Chương 1612. Kết quả điều tra
Khoảnh khắc đôi giày thủy tinh được xỏ vào chân Kỷ Yên Nhiên, chỉ thấy phía trên tỏa ra tinh quang lấp lánh, dường như giày thủy tỉnh có sinh mệnh, nhanh chóng lớn lên, trong nháy mắt cơ thể Kỷ Yên Nhiên được bao lại, hình thành một bộ giáp thủy tinh.
“Ngươi không sao chứ?” Hàn Sâm cực kỳ sợ hãi, không biết hiện tại là tình huống gì.
“Ta không sao, đôi giày này rất kì lạ, bây giờ ta cảm thấy trong cơ thể mình tràn đầy sức mạnh, dường như có thể một đấm làm sập một quả núi.” Kỷ Yên Nhiên hoạt động cơ thể, có chút kinh ngạc nói.
Nhìn thấy Kỷ Yên Nhiên vẫn có thể khống chế được cơ thể của mình, Hàn Sâm không khỏi thở phào nhẹ nhõm, thế nhưng vẫn hơi căng thẳng, hỏi: “Ngươi có thể cởi nó ra không?”
“Ta không biết làm thế nào để cởi nó ra” Kỷ Yên Nhiên nói.
Khi Hàn Sâm đang cau mày, thì nhìn thấy bộ giáp thủy tinh trên người Kỷ Yên Nhiên thu nhỏ lại, không lâu sau thì khôi phục về hình dáng của đôi giày thủy tinh rồi rời khỏi cơ thể của Kỷ Yên Nhiên.
“Ta thấy đôi giày này cũng không tệ, để nó đi theo cũng không tồi, không biết chừng còn có thể giúp ích cho ngươi trong tương lai, dù sao thì nó cũng có sức mạnh khủng khiếp như vậy mà.” Kỷ Yên Nhiên nói.
“Ta không dám vọng tưởng nó có thể giúp gì, không làm hại ta là được rồi” Hàn Sâm không lạc quan như Kỷ Yên Nhiên, lai lịch của đôi giày này thực sự rất kì lạ, nó luôn làm hắn cảm thấy bất an.
Hàn Sâm quay người bước vào trong nhà, giày thủy tinh cũng tự động đi theo, vân đi theo Hàn Sâm như cũ, cũng không có ý định đi theo Kỷ Yên Nhiên.
Hàn Sâm không thể thoát khỏi nó, cũng không có cách nào nắm được nó, chỉ có thể giả vờ rằng không nhìn thấy nó, tự làm công việc của mình.
Hàn Sâm đã tinh luyện và hấp thụ tất cả tinh hoa gen sinh mệnh có được lần này, đạt được 16 điểm gen Thần siêu cấp, tổng cộng đạt được 50 điểm.
“Với thực lực của ta hiện tại, kết cục đại viên mãn không còn là vấn đề, vấn đề chỉ là thời gian, còn phải tìm cách nhanh chóng nâng cấp tất cả các hạch gen lên mới được, chưa đến siêu cấp thì không phải hiệu quả lúc nào cũng mạnh mẽ.” Hàn Sâm âm thầm dự tính.
Thể chất của Hàn Sâm là đủ rồi, chỉ cần tiếp tục tu luyện công pháp thì có thể thăng cấp hạch gen, cho nên khoảng thời gian này Hàn Sâm không đi ra ngoài, dành phần lớn thời gian để tu luyện công pháp, muốn sớm ngày nâng cấp tất cả bốn hạch gen lên cấp Bảo Thạch.
Cả bốn hạch gen đều đã được Hàn Sâm thăng cấp lên cấp Hoàng Kim, chẳng qua vẫn chưa cho chúng lên bảng mà thôi.
Hàn Sâm định đến khi bọn chúng sắp thăng cấp lên cấp Bảo Thạch thì mới đưa bọn chúng lên bảng, tránh việc chúng quá bắt mắt khi lên bảng cùng nhau.
Bởi vì kiêng dè giày thủy tinh, Hàn Sâm không đi đâu cả, vẫn luôn tu luyện công pháp, chẳng bao lâu các công pháp đã được thăng cấp.
Trong vài tháng, Già Thiên Tán, Tinh Hạch, Chân Huyết và Kim Tệ liên tiếp chiếm vị trí đầu bảng, sau đó là một loạt tin tức biến mất gây ra chấn động mạnh ở Tí Hộ Sở thứ tư.
Tất cả các sinh vật đều đang đoán xem rốt cuộc bốn hạch gen kia là thuộc về sinh vật nào, cho đến nay vẫn chưa ai có thể nói rõ ràng được.
Cả bốn hạch gen đều được thăng cấp lên cấp Bảo Thạch, điểm khác biệt duy nhất là bước đột phá cuối cùng, Hàn Sâm quyết định xuống núi lần nữa, hoàn thiện gen Thần siêu cấp của mình, sau đó dùng toàn lực để thăng cấp lên hạch gen siêu cấp.
Chỉ tiếc là hắn vẫn chưa nghĩ ra cách thoát khỏi đôi giày thủy tinh kia, nhưng sau một thời gian dài ở chung, giày thủy tinh cũng không xảy ra chuyện gì cả, hơn nữa Hàn Sâm còn có thể mang theo nó ở trong túi, cũng không sợ bị người khác nhìn thấy một hình ảnh kỳ dị như vậy.
