Chương 1677. Ma diễm ngập trời
Thế nhưng không một người nào đáp lại hắn cả, Cổ Ma vẫn đang lặng lẽ niệm thứ kinh văn chẳng ai nghe thấy kia.
Thái Âm Thủy Tổ và Giác Thú Thủy Tổ đều kinh hãi, trong lòng bắt đầu hoảng loạn cả lên. Hàn Mộng Nhi bắn một mũi tên khiến sừng của Giác Thú Thủy Tổ gãy ngay lập tức.
Thế nhưng chiếc sừng bị gãy kia cũng hóa thành ma khí tuôn trào về phía Cổ Ma trong nháy mắt.
Mặc dù Cố Khuynh Thành đã thấy cơ hội, thế nhưng nàng không hề xuất kiếm giết chết Thái Âm Thủy Tổ mà để mặc hắn chạy trốn, ánh mắt nàng nhìn chằm chằm vào Cổ Ma hệt như một vị Ma Thần đang ở trên không trung kia.
Trên cơ bản thì trận đại chiến này đã dừng lại, rất nhiều dị sinh vật và dị linh của Tí Hộ Sở Ly Ảnh đều kinh hãi muốn chạy trốn khỏi nơi này, cơ thể bọn họ đang dần bị phân giải thành ma khí từng chút một.
Đến cả nhóm những cường giả như Giác Thú Thủy Tổ và Thái Huyền Thủy Tổ, giờ đây cũng chỉ muốn chạy thoát thân khỏi nơi này.
Cổ Ma đột nhiên ném tràng hạt trong tay hắn ra, tràng hạt do đầu lâu †ạo thành ấy hình thành nên một hình thái chiếc nhẫn, hơn nữa còn nhanh chóng quay tròn.
Ma khí bất tận tràn vào trong hình thái chiếc nhẫn ấy rồi hình thành lên một ma động đen ngòm. Ma khí khắp cả trời đất đều đang tràn vào ma động hệt như một vầng mặt trời ma đen kịt.
Mà dường như cuối cùng kinh văn được Cổ Ma niệm ra kia cũng phát ra âm thanh, thế nhưng âm thanh ấy lại có mà như không, cứ như nghe thấy được, mà cũng cứ như không nghe thấy được.
‘Thế nhưng một vài dị sinh vật và dị linh nghe thấy âm thanh niệm kinh kia thì lại đau đớn ôm lấy đầu ngã từ trên trời xuống, không ngừng kêu gào lăn lộn trên mặt đất, tốc độ thân thể phân giải cũng càng ngày càng nhanh. Hắc khí như khói kia bay ra khỏi cơ thể chúng rồi tràn về phía vầng mặt trời ma kia, điều ấy khiến nó càng thêm khủng bố hơn.
Đến cả các tồn tại mạnh mẽ như Thái Âm Thủy Tổ và chủ Thần Vực cũng không ngoại lệ, từng kẻ một gào thét lăn lộn trên mặt đất, đâu còn chút uy nghiêm nào của cường giả nữa.
Đến cả Đại Đế dị linh như Quỷ Ưng Đại Đế cũng đau đớn đến không chịu nổi, thân thể hắn cũng nhanh chóng phân giải. đáng sợ hơn là dường như đến cả đá linh hồn của hắn cách đây cả vạn dặm cũng
đang cùng phân giải.
“Chúng ta liên thủ giết Cổ Ma, nếu không thì hôm nay phải chôn thây ở đây mất!” Một Thủy Tổ gầm lên một tiếng, hắn nhịn đau rồi bộc phát sức mạnh lao về phía Cổ Ma trên không trung.
Rất nhiều cường giả cũng đều có suy nghĩ như vậy, ai nấy đều chịu đựng cơ thể đau nhức gần như bị xé rách, vùng lên lao về phía Cổ Ma.
