Chương 1676. Già Thiên Tán siêu cấp
Cùng với việc Già Thiên Tán phải đón nhận lấy sức mạnh khiến nó nứt ra, sức mạnh của Động Huyền Kinh trong cơ thể Hàn Sâm cũng nứt ra theo đó, tuy nhiên loại nứt vỡ này không đồng nghĩa với việc bị phá vỡ.
Vật chất đều do những phân tử tự do cấu tạo nên, sức mạnh của Động Huyền Kinh chỉ bị nứt vỡ chứ không hề bị phá vỡ, cũng có nghĩa là nó chỉ bị nứt vỡ thành các phân tử nhỏ hơn mà thôi.
Các loại sức mạnh đáng sợ đang đánh ầm ầm trên bền mặt Già Thiên Tán khiến vết nứt của Già Thiên Tán càng ngày càng nhiều, khung ô cũng bắt đầu xuất hiện tình trạng vặn vẹo, trên mặt ô toàn là những đường nứt dọc nứt ngang hệt như sắp vỡ ra vậy.
Chủ Thần Vực và đám cường giả nhìn thấy Già Thiên Tán sắp bị đánh vỡ, trong lòng đều không khỏi thầm vui mừng.
Hàn Sâm thật sự quá khó đối phó. Nếu như không phải có Cổ Ma quấy rầy đến Hàn Sâm thì e rằng bọn họ không những không giết được Hàn Sâm, trái lại còn có thể bị hắn lợi dụng.
Việc bao vây tấn công ảnh hưởng cực kỳ nhỏ đến Hàn Sâm. Loại năng lực như thế đến cả các vị Thủy Tổ cũng phải thầm kinh ngạc, vậy nên họ lại gia tăng thêm các loại hạch gen đáng gờm khác nữa, thế nhưng biểu hiện của Hàn Lâm vẫn vượt xa cả mong đợi của họ.
Bây giờ Già Thiên Tán sắp bị đánh vỡ, Hàn Sâm cũng sẽ mất đi chỗ dựa lớn nhất, đương nhiên điều đó khiến bọn họ âm thầm thở phào một hơi, ai nấy đều cho rằng có thể giết được Hàn Sâm rồi.Aml
Cổ Ma vung một quyền đánh vào Già Thiên Tán, sức mạnh ấy như tù ngục như biển sâu, dường như cả trời đất đều đã bị hắn đánh vỡ. Mà cuối cùng Già Thiên Tán đã rách nát đến mức không thể rách nát hơn kia cũng không thể chèo chống được nữa, nó vỡ vụn hệt như pha lê, lập tức tan thành tro bụi rồi bay tán loạn khắp nơi.
“Phụt!” Hàn Sâm há miệng phun ra một ngụm máu tươi. “Chết!” Rất nhiều Thủy Tổ và Đại Đế gào thét xông lên.
Kiếm quang xé rách không gian, trường thương như hắc long, cực quang hủy diệt cả thế giới, tầng tầng lớp lớp sức mạnh không gian chồng chất lên nhau, các loại lực lượng gầm thét gào tới trong nháy mắt hệt như ngày tận thế đang tới gần. Còn Hàn Sâm, hắn đứng ngay giữa ngày tận thế ấy, một mình đối mặt với tất cả dị tượng kỳ lạ.
Trong mắt Hàn Sâm không hề nổi lên lấy một gợn sóng, hắn nhìn dị tượng trên khắp bầu trời kia, không hề động đậy chút nào.
Lúc này đây, sức mạnh của Động Huyền Kinh trong cơ thể Hàn Sâm đã hoàn toàn tan vỡ cùng với Già Thiên Tán, sức mạnh ấy hệt như hạt cát nhỏ bé tới mức không thể nhìn thấy trong tinh hà, thế như lại có một mối liên hệ kỳ lạ đến khó nói thành lời.
Giây phút tan vỡ kia, dường như Hàn Sâm đã nhận ra điều gì đó. Mặc dù khí huyết trong người vẫn đang trào dâng, thế nhưng toàn bộ cơ thể lại thoải mái đến khó tả.
