Chương 1647. Người đàn ông trong bình
Nội thất bên trong căn phòng này giống y hệt như phong cách của phòng điều khiển chính, trong đó còn có rất nhiều thiết bị của Tinh tộc. Trước đó Hàn Sâm cũng đã nghỉ ngờ điều này, cho nên cũng không nằm ngoài dự liệu của hắn.
Nhưng Hàn Sâm lại nhìn thấy một người bên trong căn phòng trông có vẻ giống kiến trúc của Tinh tộc này.
Hàn Sâm không biết đó có phải người sống không, bởi vì một người đàn ông đang lơ lửng trong một cái bình được tạo thành từ thủy tinh. Có thể nhìn thấy cái bình ấy chứa đầy chất lỏng, người đàn ông kia đang lơ lửng ở trong chất lỏng ấy.
Người đàn ông có có mái tóc ngắn màu đen, trên người mặc một chiếc áo giáp tinh thể trông rất giống chiến giáp gen mà Hàn Sâm đã lấy được từ chỗ Tina.
Ngoài ra thì người đàn ông đó không còn chỗ nào đặc biệt nữa, trông giống hệt như một nhân loại bình thường, không hề có bộ phận đặc biệt nào như dị sinh vật hay dị linh.
“Đây là nhân loại ư?” Hàn Sâm không dám xác định, hắn sử dụng Động Huyền Khí Tràng quét qua cái bình trong suốt kia, thế nhưng không thể xuyên qua được vách bình làm từ thủy tỉnh ấy, cũng chẳng thể xác nhận người đàn ông kia còn sống hay đã chết, đồng thời cũng không cảm nhận được khí tức của hắn.
Đúng lúc Hàn Sâm đang muốn bước tới gần chiếc bình thì đột nhiên nghe được một âm thanh phát ra từ trong phòng: “Thiết bị trục trặc, không thể hoàn thành lễ rửa tội của Thần, xin chờ trong chốc lát hoặc lựa chọn trở về theo đường cũ.”
Ánh mắt Hàn Sâm đánh giá khắp nơi, thế nhưng lại không phát hiện được nơi mà âm thanh phát ra. Nhưng mà Hàn Sâm có thể đại khái đoán được rằng, chắc hẳn đây là âm thanh của một thứ tương tự như trí não của nhân loại chứ không phải là một sinh vật sống sờ sờ đang nói chuyện.
Hàn Sâm không hề lựa chọn rời đi, tiến triển của việc này đã vượt khỏi dự liệu của hắn, những cũng cho hắn thêm một cơ hội hiểu rõ nơi này.
Rõ ràng nơi này đã từng xảy ra chuyện gì đó, cho nên thiết bị của Tinh tộc mới xảy ra vấn đề.
“Nếu như ta đoán không lầm thì có lẽ chiếc bình làm từ thủy tinh này là một công cụ để tiến hành thứ gọi là lễ rửa tội của Thần.” Hàn Sâm đi một vòng trong căn phòng, sau khi đánh giá tỉ mỉ tất cả mọi thứ thì lại nhìn vào chiếc bình thủy tinh kia rồi ngẫm nghĩ.
Bây giờ điều Hàn Sâm nghi ngờ là, rốt cuộc người đàn ông trong chiếc bình này là sinh vật đã tiến vào đây để tiến hành lễ rửa tội vào lần trước hay là người điều khiển căn phòng này.
“Rốt cuộc nơi này đã từng xảy ra chuyện gì? Tại sao lại xuất hiện sự cố? Rốt cuộc người đàn ông này còn sống hay đã chết?” Trong lòng Hàn Sâm hiện lên vô số nghi vấn.
Trông có vẻ căn phòng này không hề bị phá hoại, ngoại trừ người đàn ông ở trong bình kia ra thì không còn chỗ đặc biệt nào khác.
“Kết nối với phòng điều khiển thành công, phát hiện một cánh cửa, có mở ra hay không?” Đồ án của Độc Giác Tiên trên tay Hàn Sâm lóe sáng, nó phát ra âm thanh hệt như trí não của nhân loại.
“Mở!” Hàn Sâm thầm vui mừng, bây giờ hắn càng thêm chắc chắn, quả nhiên nơi này là một địa điểm thuộc sở hữu của Tinh tộc.
“Xem ra quả nhiên Tí Hộ Sở có quan hệ mật thiết với Tinh tộc, chẳng qua không biết Tinh tộc phát hiện ra Tí Hộ Sở trước, hay là bọn họ sáng tạo ra Tí Hộ Sở.” Hàn Sâm nhìn đồ án Độc Giác Tiên bắn ra hào quang, trong lòng thầm suy nghĩ.
Một bức tường tinh thể lặng lẽ trượt đi, Hàn Sâm nhìn từ ngoài vào thì nhất thời ngạc nhiên. Bên ngoài vẫn là kiến trúc của Tinh tộc, nhưng mà rất nhiều thiết bị đã bị hư hỏng đến biến dạng, hầu hết kiến trúc đều đã sụp đổ, lướt nhìn qua còn thấy hệt như một phế tích.
Hàn Sâm lượn trong đó một vòng dưới sự dẫn dắt của Độc Giác Tiên, dường như hắn không còn nhìn thấy một thiết bị hay kiến trúc nào còn hoàn chỉnh nữa.
Cả quần thể kiến trúc này có kích thước như Cố Cung, cách căn phòng mà Hàn Sâm đi vào càng xa thì mức độ tổn hại càng trầm trọng, căn phòng thật sự hoàn chỉnh thì cũng chỉ có mình căn phòng kia.
Sau khi Hàn Sâm đi đến bên rìa của kiến trúc thì liếc mắt nhìn ra ngoài, gương mặt lập tức lộ ra vẻ kỳ quái.
