Chương 1656. Nữ Thần Tử Vong
Hai ngày sau, càng ngày càng nhiều sinh vật cường đại ra vào hẻm Lạc Nhật, thỉnh thoảng còn có người của tộc Huyễn Chi đến truyền tin, †ần suất càng ngày càng cao, hẳn là Nữ Thần Tử Vong cách nơi này đã rất gần.
Hàn Sâm cũng không tiến vào trong hẻm núi nữa, người hai bên đều không hề liên quan gì đến hắn. Hàn Sâm chỉ chờ sau khi đại chiến bắt đầu thì nhân lúc loạn lạc mà báo thù, những chuyện khác thì hắn không mảy may đến.
Sang đến ngày thứ ba, Hàn Sâm nhìn thấy Huyễn Chi Thuỷ Tổ và ba vị Thủy Tổ khác dẫn theo người đi ra từ trong hẻm núi, vẻ mặt tất cả sinh vật đều rất nghiêm trọng, dáng vẻ như sắp đối mặt với quân thù.
“Xem ra Nữ Thần Tử Vong sắp tới rồi.” Ánh mắt Hàn Sâm nhìn cũng theo bọn họ về dãy núi phía xa, chỉ thấy xa xa kia có một chấm đen dần dần bay tới từ phía chân trời.
Bởi vì tốc độ không nhanh, mãi một lúc lâu, Hàn Sâm mới thấy rõ dáng vẻ chân thật của chấm đen kia.
Mái tóc đen bồng bềnh như mây, mượt mà như nước, một thân áo giáp đen, sau lưng mọc ra đôi cánh chim màu đen như quạ, trong tay nắm một cây cung màu đen, thoạt nhìn giống như là xạ thủ đến từ địa ngục.
Nhưng Hàn Sâm không nhìn thấy bất cứ mũi tên nào ở trên người nàng, ngũ quan tinh xảo giống y như lúc trước Hàn Sâm nhìn thấy, chỉ là đôi mắt kia không trống rỗng như trước nữa mà ánh mắt màu đen sáng ngời mà thuần khiết, trong ánh mắt ấy không chút tạp chất.
Nếu như chỉ nhìn ánh mắt của nàng thì căn bản sẽ không nghĩ tới việc nàng là Nữ Thần Tử Vong khiến người ta kinh hồn bạt vía ở Tí Hộ Sở thứ tư.
Nhìn thấy Nữ Thần Tử Vong xuất hiện, ngay cả cường giả như Huyền Chi Thuỷ Tổ cũng lộ ra vẻ nghiêm trọng, mặc dù đã có chuẩn bị kỹ càng, nhưng việc đối mặt với Nữ Thần Tử Vong vẫn khiến người ta có chút bất an.
Huyễn Chi Thuỷ Tổ khẽ phất tay, tất cả cường giả đều tự động vào vị trí, đồng thời cũng nhìn chằm chằm Gương Cổ Chiếu Thiên trong hẻm núi Lạc Nhật.
Có Gương Cổ Chiếu Thiên ở đây thì Huyễn Chi Thuỷ Tổ mới có sức
mạnh để vây giết Nữ Thần Tử Vong. Nếu không, cho dù có thể vây giết Nữ Thần Tử Vong, mà cuối cùng vẫn bị nàng bắn trúng thì cũng chỉ có một con đường chết, Huyền Chi Thuỷ Tổ cũng không muốn mạo hiểm.
Hiện giờ có Gương Cổ Chiếu Thiên ở đây thì điều đó sẽ không xảy ra, năm đó Chiếu Thiên Cổ Đế nhờ vào Gương Cổ Chiếu Thiên này mà đi khắp Tí Hộ Sở thứ tư, không ai có thể đả thương hắn dù chỉ là một sợi tóc.
Nếu không phải Chiếu Thiên Cổ Đế thăng cấp Tí Hộ Sở thứ năm thất bại, Gương Cổ Chiếu Thiên cũng sẽ không bị bỏ lại phía sau.
