Chương 1628. Cuộc chiến thật sự bắt đầu
Sau đó sự thật cũng không có phức tạp giống như bọn họ tưởng tượng, trạng thái Đế Linh siêu cấp của Hàn Sâm không thể nào bị nhấn chìm bởi bất cứ phương pháp nào, có thể miễn dịch với tất cả trạng thái tiêu cực, cho dù là Tâm Đạo Kiếm, Âm Đạo Kiếm hay là Linh Kiếm Đạo thì cũng đều không có tác dụng thực sự đối với trạng thái Đế Linh siêu cấp.
Cho nên người ở bên ngoài nhìn thấy kiếm pháp quỷ thần khó lường nhưng đối với Hàn Sâm thì cũng chỉ là một nhát đâm vô cùng bình thường mà thôi.
Hàn Sâm vô cùng quen thuộc với Lục Đạo, hắn biết rõ thứ có thể thật sự tạo nên uy hiếp với hắn cũng chính là Huyết Đạo Kiếm và Mệnh Đạo Kiếm bên trong kiếm pháp của Lục Đạo Kiếm mà thôi, cuộc chiến giữa hắn và Lục Đạo Đại Đế đến lúc này coi như mới thật sự bắt đầu.
Dường như Lục Đạo Đại Đế cũng đã nhận thấy cơ thể của Hàn Sâm có chút hơi khác biệt, hắn đã sử dụng ba loại kiếm pháp mà cũng không có tác dụng thực sự đối với Hàn Sâm, ánh mắt từ điên cuồng đã chuyển thành sự bình tĩnh.
Người thật sự quen thuộc với Lục Đạo đều biết cái kiểu bình tĩnh này có ý nghĩa như thế nào.
Một người sử dụng kiếm thì trạng thái hưng phấn tuyệt đối không phải là tâm trạng tốt nhất để sử dụng kiếm, lúc Lục Đạo Đại Đế gặp được đối thủ có thể làm cho đôi mắt hắn bừng sáng thì sẽ có cảm giác hào hứng, thế nhưng khi gặp được đối thủ thật sự thì hắn sẽ lại trở nên vô cùng bình tĩnh, khi đó Lục Đạo Đại Đế mới chính là một người kiếm chân chính.
Thanh kiếm trong tay Lục Đạo Đại Đế đã đông cứng lại không nhúc nhích, mà trên gương mặt hắn lại bắt đầu xuất hiện một tia ửng hồng khác biệt, dường như máu trong toàn bộ cơ thể hắn cũng đã sôi trào lên, làm cho người ta cảm thấy thân thể của hắn giống như một ngọn núi lửa có thể phun trào ra trong một thời hạn nào đó.
Ngược lại với sự đối lập rõ ràng đó lại là một đôi mắt giếng cạn không có sóng, không buồn cũng không hề vui một chút nào.
Vẻ mặt của Hàn Sâm có hơi nghiêm trọng một chút, hắn biết rõ bây giờ trận chiến đấu thực sự mới bắt đầu, hắn không thể nào tiếp tục sử dụng thủ đoạn bất chính để đối đầu với Huyết Đạo Kiếm của Lục Đạo Đại Đế được nữa, nhất định phải lấy thực lực của bản thân để đối phó.
Hàn Sâm hít một hơi thật sâu để cho sức mạnh toàn thân chuyển động vòng quanh, hình thành lên hai chu kỳ cứng rắn và mềm mại rõ rệt.
Đại Âm Dương Từ Lực Pháo cộng với hai chu kì làm cho Hàn Sâm có thể đồng thời khống chế được cả hai sức mạnh dương cương và âm
nhu, Hàn Sâm đã học được rất nhiều kỹ xảo, nhưng trừ kiếm pháp thì thứ Hàn Sâm chỉ có thể dùng bây giờ là Đại Âm Dương Từ Lực Pháo
do Bạch Dịch Sơn sáng tạo và được Hàn Sâm cải tiến.
Đây là một kỹ thuật vượt qua hạch gen, một đường lên thiên đường và một đường xuống địa ngục, nó sử dụng sự tuyệt vời tập trung toàn †âm toàn ý, nếu như vận dụng tốt có khả năng sẽ vượt qua khỏi hạch gen mạnh nhất trên thế giới, còn nếu như vận dụng không tốt thì đừng nói đến việc làm cho kẻ địch bị thương, ngược lại còn có thể làm cho chính mình bị tổn thương trước tiên.
