Chương 1627. Búng kiếm
Một người có thực lực kém hơn một chút sẽ không có cảm nhận gì đối với chiêu kiếm này, nhưng mà những sinh linh có thực lực vô cùng mạnh mẽ kia, bản thân thay vào vị trí đối đầu với Lục Đạo Đại Đế kia thì sắc mặt đều sẽ biến sắc, bị chiêu kiếm này làm chấn động đến khí thế, xuất hiện cảm giác khó có thể xứng đôi được.
Một đám cường giả đều nhìn Hàn Sâm, muốn xem hắn sẽ làm như thế nào để phá giải được chiêu kiếm này của Lục Đạo Đại Đế.
“Thần B không bị sao chứ?” Đường Chân Lưu nuốt một ngụm nước bọt, mặc dù hắn không am hiểu về kiếm thuật, tuy nhiên hắn cũng có thể cảm nhận được một chút loại áp lực này, không nhịn được hỏi.
Cố Khuynh Thành ở bên cạnh thản nhiên lên tiếng: “Mặc dù chiêu kiếm này của Lục Đạo Đại Đế rất mạnh, nhưng mà có lẽ cũng không làm hắn bị thương được đâu.”
“Vì sao?” Đường Chân Lưu vừa mới hỏi ra lời này thì chiêu kiếm đó của Lục Đạo cũng đã đâm tới trước mặt Hàn Sâm.
Thánh quang lóe lên ở trên người Hàn Sâm, hắn giơ một ngón tay lên búng về phía thân kiếm của Lục Đạo Kiếm. Lục Đạo Kiếm bị hắn búng ngón tay một cái, bị rung động lệch khỏi quỹ đạo đâm tới sát bên cạnh thân thể của Hàn Sâm, không làm cho hắn bị tổn thương một chút nào cả.
Chủ nhân của Thiên Ngoại và nhóm cường giả cũng đều lộ ra vẻ vô cùng ngạc nhiên, những sinh vật bình thường không thể cảm nhận được sự huyền diệu đó trong chiêu kiếm của Lục Đạo Đại Đế thì cũng thôi đi, nhưng cường giả siêu cấp lại biết rất rõ việc muốn dùng ngón tay để hất văng Lục Đạo Kiếm ra khó khăn đến mức nào.
Thiên Đạo Kiếm mượn khí thế của thiên địa vào trong một thân kiếm, cái búng tay đó giống như là đối địch với khí phách của thiên địa, ngay cả thiên địa cũng có thể đánh văng ra được. Điều này chứng tỏ sức mạnh của cái búng tay này mạnh mẽ đến mức thiên địa phải chịu thua, cũng có thể tưởng tượng được sức mạnh của cái búng tay này.
Hơn nữa muốn ra tay búng kiếm thì nhất định phải phá tan được kiếm ý của thiên địa quy lại thành một, nếu như không phá được kiếm ý thì người ở trong thiên địa làm sao có thể bắn văng được thiên địa.
Một cái búng kiếm này của Hàn Sâm quả thật làm kinh động đến rất nhiều cường giả siêu cấp, ngay cả cường giả siêu cấp như chủ nhân của Thiên Ngoại cũng lộ ra vẻ kích động.
Nhưng mà sự thật cũng không quá huyền diệu giống như suy nghĩ của bọn họ, bản thân kiếm ý của Hàn Sâm đã tăng nhanh như gió bởi vì núi đá vết kiếm lần trước, cũng đã không thua kém gì Lục Đạo nữa rồi, nếu chỉ nói về kiếm ý thậm chí còn ở trên cả Lục Đạo.
Vậy nên kiếm ý của Lục Đạo cũng không có chút ảnh hưởng gì đến hắn, mà cái áp lực của khí phách thiên địa ngưng tụ cùng trên thân kiếm đó, nói thẳng ra cũng không phải sức mạnh thực sự, cũng chỉ là mượn khí thế của thiên địa mà thôi.
Nhưng mà cái thứ khí thế này vốn dĩ chẳng có tác dụng gì đối với trạng thái Đế Linh siêu cấp của Hàn Sâm, cho nên dưới cái nhìn của những cường giả siêu cấp đó thì chiêu kiếm kia có vẻ vô cùng khủng khiếp, nhưng ở trong mắt Hàn Sâm thì lại chẳng khác gì một người bình thường, chỉ cần có đủ sức mạnh thì muốn chống đỡ được cũng không có gì quá khó khăn.
