Chương 1679. Phân giải và tái tạo
“Xong rồi!” Nhìn thấy Hàn Sâm và Cổ Ma cùng bị hút vào bên trong cánh cổng Thần Giới, Cố Khuynh Thành biến sắc.
Cánh cổng Thần Giới là thông đạo chỉ xuất hiện khi Bán Thần muốn tới Tí Hộ Sở thứ năm. Thông đạo này chỉ dành cho bản thân sinh vật thăng cấp, sức mạnh ở bên trong đó ngoài việc tấn công người thăng cấp ra còn dùng để tiến hành lễ rửa tội và tái tạo lại sức mạnh của cơ thể.
Bởi vì nó được tạo ra dành cho người thăng cấp, thuộc tính và sức mạnh của lễ rửa tội và tái tạo đều hoàn toàn khớp với người thăng cấp.
Ví dụ như một người thăng cấp hệ hỏa, lúc ở bên trong cánh cổng Thần Giới sẽ gặp phải lễ rửa tội và tái tạo chứa đựng sức mạnh hệ hỏa. Người mang sức mạnh hệ hỏa cũng có thể phát huy ưu thế của mình đến mức tối đa, cơ hội hoàn thành lễ rửa tội và tái tạo cũng lớn hơn nhiều.
Thế nhưng nếu như một người mang sức mạnh hệ thủy tiến vào cánh cổng Thần Giới do một sinh vật hệ hỏa mở ra, vậy thì người đó cũng phải nhận lấy lễ rửa tội và tái tạo của sức mạnh hệ hỏa, hoàn toàn không có khả năng thành công được.
Cho nên Cố Khuynh Thành mới kinh hãi khi nhìn thấy Hàn Sâm cùng bị hút vào trong cánh cổng Thần Giới.
Mặc dù không biết rốt cuộc Cổ Ma có thuộc tính gì, nhưng mà có thể chắc chắn rằng thuộc tính của hắn, hoặc là cực kỳ phức tạp, hoặc là cực kỳ hiếm thấy, khác biệt hoàn toàn với thuộc tính của Hàn Sâm.
Sau khi Hàn Sâm tiến vào bên trong đó, khả năng còn sống sót cực kỳ mỏng manh.
Tỷ lệ Bán Thần bình thường thành công thăng cấp tới Thần cực kỳ thấp, có khi cả vạn người cũng chưa chắc có lấy một người thành công. Bây giờ Hàn Sâm tiến vào cánh cổng Thần Giới của người khác, hơn nữa còn là cánh cổng Thần Giới của một cường giả khủng bố như Cổ Ma, khả năng sống sót lại càng thêm mỏng manh hơn.
“Cha!” Thấy cánh cổng Thần Giới sắp đóng lại sau khi hút lấy Hàn Sâm và Cổ Ma vào bên trong, Bảo Nhi bay lên trời rồi xông vào bên trong cánh cổng đá đó trước khi nó đóng lại.
Ầm ầm!
Cổng đá đóng lại, dần dần biến mất khỏi hư không, rất nhiều dị tượng cũng tiêu tán không thấy đâu nữa.
“Ông chủ và tiểu thư Bảo Nhi sẽ không sao chứ?” Miên Dương ngơ ngác hỏi.
Cố Khuynh Thành không đáp lại mà chỉ rút Thuần Quân Cổ Kiếm ra, sát khí đằng đằng lao về phía những cường giả cấp Thủy Tổ đang thoi thóp kia.
Tuy rằng mấy cường giả cấp Thủy Tổ có thực lực mạnh mẽ, chưa bị Cổ Ma giết chết, thế nhưng cũng không còn lại chút năng lực chiến đấu gì.
Thấy Cố Khuynh Thành sát khí đằng đằng lao tới, ai nấy đều hoảng hồn kinh hãi, giãy dụa muốn chạy trốn. Thế nhưng cơ thể của bọn họ đã bị Cổ Ma hút gần hết, làm sao có thể chạy thoát khỏi tay của Cố Khuynh Thành được nữa.
Đường kiếm nhẹ bằng xẹt qua, đầu của một Thủy Tổ bay lên không trung.
