Chương 1592. Giả thuyết
Nhị gia mỉm cười nói: “Người đó bất kể đến đâu cũng có thể sống sót được, hắn không dễ chết thế đâu.”
“Hắn đang ở đâu?” Hàn Sâm không nhịn được hỏi.
Nhị gia ngồi xuống phía trước chiếc bàn được làm bằng gốc cây, rót ba tách trà, hai trong số đó đưa cho Hàn Sâm và Ninh Nguyệt, vừa uống trà vừa nói: “Ta cũng muốn biết hắn đang ở đâu, đáng tiếc là không †ìm được hắn.”
Hàn Sâm nhất thời có chút thất vọng, vỗ vỗ Tiểu Hoa trong lòng nói: “Nếu nhị gia muốn biết hắn ở đâu từ chỗ ta, sợ là sẽ khiến ngươi thất
án”
vọng rồi, ta hoàn toàn chưa từng gặp hắn.
Nhị gia lắc đầu nói: “Ta biết ngươi không thể biết hắn ở đâu.” “Đã như thế, nhị gia tìm ta đến có chuyện gì khác sao?” Hàn Sâm tỏ vẻ khó hiểu hỏi.
Hàn Sâm thật sự không hiểu được rốt cuộc nhị gia tìm hắn tới đây là muốn làm gì.
Nhị gia nhìn Hàn Sâm, khẽ thở dài nói: “Nếu ta nói Hàn Kính Chi không có quan hệ huyết thống với ngươi, ngươi có tin không?”
“Tại sao?” Hàn Sâm hơi giật mình rồi hỏi.
Nếu trước đây nhị gia nói như thế, hắn còn tin kha khá, suy cho cùng hắn cũng nghỉ ngờ bản thân và Hàn Kính Chi không có quan hệ huyết thống.
Nhưng trước đó cha hắn đã từng nói, Hàn Kính Chi chính là ông nội của hắn, nhị gia lại nói như thế, đương nhiên Hàn Sâm sẽ không tin mấy, nhưng mà Hàn Sâm cũng không trực tiếp phủ nhận lời nói của nhị gia, vẫn muốn hỏi một câu.
Nhị gia không trả lời câu hỏi của Hàn Sâm, mà khẽ gật đầu ra hiệu cho Ninh Nguyệt.
Ninh Nguyệt lấy ra một bảng thông tin đặt trước mặt Hàn Sâm, sau đó nói: “Kể từ khi bọn ta biết ngươi có dây chuyền Cửu Mệnh Huyết Miêu, vấn luôn điều tra mọi thứ liên quan tới ngươi, còn có mối quan hệ giữa ngươi và Hàn Kính Chi, ở đây bao gồm tất cả các tư liệu mà bọn ta điều tra được.”
Hàn Sâm mở tài liệu ra lật xem vài trang, lập tức phát hiện nội dung bên trong rất chỉ tiết, chỉ cần hắn bước ra khỏi nhà, chỉ cần là nơi có người, sẽ có ghi chép chỉ tiết liên quan về hắn.
Ngoài ra còn có một số thông tin từ cuộc điều tra phụ và mọi hành động của các thành viên trong gia đình hắn, thậm chí cả chú hai và cô của Hàn Sâm cũng bị điều tra theo dõi chặt chẽ.
Hàn Sâm ở bên này vẫn tốt, dường như phía chú hai và cô của hắn ngay cả quần lót màu gì cũng điều tra ra được.
“Các ngươi chơi lớn thật đó.” Hàn Sâm vừa xem thông tin vừa nói.
“Bọn ta cần phân biệt ngươi là địch hay là bạn, đây chỉ là trình tự rất bình thường.” Ninh Nguyệt mỉm cười nói.
Nhị gia chỉ ngồi một bên thưởng trà, chẳng nói câu nào.
Ninh Nguyệt chỉ vào tài liệu, tiếp tục nói: “Sau quá trình điều tra thời gian dài của bọn ta và tổng hợp tất cả manh mối suy luận được, chứng minh rất có khả năng ngươi và cha ngươi là thân thuộc trực hệ của Hàn Kính Chi.”
“Đã như thế, tại sao nhị gia nói ta và Hàn Kính Chi không có quan hệ huyết thống?” Hàn Sâm nghi ngờ nhìn Ninh Nguyệt và Nhị gia.
Những gì họ nói là có phải là quá mâu thuẫn nhau rồi không, Hàn Sâm biết nhất định còn có vế sau nữa.
Ninh Nguyệt nghiêm mặt nói: “Trong quá trình điều tra, bọn ta phát hiện ra rất nhiều điểm nghi ngờ, vẫn không xác định được mối quan hệ giữa cha con ngươi và Hàn Kính Chỉ, bởi vì lãng phí quá nhiều thời gian và công sức, cho đến khi bọn ta giải quyết điểm nghi ngờ này, mới phát hiện các ngươi quả thật rất có thể là thân thuộc trực hệ của Hàn Kính Chi, nhưng mà…”
Hàn Sâm không xen vào, mà là đợi Ninh Nguyệt nói tiếp.
Ninh Nguyệt thở dài nói: “Nhưng có một điểm nghỉ ngờ rất nhỏ mà bọn †a vẫn chưa thể giải quyết được.”
“Điểm nghi ngờ gì?” Hàn Sâm tò mò hỏi.