Thế nhưng Cổ Ma sừng sững bất động, hắn ta vẫn đang niệm thứ kinh văn dường như có ma lực kỳ lạ kia, từng cường giả cấp Thủy Tổ xuyên thủng không gian lao đến còn chưa kịp tới trước mặt hắn thì thân thể đã hóa thành ma khí rồi tuôn ra.
Điều đáng sợ hơn là, lúc những Thủy Tổ khó khăn lắm mới lao được đến trước mặt Cổ Ma thì đều bị lực hút đáng sợ của vầng mặt trời ma kia kéo vào bên trong ngay lập tức.
Ai nấy đều kinh hãi. Mặt trời ma kia hệt như một cái đầu lâu nuốt từng Thủy Tổ một xuống, để lộ ra một nụ cười gớm ghiếc.
Một vị Thủy Tổ đã biến mất hoàn toàn, đến cả một cơn sóng dao động cũng chẳng có.
Bây giờ các cường giả xông lên cũng vậy, mà không xông lên cũng thế. Ai nấy đều kinh hãi hốt hoảng, những cường giả xông qua đó đều bị mặt trời ma nuốt chửng, những cường giả dừng lại thì đau đớn như xé rách, thân thể không ngừng bị phân giải thành ma khí.
Cả trời đất đều bị ma khí bao trùm. Dường như Cổ Ma và vầng mặt trời ma kia đã trở thành chúa tể của thế giới này, đứng giữa trời đất hệt như một Ma Thần vô song.
Cố Khuynh Thành nheo mắt rút kiếm, kiếm quang bá đạo xẹt qua trời đất, chém về phía mặt trời ma và Cổ Ma.
Kiếm quang vừa hạ xuống, vầng mặt trời ma kia hóa thành một cái đầu lâu khổng lồ đen kịt hệt như tử thần mở miệng nuốt mất kiếm quang bá đạo vô song kia của Cố Khuynh Thành.
Cố Khuynh Thành biến sắc, không dám tiếp tục ra tay nữa.
Hàn Mộng Nhi bắn một mũi tên nhắm thẳng thẳng vào giữa mi tâm của Cổ Ma, thế nhưng cái đầu lâu khổng lồ kia lại há miệng nuốt mất mũi tên mà chẳng gây ra một chút dao động nào.
Ma diễm ngập trời, vạn sinh than khóc. Ngoại trừ Tí Hộ Sở Ly Ảnh ra, dường như tất cả những nơi khác đều hóa thành mười tám tầng địa ngục. Những sinh linh với thân thể đang bị phân giải kia, con nào con nấy đều đang như những con lệ quỷ chịu hành hình, chúng không ngừng gào khóc ai oán, thế lương tới mức khiến người ta run sợ.
Đột nhiên một cảnh tượng kỳ lạ bỗng bay lên trên bầu trời hắc ám, thiên hà chảy ngược, nhật nguyệt xoay vần, một tòa cung điện cổ đại nguy nga tráng lệ xuất hiện, dường như trong đó còn có cả tiên nữ đang nhảy múa.
Vô số dị tưởng trên bầu trời đều xuất hiện. Hàn Sâm khẽ nhíu mày, tay cầm lấy Già Thiên Tán rồi bước về phía Cổ Ma.
Mặc dù hắn không biết Cổ Ma đang làm gì, thế nhưng việc ngăn cản Cổ Ma là một lựa chọn tốt hơn so với việc để hắn chiến thắng.
“Đừng qua đó, hắn sắp mở cánh cổng Thần Giới rồi” Cố Khuynh Thành nói với Hàn Sâm.
Hàn Sâm hơi sửng sốt, thật ra thứ gọi là cánh cổng Thần Giới chính là một thông đạo dẫn đến Tí Hộ Sở thứ năm, cũng là một thông đạo dẫn tới Liên Minh. Cổ Ma đã tính toán nhiều như vậy, hắn định mượn sức mạnh của bọn họ để mở cánh cổng Thần Giới, thăng cấp tới vũ trụ Liên Minh.
Ầm ầm!