Nhưng bởi vì Gương Cổ Chiếu Thiên có thuộc tính rất đặc thù, không †ìm được cường giả cùng thuộc tính thì cho dù có Gương Cổ Chiếu Thiên cũng không sử dụng được, cho nên Huyễn Chi Thuỷ Tổ mới chọn hẻm Lạc Nhật.
Giữa hẻm Lạc Nhật có suối Ánh Nguyệt, sức mạnh ẩn chứa trong suối Ánh Nguyệt và Gương Cổ Chiếu Thiên cùng chung một loại, cho nên Huyễn Chi Thuỷ Tổ phải mượn sức mạnh của suối Ánh Nguyệt thì mới có thể sử dụng Gương Cổ Chiếu Thiên.
Cường giả được Huyễn Chi Thuỷ Tổ mời tới đều biết rõ sức mạnh Gương Cổ Chiếu Thiên, cho nên cho dù là đối mặt với tồn tại cường đại như Nữ Thần Tử Vong thì cũng sẽ không sợ mà lùi bước, tất cả đều sẵn sàng, chuẩn bị tấn công Nữ Thần Tử Vong.
Hàn Sâm thấy những cường giả siêu cấp kia vô cùng tự tin thì không khỏi có chút nghi ngờ, nếu nói Huyễn Chi Thuỷ Tổ bọn họ nắm chắc phần sống thì còn hợp lý.
Nhưng ngay cả đám người Thần Nữ cũng không hề sợ hãi khiến Hàn Sâm có chút kinh ngạc.
Ngay cả Huyễn Chi Đại Đế - một trong mười Thần Tử, cũng bị một mũi tên của Nữ Thần Tử Vong bắn chết. Đối đầu với Nữ Thần Tử Vong, e rằng còn chưa kịp giở thủ đoạn gì thì đã bị giết chết rồi.
“Rốt cuộc Gương Cổ Chiếu Thiên kia có tác dụng gì vậy? Vậy mà lại khiến bọn họ có dũng khí như vậy khi đối mặt với Nữ Thần Tử Vong cơ đấy?” Ánh mắt Hàn Sâm lóe lên, nhìn sâu trong hẻm núi Lạc Nhật.
Có mấy tên tộc Huyền Chi ở gần đó, rõ ràng là người của Huyễn Chi Thuỷ Tổ phái tới giám thị hắn, Hàn Sâm hiện tại muốn lẻn vào hẻm Lạc Nhật cũng khó.
Mắt thấy Nữ Thần Tử Vong dần dần tiếp cận, rất nhiều sinh vật đều nín thở, trong lòng có chút bất an.
Có sức mạnh là một chuyện, nhưng chiến tích trước đó của Nữ Thần Tử Vong thật sự rất dọa người, có chút lo lắng khi đối mặt với nàng cũng là điều hoàn toàn bình thường.
Không một ai chùn bước, tất cả đều triệu hồi ra hạch gen sẵn sàng đón quân địch, thoạt nhìn đều đã hạ quyết tâm muốn liều mạng sống chết một phen với Nữ Thần Tử Vong.
Thấy Nữ Thần Tử Vong đã bay đến gần hẻm Lạc Nhật, Huyễn Chi Thuỷ Tổ lạnh lùng quát Nữ Thần Tử Vong: “Nữ Thần Tử Vong, ngươi tùy ý giết chóc sinh linh các tộc, nếu hiện tại thề quy thuận bọn ta, hôm nay còn có thể tha cho ngươi một con đường sống, nếu không ngày này năm sau sẽ là ngày giỗ của ngươi.”
Tất cả mọi người nhìn Nữ Thần Tử Vong, chờ đợi phản ứng của nàng.
Đám người Hàn Sâm và Bảo Nhi đều tò mò nhìn Nữ Thần Tử Vong, thật ra Hàn Sâm là người tò mò nhất.
Hắn là người duy nhất biết rõ lai lịch của Nữ Thần Tử Vong, nhưng Nữ Thần Tử Vong bây giờ lại quá khó hiểu trong mắt Hàn Sâm.