Bên ngoài kia chính là bầu trời sao vô tận, mà cũng chẳng có gì kỳ lạ khi thấy bầu đầy sao ở đây cả, trong Tí Hộ Sở cũng có hệt như thế.
Nhưng mà bầu trời sao bên trong Tí Hộ Sở không giống với vũ trụ, nó là hết tinh cầu này đến tinh cầu khác, cho tới bây giờ không một ai biết rốt cuộc bầu trời sao bên trong Tí Hộ Sở là cái gì.
Hàn Sâm đứng ở nơi đó ngắm nhìn bầu trời sao hệt như của Liên Minh kia, đó là từng tinh cầu, còn có cả tinh cầu cách nơi này khá gần, nó to lớn đến mức khiến con người ta cảm thấy hơi bí bách.
Suy nghĩ trong đầu Hàn Sâm bỗng lóe lên, hắn phi thân quan sát toàn bộ kiến trúc của Tinh tộc, hắn phát hiện kiến trúc này của Tinh tộc được xây dựng trên một thiên thạch, mà khối thiên thạch này vẫn còn đang tiếp tục bay trên bầu trời đầy sao ấy.
Hàn Sâm còn chưa thể xác định được rốt cuộc nơi này có phải Liên Minh không, bởi lẽ xung quanh tinh cầu này không có những tinh cầu lạ lãm khác.
Hàn Sâm lại triệu hồi Độc Giác Tiên, sau khi vào trong Độc Giác Tiên thì gọi tinh đồ của nó ra.
Ban đầu hắn chỉ định thử xem sao, ai mà biết được thật sự có thể gọi tinh đồ ra được, hơn nữa tinh đồ cũng cũng đánh dấu rõ ràng vị trí của nơi này.
Nơi này được tinh đồ của Độc Giác Tiên gọi là “Tinh Hệ Á Xuyên”, mà dọc theo hướng đi còn có thể nhìn thấy dáng vẻ đại khái của bảy tám tinh vực gì đó, hơn nữa còn có thể nhìn thấy những tinh vực mà Liên Minh đang chiếm cứ.
Hàn Sâm suy nghĩ chốc lát, hắn đã biết đây là một tinh vực hoang vu mà Liên Minh vẫn chưa khai phá, hơn nữa cũng có thể xác định rằng quả thật hắn đã quay trở về vũ trụ của Liên Minh.
Thật ra từ nơi này trở về tinh vực của Liên Minh thì còn xa lắm, hơn nữa các loại từ trường và bão năng lượng ở các tinh vực hoang vu rất nhiều, cho nên muốn qay trở về Liên Minh từ nơi này thì vô cùng phiền phức, cho nên Hàn Sâm vẫn quay trở lại thiên thạch.
Sau khi Độc Giác Tiên quét toàn bộ thiên thạch thì Hàn Sâm có thể phán đoán được đại khái khối thiên thạch này là một phần của tỉnh cầu nào đó, nhưng không biết vì lý do gì mà lại bị tách ra.
Chắc hẳn kiến trúc của Tinh tộc ở nơi này cũng là một phần của một phòng điều khiển lớn, chẳng qua bây giờ chỉ còn lại bằng này.
Hàn Sâm không tìm thấy manh mối hữu ích nào trong phế tích nữa nên đành quay trở về căn phòng trước đó, đánh giá tỉ mỉ người đàn ông trong chiếc bình tinh thể kia.
Áo giáp tinh thể trên người đàn ông đó có đến tám chín phần mười là chiến giáp gen. Nếu suy đoán như vậy thì chắc hẳn người này không phải kẻ đứng đầu trong mười Thần Tử, cũng không phải tới đây để tiếp nhận lễ rửa tội của Thần.
“Vậy rốt cuộc hắn là ai đây? Người khống chế nơi này? Hay là kẻ đột nhập?” Hàn Sâm lộ ra vẻ mặt phức tạp nhìn chằm chằm vào người đàn ông kia.
Bởi vì không biết người đàn ông kia còn sống hay đã chết, cho nên Hàn Sâm cũng không dám mở chiếc bình đó ra.
Những kẻ có thể sở hữu được chiến giáp gen thì đều là những tồn tại vô cùng nguy hiểm, Hàn Sâm không hoàn toàn nắm chắc việc đối phó được hắn. Xét cho cùng thì Hàn Sâm cũng chưa thăng cấp lên Tí Hộ Sở thứ năm, vẫn chưa ngưng tụ ra được chiến giáp gen cho bản thân mình.
Mặc dù có một chiến giáp gen có thể sử dụng, nhưng mà bản thân Hàn Sâm vẫn chưa hoàn toàn phát huy được hết năng lực của chiếc chiến giáp gen kia.
Đúng lúc Hàn Sâm đang do dự thì đột nhiên nghe thấy “cạch” một tiếng, hình như có thứ gì đó vỡ ra, sau đó Hàn Sâm lập tức nhìn thấy chiếc bình tinh thể ở phía trước mặt tự động mở ra.
Nửa phần trên của chiếc bình tinh thể được nằm ngang như cây cổ thụ tự động mở ra, chất lỏng trong đó đã nhô lên vách bình tinh thể kia, thế nhưng chúng vẫn duy trì được trạng thái hình trụ chứ không hề tràn ra khỏi bình.
Hàn Sâm cảnh giác nhìn người đàn ông trong chiếc bình kia, đúng lúc hắn đang suy nghĩ liệu có nên rút lui không thì đột nhiên thấy người đàn ông trong bình mở mắt ra. Một đôi đồng tử đen láy vừa vặn với đối diện với tâm mắt của Hàn Sâm khiến trái tim Hàn Sâm không khỏi đập thình thịch.
Hết chương 1647.