Khi nhìn thấy đủ loại dị tượng từ trên trời giáng xuống, sắp đổ ập xuống người hắn, Hàn Sâm duỗi tay ra bắt lấy, một sức mạnh vô hình ngưng tụ trong lòng bàn tay hắn, rồi sau đó hình thành nên dáng vẻ của Già Thiên Tán một lần nữa.
Dường như vẻ bề ngoài của chiếc Già Thiên Tán này không hề có gì thay đổi, nó vẫn hoàn hảo như trước, người ngoài khó lòng mà phân biệt được.
Thế nhưng trong mắt Hàn Sâm, chiếc Già Thiên Tán này hoàn toàn khác với chiếc Già Thiên Tán vừa rồi, bất kể là bản chất hay là chuỗi trật tự liên kết đều đã sản sinh ra biến đổi to lớn.
Cùng với sự thay đổi nghiêng trời lệch đất đó là sức mạnh Động Huyền Kinh của Hàn Sâm.Aml
Các loại dị tượng như tận thế giáng xuống đều bị Già Thiên Tán cản lại, sức mạnh khủng bố hệt như Thần uy ấy chỉ như những giọt nước mưa đánh lên trên mặt ô, sau đó lập tức chảy xuống, không thể khiến Già Thiên Tán dao động chút nào.
Hắc long va phải mặt ô cũng vỡ vụn, không gian va phải mặt ô cũng vỡ vụn, cả ngọn núi va phải mặt ô cũng vỡ vụn, tất cả đều vỡ vụn trên mặt ô rồi men theo mép ô chảy xuống hệt như nước.
Trong mắt của Hàn Sâm, những dị tượng kia chỉ là những phân tử lỏng lẻo mà thôi. So sánh với kết cấu phân tử và chuỗi liên kết chặt chẽ của Già Thiên Tán thì sức mạnh ấy quá thưa thớt, nó hệt như những dòng cát chảy hay một dòng chất lỏng rời rạc.
Sau khi những sức mạnh kia va phải Già Thiên Tán thì đầu trôi xuống hệt như chất lỏng, trông cũng chẳng khác gì nước va phải cục sắt, hoàn toàn không có khả năng khiến nó bị dao động.
Không ít Thủy Tổ kinh ngạc, thậm chí đến cả Cổ Ma cũng biến sắc.
Đáng lẽ ai nấy đều nghĩ rằng cuối cùng cũng đánh vỡ được chiếc ô, có cơ hội để giết Hàn Sâm rồi. Thế nhưng ai mà biết được Hàn Sâm lại ngưng tụ ra một chiếc ô khác, hơn nữa đến cả đòn công kích do bọn họ liên thủ lại với nhau cũng không thể làm tổn hại đến nó, điều ấy khiến bọn họ thầm kinh ngạc tới mức chấn động.
Hàn Sâm một tay cầm ô đứng trên không trung đối mặt với hắc long đang gầm thét như muốn nuốt cả trời đất. Ánh mắt hắn khẽ gợn sóng, một bàn tay duỗi ra đánh về phía đầu của con hắc long kia.
Cuộc chạm trán của hắc long và Hàn Sâm trên không trung hệt như một cuộc so tài giữa Godzilla và một con kiến. Quả thật bàn tay của Hàn Sâm gần như chẳng là gì khi đối diện với con hắc long ấy.
Nhưng mà giây tiếp theo, thân thể khổng lồ của con hắc long kia lại hóa thành tro bụi ngay tức khắc dưới bàn tay Hàn Sâm. Cả cơ thể tan rã trong phút chốc rồi bị hủy diệt như tro tàn.
Phụt!
Hắc Vu Thủy Tổ điên cuồng phun máu tươi, trong mắt của hắn tràn ngập vẻ không thể nào tin được. Hắc Long Thương là hạch gen của hắn, nó đã trải qua sự gột rửa của năm tháng vô tận, chưa từng bị đứt đoạn bao giờ.