Thế nhưng Hàn Sâm chưa kịp xuất phát thì đã nhận được tin báo của Kỷ Nhược Chân, Kỷ Nhược Chân nói với Hàn Sâm rằng cuộc điều tra của hắn đã có một số kết quả.
“Có xác định được xã trưởng Tân Lưu Xã đang ở đâu không?” Hàn Sâm hỏi.
“Sau một khoảng thời gian dài điều tra và phân tích, kết quả cuối cùng là ở tinh cầu Tariq, nếu xã trưởng Tân Lưu Xã đang ở trong ba tinh cầu kia thì khả năng cao nhất là ở tinh cầu Tariq.” Kỷ Nhược chân gửi một
bản dữ liệu điều tra cho Hàn Sâm.
“Tinh cầu Tariq sao?” nhìn vào dữ liệu thầm nghĩ.
“Ngươi định làm thế nào? Nếu như cần hợp tác, ta có thể để hạm đội nhà họ Kỷ hợp tác hành động cùng ngươi.” Kỷ Nhược Chân nói.
“Tạm thời không cần nữa.” Hàn Sâm không định mang theo cả hạm đội, cho dù muốn đi, một mình hắn cưỡi Độc Giác Tiên đến là đủ rồi.
Dù cho xã trưởng Tân Lưu Xã có ở tinh cầu Tariq hay không, hắn cũng đều phải đến đó một chuyến, nếu không xã trưởng Tân Lưu Xã sẽ cho rằng hắn là một con gà yếu ớt tùy ý chơi đùa.
Trong một căn phòng, Thanh Nhã đang loay hoay với chiếc hộp nhỏ trong tay, chiếc hộp nhỏ đã được mở ra, những đồ vật bên trong hiện lên trong mắt Thanh Nhã khiến Thanh Nhã lộ ra vẻ mừng rỡ.
“Quả nhiên là thứ này, hắn đúng là xã trưởng Tân Lưu Xã rồi.” Thanh Nhac nhắm mắt rồi nghĩ thầm, ngón tay lại vẫn đang nghịch cái hộp đó.
“Thanh Nhã đại nhân, xã trưởng đại nhân mời ngươi đến phòng hội nghị.” Máy truyền tin vang lên một giọng nói của một người phụ nữ.
“Được, ta lập tức đến ngay.” Thanh Nhã cất cái hộp đi. Hắn đẩy cửa đi ra ngoài, nhanh chóng đến phòng hội nghị.
Rất nhiều người đã ngồi trong phòng hội nghị, có nhân loại cũng có Tu La, Tina cũng ở trong đó, chẳng qua không nhìn thấy xã trưởng Tân Lưu Xã đâu.
“Xã trưởng đại nhân đâu?” Thanh Nhã ngồi vào vị trí của mình rồi nhìn mọi người hỏi.
Chỉ thấy một người đàn ông của Tu La đi đến, ngồi lên vị trí chỉ thuộc về xã trưởng Tân Lưu Xã rồi bình thản nói: “Sức khoẻ của xã trưởng đại nhân không tốt, hội nghị ngày hôm nay sẽ do ta chủ trì.”
“Ngươi… có tư cách này không?” Thanh Nhã cười nhạt nói.
“Ngươi nói xem?” Người đàn ông của Tu La ấn lòng bàn tay lên bàn hội nghị, chỉ thấy dưới tay hắn là một thứ gì đó giống như kim loại, tất cả mọi người nhìn thấy vật đó sắc mặt đều thay đổi.
“Được thôi, nếu là mệnh lệnh của xã trưởng đại nhân, bọn ta sẽ tự khắc tuân theo.” Thanh Nhã nhún vai nói.
“Rất tốt.” Người đàn ông của Tu La mặt lạnh nhạt tiếp tục nói với Thanh Nhã: “Xã trưởng đại nhân rất không vừa lòng với biểu hiện của ngươi, hai lần nhiệm vụ liên tục thất bại khiến cho Tân Lưu Xã chúng ta mất mặt”
“Ta cũng bó tay mà? Ai mà biết Yêu Cơ Huyết Cốt và Đọa Lạc Đồ Lục Giả lại ngu xuẩn tới vậy được.” Thanh Nhã bình thản nói.
“Không cần phải tìm lý do cho sự thất bại của ngươi, hành động lần này sẽ do đích thân ta chỉ huy, còn ngươi chỉ cần lập công chuộc tội, phụ trách đưa nhân thủ của chúng ta vào trong phạm vi của Tí Hộ Sở Ly Ảnh” Người đàn ông của Tu La nói.
“Được, không biết là phải đưa những ai đi qua đó?” Thanh Nhã bình tĩnh hỏi.
“Ta, cùng với những vị đấu sĩ Tu La vĩ đại của chúng ta.” Người đàn ông của Tu La bình tĩnh nói, nhưng trong lời nói lại đầy vẻ tự phụ.
“Tất cả?” Khoé mắt Thanh Nhã ánh lên vẻ quỷ dị.
“Phải, tất cả, lần này tuyệt đối không được thất bại, nhất định phải triệt để giết chết Hàn Sâm.” Người đàn ông của Tu La nhìn Thanh Nhã rồi hỏi: “Có vấn đề gì sao?”
“Không có, ngươi cũng rất rõ năng lực của ta, chuyện này đối với ta thì là gì đâu chứ.” Thanh Nhã cười nói.
“Thế thì tốt, làm chuyện ngươi nên làm đi, những chuyện còn lại cứ để †a giải quyết, như vậy sẽ không thất bại nữa.” Người đàn ông của Tu La tự tin nói.