Lúc trước Đại Âm Dương Từ Lực Pháo đã bị Liên Minh xếp vào kỹ năng bị cấm, cũng bởi vì cách sử dụng của nó vô cùng nguy hiểm, mà phương pháp tu luyện cũng không phải là quá khó khăn.
Thanh kiếm giống như một con chim yến mùa thu nghiêng nghiêng lướt qua ở tầng thấp của bầu trời, trong nháy mắt đã đâm tới trước mặt Hàn Sâm, loại vũ lực nhanh chóng này cùng với sự tĩnh lặng hoàn mỹ hòa hợp tạo thành một kiếm pháp, chỉ cảm nhận bằng mắt thường cũng làm cho người ta có cảm giác chấn động vô cùng lớn.
Cho dù là người không hiểu về kiếm đi chăng nữa thì cũng có thể thấy được chiêu kiếm này nhanh chóng, tàn ác, chuẩn xác, ổn định, bốn hạng mục tiêu chuẩn đều đã đạt đến giới hạn cao nhất.
Trong tay Hàn Sâm không có kiếm, mà cho dù có kiếm thì Hàn Sâm cũng không ý định so đấu kỹ năng kiếm với Lục Đạo. Mặc dù kiếm pháp của Hàn Sâm không thua kém gì Lục Đạo, nhưng mà thật sự so đấu kiếm thuật thì Hàn Sâm cũng chỉ có bốn mươi phần trăm chiến thắng, đây chính là sự khác nhau giữa sự không chuyên và chuyên nghiệp.
Thực tế bản thân kiếm pháp mà Hàn Sâm am hiểu cũng không thể coi là kiếm pháp, thanh kiếm lại càng giống như một phương tiện của hắn hơn, cho dù có thay đổi các loại vũ khí dao súng thì cũng đều giống nhau cả.
Thế nhưng đối với Lục Đạo mà nói thì thanh kiếm chính là thanh kiếm, không còn bất cứ sự lựa chọn nào khác, chỉ có duy nhất kiếm mà thôi.
Đối mặt với kiếm pháp cực hạn của Lục Đạo, Hàn Sâm lại không hề tránh né, mặc dù hắn không có kiếm tâm nhưng lại không hề thiếu ý chí chiến đấu, có kiếm hay không đối với hắn cũng không có gì quan trọng, nhưng mà niềm tin chiến thắng được Lục Đạo vẫn vững vàng như trước không thể nào phá vỡ được.
Hắn búng ngón tay một cái, trong phút chốc sức mạnh được nuôi dưỡng ở trong Đại Âm Dương Từ Lực Pháo đã bắn lên trên thân kiếm của Lục Đạo Kiếm, mạnh mẽ bắn Lục Đạo Kiếm lệch ra khỏi ba tấc.
Kiếm tâm của Lục Đạo tuyệt đối bình tĩnh, thế nhưng kiếm pháp thì lại điên cuồng phun trào giống như một ngọn núi lửa, lại vừa giống như biển động từng đợt sóng sau cao hơn sóng trước.
Nhanh rồi lại càng nhanh hơn.
Hung ác rồi lại càng hung ác hơn. Chuẩn xác rồi lại càng chuẩn xác hơn. Ổn định rồi lại càng ổn định hơn.
Từng chiêu kiếm của Lục Đạo Kiếm đưa ra càng lúc lại càng điên cuồng hơn, càng lúc lại càng mạnh mẽ hơn, sau đó gần như đã không thể nhìn thấy Lục Đạo Kiếm và thân thể của nó, chỉ thấy từng đợt kiếm quang đan xen giống như những tia chớp đánh vào bốn phía Hàn Sâm lóe lên không ngừng, tầng tầng lớp lớp kiếm quang lưu lại chồng chất bóng dáng của thanh kiếm trong đáy mắt.
Hàn Sâm đứng ở bên trong chiến trường, hai tay hắn nhanh chóng vung lên, mười ngón tay búng lên một cái, chỉ nghe thấy tiếng va chạm của thanh kiếm kia với những ngón tay vang lên không ngừng ở bên tai, cuối cùng đã hợp lại thành một vùng, vốn dĩ không thể biết rõ được thanh kiếm đã va chạm với những ngón tay kia bao nhiêu lần.
Hô hấp của tất cả mọi người đều đã dừng lại, giống như chỉ cần họ hít thở một chút thôi thì sẽ bỏ lỡ trận quyết đấu chấn động này, bọn họ không muốn bỏ qua bất cứ một hình ảnh nào cả.