Vậy mà bây giờ lại bị một quyền của Hàn Sâm đánh cho hóa thành tro bụi, sức mạnh này đáng sợ tới mức nào chứ.
Không chỉ Hắc Vu Thủy Tổ, các cường giả cấp Thủy Tổ khác cũng lộ ra vẻ kinh hãi, trong lòng đều có ý định rút lui.
Một quyền kia đã đánh tan Hắc Long Thương, bọn họ thật sự không dám tưởng tượng nếu như một quyền đó đánh vào người họ thì sẽ xảy ra chuyện gì.
Cổ Ma thấy các cường giả Thủy Tổ lùi bước thì ánh mắt hơi lạnh lẽo, khóe miệng cong lên để lộ ra một nụ cười quỷ dị: “Mặc dù hơi sớm, nhưng cũng chỉ có thể là bây giờ thôi.”
Cổ Ma ngồi trên lưng con lừa trắng, trong tay cầm pháp ấn, một tay còn lại đang xoay xoay chuỗi tràng hạt hình đầu lâu. Đôi môi hắn khẽ rung lên như đang niệm một kinh văn gì đó, cơ mà hoàn toàn không nghe được âm thanh gì cả.
Cùng với việc niệm kinh của hắn, tràng hạt đầu lâu kia toát lên hắc khí hệt như một ngọn lửa đen ngòm.
Dường như cùng lúc đó, trên người những dị sinh vật và dị linh đang tấn công Tí Hộ Sở Ly Ảnh cũng tỏa ra hắc khí hệt như thế, đến cả cường giả cấp Thủy Tổ cũng không ngoại lệ.
Ma khí hệt như tro tàn bay bay sau khi bị thiêu rụi, nó bốc lên từ trên cơ thể của vô số sinh linh rồi bay về phía chuỗi tràng hạt đầu lâu trong tay Cổ Ma khiến ma khí trên tràng hạt ấy càng ngày càng nặng.
“Cổ Ma, ngươi đang làm gì vậy?” Các cường giả cấp Thủy Tổ đều giật mình thon thót, ai nấy đều gào thét về phía Cổ Ma.
Cổ Ma không hề đáp lại, hắn vẫn ngồi ở đó như một Thần Ma, lặng yên không tiếng động niệm kinh văn rồi xoay xoay chuỗi tràng hạt trong †ay. Dường như cả thế giới bỗng tối sầm lại trong chốc lát, ma khí vô tận đang trào dâng về phía hắn.
Một Thủy Tố tức giận tế hạch gen của hắn ra rồi xông về phía Cổ Ma, thế nhưng sau khi hạch gen vừa bay ra thì lập tức bắt đầu bị phân giải rồi tiêu tán, rơi ra từng luồng hắc khí. Đợi đến khi hạch gen kia bay đến trước mặt Cổ Ma thì đã hoàn toàn bị phân giải thành ma khí, hóa thành một phần ma khí trên người Cổ Ma.
Vị Thủy Tổ mất đi hạch gen kia cũng lập tức bị thương nặng, trong miệng hắn phun ra máu tươi. Thế nhưng sau khi máu tươi rời khỏi cơ thể thì cũng bị phân giải thành ma khí hệt như luồng khói đen rồi bay lượn lờ về phía Cổ Ma.
Chúng sinh đều kinh ngạc, giờ đây bọn họ nhanh chóng phát hiện ra sinh linh bên phía bọn họ đều đã xuất hiện tình trạng như vậy, thế nhưng điều đó lại không xảy ra với sinh vật bên Tí Hộ Sở Ly Ảnh.
“Cổ Ma, ngươi đã làm gì bọn ta vậy?” Chủ Thần Vực vừa kinh ngạc vừa phẫn nộ gào thét truy hỏi Cổ Ma, đến cả một kẻ là dị linh như hắn cũng cảm thấy thân thể đang phân giải thành ma khí một cách nhanh chóng rồi bay về phía Cổ Ma.
Hết chương 1676.