Chương 1613 : Địch đến tập kích
“Chú Thanh Nhã, có thể đưa ta cùng đi không? Ta muốn tận mắt nhìn nhân loại đó bị giết chết.” Sau khi hội nghị kết thúc, Tina đã đuổi theo Thanh Nhã để nói chuyện riêng.
“Lần trước ngươi tự mình ra ngoài còn bị người cướp mất chiến giáp gen, xã trưởng đại nhân đã rất không vui, tốt nhất ngươi ở im trong nhà, nếu không lần này xã trưởng đại nhân không tha cho ngươi dễ
Aw”
dàng như vậy nữa đây.” Thanh Nhã mỉm cười.
“chú Thanh Nhã, là bởi vì bị Hàn Sâm cướp mất chiến giáp gen của ta, nên ta mới muốn tận mắt nhìn hắn bị giết, lấy lại chiến giáp gen, ngươi đưa ta đi cùng đi mà” Tina lắc tay của Thanh Nhã làm nũng nói.
“Ta không dám đâu, nếu không ngươi đi hỏi Saranga xem, nếu hắn nói được đi thì ta đưa ngươi đi.” Thanh Nhã nói.
Tina lập tức bĩu môi nói: “Saranga là cái thá gì chứ, hắn chỉ là một Tu La thôi mà, ta đi đâu cũng cần hắn phê chuẩn sao? Chú Thanh Nhã, ngươi cứ đưa ta đi đi, ta rất muốn đi. Nhỡ đâu lần này Hàn Sâm chết chắc, mà cha lại đang tu luyện, kể cả có xảy ra việc gì, chú Thanh Nhã cũng có thể bảo vệ ta an toàn, sẽ không xảy chuyện gì đâu.”
Tina nhõng nhẽo hồi lâu, Thanh Nhã không thể không đồng ý, thở dài nói: “Đưa ngươi đi cùng cũng được, nhưng tất cả mọi chuyện ngươi phải nghe ta, không được làm loạn, nếu không có nói gì đi nữa ta cũng không đưa ngươi đi nữa đâu.”
“Chú Thanh Nhã, ngươi là tốt nhất, gì ta cũng sẽ nghe ngươi.” Tina lập tức vui mừng.
“Đi chuẩn bị đồ đi, đợi có mệnh lệnh của Saranga rồi sẽ xuất phát.” Thanh Nhã nói.
Tina lại thấy không vui, chu môi nói: “Saranga đó có tư cách gì chứ, thua xa so với chú Thanh Nhã, thực sự không biết vì sao cha lại tín nhiệm hắn như vậy, vì sao mọi chuyện đều giao cho hắn quyết định.”
“Việc có thể đạt đạt được sự tín nhiệm của xã trưởng đại nhân đã chứng minh hắn phải rất xuất sắc, không cần nói nữa, đi chuẩn bị đi.”
Hàn Sâm đang ở nhà thu dọn đồ đạc, hắn đã quyết định lái Độc Giác Tiên đi đến tinh cầu Tariq, dù cho dù xã trưởng Tân Lưu Xã có ở đó không thì cứ xử lý Tân Lưu Xã đi đã rồi nói, để cho Tân Lưu Xã biết rằng cái tên Hàn Sâm hắn cũng không dễ đụng vào, tránh sau này bọn họ ba lần bốn lượt đến kiếm chuyện.
Mới điều khiển Độc Giác Tiên được hơn hai ngày, còn đang phi hành trong Á Không Gian, Hàn Sâm đột nhiên nhận được tin nhắn, mở ra xem thì là số lạ.
“Có nguy hiểm, lập tức rời khỏi Tí Hộ Sở Ly Ảnh, người mù”
Hàn Sâm sửng sốt, người mù lâu rồi không gặp lại gửi tin nhắn cảnh báo, hơn nữa còn sử dụng phương thức rất không an toàn này, có thể thấy tình thế rất cấp bách khiến cho người mù không có thời gian đến †ìm hắn, chỉ có thể dùng cách này truyền đạt thông tin đến cho hắn.
Lẽ nào là do Tân Lưu Xã muốn tấn công Tí Hộ Sở Ly Ảnh? Không phải chứ? Tuy rằng Tí Hộ Sở Ly Ảnh không được tính là một Tí Hộ Sở lớn mạnh, nhưng có ta ở đây, cộng thêm cả Cố Khuynh Thành và Tiểu Hồng Mã, cho dù là Tí Hộ Sở siêu cấp muốn ra tay với Tí Hộ Sở Ly Ảnh cũng không thể dễ dàng như vậy được, Tân Lưu Xã dưa vào đâu mà tấn công Tí Hộ Sở Ly Ảnh?” Hàn Sâm suy ngẫm một lúc, dù là thật hay giả thì vẫn nên quay về xem thì tốt hơn.
Trong một hẻm núi cách Tí Hộ Sở Ly Ảnh khoảng ba trăm dặm về phía nam đã tụ tập đủ mười vị đấu sĩ Tu La, từ sau khi tộc Tu La có thể bước vào Tí Hộ Sở thì cũng đã có không ít người Tu La đến Tí Hộ Sở này thám hiểm.
Đáng tiếc bởi vì gen và thú hồn trong Tí Hộ Sở không có tác dụng gì với tộc Tu La, vì vậy đương nhiên chỉ có một số ít tộc Tu La đến đây.
Bây giờ nơi này lại tụ tập mười mấy Tu La, hơn nữa đều là những người xuất sắc trong các đấu sĩ cấp bốn, nếu để nhân loại nhìn thấy thì chắc chắn họ sẽ rất ngạc nhiên.