Ninh Nguyệt chỉ vào ba chữ Hàn Kính Chỉ trên bìa bản tư liệu, nói với giọng điệu rất kỳ quái: “Sao ông nội ngươi lại tên là Hàn Kính Chỉ.”
Hàn Sâm sững sờ một lúc, sau đó mới hiểu ý của Ninh Nguyệt.
Đương nhiên Hàn Kính Chi là Hàn Kính Chi, nhưng tại sao con cờ chạy thoát thân do Hàn Kính Chi sắp xếp cũng được gọi là Hàn Kính Chi, trước đây Hàn Sâm cũng cảm thấy điểm này lạ lạ.
“Nếu Hàn Kính Chỉ lợi dụng thân phận của nhân viên công vụ nhỏ bé đó để che giấu bảo vệ cho bản thân và cha con ngươi, vậy hắn không nên dùng cái tên Hàn Kính Chỉ làm gì, đổi một cái tên bất kỳ còn an †oàn hơn cái tên bây giờ gấp trăm gấp ngàn lần, nhưng hắn lại nhất quyết dùng cái tên đó.”
Ninh Nguyệt dừng một lát rồi nói tiếp: “Cái tên này khiến bọn ta và các thế lực liên quan đến Hàn Kính Chi đểu cảm thấy có chút do dự khó quyết định, khó mà xác định được các ngươi rốt cuộc có quan hệ với Hàn Kính Chi hay không, liên quan đến rất nhiều công sức và thời gian. Ta tin không chỉ có Ninh gia bọn ta, mà rất nhiều thế lực khác cũng vì thế mà phải bỏ ra rất nhiều tài nguyên và công sức để phán đoán ra được thân phận thật sự của các ngươi, sau đó điều tra ra tung tích của Hàn Kính Chi từ trên người các ngươi.”
“Kết quả lại tìm ra được một đống điểm nghỉ ngờ trên người các ngươi, đa phần đều làm lệch phương hướng điều tra của bọn ta, khiến bọn ta từ đầu đến cuối đều không thể xác định được mối quan hệ giữa các ngươi và Hàn Kính Chi, cho đến khi bọn ta giải mã hết những nghỉ vấn này, phát hiện các ngươi quả thật rất có khả năng là thân thuộc trực hệ của Hàn Kính Chi.”
“Đây không phải là đáp án của mối nghi ngờ mà các ngươi đã tìm ra được của điểm nghỉ ngờ ấy sao?” Hàn Sâm hỏi.
Ninh Nguyệt lắc đầu: “Bọn ta chưa tìm ra đáp án, nhưng bọn ta đã tiến hành giả thuyết và suy luận ngược lại, có lẽ ngươi cũng có thể nghe thử một chút”
“Mời nói.” Hàn Sâm nhìn Ninh Nguyệt, hắn cũng muốn biết câu trả lời của điểm nghi ngờ này.
Ninh Nguyệt thở dài nói: “Nếu bọn ta giả thuyết Hàn Kính Chi không phải trực hệ của các ngươi, và hắn dùng cái tên Hàn Kính Chi này cũng là có mục đích, vậy thì mục đích này là gì? Từ kết quả phân tích ngược lại cho thấy, gia đình các ngươi liên quan đến Ninh gia bọn ta và rất nhiều thế lực khác, tất cả trọng điểm đều tập trung vào các ngươi, ai cũng muốn tìm ra tung tích của Hàn Kính Chi từ trên người các ngươi, cuối cùng phát hiện các ngươi là trực hệ của Hàn Kính Chi, như thế ai là người được lợi nhất?”
Hàn Sâm nghe đến đây sắc mặt bỗng thay đổi, nếu suy luận như thế, chắc chắn người được lợi nhất chính là Hàn Kính Chi, và người phải hi sinh chính là cả nhà Hàn Sâm.
Cái tên Hàn Kính Chỉ thật ra giống như một miếng mồi do Hàn Kính Chỉ để lại, một miếng mồi khiến tất cả những con cá mập đều mắc câu, nó liên quan đến tinh lực của tất cả mọi người, và hắn càng có nhiều thời gian hơn để đi làm việc mà hắn muốn.
Điều đáng sợ hơn là đám người Hàn Sâm không biết rằng Hàn Kính Chi vẫn còn sống, cuối cùng lại bị nhận định là thân thuộc trực hệ của Hàn Kính Chi, kết cục có thể suy ra được, bọn họ chỉ có thể đối diện trực tiếp với kẻ địch thôi.
Nếu không phải cha Hàn Sâm giả chết, nếu không phải Hàn Sâm trưởng thành nhanh quá sức tưởng tượng, e là sẽ không có cục diện như bây giờ, chỉ cần một Tân Lưu Xã, thì có thể khiến cả nhà bọn họ chết không có chỗ chân thân rồi.
Tuy đây chỉ là giả thuyết, nhưng không nhất định là sự thật, nhưng mà Hàn Sâm lại vô cùng lo sợ, lưng toát mồ hôi ướt đẫm.
“Bọn ta không thể đảm bảo tính chính xác của giả thuyết và suy luận này, nhưng ngoại trừ nó ra, bọn ta thật sự không tìm được cách giải thích nào hợp lý, tại sao Hàn Kính Chi lại là Hàn Kính Chi.” Ninh Nguyệt nhìn chằm chằm vào Hàn Sâm và nói.
Hết chương 1592.