“Nếu ngươi dám giết ta, chắc chắn Thái Âm tộc sẽ tiêu diệt cả tộc ngươi.” Thái Âm Thủy Tổ ngoài mạnh trong yếu hét lên.
Cố Khuynh Thành không quan tâm, nàng lại chém một nhát nữa, Thái Âm Thủy Tổ lập tức bị bổ thành hai nửa.
Miên Dương và Thanh Ngưu cùng xông lên rồi ngoan độc dùng hai chân dẫm đạp thi thể của Thái Âm Thủy Tổ, mắng mỏ: “Thứ mắt chó
_,
nhà ngươi cũng dám tới gây họa cho Tí Hộ Sở Ly Ảnh bọn ta cơ đấy. “Để ta đạp hắn bằng hai chân, báo thù cho ông chủ.”
Hàn Mộng Nhi với vẻ mặt đầy sát khí cũng lao tới, mũi tên bay vút qua không trung bắn thẳng vào lồng ngực của một Thủy Tổ khác.
Hàn Mộng Nhi kéo cung tiếp tục bắn, mục tiêu được lựa chọn kế tiếp là chủ Thần Vực, thế nhưng Cố Khuynh Thành lại ngăn nàng lại. Hàn Sâm đã nói cho Cố Khuynh Thành biết thân phận thật sự của Hàn Mộng Nhi, cũng đặc biệt dặn dò Cố Khuynh Thành, nếu như Hàn Mộng Nhi định đối đầu với chủ Thần Vực thì phải ngăn nàng lại.
Chủ Thần Vực có thể chết trong tay bất cứ ai, thế nhưng không thể trong tay Hàn Mộng Nhi được.
Vậy nên Cố Khuynh Thành mới ngăn Hàn Mộng Nhi lại, không để nàng bắn chết chủ Thần Vực.
Chủ Thần Vực đang chật vật chạy trốn về phía xa xa, Cố Khuynh Thành do dự một lúc, không hề truy sát hắn, để hắn kéo theo cơ thể tàn tạ chầm chậm chạy mất.
Cơ thể của chủ Thần Vực đã bị phân giải quá nhiều, cho dù quay về được thì e rằng cũng không thể dấy lên sóng gió gì nữa.
Điều quan trọng nhất là, Cố Khuynh Thành cũng muốn giữ lại cho hắn một cái mạng để cho mọi người biết được Tí Hộ Sở Ly Ảnh của bọn họ không hề giết sinh linh của các tộc, mà đó là kiệt tác của Cổ Ma, tránh cho sau này các tộc tới Tí Hộ Sở Ly Ảnh gây rắc rối.
Bây giờ Hàn Sâm không rõ sống chết, cũng không có ai điều khiển được tấm Chiếu Thiên Cổ Kính nữa, nhỡ đâu các tộc thật sự liên thủ với nhau tới đây báo thù thì Tí Hộ Sở Ly Ảnh chắc chắn không giữ được, bọn họ đã không còn thứ gì để có thể chống lại cường giả của các tộc nữa rồi.
Chẳng qua Cố Khuynh Thành cũng không không quan tâm lắm đến những Thủy Tổ mà nàng đã giết. Nếu như có mấy tộc qua đây thì nàng, Tiểu Hồng Mã và Hàn Mộng Nhi liên thủ lại cũng đủ để ứng phó được.
Hơn nữa nếu như không tạo dựng một uy danh thì người đời sẽ cảm thấy có thể thoải xâm chiếm Tí Hộ Sở Ly Ảnh, không cần phải trả bất kỳ cái giá gì, vậy thì sau này Tí Hộ Sở Ly Ảnh sẽ không ngừng gặp phiền phức.
Trận chiến ở Tí Hộ Sở Ly Ảnh khiến cả Tí Hộ Sở thứ tư phải chấn động.
Các tộc đều căm hận Cổ Ma hèn hạ đê tiện kia, cũng kinh ngạc với sức mạnh của Hàn Sâm và Tí Hộ Sở Ly Ảnh.
Bởi vì hầu hết cường giả các tộc đều bị Cổ Ma hãm hại, cho nên không một ai tới gây phiền phức cho Tí Hộ Sở Ly Ảnh cả. Cũng chủ yếu vì cái †ên Cố Khuynh Thành và Nữ Thần Tử Vong quá đáng sợ, hơn nữa mấy vị Thủy Tổ của các tộc cũng đã bị Cố Khuynh Thành giết hết, cho nên không một ai dám tới kiếm chuyện.