Nữ Thần Tử Vong là hậu duệ của chủ nhân Thần Vực và Hủy Diệt Nữ Vương, bên trong thân thể nàng có hai loại sức mạnh, một loại là thần lực đến từ chủ nhân Thần Vực, loại còn lại đến từ sức mạnh hệ tử vong của Hủy Diệt Nữ Vương.
Nhưng Hàn Sâm dùng Động Huyền Khí Tràng đánh giá Nữ Thần Tử Vong một hồi lâu lại không cảm nhận được thần lực và sức mạnh hệ †ử vong tồn tại trên người nàng.
Nữ Thần Tử Vong cũng không thu lại sức mạnh trên người, Hàn Sâm có thể cảm nhận rõ ràng khí tức cường đại từ trên người nàng phát ra, nhưng khí tức kia không hề liên quan đến thần lực và hệ tử vong, trái lại khiến Hàn Sâm cảm nhận được vẻ quen thuộc trong sức mạnh kia.
“Khó trách người của Thần Vực lại không nhận ra nàng, sức mạnh này hoàn toàn không giống với chủ nhân Thần Vực và Hủy Diệt Nữ Vương.” Hàn Sâm nhíu mày.
Hắn có thể xác định đây chính là người nở ra từ trứng thần, về phần vì sao sức mạnh của nàng lại biến thành như thế này, ngay cả Hàn Sâm cũng không sao hiểu được.
Chút cảm giác quen thuộc kia cũng chỉ là một loại cảm giác, hơn nữa hắn cũng chưa từng thấy khí tức sức mạnh của Nữ Thần Tử Vong.
Hàn Sâm nhìn không ra cũng rất bình thường, bản thân Nữ Thần Tử Vong có được thần lực và lực hủy diệt hệ tử vong, nhưng vì cơ duyên may mắn có huyết dịch của Hàn Sâm xúc tác, cho nên đã khiến hai sức mạnh này kết hợp thành một loại sức mạnh mới.
Trong sức mạnh mới này còn có một phần về Hàn Sâm, cho nên hắn mới cảm giác quen thuộc, nhưng cũng chỉ là quen thuộc mà thôi.
Ba loại sức mạnh kết hợp khiến cho sức mạnh này đã không thuộc về bất kỳ loại nào, cùng ba loại sức mạnh không có điểm tương đồng quá lớn, cho nên Hàn Sâm không nhìn ra được, mà bên trong thân thể Nữ Thần Tử Vong còn tồn tại huyết dịch và sức mạnh của hắn, nhưng chỉ là hơi quen thuộc thôi.
Một đám sinh linh đều nhìn chằm chằm Nữ Thần Tử Vong, chờ đợi nàng trả lời, đồng thời cũng chờ đợi nàng tiến vào phạm vi nhất định.
Bởi vì Gương Cổ Chiếu Thiên cần mượn suối Ánh Nguyệt mới có thể hoạt động, không thể di chuyển vị trí được, cho nên Gương Cổ Chiếu Thiên bị hạn chế phạm vi tấn công, bọn họ phải ở trong phạm vi này giao chiến với Nữ Thần Tử Vong thì mới có được sử che chở bảo vệ của Gương Cổ Chiếu Thiên.
Nữ Thần Tử Vong không để ý tới Huyễn Chi Thuỷ Tổ, nàng hoàn toàn làm như không thấy Thủy Tổ cường đại và cường giả siêu cấp, coi bọn họ như không khí.
Hàn Sâm nhìn thấy Nữ Thần Tử Vong lại bay thẳng về phía hắn, không khỏi bất ngờ: “Có khi nào là ngươi còn nhớ ta, muốn tìm ta trả thù?”
Còn chưa đợi Hàn Sâm phản ứng lại, chỉ thấy Nữ Thần Tử Vong đã bay đến gần hắn, thu lại cánh, một đôi mắt thuần khiết nhìn Hàn Sâm, mở miệng kêu một tiếng: “Cha!”
Trong lúc nhất thời, toàn bộ tất cả sinh linh ở hẻm Lạc Nhật đều mở to hai mắt ngẩn người tò te, bao gồm cả chính Hàn Sâm.
Hết chương 1656.