng nói: “Là ai phái ngươi đến đây? Thần Vực hay là Thiên Ngoại?”
“Không có ai phái ta đến, là tự ta đến.” Trong lòng Hàn Sâm lóe lên vô số suy nghĩ.
Thoạt nhìn Cổn Long Giao và Diệt Thế Chi Lang không phải là quan hệ đối địch, hơn nữa trên cơ thể của hai sinh vật đều có khí tức vô cùng khủng bố, đều là sự tồn tại cực kì mạnh mẽ.
Thực lực của Hàn Sâm dù sao vẫn chưa thật sự đạt đến siêu cấp, đối đầu với hai tồn tại đáng sợ như vậy thì không nắm chắc chút nào.
Au”
“Sớm biết vậy đã dẫn theo Cố Khuynh Thành cùng đến đây.” Trong lòng Hàn Sâm thầm than một tiếng, hắn cũng không ngờ rằng lại có thể tìm được Diệt Thế Chi Lang nhanh như vậy.
“Nếu như ngươi đã không phải người Thần Vực phải đến, lại đơn độc một mình, vậy trái lại dễ dàng giải quyết rồi, chỉ bằng ngươi ở lại cùng nhau chia sẻ trứng Thần với bọn ta đi?”
Vốn dĩ Hàn Sâm cho rằng Diệt Thế Chi Lang chín phần mười muốn liên thủ với Cổn Long Giao đối phó hắn, nhưng mà ai biết được Diệt Thế Chi Lang híp mắt nhìn chằm chằm Hàn Sâm một lúc, vậy mà lại đưa ra một đề nghị khiến Hàn Sâm vô cùng kinh ngạc.
“Sao mà như vậy được chứ?” Đương nhiên Hàn Sâm không tin Diệt Thế Chi Lang sẽ tốt bụng như vậy.
Nó trăm cay nghìn đắng mạo hiểm lớn mới trộm được trứng Thần ra ngoài, sao lại sẽ dễ dàng chia sẻ với một nhân loại không dính dáng gì như vậy chứ?
Diệt Thế Chi Lang lộ ra một nụ cười, nụ cười kia khiến Hàn Sâm cảm thấy hơi sởn gai ốc, nụ cười của một con sói, người bình thường hoàn toàn không thể tưởng tượng được.
“Thành thật mà nói, chúng ta cũng không muốn chia sẻ trứng Thần với người khác đâu, nhưng ta thấy thực lực của ngươi rất mạnh, bọn ta muốn giết chết ngươi cũng không dễ dàng như vậy, nếu như ngươi chạy ra ngoài dẫn cường giả siêu cấp khác đến, trái lại càng thêm phiền phức, cho nên nếu như ngươi đồng ý, ba người chúng ta sẽ cùng nhau chia sẻ quả trứng Thần này, ngươi thấy thế nào?” Dường như Diệt Thế Chi Lang vô cùng chân thành nói.
Hàn Sâm nghe thấy rất có lý, nhưng mà vẫn cảm thấy có chút gì đó không đúng lắm.
Nhưng có một điều Hàn Sâm có thể xác định, nếu như hắn không đồng ý, vì bảo vệ bí mật, chắc chắn hai bọn nó sẽ lập tức liên thủ vây giết mình.
“Được, nếu như các ngươi đã có thành ý như vậy, ta cũng không khách khí nữa.” Trong lòng Hàn Sâm thầm nghĩ: “Cùng lắm thì sử dụng tháp Thiên Mệnh, ta không tin các ngươi có thể làm gì ta, nói không chừng còn có thể tìm được cơ hội lấy được trứng Thần.”
“Nếu đã như vậy, anh bạn hãy xuống đây cùng nhau chờ một chút đi, trứng Thần sắp có thể ăn được rồi, ngoại trừ anh bạn ra, còn có sinh vật khác biết bọn ta ở đây không?” Diệt Thế Chi Lang mỉm cười hỏi.
“Không có.” Hàn Sâm từ từ đáp xuống, nhưng lại duy trì một khoảng cách nhất định với bọn nó, ánh mắt tập trung vào thứ màu trắng trong hắc tuyền kia rồi hỏi: “Lẽ nào đó chính là trứng Thần ư?”
Hết chương 1578.