Hai cuộc đại chiến liên tiếp đã làm tổn hại nghiêm trọng đến nguyên khí của Tí Hộ Sở thứ tư, cho nên giờ đây Tí Hộ Sở thứ tư tạm thời bước vào giai đoạn nghỉ ngơi lấy lại sức tương đối hòa bình.
Hàn Sâm bị hút vào cánh cổng Thần Giới cùng với Cổ Ma, trong lòng hắn không khỏi kinh ngạc.
Ban đầu hắn còn chưa tính toán đến việc bản thân cũng bị hút vào trong cánh cổng Thần Giới, bởi vì một quyền kia của hắn đã tính đúng đến thời điểm Cổ Ma không còn năng lực phản kháng, đáng lẽ đã phải bị giết ngay lập tức mới đúng.
Thế nhưng ai mà biết được con lừa trắng kia lại bất chấp tính mạng dùng cơ thể mình thay Cổ Ma chặn lấy quyền đó, giúp Cổ Ma mở được cánh cổng Thần Giới.
“Vậy mà vẫn có kẻ tình nguyện bán mạng vì cái tên ác độc như Cổ Ma cơ đấy, đúng là khiến người ta phải kinh ngạc.” Hàn Sâm thầm cảm thán.
Tuy nhiên đã không còn thời gian để hắn bộc lộ cảm xúc gì nữa rồi. Giây phút bị cuốn vào cánh cổng Thần Giới kia, Hàn Sâm chỉ cảm thấy dường như cả cơ thể mình bị rơi vào trong một chảo dầu vậy.
Tế bào khắp cơ thể lập tức nổ tung, dường như sắp bóc tách ra khỏi người hắn.
Tất cả giác quan đều không có tác dụng ở nơi này, đừng nói là thị lực, đến cả giác quan thứ tám của hắn cũng vô dụng, thân thể bị phân giải ra từng chút một.
Bây giờ Hàn Sâm đang ở trong một trạng thái vô cùng kỳ lạ. Hắn cảm thấy dường như linh hồn của bản thân đang tách rời, phân giải dưới sức mạnh khủng bố này cứ như hắn không còn quan hệ gì với hắn nữa vậy.
Sức mạnh đáng sợ của cánh cổng Thần Giới phân giải hắn từng chút một. Từ máu thịt, xương cốt, nội tạng, não bộ… tất cả đều biết mất không thấy đâu nữa, chỉ còn lại một dòng phân tử tựa như chất lỏng được sinh ra sau khi bị phân giải.
Mà ý thức của Hàn Sâm, hay nói cách khác là linh hồn, cũng đang ở trong dòng phân tử đó, dần biến mất hệt như chẳng có liên quan gì đến hắn.
Hàn Sâm chỉ từng nghe nói rằng đây quá trình tái tạo lại thân thể, nhưng phương pháp tái tạo cụ thể như thế nào thì hắn chưa thử bao giờ.
Đột nhiên bốn hạch gen là Tinh Hạch, Chân Huyết, Kim Tệ và Già Thiên Tán đồng loạt bay ra, hạ xuống dòng chảy phân tử kia.
Dòng phân tử ấy gắn chặt với bốn hạch gen, Hàn Sâm mơ hồ nhận ra rằng, dường như những hạch gen đó muốn hóa thành thân thể của hắn để tái tạo lại linh hồn và thể xác.
Cũng đúng lúc này, sức mạnh trong cánh cổng Thần Giới đột nhiên thay đổi. Sức mạnh phân giải trở thành sức mạnh tái tạo, chắc hẳn nó chính là thứ sức mạnh để tái tạo lại thân thể. Thế nhưng sau khi nó rơi xuống dòng phân tử và bốn hạch gen thì lại sản sinh ra tính phá hoại cực kỳ mạnh tới dòng phân tử và hạch gen của Hàn Sâm.
Cuối cùng những nhược điểm của việc thuộc tính không tương thích cũng xuất hiện rồi.
Hết chương 1679.