Gen Thần siêu cấp của Hàn Sâm đã tràn đầy, bản thân sức mạnh cũng hoàn toàn không thua kém Lục Đạo, búng tay đánh văng ra cũng chẳng có chỗ nào đặc biệt cả.
Chẳng qua là lọt vào trong mắt của những cường giả siêu cấp khác thì một cái búng tay này của Hàn Sâm lại vô cùng chấn động.
“Hay!” Lục Đạo khẽ khen ngợi một tiếng, ánh mắt lộ ra vẻ vô cùng hưng phấn và cuồng nhiệt, Hàn Sâm búng tay đánh văng chiêu kiếm này của hắn, trái lại làm cho hắn lại càng thêm hứng thú.
Trở tay lại là một chiêu kiếm đâm ra hoàn toàn khác biệt với chiêu kiếm vừa rồi, chiêu kiếm này đâm ra khiến cho cơ thể của tất cả mọi người đang xem cuộc chiến đều run lên, giống như chính mình bị nhát kiếm kia đâm trúng vậy.
Hàn Sâm nhận ra được chiêu kiếm này, đây chính là Linh Kiếm Đạo bên trong Lục Đạo Kiếm Pháp, cái gọi là Linh Kiếm Đạo không đề cập đến linh thể mà có ý nghĩa là sinh linh.
Chiêu kiếm này nổi tiếng là không có chiêu thức, một kiếm đâm ra có thể thẳng đến linh hồn của vạn sự sống.
Người hiểu rõ khuyết điểm của mình nhất mãi mãi là chính bản thân mình, Linh Kiếm Đạo tấn công tâm hồn của con người, mặc dù chỉ là một chiêu kiếm, nhưng khi lọt vào ánh mắt của các sinh linh khác nhau thì lại có những cảm nhận hoàn toàn khác nhau.
Khi tất cả sinh linh nhìn thấy chiêu kiếm này, dường như nó đã đâm vào chỗ hiểm đáng sợ nhất của bọn họ, ngay cả những sinh linh đang xem cuộc chiến kia cũng đều không kiềm chế được muốn né tránh hoặc đón lấy ngăn chặn nó lại, vô cùng hoảng loạn.
Một số người có ý chí tương đối kém đã giật mình rồi gương mặt tái mét, bọn họ đứng sững sờ ở đó giống như chính bản thân mình bị kiếm đâm trúng há hốc mồm hộc ra phun ra máu tươi.
Những cường giả siêu cấp có ý chí kiên định giống như chủ nhân của Thiên Ngoại thì sắc mặt cũng có chút hơi thay đổi, rõ ràng trong lòng đã bùng lên một cơn sóng dữ.
“Kiếm pháp thật sự quá lợi hại, không ngờ vậy mà trong số các dị linh lại có cao thủ kiếm đạo như vậy.” Cố Khuynh Thành khen ngợi nói.
“Đây là kiếm pháp quỷ quái gì vậy? Rõ ràng hắn đâm về phía Kim Tệ, nhưng tại sao ta tại có cảm giác dường như hắn muốn đâm thẳng vào lồng ngực của ta vậy chứ?” Sắc mặt của Vương Vũ Hàng có chút hơi khó coi lên tiếng.
“Đây là một loại kiếm đạo thẳng đến linh hồn của hàng vạn sinh linh, thay vì nói là hắn đang sử dụng kiếm pháp, chi bằng nói là tự chúng ta đang khống chế thanh kiếm của hắn đâm vào nhược điểm mà chúng †a sợ hãi nhất.” Cố Khuynh Thành nói.
“Lại còn có chuyện như vậy sao?” Đường Chân Lưu nghe thấy thế thì hai mắt trợn trừng lên, cảm thấy thật sự khó mà tin nổi.
Lâm Phong và Kinh Cực Vụ đều đăm chiêu giống như đang suy nghĩ gì đó, cuối cùng Kinh Cực Vụ cũng lên tiếng: “Nói cách khác, thật ra lúc này Kim Tệ đang chiến đấu với chính bản thân mình, Lục Đạo Kiếm là do Kim Tệ đang tự mình khống chế, hơn nữa ngược lại còn đâm vào chỗ hiểm của hắn sao?”