Giữa lúc Hàn Sâm đang nghĩ ngợi, chỉ thấy trong hư không không ngừng dao động, một cánh cổng đá cổ xưa mà thần bí xuất hiện lơ lửng giữa không trung.
Không gian xung quanh đó cũng sụp đổ vì sự xuất hiện của cánh cổng thần bí cổ xưa kia. Cuối cùng lúc này đây Cổ Ma mới mở mắt, hắn dùng một tay bắt lấy vầng mặt trời ma trước mặt, cả cơ thể lập tức được ma khí bao trùm, ma diễm điên cuồng lao về phía cánh cổng thần bí kia hệt như một ngọn núi lửa đang phun trào.Aml
Không gian chấn động, dường như cả thế giới đều đang run rẩy. Thế nhưng ma diễm khủng bố tới mức ấy vẫn chưa thể mở được cánh cổng đá kia.
Cổ Ma biến sắc, hắn tiếp tục niệm kinh văn, đôi bàn tay nắm lấy chuỗi tràng hạt đầu lâu kia chuyển động nghịch thiên, hóa thành ma khí thông thiên vọt tới cổng đá.
Dường như cả không gian đều đang ầm ầm chấn động, tất cả các sinh vật đều cảm thấy như thể lồng ngực của chúng đang bị một vật nặng đè lên, tất cả đều há miệng phụt máu tươi.
Sinh vật của Tí Hộ Sở Ly Ảnh thì còn ổn, cùng lắm chỉ bị thương nhẹ rồi thổ huyết thôi, thế nhưng đám Giác Thú Thủy Tổ thì bi thảm tới mức không có gì có thể miêu tả được.
Những sinh vật yếu hơn đều đã bị phân giải hoàn toàn, giờ đây chỉ còn sót lại vài cường giả siêu cấp vẫn đang chống chọi lại. Thế nhưng lần va chạm này đã khiến thân thể của họ phân giải càng nhanh hơn.
Cổ Ma mượn sức mạnh phân giải thành ma khí từ vạn sinh để nghịch thiên lao về phía cổng đá kia, điều đó khiến cánh cổng đá rung động càng ngày càng kịch liệt, dường như sắp hé mở ra một khe nhỏ.
Hàn Sâm khẽ nhíu mày, hắn nắm lấy Già Thiên Tán lướt qua không gian bay về phía Cổ Ma.
Mặc dù việc chiến đấu trước cánh cổng Thần Giới cực kỳ nguy hiểm, thế nhưng bây giờ là cơ hội tốt nhất để tiêu diệt Cổ Ma. Nếu như để hắn mở được cánh cổng Thần Giới kia thì sẽ không còn cơ hội gì nữa rồi.
Dù cho Hàn Sâm không biết liệu Cổ Ma có thành công mở cổng rồi thông qua được thông đạo đó hay không, thế nhưng một kẻ không chớp mắt tế luyện cả vạn sinh, nếu như để hắn vào được Liên Minh thì chắc chắn sẽ là một mối họa lớn.
Tranh thủ cơ hội hắn chưa thăng cấp được, nếu như giết được hắn trước, vậy thì sẽ tốt hơn nhiều.
“Cẩn thận đó, một khi cánh cổng Thần Giới mở ra, vạn sinh không thể thoát khỏi nữa đâu.” Cố Khuynh Thành hét lên với Hàn Sâm.
Hàn Sâm khế gật đầu rồi lao thẳng đến trước mặt Cổ Ma, bàn tay đánh về phía hắn.
Bởi vì trước đó Động Huyền Kinh vẫn chưa thăng cấp đến tầng cuối cùng, cho nên sức mạnh Động Huyền không mạnh, chỉ dựa vào sức mạnh của Chích Thủ Già Thiên thì khó lòng đánh gãy được chuỗi liên kết trật tự cường đại kia. Thế nhưng bây giờ đã khác rồi, Động Huyền Kinh đã đột phá trọng cuối cùng, giúp cho sức mạnh Động Huyền cường đại tới mức vô song.
Hết chương 1677.