Hơn nữa mỗi một đấu sĩ Tu La đều cưỡi một dị sinh vật đáng sợ, chỉ cần dựa vào khí tức cũng có thể nhận ra, đó chắc chắn là sinh vật Thần siêu cấp.
Saranga nhìn đám đấu sĩ Tu La và sinh vật Thần siêu cấp một cái, quả nhiên rất hài lòng nói: “Nhanh đấy, bây giờ sẽ xuất phát, lần này nhất định phải diệt cỏ tận gốc, giết chết Hàn Sâm.”
“Thanh Nhã, ngươi đi theo ta.” Saranga lại nhìn Thanh Nhã một cái, nói một cách đầy ẩn ý.
“Được.” Thanh Nhã gật đầu và không nói thêm gì..
Saranga võ thần thú đang cưỡi một cái, thần thú lập tức phun ra một lượng lớn thần khí, bao trùm lấy nhóm người bọn họ, đi về phía Tí Hộ Sở Ly Ảnh.
Miên Dương vẫn giống như bình thường, dẫn theo Thanh Ngưu và một đám tiểu đệ đi tuần tra trong Tí Hộ Sở Ly Ảnh, đang đi thì đột nhiên nhìn thấy Cố Khuynh Thành đi về phía cổng thành, sắc mặt hắn đột nhiên cứng đờ, vội vàng nở nụ cười chào đón: “Đại nhân, có chuyện gì thì cứ dặn dò tiểu nhân một tiếng để tiểu nhân đi làm là được rồi, ngươi cần gì phải đích thân chạy đi một chuyến như này chứ?”
“Bảo tất cả sinh vật đều cút ra khỏi thành.” Ánh mắt của Cố Khuynh Thành nhìn về phía ngoài thành, lạnh nhạt nói.
“Cái gì?” Miên Dương và Thanh Ngưu ngơ ra một lúc, không biết đã xảy ra chuyện gì.
“Tất cả sinh vật, bao gồm cả các ngươi, muốn giữ lại mạng thì cút hết ra khỏi thành đi, càng xa càng tốt, đừng để ta phải nói lại lần thứ hai.” Cố Khuynh Thành vừa nói xong thì đi ra khỏi cổng của Tí Hộ Sở.
Miên Dương và Thanh Ngưu đều đứng ngơ ra ở đấy, đi cũng không được, không đi cũng không được, chúng còn không dám hỏi lại Cố Khuynh Thành, nhưng để chúng cứ thế đi thì thực sự rất không can †âm, quay đầu lại cũng không thể nhắn nhủ lại cho Hàn Sâm, mệnh lệnh này chúng không dám truyền đi.
“Cứ làm theo lời nàng ấy nói.” Miên Dương và Thanh Ngưu đang sững sờ thì lại nghe thấy giọng nữ nhỏ nhỏ truyền đến, chỉ nhìn thấy Tiểu Ngân Ngân bước đến gần, giọng nói phát ra từ Tiểu Ngân Ngân.
Chỉ là trừ Tiểu Ngân Ngân ra, Thần Thú Tinh Hải và cá ngựa băng cũng đều đi ra, còn có Tiểu Hồng Mã lúc nào cũng lười biếng, cũng từ trong vườn hoa đi ra.
Nhìn từng nhân vật cốt cán của Tí Hộ Sở đều đi ra với vẻ mặt nghiêm †úc, Miên Dương và Thanh Ngưu lập tức ý thức được đã xảy ra chuyện lớn gì đó.
“Đã xảy chuyện gì? Có cần đi báo cáo cho ông chủ trước không?” Miên Dương và Thanh Ngưu đều biết Tiểu Ngân Ngân là dị sinh vật được Hàn Sâm thiên vị nhất, lời nàng nói tuyệt đối là không sai được, nhưng chúng vẫn không nhịn được mà hỏi một câu.
“Không cần đâu, đi đi, muộn hơn nữa thì có muốn đi cũng không đi được đâu.” Tiểu Ngân Ngân nói rồi cũng đi về phái Tí Hộ Sở.
Miên Dương và Thanh Ngưu cũng ý thức được mức độ nghiêm trọng của vấn đề, bèn lập tức nghe theo lời của Tiểu Ngân Ngân, để tất cả các sinh vật trong Tí Hộ Sở rời đi, nhưng những sinh vật đó đều không hiểu là đã xảy ra chuyện gì, nhất thời người qua kẻ lại ồn ào, chỉ đứng đó dị luận nhưng lại không ai rời khỏi Tí Hộ Sở.
Miên Dương chạy ra khỏi thành bất lực nói với Tiểu Ngân Ngân và Cố Khuynh Thành: “Việc này có hơi khó, không có lý do thuyết phục chúng thì chúng đều sẽ không đi.
“Không cần nữa, đã không kịp nữa rồi.” Cố Khuynh Thành nhìn về phía trước và nói.
Chỉ nhìn thấy bên đó có bầu trời xuất hiện đây sương mù, từ trong sương mù, rất nhiều sinh vật đáng sợ đi ra, trên lưng mỗi dị sinh vật đều có một sinh vật giống nhân loại nhưng đỉnh đầu lại có sừng.
Miên Dương và Thanh Ngưu nhìn thấy những sinh vật đáng sợ đó và tộc Tu La, suýt chút nữa bị dọa đến tè ra quần, chỉ cần cảm nhận nhận được khí tức của những dị sinh vật đó cũng khiến cho chúng sợ hãi, suýt chút nữa thì xả ngay tại đó.
Giờ chúng mới hiểu ra vì sao Cố Khuynh Thành phải cho tất cả mọi người rời đi, xem ra lần này Tí Hộ Sở đã gặp phải phiần phức lớn rồi.
Hết chương 1612.