“Không sai, cho dù là một sinh linh hùng mạnh đến mức nào thì cũng đều sẽ có nỗi sợ hãi, sự sợ hãi sẽ làm cho cảm xúc trở nên tiêu cực, ví dụ như một người bị thương ở bàn tay trái của mình, người ngoài sẽ không biết tay trái của hắn có vết thương, nhưng chính bản thân hắn sẽ vô thức sợ va chạm vào bàn tay trái, từ đó làm cho chính mình xuất hiện sự hoảng sợ, mà cái kiểu hoảng sợ này sẽ khởi động Lục Đạo Kiếm đâm vào bàn tay mà chính hắn coi là điểm yếu của mình, nói cách khác kẻ địch sẽ chủ động phơi bày nhược điểm của chính bản thân mình ra trước mặt Lục Đạo, thậm chí còn là tự mình giết mình. Kiếm pháp như vậy có thể sử dụng được ở trong thời đại của ta cũng chỉ đếm được trên đầu ngón tay.” Cố Khuynh Thành thản nhiên nói.
“Thì ra là như vậy, thật sự là một kiếm pháp vô cùng đáng sợ.” Đường Chân Lưu khen ngợi nói.
Mà lúc những này những cường giả siêu cấp có hiểu biết về Linh Kiếm Đạo đều đang nhìn chằm chằm Hàn Sâm, bọn họ đều muốn nhìn xem Hàn Sâm sẽ phá giải chiêu kiếm này như thế nào.
Cho dù có bị tấn công vào chỗ sơ hở thì bản năng của sinh vật cũng đều sẽ né tránh, bình thường Linh Kiếm Đạo rất khó có thể một đòn mà giết được kẻ địch, trừ khi ý chí của đối thủ quá yếu kém, không có ý thức phản kháng, nếu không thì muốn né tránh Linh Kiếm Đạo cũng không phải chuyện gì quá khó khăn.
Điều đáng sợ nhất của Linh Kiếm Đạo chính là ở chỗ sẽ làm cho đối thủ để lộ ra sơ hở và thiếu sót của bản thân, chứ không phải là trực tiếp giết chết đối thủ.
Chủ nhân của Thiên Ngoại và nhóm cường giả cũng đều không cho rằng một cường giả như Kim Tệ lại có năng lực ý chí yếu kém như thế, vì vậy chiêu kiếm này đã được định trước không thể nào làm tổn thương được Kim Tệ.
‘Thứ mà bọn họ càng muốn nhìn thấy hơn chính là những sơ hở mà Kim Tệ để lộ ra sẽ là cái gì, lỡ như Kim Tệ chiến thắng, hoặc là sau này bọn họ trở thành kẻ địch của Kim Tệ, lúc muốn cùng chiến đấu một trận với Kim Tệ thì sẽ biết rõ điểm sơ hở của Kim Tệ, đương nhiên chẳng có mất mát gì mà lại vô cùng có lợi cho bọn họ.
Tất cả mọi người đều đang ôm suy nghĩ như vậy quan sát Hàn Sâm, muốn xem hắn sẽ đối phó như thế nào.
‘Thế nhưng mà Hàn Sâm lại không có một chút phản ứng nào, thậm chí ngay cả bước chân của hắn cũng không hề nhúc nhích, hắn lại tiếp tục búng một ngón tay lên trên thân kiếm, một lần nữa đánh văng Lục Đạo Kiếm ra ngoài, làm cho nó đi lệch khỏi quỹ đạo.
Tất cả mọi người đều lập tức lộ ra vẻ ngạc nhiên không thể nào tin được, Kim Tệ vậy mà lại không có bất cứ phản ứng gì, cũng không để lộ ra bất cứ nhược điểm hay sơ hở nào cả, quả thật chuyện này làm cho người ta không thể nào tin nổi.
Có thể xuất hiện tình huống như thế chỉ có hai loại khả năng, một là suy nghĩ của Kim Tệ đã trở nên mạnh mẽ đến mức không hề sợ hãi cũng không có cảm xúc tiêu cực nào cả. Thế nhưng chỉ cần là sinh vật thì đều sẽ có cảm xúc tiêu cực, tình huống như thế gần như không thể nào xảy ra được, trừ khi là Thần có trí tuệ và tài năng toàn diện thì mới có thể thật sự không lo sợ gì cả.
Còn có một tình huống khác chính là cơ thể của Kim Tệ đã mười phân vẹn mười, vốn dĩ không hề có một chút sơ hở và nhược điểm nào đáng nói, đương nhiên cũng chẳng có cái gì để có thể phơi bày ra cả. Bất kể là loại tình huống nào đều làm cho bọn họ cảm thấy không thể nào tưởng tượng và khó mà chấp nhận được, cho dù là kiểu tình huống như thế nào thì cũng đều không nên xuất hiện trên thân thể của một sinh mạng không phải là thân thánh.
Hết chương 1627.