Sinh linh ở trên khán đài lớn của trận chiến Thần này nhiều vô số kể, nhưng lại yên lặng đến mức ngay cả một chút âm thanh cũng không hề có, giống như lúc này ở trong trời đất cũng chỉ còn lại tiếng va chạm giữa trận giao tranh thôi vậy.
“Kiếm pháp thực sự quá lợi hại, mưu tính thực sự quá mạnh mẽ.” Hư Lô Đại Đế hít một hơi thật sâu rồi thở dài nói.
Tu Di đi theo bên cạnh Hư Lô Đại Đế lại có chút ngạc nhiên hỏi: “Cha, mưu kế gì chứ?”
Kiếm pháp của Lục Đạo vô cùng lợi hại, đương nhiên Tu Di có thể nhìn ra được, nhưng mà Hư Lô nói mưu kế gì đó thì hắn lại có chút không hiểu.
Hư Lô thở dài nói: “Mưu kế cũng không phải là một nghĩa xấu, kỹ thuật của Kim Tệ đó cũng không có chỗ nào đặc biệt cả, nhưng mà sức mạnh khống chế và sự tính toán đã đạt đến giới hạn cao nhất, kiếm pháp của Lục Đạo Đại Đế còn mạnh hơn cả trước đây, bây giờ nếu như lại để cho ta đánh một trận với hắn thì chỉ sợ sẽ lại càng thua thảm hại hơn. Nhưng mà cho dù kiếm pháp có mạnh hơn thì cũng chỉ là một loại sử dụng sức mạnh, bất kể là đâm chém hay là cắt thì cũng đề sẽ có sự thay đổi phương hướng sử dụng sức mạnh, mà Kim Tệ lại hoàn toàn nhìn thấy rõ được sự thay đổi sức mạnh kiếm pháp của Lục Đạo, mỗi một cái búng tay đều sẽ bắn vào điểm mù của sức mạnh kiếm pháp, nhìn có vẻ vô cùng nguy hiểm nhưng thực ra lại không hề có chút nguy hiểm nào cả.”
“Như vậy chẳng phải đang nói Kim Tệ đã nắm giữ được nhược điểm kiếm pháp của Lục Đạo Đại Đế sao?” Tu Di lộ ra vẻ xúc động nói.
“Không, cái đó cũng không phải là nhược điểm, trên đời này không có sức mạnh bất khả chiến bại, cũng giống như một thanh kiếm, ngươi muốn làm cho nó trở nên cứng rắn vậy thì sẽ làm thiếu đi sự dẻo dai, đây không phải là chỗ thiếu sót mà là quy luật tự nhiên. Chẳng qua là Kim Tệ chỉ sử dụng nó một cách thích hợp nhất, sử dụng sức mạnh phù hợp nhất.” Hư Lô Đại Đế nói.
Tu Di nghe như hiểu mà cũng không hiểu, hắn không nhịn được lại hỏi: “Ta vẫn còn có một chút không hiểu, cái này khác với nhược điểm ở chỗ nào chứ?”
Hư Lô Đại Đế cười miễn cưỡng lắc đầu: “Ta cũng không thể nói rõ ràng được, chỉ có thể nói kiếm pháp của Lục Đạo rất mạnh, nhưng mà dường như Kim Tệ đã nhìn thấu được kiếm pháp của hắn rồi.”
Lúc này rất nhiều cường giả đều đang bàn luận về trận chiến này của Hàn Sâm và Lục Đạo với vẻ mặt vô cùng khác nhau.
“Kim Tệ đang bí quá hóa liều, chỉ cần hắn có một chút hơi sai lầm thì sẽ lập tức chết dưới kiếm của Lục Đạo.” Chủ nhân của Thiên Ngoại nhìn chằm chằm Chiến thần nói.
“Kỳ lạ, chẳng lẽ Kim Tệ vô cùng quen thuộc với kiếm pháp của Lục Đạo sao, nếu không làm sao hắn có thể phán đoán chính xác những thay đổi năng lực của Lục Đạo Kiếm trong kiểu quyết đấu như thế này chứ?” Chủ nhân của Thần Vực lại lộ ra vẻ mặt nghi ngờ.
“Cố Bán Thần, tình hình hiện tại như thế nào?” Vương Vũ Hàng hoàn †oàn không nhìn rõ được tình hình chiến đấu của hai người, hắn không nhịn được nhìn về phía Cố Khuynh Thành có uy quyền nhất.
“Rất nguy hiểm và đáng sợ” Cố Khuynh Thành nhíu mày nói.
Hết chương 1628.